Kiếm Khí Triều Thiên

Chương 157: Mười mấy năm trước chân tướng

Chương 157: Chân tướng mười mấy năm trước
Trong sân trang trí tinh xảo, hai vị nữ yêu dẫn Lý Phàm đi vào hậu viện đến trước ao nước, giúp hắn cởi áo.
“Hồ Yêu tỷ tỷ, để ta tự làm được rồi, không cần phải phiền.” Lý Phàm nói.
“Công tử cứ an tâm hưởng thụ đi, khó lắm mới thấy người phàm, để chúng ta hầu hạ công tử thật tốt.” Bàn tay của Hồ Yêu lướt trên người Lý Phàm, cởi áo ngoài của hắn ra.
“Hồ Yêu tỷ tỷ, nếu vậy ta sẽ trực tiếp đi gặp Yêu Thánh đại nhân thôi.” Lý Phàm nói, vào địa bàn của người khác, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn chấp hành, nếu Yêu Thánh muốn hắn tắm rửa thay quần áo thì hắn đành phải tuân theo quy tắc.
Chỉ là, để yêu quái giúp đỡ... hắn thật sự không quen.
Một Hồ Yêu cúi sát mặt xuống trước mặt hắn, đôi mắt quyến rũ nhìn hắn, cười nói: “Vậy lúc công tử cần nô tỳ nhớ gọi bọn ta nhé.”
Nói xong, hai Hồ Yêu đi ra ngoài.
“Tỷ tỷ, loài người đều e thẹn như vậy sao? Bạch Long đại nhân ngày thường đều để bọn ta hầu hạ, sao hắn không thích?”
“Chắc là ghét bỏ bọn ta là yêu ma đấy, ta nghe nói loài người tự cho mình là thanh cao.”
“Vậy thì hơi đáng tiếc, ta thấy nhân loại thiếu niên này lớn lên xinh đẹp, còn muốn xem hắn kết hợp nữa chứ.”
“Muội muội đừng có ăn nói linh tinh, yêu và người sao có thể kết hợp được.”
Lý Phàm nghe được cuộc đối thoại của hai yêu nữ lập tức mặt tối sầm lại.
Yêu ma trong thế giới Vân Mộng Trạch phần lớn chưa từng tiếp xúc với loài người, tuy đang học theo loài người, nhưng trong lúc lơ đãng vẫn lộ ra hơi thở nguyên thủy...
Ngược lại là rất trực tiếp.
Lý Phàm xuống ao tắm rửa, nước ấm áp, hắn ngồi xổm người xuống, nhắm mắt suy nghĩ.
Bước vào thế giới yêu ma, hắn muốn trốn sợ là không thể nào, đừng nói Bạch Long, dù là Khổng Tước Yêu Vương, tốc độ của bọn họ cũng không phải là thứ mà hắn có thể tùy tiện chạy thoát.
Huống chi, dù trốn thì hắn có thể trốn đi đâu?
Nhưng nếu Yêu Thánh kia muốn ra tay với hắn, hắn phải tự vệ thế nào đây?
Hắn cần chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
Nửa canh giờ sau, hai vị Hồ Yêu quay trở lại, ánh mắt tò mò đánh giá thân thể Lý Phàm dưới nước.
“Thật trắng.” Hồ Yêu muội muội nói.
Lý Phàm: “…”
“Đây là trang phục của công tử.” Hồ Yêu tỷ tỷ đặt một chồng trang phục bên cạnh ao, cười nói: “Có cần thay giúp công tử không?”
“Không cần.” Lý Phàm đáp, đợi hai Hồ Yêu đi khỏi, hắn mới mặc quần áo vào, vừa vặn người.
Hồ Yêu đánh giá Lý Phàm, Hồ Yêu muội muội nhỏ giọng hỏi: “Nam nhân loài người ai cũng đẹp như vậy sao?”
“Cũng không phải.” Lý Phàm đáp, đẹp trai như hắn chắc không nhiều đâu.
“Có cơ hội, ta cũng muốn đi thế giới loài người xem sao.” Hồ Yêu muội muội có chút ngưỡng mộ, Lý Phàm bỗng nhớ đến Mai di.
Chẳng lẽ, Mai di cũng là vì Vân Mộng Trạch bắt chước học theo loài người, dẫn đến rất nhiều yêu ma ở đây ngưỡng mộ thế giới loài người?
Chỉ là, việc Mai di rời đi chắc là từ rất nhiều năm trước rồi.
Lúc này, Bạch Long quay lại đây, ánh mắt nhìn Lý Phàm, nói: “Theo ta đi gặp Yêu Thánh đại nhân.”
Lý Phàm gật đầu, thanh phong vờn quanh, ngự không mà đi.
Đã đến rồi, trốn cũng không thoát, vậy thì cứ thản nhiên đối mặt thôi.
Bạch Long đi trước dẫn đường, Lý Phàm theo sau, hướng về tòa cung điện cao vút trên mây mà đi.
Bên ngoài cung điện có yêu ma canh gác, mình người đầu thú, động tác đều nhịp, thấy Bạch Long đến thì tất cả hành lễ.
Bạch Long dẫn Lý Phàm một đường đi vào, Lý Phàm nhìn về phía trước từng tòa đại điện rộng lớn cổ kính, giống như đi vào chỗ triều bái.
Càng đi vào trong, yêu ma càng có cấp bậc cao hơn.
Đi đến bên ngoài cung điện kia, phía trước là bậc thang cao ngất, dưới bậc thang, Ngưu Yêu Vương cầm chiến phủ mà Lý Phàm đã gặp trước đó đứng đó canh gác, vẻ mặt uy nghiêm túc mục.
Còn có Giao Yêu Vương, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lý Phàm, lộ ra sát niệm.
Dòng dõi của hắn đã c·hết trong trận chiến với loài người năm đó, bị Hoàng Hùng gi·ết c·hết.
Trên bậc thang, Khổng Tước Yêu Vương đang đứng ở đó.
Còn có những Yêu Vương mà Lý Phàm chưa từng gặp qua.
Những Yêu Vương này đều là cảnh giới thứ sáu.
Lý Phàm bước lên bậc thang, đi đến bên ngoài cung điện, trong lòng hắn có chút cảm khái, rời núi trảm yêu trừ ma, ngay cả sư phụ, sư thúc, sư huynh cũng chưa từng có lần nào gặp nhiều Đại Yêu đỉnh cấp đến vậy.
Từng cặp mắt nhìn chằm chằm Lý Phàm, lộ ra cảm giác áp bức mạnh mẽ, tuy yêu ma đang học theo loài người, nhưng vẫn mang theo ác cảm với nhân loại, vốn dĩ hai bên như nước với lửa.
Bước vào bên trong đại điện, Lý Phàm nhìn vào trong, lại là một cảnh tượng khác, thấy một đám nữ tử đang nhảy múa nhẹ nhàng, những cô gái này đều là yêu ma biến thành, ăn mặc khêu gợi.
Bạch Long nhìn vào bên trong đại điện, khom người nói: “Yêu Thánh đại nhân, người đã đến.”
“Dẫn hắn vào đi.” Một giọng nói lười biếng vang lên, đúng là giọng nữ.
Yêu Thánh, là ai vậy?
“Vâng.” Bạch Long dẫn Lý Phàm vào bên trong đại điện, những nữ tử đang nhảy múa lui sang hai bên, Lý Phàm liếc mắt nhìn, các cô gái này cũng giống như tỷ muội Hồ Yêu dưới trướng Bạch Long, đều là hồ yêu.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía trước, trên đại điện, một bóng người mềm mại đang nằm lười biếng trên ghế, mặc một chiếc váy dài màu đỏ rực như tơ lụa, sáng rạng ngời, váy dài không che được đôi chân thon dài và đường cong hoàn mỹ, chỉ nhìn vóc dáng thôi cũng đủ khiến người ta khao khát.
Nàng tùy tiện nằm đó, mái tóc dài xõa xuống trên ghế mềm, tay chống cằm, nghiêng mắt nhìn, Lý Phàm nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp yêu dị, cặp mắt kia chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến người ta như chìm đắm vào, kinh động tâm hồn.
Giữa lông mày nàng có một ấn ký màu đỏ rực, lộ ra vẻ tôn quý.
Lý Phàm đã gặp rất nhiều cô gái xinh đẹp, như Lục Diên, Quý Tuyết, Lý Hồng Y, còn có yêu nữ Liễu Cơ, nhưng khi nhìn thấy nữ tử trước mắt một thoáng, Lý Phàm liền cảm khái, chỉ sợ chỉ có nhan sắc của sư tỷ mới có thể sánh được.
Chỉ là, vẻ đẹp của sư tỷ và Yêu Thánh trước mắt lại hoàn toàn khác nhau, sư tỷ là vẻ đẹp tiên tử không nhiễm bụi trần, còn Yêu Thánh trước mắt thì lại đẹp yêu mị đến tận cùng.
Nữ tử nhướng mày, đôi mắt quyến rũ lộ ra một nụ cười nhạt, khiến Lý Phàm có chút tâm viên ý mã, người tâm chí không vững vàng e rằng đã trầm luân từ lâu.
“Tu sĩ nhân loại Lý Phàm, bái kiến Yêu Thánh đại nhân.” Lý Phàm cúi mình hành lễ nói.
Yêu Thánh này, có vẻ là hồ yêu?
“Lại gần chút.” Giọng của Yêu Thánh vẫn lười biếng, Lý Phàm ngẩng đầu, nhưng vẫn đi về phía trước.
“Lại gần chút nữa.” Yêu Thánh cười nói.
Lý Phàm tiếp tục bước tới, đứng cách đối phương không xa.
Yêu Thánh đứng dậy, đường cong hoàn mỹ lộ rõ, nàng bước về phía trước, đến gần Lý Phàm, cơ thể như muốn sát vào mặt Lý Phàm, như đang nghe ngóng điều gì đó.
Nàng đi một vòng quanh Lý Phàm, sau đó dừng lại trước mặt Lý Phàm, hỏi: “Trong cơ thể ngươi có yêu gì vậy?”
“Không biết.” Lý Phàm đã có sự chuẩn bị, giống như hắn đoán, đối phương đang nhắm vào yêu trong cơ thể hắn.
Chỉ là, cảm giác của Yêu Thánh lại nhạy bén đến vậy, hắn ở ngoài Vân Mộng Trạch mà đối phương có thể cảm nhận được yêu khí trong cơ thể hắn sao?
Chẳng lẽ đó là Thiên Phú Năng Lực của đối phương?
“Yêu trong cơ thể ngươi là yêu gì?” Một thanh âm đi thẳng vào tâm thần, hình ảnh đối phương hiện ra trong đầu Lý Phàm, như thể không cho phép kháng cự.
“Không biết…” Lý Phàm gần như vô thức trả lời, lấy lại tinh thần, Lý Phàm thấy đối phương đang cười nhìn hắn, không khỏi đổ mồ hôi lạnh khắp người.
Nhiếp hồn?
“Ngươi không biết, vậy sao yêu lại ở trong cơ thể ngươi?” Yêu Thánh tiếp tục hỏi.
Lý Phàm vẫn lắc đầu.
“Thú vị, ta vào xem.” Yêu Thánh vừa nói, trong chớp mắt, Lý Phàm cảm giác có một bóng mờ chui thẳng vào cơ thể hắn, cơ thể Lý Phàm cứng đờ tại chỗ, không thể cử động, ý thức cũng chìm vào trong thân thể.
Hắn nhìn thấy yêu khí trong cơ thể xao động, cùng lúc đó, bóng Yêu Thánh trực tiếp xuất hiện trong cơ thể hắn…
“Thú vị, yêu lại hòa làm một thể với người.” Yêu Thánh nói trong cơ thể Lý Phàm, Lý Phàm có thể nghe rõ tiếng của đối phương.
“Ra đây.” Yêu Thánh quát lên.
Yêu khí màu vàng kim trong cơ thể Lý Phàm bạo động, ánh mắt Yêu Thánh nhìn chằm chằm vào bên trong, rồi nàng nhìn thấy trong vòng xoáy của yêu khí đang gào thét, hai tia sáng vàng hiện ra, như đôi mắt.
“Ngươi từ đâu đến?” Yêu Thánh hỏi đôi mắt kia.
“Cửu Vĩ Thiên Hồ.”
Một thanh âm vang lên trong đầu Lý Phàm, nhưng nội tâm Lý Phàm chấn động dữ dội.
Yêu ma trong cơ thể hắn, lại có tư tưởng?
Mà Yêu Thánh đại nhân này, bản thể lại là Thần Hồ trong truyền thuyết, Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Bóng Cửu Vĩ Thiên Hồ lao thẳng vào yêu khí kia.
Ầm…
Yêu khí trên người Lý Phàm đột nhiên bùng nổ, như thể mất kiểm soát, đôi mắt của hắn hóa thành màu vàng kim, yêu dị đến cực điểm.
Yêu khí trong cơ thể hắn cũng bùng nổ tương tự.
Một lát sau, bóng Yêu Thánh lại hiện ra trong cơ thể Lý Phàm, cười nói: “Mười mấy năm trước, thế giới loài người yêu ma náo động, hóa ra là do ngươi mà ra, thú vị đấy.”
Nói xong, bóng Yêu Thánh rời khỏi cơ thể Lý Phàm.
Lý Phàm hoàn hồn, mở mắt, thấy Yêu Thánh đang cười nhìn mình.
“Loài người lại có thể cộng sinh với yêu ma, đáng lẽ ngươi phải biến thành chất dinh dưỡng của nó mới đúng, ta rất hiếu kỳ, sao ngươi vẫn sống được?” Yêu Thánh lộ ra vẻ hứng thú, như là cảm thấy hứng thú đặc biệt với Lý Phàm.
Lý Phàm có thể sống, quả thực là một kỳ tích.
"Ngươi nói mười mấy năm trước yêu ma náo động, là bởi vì trong cơ thể ta có yêu?" Lý Phàm nghe được những lời vừa hỏi, trong lòng nổi lên sóng gió kịch liệt.
"Đúng." Yêu Thánh gật đầu.
Trong mắt Lý Phàm bỗng hiện lên một nỗi đau khổ tột cùng.
Là bởi vì hắn sao?
Hắn hồi tưởng lại cảnh tượng năm đó nhìn thấy sư tỷ, khắp núi yêu ma đi theo bên hắn.
Nghe nói năm đó trận đại kiếp kia, rời núi chết rất nhiều người, người rời núi cầm kiếm cũng chết trong trận đại kiếp đó.
Đây hết thảy khởi nguồn, là bởi vì trong cơ thể hắn có yêu?
Nói cách khác, chuyện này liên quan đến hắn.
Rời núi, là muốn giết hắn...
Yêu Thánh hỏi, hắn đã sống như thế nào.
Lý Phàm đương nhiên biết rõ chính hắn đã sống sót như thế nào, là sư tỷ cùng Lão Hạt tử không tiếc đại giới nỗ lực, mới khiến hắn sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận