Đầu Tư Thiên Kiêu Trăm Năm, Nữ Đế Xưng Ta Là Sư
Chương 37: Thư viện đại tuyển
**Chương 37: Đại Tuyển Thư Viện**
Bạch Lộc Thư Viện, phòng nghị sự.
Tế tửu ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ tọa, phía dưới là các vị trưởng lão cùng phu tử của thư viện.
Lục Trần cũng ngồi trên một chiếc ghế xếp, hơn nữa còn là chiếc ghế gần với chủ vị.
Các trưởng lão phía dưới đối với việc này tuy có chút không phục, nhưng cũng hiểu rõ Lục Trần dựa vào "cái đùi" Lãnh Nguyệt cung, lập tức cũng không nói gì thêm.
"Năm nay số học sinh tới tham gia đại tuyển so với trước kia nhiều hơn rất nhiều."
Tế tửu nhìn danh sách trên tay, không nhịn được vuốt râu cười nói.
Cứ đến tháng chín, các tông môn thư viện đều sẽ tổ chức đại tuyển, dùng để thu nạp thêm người mới.
Bởi vì Bạch Lộc Thư Viện trong kỳ Đại Ly diễn võ trước đều xếp hạng chót, nên số người tham gia đại tuyển Bạch Lộc Thư Viện năm sau ít hơn năm trước, nhưng năm nay lại khác thường, số người tham gia đại tuyển lại đứng đầu trong ba viện, bốn tông.
Nghe tế tửu nói vậy, các trưởng lão và phu tử khác đều dùng ánh mắt đùa cợt nhìn Lục Trần, đồng thời ánh mắt này còn rất hèn mọn liếc xuống phía dưới.
Khóe miệng Lục Trần giật giật, bị ánh mắt này nhìn mà toàn thân khó chịu, giống như hắn đã bán thứ gì đó mới đổi lấy những vật này.
"Đúng rồi, đại điển lần này, Nữ Đế sẽ đích thân tới thư viện, đây cũng coi là vinh hạnh đặc biệt của Bạch Lộc Thư Viện ta."
Tế tửu lại cười ha hả nói, đã lâu rồi không có thoải mái như vậy.
Ông cũng đưa mắt nhìn về phía Lục Trần, bất quá là loại ánh mắt tán thưởng.
Không giống với các trưởng lão và phu tử mơ mơ màng màng, tế tửu tự nhiên biết được Lục Trần có thực lực kinh khủng như vậy, chắc chắn sau lưng phải có vị đại nhân vật nào đó.
Đối với điểm này, tế tửu cũng không đi sâu tìm hiểu, phải biết người tu hành ai mà không có chút bí mật của riêng mình, có càng nhiều, giá trị của người này theo tế tửu thấy càng cao.
"Đại điển lần này, do Lục Trần chủ trì, chư vị không có ý kiến chứ?"
Tế tửu vừa cười vừa nói.
Lục Trần hiện giờ đã có hai thân phận là Đại Ly đế sư và "tiểu bạch kiểm" của Lãnh Nguyệt cung, các vị trưởng lão tự nhiên cũng không nói nhiều, ngược lại may mắn trong thời khắc Bạch Lộc Thư Viện suy thoái, có một nam tử như thế đứng ra, dâng hiến sắc đẹp bảo toàn thư viện.
Bội phục! Bội phục!
Đám người lại lần nữa đưa mắt nhìn Lục Trần, ánh mắt phức tạp, có chút hâm mộ, có chút xem thường, có chút tán thưởng, tóm lại đủ loại.
"Nếu lão phu sinh muộn tám mươi, một trăm năm, nhất định sẽ cùng tiểu tử ngươi xưng huynh gọi đệ."
Tan họp, Vương trưởng lão tới vỗ vỗ vai Lục Trần nói.
"Ha ha."
Lục Trần cười xấu hổ.
"Ta có Long Dương Đan, cần thì cứ tới lấy, bất quá người trẻ tuổi, vẫn nên tiết chế một chút."
Lại có một vị trưởng lão đi tới, thần thần bí bí nói bên tai Lục Trần.
"Lãnh Nguyệt cung tiên tử hơn phân nửa chỉ là chơi đùa, lão đệ cũng đừng quá để trong lòng, nên thừa dịp tiên tử vui vẻ lấy chút lợi lộc mới là chính đạo."
Nụ cười nơi khóe miệng Lục Trần càng cứng ngắc, chỉ cảm thấy mình trong mắt mọi người đã biến thành một con vịt trẻ tuổi, lại còn là loại vịt có thân thể không tốt lắm.
. . .
Thời gian thấm thoắt trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến ngày đại tuyển.
Mấy trăm vạn học sinh trẻ tuổi tề tựu dưới chân núi, tiếng người huyên náo, dị thường náo nhiệt.
Lục Trần cùng chư vị trưởng lão đạp trên bậc thang hư không từ đỉnh núi đi xuống, vừa ra trận đã khiến tiếng người vốn huyên náo càng thêm sôi trào.
Đây đương nhiên là đang phô trương, mà lại là cố ý khoe khoang, để cho các thí sinh ở xa tới thấy được chân chính người tu hành có tư thái như thế nào.
Phải biết trong mấy trăm vạn thí sinh này, chỉ có một số ít xuất thân danh môn thế gia, từ nhỏ có thể tiếp xúc phương pháp tu hành cùng đại năng tu sĩ.
Tuyệt đại bộ phận kỳ thật đều chỉ biết cái gọi là người tu hành qua sách cổ hoặc lời người khác kể, nay thấy có người lơ lửng giữa không trung mà đi, khí thế ung dung, tự nhiên cảm thấy như nhân vật thần tiên, thật là uy phong.
Trong lúc mọi người reo hò, lại có một sinh vật giống sư tử có hai cánh kéo hoàng kim xe vua mà đến, chỉ thấy con đường lớn màu vàng kim từ dưới xe vua chậm rãi trải ra, trên bầu trời lưu lại vết tích màu vàng kim, cảnh tượng hùng vĩ.
Rèm xe vua vén lên, nữ tử mặc long bào rộng lớn từ trong đi ra, ánh mắt nhìn ra xa, rơi vào trên người Lục Trần.
"Đại Ly Hoàng đế giá lâm, chuyên tới xem lễ Bạch Lộc Thư Viện!"
Âm thanh có chút bén nhọn của người tôi tớ bên cạnh vang lên rõ ràng, át cả tiếng ồn ào phía dưới, xem ra cũng là tu sĩ có tu vi không thấp.
Nghe được lời này, phía dưới một đám người đen nghịt lít nha lít nhít đột nhiên cùng nhau quỳ xuống.
Bọn hắn chưa từng thấy qua trận thế như vậy, lập tức đều cực kì kinh diễm, chỉ cảm thấy bất luận có vào được Bạch Lộc Thư Viện hay không, chuyến đi này cũng không uổng phí.
Long bào khoác trên người, giữa lông mày Triệu Chi Vận không còn vẻ nhu tình như nước như trước kia, mà có thêm chút sắc bén, mặt mày như đao khiến người ta sợ hãi, không dám đối mặt.
Biến hóa như vậy ngược lại cũng không khiến người ta bất ngờ, dù sao lúc ấy gia quốc rung chuyển, bất luận là dư đảng của Tam hoàng tử hay người của Hỏa Đức tông, tóm lại trong ngoài đều có loạn, thật sự làm người ta khó mà ứng phó.
Triệu Chi Vận tự nhiên không thể xử sự ấm áp ôn nhu như trước, trong tình thế rối ren như vậy, chỉ có thủ đoạn sấm sét mới có thể giải quyết.
Chỉ là khi ánh mắt kia rơi vào trên người Lục Trần, lại trở nên mười phần nhu hòa, giống hệt bộ dáng trong trí nhớ Lục Trần, trong con ngươi tựa như làn nước mùa thu, tươi đẹp động lòng người.
Nàng chậm rãi đi về phía Lục Trần, các trưởng lão khác cũng rất hiểu chuyện liếc nhau, nhường vị trí bên cạnh Lục Trần ra.
Hai người liếc nhau, rồi nhìn nhau cười, cũng không nói gì nhiều.
"Đa tạ chư vị thiếu niên tuấn kiệt đã tin tưởng Bạch Lộc Thư Viện, tới tham dự đại tuyển lần này, lần này đại tuyển tổng cộng chia làm ba cửa ải, cửa thứ nhất là dò xét linh mạch, người có linh mạch bế tắc sẽ không có duyên với con đường tu hành. Ngũ phẩm linh mạch trở lên có thể trực tiếp vào cửa thứ ba. Người có Thất phẩm linh mạch trở lên, nội viện trưởng lão và phu tử sẽ đích thân thu đồ, những người có linh mạch còn lại, cầm lệnh bài lên sơn phong, vào cửa thứ hai."
"Bất luận chư vị cuối cùng có trúng tuyển hay không, Bạch Lộc Thư Viện đều sẽ chi trả chi phí đi lại của chư vị."
Lục Trần nhìn nội dung trên sổ tay, lập tức cao giọng nói.
Hắn kỳ thật không muốn nói chuyện ở nơi đông người, nhưng bây giờ mấy triệu người tề tựu, Lục Trần tin chắc trong đó có thiên chi kiêu tử khí vận bất phàm, đây cũng là lý do vì sao Lục Trần bất chấp ánh mắt khác thường của các trưởng lão mà vẫn muốn chủ trì.
"Chúc chư vị may mắn, hẹn gặp lại ở Bạch Lộc Thư Viện!"
Lục Trần hô to một tiếng, các thí sinh phía dưới cũng reo hò cuồng nhiệt.
Bọn họ có người đã tính trước, bởi vì trong nhà sớm đã có người xem xét linh mạch của bản thân, có người tự cho mình siêu phàm, cảm thấy mình nhất định là nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử, đương nhiên cũng có người khúm núm thiếu tự tin, nhưng bất luận loại người nào, trong hoàn cảnh huyên náo này, đều khó mà giữ vững tỉnh táo.
Cùng nhau nhảy cẫng hoan hô, dù cũng không biết tương lai ở nơi nào.
Mặt trời rực rỡ treo trên cao, đại tuyển cũng bắt đầu vào lúc này.
Bạch Lộc Thư Viện, phòng nghị sự.
Tế tửu ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ tọa, phía dưới là các vị trưởng lão cùng phu tử của thư viện.
Lục Trần cũng ngồi trên một chiếc ghế xếp, hơn nữa còn là chiếc ghế gần với chủ vị.
Các trưởng lão phía dưới đối với việc này tuy có chút không phục, nhưng cũng hiểu rõ Lục Trần dựa vào "cái đùi" Lãnh Nguyệt cung, lập tức cũng không nói gì thêm.
"Năm nay số học sinh tới tham gia đại tuyển so với trước kia nhiều hơn rất nhiều."
Tế tửu nhìn danh sách trên tay, không nhịn được vuốt râu cười nói.
Cứ đến tháng chín, các tông môn thư viện đều sẽ tổ chức đại tuyển, dùng để thu nạp thêm người mới.
Bởi vì Bạch Lộc Thư Viện trong kỳ Đại Ly diễn võ trước đều xếp hạng chót, nên số người tham gia đại tuyển Bạch Lộc Thư Viện năm sau ít hơn năm trước, nhưng năm nay lại khác thường, số người tham gia đại tuyển lại đứng đầu trong ba viện, bốn tông.
Nghe tế tửu nói vậy, các trưởng lão và phu tử khác đều dùng ánh mắt đùa cợt nhìn Lục Trần, đồng thời ánh mắt này còn rất hèn mọn liếc xuống phía dưới.
Khóe miệng Lục Trần giật giật, bị ánh mắt này nhìn mà toàn thân khó chịu, giống như hắn đã bán thứ gì đó mới đổi lấy những vật này.
"Đúng rồi, đại điển lần này, Nữ Đế sẽ đích thân tới thư viện, đây cũng coi là vinh hạnh đặc biệt của Bạch Lộc Thư Viện ta."
Tế tửu lại cười ha hả nói, đã lâu rồi không có thoải mái như vậy.
Ông cũng đưa mắt nhìn về phía Lục Trần, bất quá là loại ánh mắt tán thưởng.
Không giống với các trưởng lão và phu tử mơ mơ màng màng, tế tửu tự nhiên biết được Lục Trần có thực lực kinh khủng như vậy, chắc chắn sau lưng phải có vị đại nhân vật nào đó.
Đối với điểm này, tế tửu cũng không đi sâu tìm hiểu, phải biết người tu hành ai mà không có chút bí mật của riêng mình, có càng nhiều, giá trị của người này theo tế tửu thấy càng cao.
"Đại điển lần này, do Lục Trần chủ trì, chư vị không có ý kiến chứ?"
Tế tửu vừa cười vừa nói.
Lục Trần hiện giờ đã có hai thân phận là Đại Ly đế sư và "tiểu bạch kiểm" của Lãnh Nguyệt cung, các vị trưởng lão tự nhiên cũng không nói nhiều, ngược lại may mắn trong thời khắc Bạch Lộc Thư Viện suy thoái, có một nam tử như thế đứng ra, dâng hiến sắc đẹp bảo toàn thư viện.
Bội phục! Bội phục!
Đám người lại lần nữa đưa mắt nhìn Lục Trần, ánh mắt phức tạp, có chút hâm mộ, có chút xem thường, có chút tán thưởng, tóm lại đủ loại.
"Nếu lão phu sinh muộn tám mươi, một trăm năm, nhất định sẽ cùng tiểu tử ngươi xưng huynh gọi đệ."
Tan họp, Vương trưởng lão tới vỗ vỗ vai Lục Trần nói.
"Ha ha."
Lục Trần cười xấu hổ.
"Ta có Long Dương Đan, cần thì cứ tới lấy, bất quá người trẻ tuổi, vẫn nên tiết chế một chút."
Lại có một vị trưởng lão đi tới, thần thần bí bí nói bên tai Lục Trần.
"Lãnh Nguyệt cung tiên tử hơn phân nửa chỉ là chơi đùa, lão đệ cũng đừng quá để trong lòng, nên thừa dịp tiên tử vui vẻ lấy chút lợi lộc mới là chính đạo."
Nụ cười nơi khóe miệng Lục Trần càng cứng ngắc, chỉ cảm thấy mình trong mắt mọi người đã biến thành một con vịt trẻ tuổi, lại còn là loại vịt có thân thể không tốt lắm.
. . .
Thời gian thấm thoắt trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến ngày đại tuyển.
Mấy trăm vạn học sinh trẻ tuổi tề tựu dưới chân núi, tiếng người huyên náo, dị thường náo nhiệt.
Lục Trần cùng chư vị trưởng lão đạp trên bậc thang hư không từ đỉnh núi đi xuống, vừa ra trận đã khiến tiếng người vốn huyên náo càng thêm sôi trào.
Đây đương nhiên là đang phô trương, mà lại là cố ý khoe khoang, để cho các thí sinh ở xa tới thấy được chân chính người tu hành có tư thái như thế nào.
Phải biết trong mấy trăm vạn thí sinh này, chỉ có một số ít xuất thân danh môn thế gia, từ nhỏ có thể tiếp xúc phương pháp tu hành cùng đại năng tu sĩ.
Tuyệt đại bộ phận kỳ thật đều chỉ biết cái gọi là người tu hành qua sách cổ hoặc lời người khác kể, nay thấy có người lơ lửng giữa không trung mà đi, khí thế ung dung, tự nhiên cảm thấy như nhân vật thần tiên, thật là uy phong.
Trong lúc mọi người reo hò, lại có một sinh vật giống sư tử có hai cánh kéo hoàng kim xe vua mà đến, chỉ thấy con đường lớn màu vàng kim từ dưới xe vua chậm rãi trải ra, trên bầu trời lưu lại vết tích màu vàng kim, cảnh tượng hùng vĩ.
Rèm xe vua vén lên, nữ tử mặc long bào rộng lớn từ trong đi ra, ánh mắt nhìn ra xa, rơi vào trên người Lục Trần.
"Đại Ly Hoàng đế giá lâm, chuyên tới xem lễ Bạch Lộc Thư Viện!"
Âm thanh có chút bén nhọn của người tôi tớ bên cạnh vang lên rõ ràng, át cả tiếng ồn ào phía dưới, xem ra cũng là tu sĩ có tu vi không thấp.
Nghe được lời này, phía dưới một đám người đen nghịt lít nha lít nhít đột nhiên cùng nhau quỳ xuống.
Bọn hắn chưa từng thấy qua trận thế như vậy, lập tức đều cực kì kinh diễm, chỉ cảm thấy bất luận có vào được Bạch Lộc Thư Viện hay không, chuyến đi này cũng không uổng phí.
Long bào khoác trên người, giữa lông mày Triệu Chi Vận không còn vẻ nhu tình như nước như trước kia, mà có thêm chút sắc bén, mặt mày như đao khiến người ta sợ hãi, không dám đối mặt.
Biến hóa như vậy ngược lại cũng không khiến người ta bất ngờ, dù sao lúc ấy gia quốc rung chuyển, bất luận là dư đảng của Tam hoàng tử hay người của Hỏa Đức tông, tóm lại trong ngoài đều có loạn, thật sự làm người ta khó mà ứng phó.
Triệu Chi Vận tự nhiên không thể xử sự ấm áp ôn nhu như trước, trong tình thế rối ren như vậy, chỉ có thủ đoạn sấm sét mới có thể giải quyết.
Chỉ là khi ánh mắt kia rơi vào trên người Lục Trần, lại trở nên mười phần nhu hòa, giống hệt bộ dáng trong trí nhớ Lục Trần, trong con ngươi tựa như làn nước mùa thu, tươi đẹp động lòng người.
Nàng chậm rãi đi về phía Lục Trần, các trưởng lão khác cũng rất hiểu chuyện liếc nhau, nhường vị trí bên cạnh Lục Trần ra.
Hai người liếc nhau, rồi nhìn nhau cười, cũng không nói gì nhiều.
"Đa tạ chư vị thiếu niên tuấn kiệt đã tin tưởng Bạch Lộc Thư Viện, tới tham dự đại tuyển lần này, lần này đại tuyển tổng cộng chia làm ba cửa ải, cửa thứ nhất là dò xét linh mạch, người có linh mạch bế tắc sẽ không có duyên với con đường tu hành. Ngũ phẩm linh mạch trở lên có thể trực tiếp vào cửa thứ ba. Người có Thất phẩm linh mạch trở lên, nội viện trưởng lão và phu tử sẽ đích thân thu đồ, những người có linh mạch còn lại, cầm lệnh bài lên sơn phong, vào cửa thứ hai."
"Bất luận chư vị cuối cùng có trúng tuyển hay không, Bạch Lộc Thư Viện đều sẽ chi trả chi phí đi lại của chư vị."
Lục Trần nhìn nội dung trên sổ tay, lập tức cao giọng nói.
Hắn kỳ thật không muốn nói chuyện ở nơi đông người, nhưng bây giờ mấy triệu người tề tựu, Lục Trần tin chắc trong đó có thiên chi kiêu tử khí vận bất phàm, đây cũng là lý do vì sao Lục Trần bất chấp ánh mắt khác thường của các trưởng lão mà vẫn muốn chủ trì.
"Chúc chư vị may mắn, hẹn gặp lại ở Bạch Lộc Thư Viện!"
Lục Trần hô to một tiếng, các thí sinh phía dưới cũng reo hò cuồng nhiệt.
Bọn họ có người đã tính trước, bởi vì trong nhà sớm đã có người xem xét linh mạch của bản thân, có người tự cho mình siêu phàm, cảm thấy mình nhất định là nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử, đương nhiên cũng có người khúm núm thiếu tự tin, nhưng bất luận loại người nào, trong hoàn cảnh huyên náo này, đều khó mà giữ vững tỉnh táo.
Cùng nhau nhảy cẫng hoan hô, dù cũng không biết tương lai ở nơi nào.
Mặt trời rực rỡ treo trên cao, đại tuyển cũng bắt đầu vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận