Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 327: Hồi mã thương

Chương 327: Hồi mã thươngChương 327: Hồi mã thương
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Ầm ầm ầm!
Trong hang động Lý Diệu ẩn náu truyền đến tiếng nổ vang.
Ngọn lửa mãnh liệt trào ra ngoài cửa động, xông thẳng lên trời.
Mặt đất liên tiếp sụp đổ, một nửa hang động phía trước hoàn toàn đổ nát.
Mấy chục con khôi lỗi chiến thú không kịp phản ứng, phần lớn đều gặp phải hủy diệt, số ít hôn mê rồi nhanh chóng bị vùi lấp ở sâu dưới lòng đất.
Trên màn sáng tại trung tâm chỉ huy, từng khối hình ảnh lần lượt đen thui.
Lý Diệu đã sớm thiết kế một lượng lớn tinh thạch nổ ở trong hang động, hắn muốn lập tức giải quyết số khôi lỗi chiến thú rất khó chơi này.
Về phần bản thân hắn thì đã tiến đến một mặt khác của sơn mạch ngay lúc hang động bị phá hủy.
Hang động này có tổng cộng bảy lối ra, thông tới các hướng khác nhau.
Đây chính là nguyên nhân mà Lý Diệu lựa chọn nơi này để bố trí cạm bẫy.
Trên Tinh Thạch chiến hạm Bác Lãng Hào, con mắt Ninh Phong híp lại, bắn ra ánh sáng nguy hiểm.
Bốn viên Toàn Tâm Địa Chấn Lôi gào thét bắn ra, lấy tốc độ nhanh như chớp tiếp cận lao thẳng về hướng Đông Nam.
Dưới trạng thái tốc độ bằng một nửa tốc độ âm thanh, khoảng cách mười mấy km cũng chỉ gần trong gang tấc.
Sàn sạt sàn sạt sàn sạt sat!
Toản Tâm Địa Chấn Lôi cấp tốc xoay tròn, đâm sâu xuống dưới lòng đất.
Nham thạch nứt toác, khoan âm thanh mũi thâm nhập vào đấ truyền vô cùng rõ ràng vào tai Lý Diệu, khiến cho da đầu hắn tê rần, trái tim run lên, tràn ngập khiếp sợ.
Hắn không nghĩ tới Ninh Phong lại phản kích mãnh liệt như vậy, đối phương vậy mà lại có thể nắm bắt vị trí và góc độ tinh chuẩn, bốn viên Toản Tâm Địa Chấn Lôi vừa vặn bắn tới bốn phương chung quanh hắn, bao vây hắn vào giữa.
Lý Diệu đột nhiên điên cuồng hét lên, sau đó lập tức gia tốc, đột phá trái phải ở trong hang động chật hẹp gồ ghề, chạy như điên tới một lối ra gần nhất.
Tinh khải mạnh mẽ va chạm vào nham thạch, bắn ra tia lửa văng gắp nơi, nhưng hắn không rảnh để ý tới.
Rầm rầm rầm rầm!
Bốn tiếng nổ vang nặng nề truyền ra, bám theo ở ngay sau gáy hắn, sóng nhiệt giống như biển gầm đuổi sát theo thân hình hắn.
Hang động phía sau lần lượt đổ nát.
Sóng trùng kích gào thét bắn tới, triệt để nuốt chửng Lý Diệu.
Cho dù có tinh khải và giới tử trang phục chiến đấu bảo vệ những hắn vẫn phun ra một ngụm máu tươi, xương sống gần như gãy vỡ, vô cùng đau đớn.
A!
Mắt Lý Diệu như muốn nổ tung, há to mồm phun ra một ngụm trọc khí, tránh cho ngũ tạng lục phủ bị sóng trùng kích gây chấn thương, trong chớp mắt trước khi hang động hoàn toàn đổ nát, thân thể hắn đã lao ra ngoài cửa động.
Phốc!
Một đám bụi khổng lồ lao theo sau hắn.
Độc Phong chiến toa trên bầu trời lập tức phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Chín chiếc Độc Phong chiến toa bay kiềm chế hắn lại ở khoảng cách vừa phải, một bên phun ra phi kiếm, một bên truyền tin tức hình ảnh về trên Bác Lãng Hào.
Lần này, Ninh Phong lại tăng thêm hai khẩu Thái Ất Lôi Từ pháo
Tổng cộng tất cả bốn khẩu Thái Ất Lôi Từ pháo nhắm vào Lý Diệu.
Mặc dù cách xa mấy mười km, Lý Diệu vẫn cảm thấy thân thể như bị tĩnh điện lượn quanh, cảm giác dựng tóc gáy, móng tay hắn đột nhiên nổ tung.
Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!
Bốn quả lôi cầu cắt phá trời cao, xuyên thẳng qua khoảng cách mười mấy km, liên tiếp nổ ở xung quanh hắn.
Ninh Phong thật không hổ là Ngự Hạm Sư vô cùng đáng sợ, vị trí công kích ở rất gần Lý Diệu.
Lý Diệu không thèm nhìn lại, hắn tăng tốc độ lên cực hạn, hóa thành một tia sáng màu đen len lỏi qua rừng rậm.
Uy lực của các loại pháp bảo như phi kiếm, Tinh Từ pháo, Thái Ất Lôi Từ pháo vô cùng mạnh mẽ, sau lưng hắn liên tiếp lóe ra những quả cầu ánh sáng đủ màu.
Núi cao đang run rẩy, rừng rậm đang thiêu đốt.
Có vài lần lôi cầu kia sượt qua bên cạnh người hắn.
Thậm chí là triệt để nuốt chửng hắn.
Nhưng Lý Diệu vẫn vung vẩy Trảm Phong chiến đao chém lôi cầu thành hai nửa, giết ra con đường tràn ngập máu lửa!
Cuộc truy sát kinh tâm động phách và lưu vong khiến trung tâm chỉ huy hoàn toàn yên tĩnh.
Trên trán tất cả mọi người đều toát ra mồ hôi lạnh, lỡ mà có đau mắt thì họ cũng không nỡ nháy mắt dù chỉ một lần.
Cho tới hiện tại, không ít người đều ý thức được nửa tháng trước, khi trong cuộc thi đấu Phi Tinh Cầu, Lý Diệu không phải nhờ may mắn thủ thắng.
Huyền Cốt chiến khải đúng là một kiện tinh khải có tính năng trác việt, rất đáng tin cậy, đủ khả năng sử dụng ttrong thực chiến.

Thượng Quan, người điều khiển kiện tinh khải này đúng là một tên tu chân giả Luyện Khí kỳ sao?
>
Sẽ không phải là một thủ hạ vương bài khải sư Trúc cơ kỳ của ngươi đang điều khiển nó chứ?
Nhâm Tinh Bắc cau mày lại, trừng mắt nhìn Thượng Quan Sách.
Mặt Thượng Quan Sách vẫn không hề có chút cảm xúc nào, vẫn bình tĩnh uống trà.
Nhưng Lý Diệu lại không giống nhẹ nhõm giống như bề ngoài.
Nếu chỉ có chín chiếc Độc Phong chiến toa vây quanh thì hắn cũng không để ý, thậm chí hắn còn rất có lòng tin vào bản thân.
Thái Ất Lôi Từ pháo không bám dai như đỉa nhưng nó lại là uy hiếp lớn nhất, nếu lỡ bị bắn trúng một pháo thì tất cả tấm chắn linh năng của Huyền Cốt chiến khải khẳng định xong đời, khi đó sức chiến đấu của hắn ít nhất sẽ bị hạ thấp ba phần mười.
Huống chi, theo thời gian từ từ trôi qua, mười mấy phút sau, Liệt Thiên Chùy cự pháo sẽ hoàn thành bổ sung linh năng, có thể bắn ra phát thứ hai.
Lý Diệu biết, Liệt Thiên Chùy cự pháo tổng cộng có hai loại hình thức công kích.
Đầu tiên là tập trung linh năng, công kích vào một điểm.
Loại hình công kích thứ hai đó là công kích áp chế, hỏa lực của nó có thể bao trùm chu vi ngàn mét, trấn áp tất cả sinh linh!
Trong vòng mười mấy phút, nếu như không cách nào chạy khỏi sự truy sát của đối phương vậy thì hắn liền xong đời!
Lý Diệu hét dài, tốc độ tăng nhanh, cấp tốc phóng đi về phía một ngọn núi.
Chín chiếc Độc Phong chiến toa ở phía sau theo sát không nghỉ, lôi cầu lại phá không bắn tới, trong đó xen lẫn mấy viên Toản Tâm Địa Chấn Lôi.
Những mũi khoan lại xuyên xuống lòng đất, chỉ chốc lát sau, dưới lòng bàn chân Lý Diệu liền nổ tung.
Rốt cục Lý Diệu cũng xông lên đỉnh núi.
Phía trước có một thác nước to lớn cao tới mấy trăm trượng.
Ào ào ào!
Một tia thiểm điện mạnh mẽ giáng xuống.
Trên vách đá, mười mấy viên cầu màu đen đang trôi nổi đột nhiên nổ tung, tất cả mọi thứ trong chu vi mấy trăm mét đều bị bao phủ ở trong lớp sương đen.
Là Hắc Chướng Yên!
Một người điểu khiển Độc Phong chiến toa cấp tốc hô lên.
Hắc Chướng Yên là chủng loại pháp bảo giống như bom khói, so với bom khói lại càng thêm nham hiểm, chướng khí mà nó thả ra trong thời gian dài thậm chí có thể tạo thành ô nhiễm nhất định đối với pháp bảo.
Chỗ thác nước này là một trong những địa điểm lưu vong mà Lý Diệu đã lựa chọn kĩ càng từ sớm, ở trên vách núi này có chôn lượng lớn Hắc Chướng Yên.
Bạch!
Thừa dịp tầm mắt của Độc Phong chiến toa bị Hắc Chướng Yên ngăn cách, Lý Diệu liền thả người nhảy xuống thác nước, chìm vào dòng sông chảy xiết.
Chín chiếc Độc Phong chiến toa rốt cục cũng phá được sự ảnh hưởng của Hắc Chướng Yên, tuy nhiên Lý Diệu đã biến mất không còn tăm hơi trong tầm mắt của bọn họ.
Keng! Keng! Keng!
Chín chiếc Độc Phong chiến toa liền kích phát pháp bảo trinh trắc đến cực hạn.
Bọn họ lập tức phát hiện dưới lòng sông, cách nơi này hơn ngàn mét xuất hiện một vật thể kim loại có nhiệt độ cao hơn so với nước sông đang di chuyển với tốc độ cao.
Con sông này nằm ở phía Đông Nam khu vực diễn tập, ở ngoài ngàn mét có vô số nhánh sông thông về bốn phương tám hướng.
Trên Tinh Thạch chiến hạm Bác Lãng Hào, sắc mặt Ninh Phong trở nên đặc biệt khó coi, hai mắt dường như muốn thả ra hai cái móc câu, bay đến mấy mười km ở bên kia, móc vào người Lý Diệu, kéo hắn ra khỏi sông.
Dù là Ngự Hạm Sư thì lực tính toán của hắn vẫn có giới hạn.
Vừa rồi hắn mới phân ra một đám thần niệm khống chế Thái Ất Lôi Từ pháo và Toàn Tâm Chấn Địa Lôi, bởi vậy thế tiến công Vân Vụ chiến khải cùng Vạn Kiếm chiến khải khó tránh khỏi phải suy yếu một chút.
Kết quả là hai con thỏ gần trong gang tấc này dưới tầng tầng vây bắt lại nhảy nhót tưng bừng giống như là đang cười nhạo hắn.
Trong nháy mắt, Ninh Phong lập tức tĩnh tâm.

Tiểu đội Độc Phong thứ tư tiếp tục tìm kiếm khu vực thủy lưu hướng Đông Nam, tranh thủ truy đuổi theo dấu chân đối phương.
>
Nhớ kỹ không cần phải áp sát quá gần, đối phương có năng lực phản kích nhất định, ta không muốn lại bị hắn đánh rơi chiếc Độc Phong chiến toa thứ hai!

Độc Phong chiến toa bị hư tổn rơi xuống mà người điều khiển không bị thương thì triển khai duy tu ngay tại chỗ, nếu như không cách nào bay lên, hãy ở tại chỗ đợi mệnh, hiện chúng ta không có lực lượng dư thừa để tới cứu viện!

Tiểu đội Độc Phong chiến toa thứ bảy đi tới khu vực thủy lưu hướng Đông Nam, triển khai tìm kiếm tất cả sông suối.
Nhớ kỹ, nhiệt độ và phản ứng của kim loại đối phương đều có thể che đậy, các ngươi không cần quan tâm đến tinh thạch tiêu hao, hãy sử dụng hỏa lực phạm vi lớn, trinh sát không gián đoạn để ép đối phương từ trong cống ngầm đi ra!

Các tiểu đội Độc Phong chiến toa còn lại toàn lực ứng phó, trước tiên phải bắt giữ hai con thỏ này!

Tiểu đội thứ tư, rõ!

Tiểu đội thứ bảy, rõ!
Chín chiếc Độc Phong chiến toa xoay quanh một vòng giữa không trung, vững vàng khóa chặt từng bước di chuyển của điểm sáng nhỏ đang không ngừng nhảy lên trên màn sáng, sau đó triển khai đuổi bắt.
Năm phút sau khi bọn hắn rời đi.
Rầm!
Một kiện tinh khải ướt nhẹp đột nhiên chui ra từ bên trong thác nước.
Đây chính là Lý Diệu!
Ngay trong khoảnh khắc khi nhảy xuống thác nước, hắn đã mạnh mẽ va chạm vào nham thạch, tiến vào trong thác nước, tứ chi vững vàng bám chặt lên nham thạch ở phía sau thác nước, sau đó lập tức đóng hết toàn bộ phù trận của Huyền Cốt chiến khải.
Nếu là một khải sư khác ở trong tình huống bị mất đi động lực thì tuyệt đối không thể chống lại lực xung kích vô cùng mạnh mẽ của thác nước.
Chỉ có Lý Diệu với lực lượng vô cùng lớn mới có thể nghiến răng kiên trì.
Ngay sau đó, hắn phát động một pháp bảo được giấu dưới đáy thác nước từ trước.
Cái pháp bảo này không có thần thông đặc biệt gì, chỉ là được điêu khắc mấy tòa động lực phù trận, Lý Diệu có thể điều khiển nó di chuyển đi, từ xa nhìn xuống dòng nước tán loạn chỉ có thể nhận ra phản ứng yếu ớt của kim loại và nhiệt độ mà thôi.
Đây xem như là một loại phân thân đơn giản.
Hắn đã luyện chế ra vài cái phân thân giống như vậy, dùng để làm vũ khí bí mật trong quá trình chạy trốn.
Mỗi một phân thân ít nhất có thể tranh thủ cho hắn một giờ đồng hồ.
Có điều, hắn không dự định dùng một giờ này để chạy trối chết.
Hắn khổ sở bố trí ra tất cả những thứ này, đồng cố ý bại lộ hành tung dẫn đến công kích túi bụi của đối phương, suýt chút nữa là bị Thái Ất Lôi Từ pháo đánh đến ngất ngây, đương nhiên không phải là muốn nấp trong góc tối mà run lẩy bẩy như chuột.
Bản năng của hắn là săn giết, là tiến công!
Lý Diệu khẽ mỉm cười, liếm liếm đôi môi nhuốm máu, bay lên trên thác nước, khởi động hình thái tiềm hành hướng về khu rừng ban đầu hắn ẩn nấp.
Chiếc Độc Phong chiến toa bị hắn đánh rơi đang ở phụ cận nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận