Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 602: Tự sát

Lúc này, Tống Anh rất nghiêm túc mở sách ra đọc.

 

"Nhật Nguyệt đồ" này nói về mối quan hệ giữa trời đất và mặt trời, mặt trăng, ngoài ra còn giải thích về những thứ như âm dương.

Tóm lại, trong đây hoàn toàn không có những kiến thức khoa học ở kiếp trước, ngay cả ánh sáng mặt trăng được phản chiếu* cũng trở thành thứ vô cùng phi thường, có thể tẩm bổ vạn vật.

Thậm chí, ánh sáng của mặt trời, mặt trăng vào mỗi thời điểm và mỗi mùa khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau.

Vậy mà bên trong còn có một bộ châm ngôn vô cùng phức tạp mà nàng đọc không hiểu, có nội dung đại khái là hướng dẫn con người sử dụng ánh sáng của mặt trời, mặt trăng cho bản thân!

* Ánh sáng mặt trăng được phản chiếu: mặt trăng không có khả năng tự phát sáng, nó chỉ là một tấm gương phản chiếu ánh sáng mặt trời

Còn mấy quyển sách còn lại, chẳng hạn như quyển sách về đạo pháp kia, đều viết về những thứ huyền diệu giống như vậy.

 

Từ đầu tới cuối, chữ nào nàng cũng biết, nhưng khi ghép lại với nhau thì nàng hoàn toàn không thể nào hiểu được chúng đang nói gì.

 

Nhưng dù sao thì mấy thứ này cũng do thần tiên chuyển thế đưa cho nàng, lỡ như có ích thì sao?

Tống Anh nhìn chằm chằm "Nhật Nguyệt đồ" kia, cân nhắc một chút.

 

Ban ngày, nàng ngồi trong cái sân ở thôn trang nhà mình, hai chân khoanh lại, sau đó bắt đầu nghiên cứu sơ đồ vị trí huyệt đạo trên cơ thể trong cuốn sách y học mà mình đã mua về.



Nhưng nàng không biết trong cơ thể của mình có khí hay không.

 

Chỉ cảm thấy thứ nằm bên trong cơ thể mà nàng có thể điều khiển được là ánh sáng lúc đỏ lúc vàng kia.

 

Loay hoay một hồi, nàng thử điều khiển ánh sáng trong cơ thể đi tới các huyệt vị được viết trong sách.

Nhưng chỉ chốc lát sau, Tống Anh đã nằm vật ra.

 

Chỉ cảm thấy trong bụng bỏng rát như bị dội nước nóng vào khiến nàng lăn lộn dưới đất.

Ngưu Đại Lực và Thanh Liên chạy tới, thấy vậy thì đều suýt bị ánh sáng màu vàng lập lòe trên người nàng hù chết.

 

"Đại tỷ, ngươi làm gì vậy? Không phải là muốn tự sát đấy chứ?" Ngưu Đại Lực há hốc miệng, vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.

 

"Nói luyên thuyên! Ta chỉ là ăn no rửng mỡ, học thứ xui xẻo này thôi! Bỏng chết ta!" Trán Tống Anh ướt đẫm mồ hôi.

 

Thanh Liên vội vàng tiến lên: "Hơi giống lúc ăn phải thứ không nên ăn... Bây giờ phải làm sao đây? Hay là, hay là uống chút nước lạnh?"

Nếu nóng thì tưới chút nước xem sao...

Còn cần hắn nói chắc? Tống Anh lăn lộn mấy vòng thấy vẫn chưa đỡ hơn thì lập tức nhốt mình trong phòng rồi trốn vào không gian, ngâm mình trong linh tuyền!

Tuy uống linh thủy không có tác dụng gì nhưng dù sao đây cũng là một dòng suối, tắm một cái chắc chắn thoải mái hơn uống nước!

Quả nhiên, vừa vào trong nước, Tống Anh lập tức cảm thấy khá hơn nhiều.

 

Sau khi bình tĩnh lại, tâm trạng của nàng hơi hỗn loạn.

 

 

Thế nên... mấy quyển sách Hoắc Nhung đưa cho nàng thật sự có ích?

Tống Anh ngẫm nghĩ, bản thân cảm thấy bị nóng có lẽ là do nàng tu luyện ngay giữa trưa, một thời điểm không thích hợp...

Nàng nhớ rõ nhân sâm tinh từng nói buổi trưa có dương khí quá mạnh, mặc dù nó là thực vật nhưng cũng không nên phơi mình dưới ánh nắng quá gay gắt.

Bây giờ đã là tháng năm, quả thực hơi nóng.

 

Nếu bản thân nàng có thể tu luyện thành tiên thì còn cần gì tới thịt của Hoắc Triệu Uyên nữa chứ?

Hơn nữa... Hoắc Triệu Uyên cũng không phải Đường Tăng, lỡ như thịt của hắn hoàn toàn không có hiệu quả thì chẳng phải nàng đã mong đợi vô ích rồi sao?

Hơn nữa, nàng cũng không lớn gan như vậy.

Nếu có lựa chọn tốt hơn thì ai lại chọn ăn thịt của sinh vật là nửa đồng loại của mình chứ?

Vẻ mặt của Tống Anh rất nghiêm túc.

Sau khi thoải mái ngâm mình xong, nàng định tới khi trời hơi tối sẽ thử lại lần nữa.

 

Sau khi thử lại một lần, quả thật khoan khoái hơn nhiều, toàn thân ấm áp, không còn nóng bỏng như trước nữa.

 

Đây là quầng sáng của mặt trời, tới tối nàng còn phải thử quầng sáng của mặt trăng.

 

Trong sách nói không phải ngày nào mặt trăng cũng có quầng sáng.

Bình thường, chỉ có trước và sau trung thu hàng năm thì mặt trăng mới có quầng sáng dày đặc, có dinh dưỡng nhất, hình dạng và màu sắc cũng đẹp.

 

Còn ngày thường thì mặt trăng chỉ có quầng sáng mờ nhạt, người thường nhìn vào chỉ cảm thấy tối tăm, mờ mịt, nhưng trên thực tế thì cũng có thể nhìn ra ngũ sắc rực rỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận