Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 787: Đổi điều kiện khác

Lúc thì nhà bếp cháy, lúc thì nóc nhà thiếu gạch, thiếu ngói, hơn nữa, gần đây vận may của người trong nhà cũng không tốt.

Chẳng hạn như lão thái thái, hiếm khi muốn ra ngoài hít thở không khí thì lại bị quạ đen bay ngang qua cướp mất cây trâm trên đầu.

Một thứ tử của Tống gia ra hồ nước cho cá ăn thì gặp phải một con rắn trắng lớn quẫy nước bắn tung tóe làm ướt hết cả người, suýt nữa thì ngã xuống hồ nên làm ầm ĩ muốn rút cạn nước trong hồ để bắt con rắn lớn kia ra.

 

Nước trong hồ đã được rút cạn nhưng cũng không nhìn thấy cái gì bên trong.

 

Thậm chí... ngay cả mấy con cá mây trắng mà Tống Hầu gia thả vào nuôi trước đây cũng không thấy đâu.

 

Bây giờ, mấy con cá mây trắng này đang ở trong không gian của Tống Anh.

 

Lúc ở trong không gian, pháp thuật của nàng khá cao siêu.

Nàng đào hẳn một con sông lớn, dẫn nước sông bên ngoài vào, thêm chút linh thủy và một ít sinh vật phù du trong nước hồ của hầu phủ vào sông rồi thả mấy con cá mây trắng vào.

 

Có rắn trắng giúp nàng vơ vét, trong hồ không còn một con cá mây trắng nào.

 

Loại cá này rất đắt, giá một con phải hơn 100 lượng bạc.

 

Hồ nước này có tới hai mươi con, đã được Tống Hầu gia nuôi dưỡng nhiều năm.

Mỗi khi trong nhà có khách tới thì đều phải đến đây ngắm nhìn loại cá mây trắng xinh đẹp này một chút.

 

Bây giờ không còn nữa.

 

Không chỉ không còn cá mà càng đả kích hơn chính là nhà kho bị cháy lớn, rất nhiều tranh chữ và đồ cổ quý giá bên trong đều bị thiêu huỷ.

 

Hai phu thê này cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

 

Nếu có thể đề phòng được thì bọn họ thề sẽ nhất quyết không cúi đầu trước Tống Anh, nhưng bây giờ thì...

Quá tà môn!

Bất đắc dĩ, bọn họ đành phải đi mời Tống Anh.

 

"Đổi điều kiện khác đi.

Ngươi muốn bao nhiêu tiền?" Tống Hầu gia hỏi.

 

Hắn ta nhất định sẽ không thừa nhận những chuyện cũ đó.

 

"Xem ra Tống Hầu gia vẫn còn rất nhiều tài sản nhỉ? Có vẻ đám cháy đó vẫn chưa đủ lớn nhỉ?" Tống Anh cười tủm tỉm nói.

 

Đồng tử của Tống Hầu gia co lại: "Quả nhiên là ngươi?!"

Tống Anh vẫn luôn bị nhốt bên trong viện tử này, không có ai nhìn thấy bọn họ đi ra ngoài.

Vậy thì làm sao nàng biết được chuyện nhà kho bị cháy!? - -

"Tống Hầu gia không cần phải đổ oan cho ta." Tống Anh cong môi cười, nhưng ngọn lửa sáng rực trong mắt nàng khiến hắn ta không khỏi sợ hãi.

 

"Tống Anh, ngươi nhất quyết phải nhìn thấy hầu phủ của ta loạn thành một nồi cám heo thì ngươi mới vừa lòng sao?! Ngươi đừng quên trong cơ thể của ngươi đang chảy dòng máu của ta! Là ta ban cho ngươi sự sống này! Ngươi làm như vậy không sợ thiên lôi đánh chết ngươi sao!?" Tống Hầu gia đã thật sự bắt đầu cảm thấy sợ hãi rồi.

 

Nếu công khai đối đầu với nhau thì hắn ta còn có khả năng chiến thắng.

 

Nhưng chắc chắn nha đầu này có thám tử trong phủ!

Thám tử được đưa vào phủ từ khi nào, có tổng cộng bao nhiêu người, hắn ta đều không biết rõ!

Hắn ta chỉ biết số lượng sẽ không quá ít, nếu không thì không thể nào tạo ra nhiều phiền phức trong nhà như vậy!

"Vậy ngươi thử gọi một tiếng để ông trời bổ sét xuống đầu ta một lần xem?" Tống Anh nở nụ cười châm chọc, "Ta đã nói rồi, các ngươi phải thừa nhận sự thật.

Chỉ cần lời đồn đãi bên ngoài có liên quan đến hầu phủ làm ta hài lòng thì ta sẽ lập tức rời đi."

"Hầu phủ các ngươi không hề thoải mái chút nào, nơi này cái gì cũng không có, làm gì sánh được với tòa nhà lớn mà ta tự mua? Ngươi thật sự tưởng ta thích nơi này lắm sao?!" Tống Anh nói thêm.

 

Tống Hầu gia siết chặt nắm tay.

 

Nếu hắn ta nói ra ngoài thì danh dự nhiều năm của cái nhà này sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

 

Nếu hắn ta không nói...

Cứ tiếp tục như vậy thì e rằng nương của hắn ta cũng không sống được bao lâu nữa.

Bà ta bị giày vò liên tục, giờ đây, sức khỏe của bà ta rất kém.

Còn nhi tử của hắn ta nữa.

Ngày ấy, sau khi tỉnh lại, hắn ta chỉ nói mình đã ăn bánh ngọt và cháo trước khi bị trúng độc, trong khi hai thứ đó vốn dĩ phải đưa tới chỗ Tống Anh!

Còn chuyện gì không rõ nữa?!

Tống Anh đã sớm biết hắn ta hạ độc nên cho người đưa đồ ăn có độc đến chỗ nhi tử của hắn ta!

Nếu giữ loại người thần thông quảng đại thế này ở lại trong phủ thì e rằng ban đêm hắn ta không thể nào yên giấc được! 

Bạn cần đăng nhập để bình luận