Từ Ở Rể Trường Sinh Thế Gia Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 201: Quay về Chu viên

**Chương 201: Quay về Chu viên**
Chu viên cách khu trung tâm không xa, trên đường Chu Lạc còn có thể gặp rất nhiều đệ tử gia tộc chào hỏi hắn.
Những người này không ngoại lệ đều là nhân vật trọng yếu trong gia tộc, nhất là đám đệ tử chủ gia, toàn bộ đều tỏ vẻ ôn hòa, khác hẳn so với mấy năm trước. Trong mắt bọn họ, Chu Lạc đã đứng về phe chủ gia, phóng thích thiện ý là chuyện tất nhiên. Huống chi đây còn là một vị luyện đan sư có hy vọng tấn thăng nhị giai, tiền đồ quả thực xán lạn.
Ngoài đệ tử chủ gia, tự nhiên không thể tránh khỏi gặp phải người của phe đại trưởng lão. Dù sao Chu viên vốn được cao tầng phe đại trưởng lão "bảo hộ". Một số người này biết được Chu Lạc bình an trở về, cố ý chờ ở cửa trang viên nhà mình. Vừa thấy đối phương xuất hiện, sẽ giả bộ tình cờ gặp, sau đó quen thuộc bắt đầu giao lưu.
Nếu như nói nhiệt tình của đệ tử chủ gia là bởi vì bọn hắn cảm thấy Chu Lạc chọn phe chủ gia, vậy thế lực của phe đại trưởng lão thì sao? Đương nhiên là bởi vì thân phận của hắn.
Thân phận này không chỉ là việc hắn sau này sẽ trở thành nhị giai luyện đan sư, bởi vì chuyện đó còn rất lâu, kết cục còn chưa xác định. Nhưng có một việc có thể xác định. Hắn sẽ tiếp nhận Lâm Tri Thọ, trở thành Lục trưởng lão của gia tộc.
Mặc dù có thọ nguyên đan của Chu Lạc trợ giúp, nhưng Lâm Tri Thọ nhiều lắm cũng chỉ có thể sống thêm mấy năm. Sau mấy năm, vị trí Lục trưởng lão này, nếu không có biến cố, tất nhiên sẽ nằm trong tay Chu Lạc. Đây mới là kết quả xác định trong thời gian ngắn.
Bọn họ là người của đại trưởng lão, đồng dạng cũng là người của Lâm gia, tự nhiên cần phóng thích thiện ý. Bởi vì thiện ý trước mặt trưởng lão so với thiện ý sau lưng trưởng lão tác dụng càng lớn.
Gia chủ đình viện cách Chu viên cũng không xa, nhưng Chu Lạc chỉ cảm thấy mình đi rất lâu. Đến mức hắn chỉ có thể giữ vẻ mặt lạnh lùng, cho đến khi nhìn thấy mái hiên quen thuộc, còn có cả nhà đang đứng ở cửa.
Khóe miệng hắn cong lên, trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra nụ cười cởi mở, hắn bước nhanh tới.
Một đám vợ con vẻ mặt kích động, có người thậm chí hai mắt phiếm hồng, nhao nhao tiến lại gần. Hai bên giống như Ngưu Lang Chức Nữ ở trên trời, rõ ràng mới hai tháng không gặp, lại phảng phất đã cách rất lâu.
“Phu quân…”
“Cha…”
Vợ con vây quanh hắn, liên tiếp mở miệng, một cỗ cảm giác ấm áp ập vào mặt. Chu Lạc ôm lấy Chu Vi Nhạc nhỏ tuổi nhất, lần lượt chào hỏi bọn họ.
“Vào trong trước đi, bằng không để người ngoài nhìn không hay.” Lâm Hi ôn hòa cười nói.
Sau khi sinh con, hai đầu lông mày Lâm Hi bớt đi mấy phần thanh thuần thiếu nữ, trở nên càng thêm đoan trang, khí chất. Nàng – vị chủ mẫu này vừa mở miệng, những người khác nhiệt tình đón Chu Lạc vào cửa chính.
Ở cửa, Từ Trường Sinh mặc áo xanh đang cung kính đứng đó. Nhìn lão hữu bình an trở về, trên mặt hắn tràn đầy ý cười. Lúc trước, khi biết được Chu Lạc có thể c·hết dưới tay tà tu, hắn từng say một trận, cảm khái thế sự khó lường, càng lo lắng cho con đường của mình.
Không ngờ, Chu Lạc vậy mà không c·hết.
Hắn vô cùng vui mừng.
Bởi vì nếu đối phương c·hết, bản thân hắn bị hạ độc chỉ sợ cũng không sống được lâu.
Chu Lạc cùng hắn nhìn nhau cười, liền bị một đám vợ con vây quanh đi vào bên trong Chu viên.
Tại chính đường lầu chính, Chu Lạc cùng vợ con sốt ruột trò chuyện kinh nghiệm bên ngoài. Chỉ là nhìn cả sảnh đường người, hắn không khỏi cảm thấy có chút đau đầu. Vợ con nhiều, chính là điểm này không tốt. Hắn không có nhiều tinh lực để từng người chiếu cố, cũng không thể toàn bộ chiếu cố đến. Chuyện thân sơ không thể tránh khỏi.
Lâm Hi dường như nhìn ra suy nghĩ của hắn, sau khi giao lưu ngắn ngủi, liền bảo những người khác lui ra, chỉ để lại mình ôm tiểu Trường Nhạc.
“Có đôi khi nhiều người cũng là chuyện phiền toái.” Chu Lạc bưng lên linh trà uống một hơi cạn sạch, không kìm được cảm khái nói.
Tiểu Trường Nhạc chưa đầy một tuổi tựa vào n·g·ự·c mẫu thân, đôi mắt to đen nhánh tò mò đánh giá vị phụ thân này.
Lâm Hi cười nhạt một tiếng: “Chàng không phải nói vợ con càng nhiều càng tốt sao?”
Có một lần vợ chồng nói chuyện riêng tư, hai người từng thảo luận qua chuyện này. Lúc đó Lâm Hi cũng nghe gia tộc đồn đại về việc Chu Lạc tham luyến sắc đẹp, cho nên sau khi gả tới, đã hỏi hắn thấy thế nào về chuyện này. Chu Lạc trả lời rất thẳng thắn. Hắn nói nhiều người không náo nhiệt sao? Bây giờ nghe đối phương cảm khái, Lâm Hi cũng không nhịn được.
Vẻ mặt Chu Lạc thoáng qua lúng túng.
Không còn cách nào, nếu không phải cái hệ thống đa tử đa phúc này, hắn thật sự không muốn có nhiều người nhà như vậy. Nhiều người lên, quản lý rất khó khăn.
Nghĩ tới đây, Chu Lạc không khỏi thương yêu Lâm Hi đang đứng lên làm chủ mẫu. Dù sao người chân chính quản sự là nàng.
“Cái nhà này khổ cho nàng rồi.”
Lâm Hi cười một tiếng: “Có gì khổ cực, tỷ muội hòa thuận, hài tử nghe lời, lại có Cẩn Huyên tỷ tỷ hỗ trợ, cũng không phiền hà.”
Chu Lạc liên tục gật đầu.
Tỷ muội hòa thuận là chuyện quan trọng nhất. Đây cũng là lý do tại sao khi chọn thê thiếp, hắn càng coi trọng phẩm tính của đối phương. Tục ngữ nói, đằng sau một người đàn ông thành công không thể thiếu một người phụ nữ tốt. Đối với Chu Lạc mà nói, đằng sau thành công của mình, không thể thiếu một đám cô gái tốt.
“Chỉ là, vì sao chàng còn phải cưới Tam tỷ?” Lâm Hi đột nhiên nói.
Tính khí của Lâm Hân cả gia tộc đều biết. Là đại tỷ trong đám đệ tử trẻ tuổi, Lâm Hân tính tình cao ngạo lạnh nhạt, bất kể là đối đãi hạ nhân hay đồng tộc, đều giữ thái độ người lạ chớ đến gần, cho nên dù là Lâm Hi, cũng không dám qua lại với vị Tam tỷ này.
Điểm này Chu Lạc có thể cảm nhận được. Trước đây mới vào Lâm gia, suýt chút nữa c·hết trong tay vị tam tiểu thư này. Bất quá có lẽ là bởi vì đã trải qua nhiều chuyện, vị tam tiểu thư này rõ ràng đã thay đổi không ít so với trước. Nhất là kinh nghiệm ở Giang Thành, càng khiến cho tính tình cao ngạo của đối phương thay đổi không ít.
Chớ nói chi Chu Lạc còn có nhược điểm của nàng, dù nàng đến Chu viên, hắn cũng có thể tùy ý nắm bắt đối phương.
“Con người cuối cùng sẽ thay đổi, nàng bây giờ tốt hơn rất nhiều.” Chu Lạc nói khẽ.
Lâm Hi không nói thêm, chỉ nói: “Ta tin tưởng ánh mắt của chàng, chỉ là vị trí chính thê?”
Ánh mắt của Chu Lạc không sai, nhìn cả nhà vui vẻ hòa thuận này là có thể thấy được. Điều khiến nàng quan tâm hơn là vị trí đương gia chủ mẫu nên để ai ngồi.
Về tình về lý, Lâm Hân là tỷ tỷ của Lâm Hi, lại có địa vị gia tộc khác thường, đáng lẽ phải do nàng đảm đương. Nhưng Lâm Hi lại lo lắng nàng sẽ làm khó các chị em gái khác.
“Không cần lo lắng, vị trí chính thê này vẫn là của nàng.” Chu Lạc nói.
Nói xong, hắn vẫn không quên bổ sung: “Đến lúc nàng gả tới, các nàng không cần để ý tới nàng là được, nàng cũng sẽ không qua lại nhiều với các nàng.”
Hai người vốn dĩ là hôn nhân giả, đến lúc đó mình chỉ cần tùy tiện tìm cho Lâm Hân một gian phòng là được.
Lâm Hi không khỏi có chút kinh ngạc hiếu kỳ, nhưng không hỏi nhiều.
Sau đó, hai người lại hàn huyên một chút chuyện sau khi bọn họ rời đi.
Hơn hai tháng, Chu viên ngược lại không có biến cố gì, mọi người đều an ổn, thậm chí Chu Trường An sáu tuổi đã bước vào Luyện Khí tầng một trung kỳ cảnh giới. Biết được tin tức này Chu Lạc rất hài lòng.
Chỉ là đáng tiếc vị trưởng tử này chỉ có Cửu Phẩm Linh Căn, sau này thành tựu chỉ sợ không cao.
Ngoài ra, Lâm Hi còn nhắc đến một sự kiện. Đó chính là trước đây có người muốn cướp Chu viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận