Từ Ở Rể Trường Sinh Thế Gia Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 05: Luyện khí tu hành

**Chương 05: Luyện Khí Tu Hành**
Chu Lạc trở lại viện tử nhà mình, vừa vặn đụng phải Lâm Thanh Hàm vừa mới tu hành xong.
"Ngươi sao thế?"
Lâm Thanh Hàm liếc mắt liền nhận ra Chu Lạc bị thương, sắc mặt biến đổi, nàng bước nhanh đến trước mặt hắn, lên tiếng hỏi.
"Không có việc gì." Chu Lạc lắc đầu, không có ý định nói nhiều.
"Còn nói không có việc gì, khí tức trong cơ thể ngươi hỗn loạn, nếu không xử lý tốt, sẽ lưu lại mầm bệnh."
Lâm Thanh Hàm nói, lập tức đưa tay đặt lên cổ tay Chu Lạc, sau đó truyền ra một cỗ linh khí tinh thuần.
Ánh sáng linh khí nhàn nhạt lấp lóe, một cỗ khí tức nhu hòa lưu chuyển trong cơ thể.
Chu Lạc cảm thấy rõ ràng cảm giác đau đớn ở ngực được hóa giải không ít.
Nhưng mà Lâm Thanh Hàm lại cau mày nói: "Linh khí thật bá đạo, đến cùng là ai dám ra tay với ngươi? Chẳng lẽ hắn không biết ngươi là người của ta?"
Vừa nghĩ tới Lâm gia có người trắng trợn ra tay với người của mình như vậy, Lâm Thanh Hàm cũng cảm thấy bị khiêu khích, ngữ khí cũng trở nên tức giận.
Hơn nữa nàng có thể cảm thấy rõ ràng, người ra tay cảnh giới nhất định cao hơn mình, linh khí của mình chỉ có thể tạm thời áp chế, không thể triệt để trị tận gốc, sau này còn cần phải từ từ điều lý.
Đối mặt với câu hỏi của Lâm Thanh Hàm, Chu Lạc đột nhiên nghĩ đến những lời Từ Trường Sinh đã nói.
Đúng thế!
Chính mình cũng không phải loại người ở rể chạy trốn khắp nơi, hắn còn có chỗ dựa mà.
Thời đại này, dựa vào nữ nhân cũng là một loại bản sự, không phải sao?
Vốn định coi như không có chuyện gì phát sinh, Chu Lạc vẫn lựa chọn nói rõ chân tướng sự việc cho đối phương.
Chỉ là sau khi nghe xong, trên gương mặt mỹ lệ của Lâm Thanh Hàm đột nhiên thoáng hiện một tia hoảng sợ.
"Ngươi nói người ra tay là Tam tiểu thư?" Trong giọng nói của nàng mang theo một tia khó có thể tin.
Ở Lâm gia này chỉ có một vị Tam tiểu thư, đó chính là Lâm Hân xuất thân từ chủ gia.
Ngoại trừ các tiểu thư chủ gia được gọi như vậy dựa vào tuổi tác lớn nhỏ, những người ở chi thứ khác trong hệ thống đều được xưng hô là tiểu thư, thiếu gia.
Khác với những người chi thứ như Lâm Thanh Hàm, nữ tử chủ gia không cần phải hy sinh bản thân để sinh sôi dòng dõi, các nàng không chỉ có thể tự do lựa chọn vị hôn phu, mà còn nắm giữ tư cách tiến vào tiên môn tu hành.
Bất luận là thực lực, hay thân phận địa vị đều vượt xa Lâm Thanh Hàm.
Đến mức Lâm Thanh Hàm cũng không khỏi có chút thất thố, chỉ sợ lại bởi vậy mà dẫn tới sự bất mãn của chủ gia.
Còn việc vốn chỉ muốn ra mặt cho Chu Lạc, tự nhiên là không thể nào.
Vì thế, dựa theo cách nói của Chu Lạc, đối phương cũng không có biểu thị gì khác, điều này mới khiến Lâm Thanh Hàm thở phào một hơi.
"Ngươi sau này ngàn vạn lần phải chú ý." Lâm Thanh Hàm chân thành nói.
"Ta đã biết." Chu Lạc gật đầu.
Hắn đã hạ quyết tâm, sau này trừ phi có việc cần thiết, bằng không sẽ không bước chân ra khỏi viện tử này.
Quỷ mới biết ra ngoài lại đụng phải loại ngưu quỷ xà thần nào, đừng đến lúc đó mất mạng oan uổng.
Vẫn là chuyên tâm đóng cửa tạo em bé thì tốt hơn.
Nghe vậy, Lâm Thanh Hàm thoáng lộ ra một tia áy náy trên mặt: "Chuyện này khiến ngươi phải chịu khổ."
"Không có việc gì, ta vốn chỉ là một người ở rể mà thôi, không đáng để vì ta mà nảy sinh va chạm với chủ gia." Chu Lạc thản nhiên nói.
Có vài lời nói rất hay.
Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!
Có hệ thống, một ngày nào đó, hắn sẽ thoát khỏi thân phận sâu kiến hiện tại.
Còn bây giờ......
Chu Lạc ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Lâm Thanh Hàm bên cạnh, tay phải trở tay đặt lên trên cánh tay ngọc trắng nõn của nàng, dần dần di chuyển lên trên.
Thân thể Lâm Thanh Hàm hơi rung động, dường như nghĩ tới điều gì, tai nàng trong nháy mắt đỏ lên.
"Thanh Hàm, chúng ta vào phòng đi."
Chu Lạc ánh mắt ôn nhu nhìn nàng, giọng nói thuần hậu như gió xuân thổi tới.
Lâm Thanh Hàm mím môi, giận trách: "Ngươi bị thương còn không đứng đắn như thế."
"Chính vì bị thương, cho nên mới cần an ủi nha." Chu Lạc trêu ghẹo nói.
"Trời còn sớm, ta không muốn......" Lâm Thanh Hàm cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ như tiếng muỗi.
Nhưng Chu Lạc đột nhiên động thủ, một tay ôm lấy cơ thể mềm mại của nàng.
"Phải không?" Chu Lạc khóe miệng nhếch lên, chạy thẳng tới gian phòng.
Hắn biết rõ.
Nếu như Lâm Thanh Hàm thật sự không muốn, nàng là một tu tiên giả, làm sao có thể để cho mình dễ dàng ôm như vậy?
Lâm Thanh Hàm cúi đầu, trầm mặc không nói.
Chuyện nam nữ sau khi thử một lần, giống như mở ra cánh cửa đến thế giới mới, tủy xương thấm vị ngọt.
Mặc dù mới trải qua chuyện phòng the, nhưng thể chất người tu tiên lúc nào cũng có thể tiếp nhận thêm mưa gió...
Mây tan mưa tạnh.
Chu Lạc một lần nữa cống hiến một phần sức lực cho kế hoạch tạo em bé vĩ đại.
Hắn hơi nghiêng người, ánh mắt rơi vào bên cạnh.
Lâm Thanh Hàm lẳng lặng nằm ở trên giường, khuôn mặt tinh xảo như bạch ngọc trong suốt, mái tóc đen nhánh tùy ý xõa xuống gối, đôi mắt đẹp khép hờ, hô hấp đều đều, giống như nàng công chúa ngủ trong rừng trong truyện cổ tích.
Chu Lạc thất thần khi ngắm nhìn nàng, khóe miệng càng lộ ra một tia cười đắc ý.
Không thể không nói, Lâm Thanh Hàm là nữ nhân xinh đẹp nhất mà hắn gặp qua trong hai đời làm người.
Vẻ đẹp của nàng, giống như một đóa Thanh Liên, cao khiết thần thánh, không cho phép kẻ khác khinh nhờn.
Nếu là đổi lại kiếp trước......
Chu Lạc có lẽ cả đời đều không lấy được một nữ nhân tuyệt mỹ như vậy.
Trong thế giới tu tiên này, nơi thực lực vi tôn, vô cùng tàn khốc, nhưng cũng vẫn có chút ít chỗ tốt...
Ít nhất, phát cho con dâu!
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn mạnh dạn đưa tay phải ra, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Lâm Thanh Hàm, lại kề sát hôn lên trán nàng một cái, sau đó mới cẩn thận từng li từng tí bò dậy khỏi giường.
Bất luận là lấy được công pháp tu tiên, hay là những chuyện đã trải qua hôm nay, đều khiến Chu Lạc không có chút bối rối nào.
Hắn dứt khoát đứng dậy đi tới phòng luyện công bên cạnh, dự định thử nghiệm tu hành dựa theo những gì vị trưởng lão kia đã dạy.
Trong phòng luyện công, hắn ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, lấy ra công pháp tu hành mà Lâm gia cung cấp.
Có sự chỉ bảo của vị trưởng lão trước đó, hắn rất nhanh liền tiến nhập vào trạng thái tu hành.
Bước đầu tiên của tu hành, chính là cảm ứng thiên địa linh khí.
Điểm này đối với Chu Lạc, người có linh căn mà nói, không khó.
Tâm thần không minh, hắn rất nhanh liền cảm thấy được từng sợi thiên địa linh khí.
Ngay sau đó là dẫn khí nhập thể.
Kèm theo công pháp thúc đẩy, thiên địa linh khí bắt đầu hội tụ quanh thân, Chu Lạc thử nghiệm dẫn những linh khí đó vào trong cơ thể.
Trong thời gian này, nhất thiết phải hết sức cẩn thận nghiêm túc, hơi thất thần, sẽ thất bại trong gang tấc.
Khi từng sợi linh khí tiến vào trong cơ thể, chúng bắt đầu theo kinh mạch lưu chuyển khắp các nơi trong cơ thể.
Quá trình này rất chậm chạp, thường thường sau khi những linh khí này lưu chuyển xong, chỉ còn lại một tia linh khí rơi vào trong đan điền khí hải.
Lúc linh khí lưu chuyển, đồng thời cũng rèn luyện nhục thân, bài trừ tạp chất trong cơ thể.
Đây cũng là tẩy tủy phạt cốt.
Nói chung, linh căn phẩm chất của một người càng tốt, tốc độ hấp thu linh khí sẽ càng nhanh.
Giống như Chu Lạc, loại linh căn cửu phẩm này, mỗi một lần hút linh khí vào trong cơ thể đều rất có hạn, đến mức linh khí lưu lại trong đan điền khí hải cũng rất ít.
Bất quá hắn cũng không lo lắng.
Chỉ cần có thể tạo em bé, mình sẽ không thiếu thời gian!
Cho dù mỗi lần chỉ có thể thu được một chút linh khí, nhưng chỉ cần có đủ thời gian, một ngày nào đó, mình cũng có thể thành tựu phi phàm!
Sau khi thành công lưu lại một tia linh khí ở đan điền khí hải, Chu Lạc hưng phấn không thôi.
Quả quyết tiếp tục lặp lại thao tác vừa rồi...
Không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, dẫn nó vào trong cơ thể, bồi đắp tự thân.
Cứ lặp lại như thế, hắn không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Điều duy nhất đáng tiếc là, phòng luyện công này không được xây dựng ở trên phúc địa linh mạch, nếu không tốc độ hấp thu linh khí sẽ nhanh hơn.
Dựa theo quy củ của Lâm gia, chỉ cần sinh ra một đứa bé, liền có thể tu hành ở phúc địa linh mạch trong một tháng...
Thật không biết đến khi nào mình mới có hài tử.
Chu Lạc đang suy tư.
Đinh ——
Đột nhiên, trong đầu hắn vang lên một tiếng thanh thúy.
Ngay sau đó, một giọng nói máy móc nhắc nhở vang lên.
【 Chúc mừng túc chủ, dưới sự cố gắng siêng năng, đã thành công khiến cho đạo lữ thụ thai, thu được một lần cơ hội rút thưởng. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận