Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 786: Chỗ dựa quá lớn

Hôm nay Lam thị muốn ngủ bù nhưng không ngờ đang ngủ thì nó lại tới nữa!

Rõ ràng đã phái người trông coi, nhưng cái mùi này giống như từ trên trời giáng xuống vậy!

Bây giờ Lam thị cũng sắp phát điên rồi, sắc mặt tệ hơn trước rất nhiều, nhìn như đã già đi mấy tuổi.

 

"Hầu gia, không biết nha đầu kia dùng cách gì mà có đề phòng thế nào cũng không đề phòng được.

Chỗ lão thái thái cũng đã bị hai lần..." Lam thị thở dài, "Hơn nữa... nhà bếp lớn cũng thúi hoắc..."

Tống Hầu gia vừa nhớ tới mùi hôi kia thì không nhịn được mà muốn nôn.



"Vấn đề là... không có ai nhìn thấy nàng làm chuyện này cả... Bên cạnh nàng chỉ có ba người kia, ma ma trông chừng nghiêm ngặt suốt cả ngày lẫn đêm, cũng không thấy có ai ra ngoài..." Lam thị rất đau đầu.

 

Vì vậy, cho dù muốn đổ chuyện này lên đầu Tống Anh cũng không được.

 

Còn lần đầu tiên, nàng đã nín thở, lui ra ngoài trước, ngoại trừ hai ma ma đứng bên cạnh lão thái thái để chăm sóc bà ta thì không có người ngoài nhìn thấy!

Sao có thể nói chuyện này do Tống Anh gây ra được?

"Không phải trước đây Hầu gia nói giải quyết Tống Tuân kia trước sao?" Lam thị hỏi.

 

Không nhắc tới còn đỡ, vừa nhắc tới, sắc mặt của Tống Hầu gia càng đen hơn.

 

Giải quyết?!!

Hắn ta cũng đã xem thường Tống Tuân rồi.

Bình thường, nếu hắn không ở trong tòa nhà lớn kia thì là ở trà lâu hoặc hiệu sách, thư viện, không hề đi tới những chỗ không thích hợp.

Hắn ta thu mua mấy người đọc sách để nhằm vào Tống Tuân, không ngờ Tống Tuân này còn có bằng hữu, mà bằng hữu kia lại là nhi tử của Ngự sử Lục đại nhân! 

Hai người bọn họ huynh đệ thân thiết, quan hệ không tệ, làm sao xuống tay đây?!

Bây giờ mới qua bao lâu chứ? Liên tiếp thất bại, hắn ta không kiếm được chỗ tốt gì từ chỗ huynh muội Tống Anh!

Đang yên đang lành lại gặp phải một đống rắc rối!

Hôm nay còn bị Hoàng thượng phạt!

Bây giờ, hắn ta chỉ cảm thấy bức bối trong lòng.

 

"Đừng làm ầm ĩ nữa.

Chỗ dựa sau lưng nàng ta lớn lắm, không chọc được đâu." Diên Bình Hầu nói.

 

"Nhà Trung Quốc Công sao?" Lam thị sửng sốt.

 

"Hắn? Nếu là hắn thì còn đỡ, ít nhất hắn còn biết phân rõ phải trái!" Tống Hầu gia cả giận.

 

Ý hắn không phải là Hoắc Triệu Uyên không nói lý lẽ mà là Hoắc Triệu Uyên già đầu rồi mới cưới được thê tử! Hôm nay hắn chạy đến trước mặt Hoàng thượng làm cái gì? Chẳng phải là sợ Hoàng thượng ban hôn nên mới đi trước một bước sao?!

Ai mà không biết tôn nữ của Trung Quốc Công đã được chọn cho Hoắc Triệu Uyên?

Hôm qua quận chúa kia vào cung một chuyến, hôm nay Hoắc Triệu Uyên đã tới.

 

Chẳng phải bị nha đầu chết tiệt kia xúi giục sao? Làm gì còn hiểu đạo lý nữa chứ!?

"Là Võ Thần Vương." Tống Hầu gia thở dài.

 

Lam thị nghe xong thì vô cùng khiếp sợ, nhưng không hiểu lắm: "Nàng có quan hệ gì với Võ Thần Vương? Hoắc Vương gia kia trước giờ đều không thích kết giao bằng hữu, luôn một thân một mình, sao có thể có giao tình với nha đầu chết tiệt kia được chứ?!"

"A, Hoắc Vương gia người ta nói Tống Anh là thê tử của hắn!" Tống Hầu gia chưa bao giờ phải nén giận như vậy.

 

Quả nhiên, Lam thị nghe xong thì toàn thân mềm nhũn, suýt nữa thì té ngã.



Hoắc Vương gia...

Nếu xét về quyền quý, hắn lợi hại hơn lão Vương gia nhiều!

Tuy rằng lão Vương gia kia là thúc thúc ruột của hoàng đế, nhưng Hoàng thượng vì nể mặt tiên hoàng nên mới tôn trọng lão Vương gia, còn Hoắc Vương gia thì khác.

Tuy rằng là vương gia khác họ nhưng chỉ cần Hoắc Vương gia này không tạo phản thì hắn có thể hành động tùy ý!

Bây giờ thiên hạ thái bình, trừ phi Hoắc Vương gia luẩn quẩn trong lòng muốn tìm cái chết, nếu không thì bất kể thế nào cũng sẽ không có khả năng tạo phản.

 

Tống Hầu gia liên tục thở dài, Lam thị lúc này cũng không khác hắn ta bao nhiêu.

 

Chỉ cảm thấy trong lòng như bị một tảng đá lớn đè nặng, chỗ nào cũng khó chịu!

Nhưng chuyện của Tống Anh còn chưa giải quyết xong.

 

Nàng cả ngày không ra khỏi viện, người của Tống gia trông chừng viện của nàng rất chặt chẽ, không hề có kẽ hở, thế nhưng trong nhà lại không ngừng xảy ra chuyện kỳ lạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận