Xuyên Thư Sau ! Chuyển Không Gia Sản Xuống Nông Thôn Đương Thanh Niên Trí Thức

Xuyên Thư Sau ! Chuyển Không Gia Sản Xuống Nông Thôn Đương Thanh Niên Trí Thức - Chương 268: Lời đồn (length: 7430)

Diệp Nam Y thật không ngờ, còn có thể nhờ cái này mà vào được đại học.
Nếu không phải bởi vì bị chồng Lâm Hiểu Yến p·h·át hiện không hợp lý, đ·á·n·h Chu Hạo Nhiên, thì người khác vĩnh viễn cũng không biết nàng t·h·i đậu đại học.
"Đúng rồi, Nam Y, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi đừng giận, ta thật sự rất hiếu kỳ."
Triệu Tịnh Di có chút do dự, lại rất muốn biết, cả ngày vò đầu bứt tai thật sự không chịu n·ổi.
"Hỏi đi! Chúng ta thân nhau như vậy, chỉ cần không quá riêng tư thì không có gì không thể nói."
Diệp Nam Y thật ra đã sớm p·h·át hiện Triệu Tịnh Di gần đây có vẻ hơi lạ, nàng vội vàng học tập, cũng không hỏi gì.
"Thì là thế này, gần hết nửa học kỳ rồi mà chồng ngươi dường như chưa từng đến thăm ngươi, chuyện này là sao?"
Triệu Tịnh Di vừa hỏi xong, Tô Vũ Hân và Lý Vũ Giai cũng muốn biết, đều nhìn Diệp Nam Y.
Diệp Nam Y còn tưởng hỏi cái gì kình bạo lắm, hóa ra là chuyện này!
"Chồng ta là quân nhân, không có thời gian là bình thường thôi! Các ngươi đừng lo lắng."
Triệu Tịnh Di vừa nghe, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Tịnh Di, bình thường ngươi đâu có hỏi mấy chuyện này, có chuyện gì sao?"
Dựa th·e·o sự hiểu biết của Diệp Nam Y về bạn cùng phòng, các nàng không phải là người không biết giữ ý tứ.
"Tịnh Di, đừng nhìn ta, cậu nói đi! Tớ ngốc lắm."
Lý Vũ Giai lập tức đem vấn đề của Diệp Nam Y đá cho Triệu Tịnh Di.
"Nam Y, nếu như tớ nói cho cậu, cậu đừng nóng giận nha, cậu còn đang mang thai đó!"
Diệp Nam Y có chút tò mò, rốt cuộc là chuyện gì vậy!
Ba người khẩn trương như vậy, còn sợ nàng động thai.
"Nói đi! Tớ không sao."
Triệu Tịnh Di trong lòng sắp xếp lại câu chữ rồi nói: "Trong trường học không biết từ đâu có một đợt tin đồn.
Nói cậu vì lên đại học, từ bỏ chồng mình, bụng mang dạ chửa cũng không an phận, khắp nơi quyến rũ người."
Diệp Nam Y sau khi nghe xong, n·g·ượ·c lại không giận, rất kỳ lạ.
Nhìn dáng vẻ ba người, chắc là đã truyền được một thời gian rồi, có khi còn khó nghe hơn những gì Triệu Tịnh Di nói ra.
"Hôm nay các cậu cố ý lôi kéo tớ nói chuyện, là để nói cho tớ biết chuyện này đúng không!"
Diệp Nam Y nhìn ba người dò hỏi.
Triệu Tịnh Di thấy Diệp Nam Y đích x·á·c không giận, lúc này mới yên tâm tiếp tục nói.
"Đúng vậy! Bọn tớ giải t·h·í·c·h cho cậu nhưng có một số người không biết chuyện gì xảy ra, càng nói càng quá đáng, cái gì cũng có thể bô bô ra ngoài được.
Tớ thấy ở Hải Thị vì cậu không đáp lại nên bọn họ mới dám truyền càng ngày càng quá đáng."
Diệp Nam Y n·g·ượ·c lại muốn biết, bình thường nàng trừ lên lớp, hoặc là ở ký túc xá, hoặc là đi nhà ăn ăn cơm, thế là đắc tội đám thần tiên nào vậy.
"Vậy các cậu có biết chuyện này là ai tung ra không?"
Ba người đồng thời lắc đầu, các nàng có điều tra, nhưng từ đầu đến cuối không tìm thấy nguồn gốc.
"Người này không phải là tình đ·ị·c·h của cậu đó chứ! Nếu không sao lại muốn chỉnh cậu như vậy?"
Triệu Tịnh Di trí tưởng tượng phong phú bắt đầu nghi ngờ.
Diệp Nam Y n·g·ượ·c lại cảm thấy không phải, Tề Thành Tích lần trước ở Kinh Thị, chỉ là dưỡng thương mà thôi, làm sao có thể có Đào Hoa.
"Nếu không phải tình đ·ị·c·h, thì là ghen tị cậu, về phần nguyên nhân, chỉ có tìm được người mới có thể biết."
Triệu Tịnh Di từ đầu đến cuối không hiểu ra sao, với bản lĩnh của nàng, sao lại điều tra không ra chứ?
"Được rồi, đừng buồn bã, chờ ngày mai lên lớp tớ để ý một chút, xem rốt cuộc là ai."
Ba người thấy trời không còn sớm, các nàng có thể thức đêm, Diệp Nam Y thì không.
"Đi rửa mặt ngủ đi! Ngày mai còn phải đi học."
Tô Vũ Hân nhanh ch·ó·ng thúc giục mấy người, sắp đến giờ tắt đèn rồi.
Ngày thứ hai khi đi học, Diệp Nam Y vào phòng học, cũng cảm thấy ánh mắt của mọi người kỳ kỳ quái quái.
"Nam Y, cậu xem, không biết lại có lời đồn gì mới mà ánh mắt các bạn học đã không kiêng dè gì rồi kìa."
Diệp Nam Y cầm tay Triệu Tịnh Di, tỏ vẻ trấn an, cho thấy nàng không sao.
Vốn Diệp Nam Y còn định âm thầm điều tra người đứng sau, nhưng bây giờ không thể không tiên p·h·át chế nhân.
Không bao lâu sau, thầy giáo vào phòng học chuẩn bị bắt đầu tiết học, Diệp Nam Y giơ tay lên.
"Bạn Diệp, em có chuyện gì sao?"
Diệp Nam Y đứng lên, đối với thầy giáo nói: "Thưa thầy, trong lớp chúng ta có một số bạn học có thể có chút hiểu lầm về em, em muốn xin phép thầy cho em chiếm dụng một chút thời gian để giải t·h·í·c·h."
Thầy giáo rất t·h·í·c·h Diệp Nam Y vì xinh đẹp, thành tích lại tốt, nghe được có người bịa đặt, mặt mày đen lại.
"Được, em lên đi, đang mang thai, chậm thôi, đừng vội."
Thầy giáo trừng mắt nhìn các bạn học trong lớp, khai giảng thầy đã nhiều lần nhấn mạnh, không cho qua loa bịa đặt.
Diệp Nam Y chậm rãi đi lên bục giảng, quét mắt nhìn các bạn trong lớp.
"Các bạn học, tớ nghe được một vài lời đồn về tớ.
Tớ sẽ giải t·h·í·c·h những gì tớ biết trước, nếu sau khi nghe xong, mọi người có bất kỳ nghi vấn gì, có thể hỏi tớ.
Tớ sẽ từng cái đáp lại. Tuyệt đối không có chút giấu diếm nào."
Thầy giáo lộ vẻ hài lòng, cũng lên tiếng nói: "Bạn Diệp, em bắt đầu đi!"
Diệp Nam Y hướng thầy giáo hơi cúi người, bắt đầu làm sáng tỏ.
"Thứ nhất, chồng tớ không đến trường, là vì anh ấy là quân nhân, không thể ngày nào cũng ở bên tớ.
Thứ hai, tớ cũng không mang thai mà câu tam đáp tứ. Người ngay thẳng thì không sợ.
Nếu mọi người không tin, tớ có thể cung cấp giấy đăng ký kết hôn.
Về phần người câu tam đáp tứ kia, mọi người cũng có thể chỉ người đó ra."
Các bạn học nghe xong lời của Diệp Nam Y, tất cả đều nhìn nhau.
Bọn họ không ngờ Diệp Nam Y lại cứng rắn như vậy, trong khoảng thời gian ngắn bàn tán về nàng, tất cả đều chột dạ không thôi.
"Các bạn học có gì muốn hỏi tớ không?
Nếu không có, vậy sự kiện này đến đây là kết thúc, nếu sau này tớ còn nghe được tin đồn, tớ sẽ không bỏ qua."
Diệp Nam Y thấy không ai đứng lên nói chuyện, trực tiếp nói lời cay đắng.
"Bạn Diệp, th·e·o tôi biết, năm ngoái bạn thường xuyên đi xe hơi riêng của một người, đi b·ệ·n·h viện, người kia không phải là chồng bạn."
Diệp Nam Y nhìn bạn học nữ vừa hỏi, suy nghĩ hồi lâu, cũng không p·h·át hiện mình nh·ậ·n ra người này.
Đối phương thấy Diệp Nam Y không nói gì, trực tiếp đắc ý hất cằm lên.
Diệp Nam Y vừa suy nghĩ liền đoán ra, nhân vật chính còn lại trong câu chuyện là ai.
"Bạn học này, cậu đắc ý hơi sớm rồi đó, người cậu nói cũng coi như là bạn của tớ, hơn nữa còn là bạn tốt của chồng tớ.
Anh ấy tên là Du Kiệt, là cản‌h s‌á‌t mà tớ quen khi còn làm thanh niên trí thức.
Về phần anh ấy đưa tớ về nhà thì càng dễ giải t·h·í·c·h.
Năm ngoái chồng tớ b·ị· t·h·ư·ơ·n·g rất nặng, là Du Kiệt cứu anh ấy, cả đêm ở b·ệ·n·h viện chăm sóc anh ấy.
Về phần việc đưa tớ về nhà, vì tớ mang thai, chồng tớ không yên tâm, bất quá cũng chỉ có hai chuyến mà thôi, tớ không biết cái gọi là câu tam đáp tứ của cậu từ đâu mà ra.
Chuyện này, không chỉ danh dự của tớ b·ị· t·h·ư·ơ·n·g tổn, Du Kiệt cũng vậy, tớ sẽ thông báo cho Du Kiệt, để anh ấy đến điều tra chuyện này.
Được rồi, mọi người còn gì muốn hỏi không?"
Diệp Nam Y nói xong, mọi người đồng loạt lắc đầu, bọn họ vốn chỉ là nói chuyện bát quái mà thôi, không thực sự tin những lời này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận