Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Chương 565: Chính đạo, Vĩnh Sinh (length: 32)

Chương 565: Chính đạo, Vĩnh
Thanh âm kia mang theo vài phần châm chọc, trong khoảnh khắc quanh quẩn khắp chân trời, chấn động màng nhĩ mọi người, lại khiến thần sắc người tộc Chuột khổng lồ càng thêm âm trầm.
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt lóe ra hàn quang như lưỡi dao, nhìn về phương hướng phát ra thanh âm, gằn từng chữ: "Là ai, lại dám quấy rầy chuyện tốt của ta!"
Ở phía xa, trên không trung, sương mù hỗn độn dần tan đi, xuất hiện một thân ảnh mặc áo trắng như tuyết, chính là Thẩm Luyện. Hắn chắp tay sau lưng, chậm rãi đi tới, phong thái tựa như tiên nhân giáng thế.
"Chính đạo..." Thẩm Luyện nhìn thoáng qua đám người tộc Chuột khổng lồ phía dưới, thần sắc không hề gợn sóng: "Hóa ra các ngươi chính là tà ma ngoại đạo mà người đời vẫn luôn đồn đại."
"Ngươi là ai?" Chuột khổng lồ nhìn chằm chằm vào Thẩm Luyện, không vội hành động, mà cất giọng hỏi.
"Ngươi không có tư cách biết tên của ta." Thẩm Luyện liếc nhìn hắn, lạnh nhạt nói.
"Hừ, càn rỡ!" Nghe vậy, chuột khổng lồ lập tức nổi giận, khuôn mặt vặn vẹo, "Tiểu tử, đừng tưởng rằng có chút bản lĩnh thì có thể ngang ngược trước mặt ta! Ta cho ngươi biết, đắc tội ta thì chỉ có một kết cục... chính là hôi phi yên diệt!"
Hắn vốn cho rằng chỉ cần báo ra thân phận thì Thẩm Luyện sẽ sợ hãi. Không ngờ, Thẩm Luyện vẫn một bộ không để vào mắt, khiến hắn tức giận không thôi.
Thẩm Luyện không để ý tới lời uy hiếp của hắn, ngược lại nhìn chằm chằm vào huyết trì phía dưới, thản nhiên nói: "Huyết khí nồng nặc, oán niệm ngập trời, loại pháp môn tà ác như vậy, thật là không nên tồn tại ở thế gian."
"Tiểu tử, ngươi dám nói pháp môn của ta là tà ác?" Chuột khổng lồ cười lạnh một tiếng, "Ngươi hiểu cái gì? Đây là đại đạo! Đây là phương pháp duy nhất để ta đạt tới đỉnh cao!"
"Đại đạo?" Thẩm Luyện nghe vậy, ánh mắt lộ ra vẻ trào phúng: "Đại đạo của ngươi, chẳng lẽ chính là lợi dụng tính mạng của người khác để thỏa mãn lòng tham của mình?"
"Ha ha ha..." Chuột khổng lồ ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười đầy vẻ điên cuồng: "Người chết thì liên quan gì đến ta? Trong mắt ta, bọn chúng chẳng qua chỉ là sâu kiến, chỉ là thứ để ta sử dụng mà thôi!"
"Đúng là loại ngu xuẩn." Thẩm Luyện lắc đầu, chậm rãi nói: "Vạn vật hữu linh, sinh mệnh bình đẳng. Ngươi tàn sát bừa bãi sinh linh, quả thực đã làm trái lẽ trời, sẽ phải chịu quả báo."
"Quả báo? Hừ, thứ đó không tồn tại đâu!" Chuột khổng lồ khinh thường nói, "Chỉ cần có sức mạnh tuyệt đối, thì có thể thao túng tất cả. Ta chính là có sức mạnh như vậy!"
Dứt lời, hắn gầm lên một tiếng, thân hình bỗng nhiên phồng to, trong nháy mắt đã biến thành một con chuột khổng lồ cao vài trượng. Nanh vuốt sắc bén, hung quang trong mắt dữ tợn, toàn thân toát ra khí tức bạo ngược, cuồng nộ.
"Hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết, hậu quả của việc đắc tội ta!" Chuột khổng lồ rống giận một tiếng, sau đó lập tức phóng người lên, đánh về phía Thẩm Luyện.
Thẩm Luyện nhìn con chuột khổng lồ như một ngọn núi nhỏ đang xông đến, ánh mắt vẫn bình tĩnh như nước. Tay áo vung lên, một luồng lực lượng vô hình trào ra.
"Ầm!" Một tiếng vang thật lớn, chuột khổng lồ giống như đụng vào tường đồng vách sắt, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Thân thể khổng lồ nặng nề đập xuống đất, làm mặt đất rung chuyển.
Chuột khổng lồ cố gắng bò dậy từ dưới đất, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn không ngờ, đối phương lại mạnh đến mức này.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Hắn gằn giọng hỏi, cảm giác nguy hiểm càng lúc càng tăng lên.
Thẩm Luyện cũng không trả lời, chậm rãi giơ tay lên. Một luồng hào quang màu vàng kim nhàn nhạt bao phủ lấy hắn, giống như Phật tổ hạ phàm.
"Hôm nay, ta sẽ thay trời hành đạo, tiêu diệt tà ma." Thẩm Luyện thản nhiên nói, âm thanh lại mang theo một cỗ uy nghiêm không thể kháng cự.
Dứt lời, Thẩm Luyện đưa tay về phía con chuột khổng lồ, một cỗ khí tức cường đại lập tức trút xuống, ép nó không thể nhúc nhích.
"Không! Điều đó là không thể!" Chuột khổng lồ tuyệt vọng gào thét, toàn thân run rẩy. Hắn cảm thấy sinh mệnh mình đang bị một luồng sức mạnh đáng sợ nhanh chóng tiêu diệt.
Cuối cùng, thân hình chuột khổng lồ hóa thành một đống tro tàn, hôi phi yên diệt, biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này.
Nhìn kết quả, Thẩm Luyện thở nhẹ một hơi, xoay người rời đi, bóng lưng dần biến mất trong không trung. Chỉ còn lại tiếng vang nhẹ nhàng: "Thế giới này, rốt cuộc cần phải có một chính đạo, cần phải có... Vĩnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận