Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Chương 605: Kiềm chế chiếu

Sau khi hái xong dược thảo chín muồi, Cố An một mình rời đi, còn Đàm Hoa Quỷ Mẫu thì trước sau như một bắt đầu gieo hạt.
Cố An chưa về viện tử của mình, hắn tùy tiện tìm một hướng đi tới.
Hắn vừa đi vừa vuốt ve Định mệnh bút.
Hắn nhìn như đang thưởng thức phong cảnh dọc đường, trên thực tế là đang xem Trương Bất Khổ ở xa xôi tại Thái Trạch đại thế giới.
Trương Bất Khổ đã cắm rễ ở Thái Trạch đại thế giới, hơn nữa còn sáng lập một nhánh thế lực yêu tộc.
Vị kia đến từ Thiên Đình chuyển thế chi thân Từ Hữu phò tá hắn, truyền cho hắn khí vận chi pháp, điều này khiến thế lực yêu tộc của hắn càng ngày càng mạnh, gia nhập dưới trướng hắn, tu luyện càng dễ dàng, phúc duyên càng nhiều.
Nhìn thành tựu của Trương Bất Khổ hiện giờ, Cố An rất vui mừng.
Ít nhất Trương Bất Khổ không còn phải lang thang, hắn tìm được mục tiêu cuộc sống của riêng mình.
Nếu sư huynh Trương còn sống, nhìn thấy con trai hô mưa gọi gió, sẽ có tâm trạng như thế nào?
Cố An vừa nghĩ vậy, tâm tình càng thêm tốt.
Điều hay ở nhân gian chính là luôn có những chuyện khác nhau phát sinh, có lẽ đây là điều tiên thần không cảm nhận được.
Dù nhiều chuyện thoạt nhìn tương tự, nhưng do những người khác nhau trải qua, chắc chắn sẽ có những điểm khác biệt hiện ra.
Nửa canh giờ sau, Cố An đi đến trước một thác nước, hắn ngồi trên tảng đá bên bờ sông, sau đó bắt đầu thi triển tuổi thọ chiếu.
【 Mời chọn Đại Đạo mà ngươi muốn truy đuổi 】
Nhân Quả đại đạo!
Đây là đại đạo Cố An am hiểu nhất trước mắt.
【 Cần tiêu hao 100.000.000.000 năm tuổi thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Cái quỷ gì?
Một trăm tỷ năm tuổi thọ!
Cố An thầm mắng, hắn biết chức năng mới này không dễ dùng như vậy.
Càng ra công năng muộn thì mức tiêu hao tuổi thọ tất nhiên càng lớn!
Hắn vô thức muốn chọn cự tuyệt, nhưng nghĩ lại, cái gì đắt cũng có lý của nó.
Ít nhất, hắn muốn xem cái pháp quý này nó làm sao!
Nếu không hài lòng, cùng lắm thì về sau vĩnh viễn phong ấn công năng này!
Tiếp tục!
【 Ngươi chọn tiêu hao 100.000.000.000 năm tuổi thọ mệnh mở ra tuổi thọ chiếu 】
【 Bắt đầu chiếu 】
【 Đã chiếu Thái Vi đại thế giới 】
【 Đã chiếu Thái Thanh đại thế giới 】
【 Đã chiếu Cửu U đại thế giới 】. . .
Từng dòng nhắc nhở liên tục hiện lên trước mắt Cố An, điều này khiến hắn thấy lạ.
Vậy mà có thể thấy được thế giới chiếu cụ thể!
Cố An thấy được Thái Trạch đại thế giới nơi Trương Bất Khổ ở, còn thấy Huyền Thanh đại thế giới mà Hắc Huyền Đế từng đi qua.
Hắn thậm chí thấy những thế giới không phải là đại thế giới.
Dù chỉ thấy tên thôi cũng đủ khiến hắn suy nghĩ miên man.
Rất nhanh, tất cả nhắc nhở hạ xuống.
Vậy mà thật sự chiếu ba ngàn thế giới!
Cố An cảm khái trong lòng, nhưng rất nhanh hắn cảm thấy không phù hợp.
Chiếu xong, vậy thì sao?
Cố An nhíu mày, trong lòng hắn chỉ nghi hoặc, không hề nóng nảy, hắn ngồi trên tảng đá kiên nhẫn chờ đợi.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Khoảng nửa canh giờ sau.
Hai dòng nhắc nhở hiện ra trước mắt hắn:
【 Bắt đầu kiềm chế chiếu chi thân 】
【 Bắt đầu truyền thừa đại đạo cảm ngộ 】
Linh khí trong đạo trường bỗng đình trệ, khiến mọi người trong đạo trường mở mắt.
Cố An chưa suy nghĩ nhiều, vô cùng vô tận cảm ngộ đại đạo tràn vào trong đầu hắn, khiến ý thức của hắn rơi vào hỗn độn.
Bên rìa Vô Thủy đạo tràng, lối vào đạo tràng, nơi này xây một cửa đá, do An Tâm kiến tạo.
Ngoài cửa đá là một màn sương mù dày đặc, trông vô cùng thần bí.
Một bóng người từ trong màn sương mù dày đặc bước ra, đi vào cửa đá, chính là Thiên Hạo.
Thiên Hạo long hành hổ bộ tiến lên, sau lưng lơ lửng ba cây trường thương có hình dạng khác nhau, đều dài đến một trượng, hiện lên hình quạt.
Mặt hắn mang theo nụ cười đắc ý, lẩm bẩm: “Lần này chắc chắn sẽ khiến sư phụ kinh ngạc!”
Nhưng vừa dứt lời, hắn đột nhiên dừng chân, hắn nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía dãy núi ở xa, trong mắt tràn đầy vẻ kinh nghi.
Linh khí trong đạo trường sao lại không động?
Còn có một loại lực lượng khiến hắn vô cùng khó chịu đang chạy tán loạn.
Hắn lập tức thả người vọt lên, hóa thành một đạo hồng quang bay đi, nhanh chóng tan biến ở một nơi khác của núi non.
Một lát sau.
Tất cả mọi người tụ tập bên một dòng sông nhỏ, bọn họ nhìn Cố An đang ngồi tĩnh tọa trên tảng đá ở bờ sông đối diện, xì xào bàn tán.
Thiên Hạo cũng ở đó, hắn nhìn Cố An, ánh mắt tràn đầy tò mò.
Đã lớn như vậy, đây là lần đầu hắn thấy sư phụ nhập vào trạng thái đốn ngộ.
Trong mắt hắn, sư phụ đã là một tồn tại mạnh nhất rồi, nói như vậy mà vẫn có thể đốn ngộ ư?
Chẳng lẽ sư phụ sắp đột phá sao?
“Các vị sư huynh, sư tỷ, sư phụ rốt cuộc ở cảnh giới nào? Có phải là đến Đạo Tàng Tự Tại Tiên cảnh rồi không?” Thiên Hạo không nhịn được hỏi.
Đạo Tàng Tự Tại Tiên là cảnh giới mà gần đây mấy chục năm hắn mới được nghe nói tới, đối phương là đại tu sĩ đến từ Đạo Đình, có năng lực bàn sơn đảo hải.
Không ai trả lời hắn, bởi vì những người khác cũng không biết cảnh giới của Cố An.
Huyết Ngục Đại Thánh khẽ nói: “Tiểu tử thối, ngươi chỉ cần biết, chủ nhân mạnh hơn bất cứ ai mà ngươi từng gặp, cho dù là người sáng tạo ra phiến thiên địa này cũng kém xa chủ nhân.”
Thiên Hạo nghe vậy cảm thấy sục sôi, hắn hỏi tiếp: “Các ngươi có từng thấy sư phụ ra tay đánh nhau không? Không phải loại luận bàn.”
Hắn đã là đại đệ tử Càn Khôn giáo, là lãnh tụ trẻ tuổi, nên thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, vì Càn Khôn giáo lập công, hắn từng trải qua không ít sinh tử chi đấu, hắn hết sức mê luyến cái cảm giác đó.
Liều mạng giao đấu với đối thủ mạnh hơn so với luận bàn đấu pháp nhiều.
Lữ Tiên cười nói: “Từng thấy, nhưng không ai tiếp nổi một chiêu của sư phụ ngươi.”
Đàm Hoa Quỷ Mẫu bồi thêm một câu: “Bất luận tồn tại mạnh đến đâu, khi đối mặt với sư phụ ngươi, đều sẽ bị nhất kiếm chém gục.”
Lữ Tiên hưng phấn lên, tiếp tục nói: “Đến lúc cho tiểu tử ngươi biết chuyện trước kia của sư phụ ngươi.”
Hắn bắt đầu kể chuyện Thái Huyền môn, An Tâm và Thẩm Chân vốn luôn không thích nói chuyện phiếm với Thiên Hạo cũng thỉnh thoảng chen vào, thêm cả Huyết Ngục Đại Thánh, quá khứ của Cố An được các nàng thuật lại.
Từ việc giúp môn phái nhỏ dựng lên chính đạo chi phong, đến việc cứu vớt đại lục, hải dương, thậm chí cứu vớt thiên hạ, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được tâm Cố An đang hướng về đại thiện.
Sau khi cứu vớt chúng sinh, Cố An chọn rời Thái Huyền môn, ở ẩn nơi này, đồng thời nâng đỡ Càn Khôn giáo, điều này càng khiến bọn họ kính nể.
Càn Khôn giáo đến nay vẫn là giáo phái chính đạo, dù đôi khi có chuyện ác phát sinh, nhưng phần lớn đệ tử vẫn lấy hiệp nghĩa làm chuẩn tắc hành động, cho dù là Đạo Đình cũng không dễ tùy tiện khai chiến với Càn Khôn giáo kiểu chính đạo như vậy.
Thiên Hạo chăm chú lắng nghe, tâm trạng của hắn cũng dần dần chuyển biến.
Từ nhỏ đến lớn, dù Cố An không dạy hắn điều gì, nhưng hắn một mực sùng bái vị sư phụ thu nhận hắn, khi còn bé, mỗi lời nói hành động của Cố An đều khiến hắn hướng tới, hắn muốn trở thành một người giống Cố An.
“Có lẽ, mình không thể chỉ vì mạnh lên mà mạnh lên.” Thiên Hạo nhìn Cố An vẫn đang ngồi ngộ đạo ở bờ sông đối diện, thầm nghĩ.
Những người khác vẫn đang cảm thán những chuyện đã qua, bây giờ nhớ lại đã là chuyện rất xưa cũ, bọn họ nhớ lại đều cảm thấy không chân thật.
Đột nhiên.
Cố An mở mắt, toàn bộ Vô Thủy đạo tràng lập tức khôi phục như lúc ban đầu, linh khí phun trào, nhân quả đại đạo không còn chạy tán loạn.
Hắn vừa mở mắt, trước tiên thấy Thiên Hạo ở bờ sông đối diện.
Hai sư đồ bốn mắt nhìn nhau, tầm mắt Thiên Hạo nóng bỏng, khi thấy sư phụ mở mắt, tim hắn đập loạn.
Cố An nheo mắt lại, chỉ một cái liếc mắt, hắn thấy được cả triệu năm nhân sinh của Thiên Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận