Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 2093: Đổ máu đến cùng!

Chương 2093: Đổ máu đến cùng!Chương 2093: Đổ máu đến cùng!
Theo tiếng nổ vang chồng chất, đinh tai nhức óc, sâu trong một trăm hai mươi tư dòng “suối phun sương mù” phân bố ở toàn cầu Vũ Anh tinh, hết thảy bắn ra huyền quang chói mắt nhất.
Những huyền quang này như là giao long ánh sáng có được sinh mệnh, ở giữa không trung thong thả mà kiên định kéo lên, không ngừng điều chỉnh quỹ tích và góc độ.
Mục tiêu cuối cùng chỉ có một, đó là hoa Bỉ Ngạn treo cao trên màn trời, kiều diễm ướt át, tà ác vô cùng!
Trường hồng quán nhật, phá tan thương khung!
Toàn bộ chiến sĩ phản kháng đều bị hình ảnh không thể dùng văn chương hình dung này làm rung động thật sâu, bọn họ ngừng thở, dốc hết khả năng trợn to mắt, hận không thể mang nhiệt huyết tràn ngập của mình đều thông qua màn hình nhét vào trong những chùm lửa sáng giương nanh múa vuốt, một bước lên trời kia, để tốc độ nhanh hơn một chút, nhanh một chút, nhanh một chút nữa!
Bầu trời rất nhanh làm ra phản ứng.
Trên Đường Ray Trời gắt gao quấn quanh cả tinh cầu, cũng phun ra huyền quang như bão táp mưa sa, mưu toan chặn lại ánh lửa “hệ thống đả kích lưới kiếm toàn cầu” bắn nhanh ra.
Nhưng những ánh lửa này không phải đơn thuần huyền quang và linh năng công kích, lại ẩn chứa vượt qua mười vạn thanh siêu cấp phi kiếm có chứa phù trận tự động hướng dẫn.
Cảm giác được đối phương chặn lại, toàn bộ ánh lửa nháy mắt phân liệt, từ hơn một trăm cột lửa sáng lập tức bành trướng thành hơn vạn chùm lưu vong, từ các góc độ lao về phía “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” !
Xung quanh “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” lóng lánh ra một bức tường linh năng trong suốt lấp lánh, ngàn vạn mưa kiếm hung hăng đánh ở bên trên, phát ra sóng xung kích, là pháo hoa lấp lánh nhất các chiến sĩ phản kháng cùng tội dân Nghiệt Thổ đời này từng nhìn thấy.
Tuy tuyệt đại đa số mưa kiếm đều bị bức tường phòng ngự ngăn cản, tan rã và hủy diệt, nhưng bức tường phòng ngự cũng biến thành mảnh vỡ, ầm ầm sụp đổ, rốt cuộc có một bộ phận nhỏ phi kiếm đột phá phòng ngự, chui đi vào, ở mặt ngoài “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, hóa thành những đóa hoa đại biểu tử vong và hủy diệt, dần dần nở rộ ra.
“Đánh trúng rồi, thật sự đánh trúng rồi...”
“Các ngươi nhìn thấy chưa, ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ cũng đang run rẩy, cũng run rẩy ở dưới công kích của chúng ta!”
Các chiến sĩ phản kháng đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm không dám tin, sau đó mừng rỡ như điên đến mức trái tim cũng sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bọn họ kích động tới mức nhảy dựng lên, như là gấu chó và bò tót hung hăng va chạm với nhau, dùng thanh âm nguyên thủy nhất dã tính nhất rống giận, tiếng gầm hội tụ thành nước lũ tràn đê, đâm thẳng xuyên thủng ở chung quanh thánh điện!
Mặc dù hán tử thiết cốt boong boong bình thường nhất, lúc này cũng giàn giụa nước mắt nước mũi, khóc như trẻ con rồi, không vì cái gì khác, chỉ run rẩy vì “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”!
“Mọi người đều thấy rõ, ‘hệ thống đả kích lưới kiếm toàn cầu’ uy lực vượt xa xa chúng ta tưởng tượng, đợt thứ nhất công kích mang tính thăm dò còn chưa nạp đầy linh năng cực hạn, đã xoá sạch khiên phòng ngự của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’!”
Ngụy Long Đào giọng như chuông đồng, chém đinh chặt sắt nói không nên lời: “Cho chúng ta cơ hội lần thứ hai, lần thứ ba, nhất định có thể khiến sào huyệt này của người tu tiên, từ trên trời chọc thủng rơi xuống!
“Nhưng, người tu tiên sắp tới, huyết chiến lúc nào cũng có thể bùng nổ, còn có cơ hội lần thứ hai, lần thứ ba kích phát hay không, phải nhờ vào mọi người liều chết cố gắng!”
“Rống rống rống rống, yên tâm giao cho chúng ta đi, tổng chỉ huy!”
Các chiến sĩ phản kháng cao lớn thô kệch, nhiệt huyết từ trong lỗ chân lông phun trào ra hình thành làn sương máu, đập mạnh bờ ngực, phát ra tiếng gầm rú tràn đầy tự tin.
“Biểu hiện cho tốt đi, đây là... một trận chiến cuối cùng rồi!”
Lúc đi đến bên cạnh Tả Kinh Vân, Ngụy Long Đào do dự một phen, đáy mắt hiện lên một mảng dịu dàng cùng u buồn mơ hồ.
“Rõ!”
Tả Kinh Vân lại chưa chú ý tới Ngụy Long Đào do dự, vẫn đắm chìm ở trong sự hưng phấn đánh trúng “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, thiệt tình thực lòng nói: “Cảm ơn ngươi, tổng chỉ huy, dẫn dắt chúng ta một lần lại một lần sáng tạo kỳ tích, nếu không có ngươi, chúng ta thật sự là nằm mơ cũng không nghĩ tới, có một ngày có thể mang đến cho ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ rung động lớn như vậy!
“Kính nhờ ngươi, chính miệng nói cho ta biết một lần nữa, chúng ta, thực có cơ hội bắn rụng ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ chứ?”
Nữ chiến sĩ đầu trọc mặt đầy chờ mong nhìn thủ lĩnh của cô.
Ngụy Long Đào cười cười, nói: “Cả quá trình vừa rồi công kích ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, ta đã gửi đi cho các đạo hữu của chúng ta ở trong vũ trụ, có bọn họ phối hợp tiến công, nhất định có cơ hội.”
“Tốt, chỉ cần là ngươi nói, thì nhất định sẽ biến thành sự thật! Vậy ta cho dù chết, cũng sẽ cắn chặt lấy xương cốt người tu tiên, sẽ tuyệt đối không để bọn họ tới gần thánh điện nửa bước!”
Tả Kinh Vân nghiến răng, vô cùng nghiêm túc nói.
“Yên tâm đi, chúng ta sẽ không chết.”
Ngụy Long Đào khe khẽ thở dài, trong thanh âm mang theo mấy phần lạnh lùng vi diệu: “Chúng ta nhất định sẽ sống sót, còn có thể... Sống rất tốt!”
...
“Phát động rồi, các đạo hữu dưới lòng đất Vũ Anh tinh thật sự đã tìm được thánh điện, kích hoạt ‘lưới kiếm toàn cầu’, đã đánh nổ khiên phòng ngự của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’!”
Bên cạnh cụm sao Bọ Cạp Độc, trong tinh hải mênh mông, trong hạm đội liên hợp của tổ chức Tinh Quang ngủ đông ở vành đai đá vụn và mặt trái quỹ đạo hành tinh cằn cỗi cũng truyền đến từng đợt thanh âm hoan hô nhảy nhót.
Từ tàu đào quặng tổng hợp siêu khổng lồ cải tạo mà ra, Cao Khang Đại bây giờ được xưng hạm trưởng “tàu Núi Lớn” của “mẫu hạm tiếp tế tiếp viện tổng hợp”, thông qua mạng lưới truyền tin tức huyền quang khoảng cách ngắn, đang cùng mười mấy cao tầng tổ chức Tinh Quang còn lại bàn bạc chiến lược cuối cùng.
“Các đạo hữu lòng đất đã phát động, chúng ta cũng nhanh chóng hành động đi, hai mặt giáp công, một lần hành động hủy diệt ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ cái hang ma ăn thịt người này!”
Có người sốt ruột không chờ được.
“Có đợi thêm chút hay không? Chúng ta bây giờ chỉ có một chút hình ảnh truyền từ xa tới, loang lổ, còn chưa biết ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ rốt cuộc bị phá hư thành bộ dáng gì, tùy tiện tấn công, không khỏi quá mức mạo hiểm.”
Cũng có người tương đối bình tĩnh.
“Tận dụng thời cơ, mất rồi không đến nữa, khiên linh năng của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ không có khả năng vĩnh viễn sụp đổ, hỗn loạn trong nháy mắt cũng rất nhanh có thể được khôi phục. Các đạo hữu trong lòng đất không kiên trì được quá lâu, chúng ta đợi lâu như vậy, không phải đang đợi tích tắc kẻ địch yếu ớt nhất này đến sao? Bây giờ sợ đầu sợ đuôi không phát động, thì không có cơ hội phát động nữa!”
Càng có người trả lời lại một cách mỉa mai.
“Ta đồng ý cái nhìn của Kỳ đạo hữu.”
Cao Khang Đại vuốt ve vết sẹo đan xen ngang dọc trên gương mặt, hai mươi năm trước trong “Vô định đại bạo động” bị huyền quang thiêu đốt ra, trầm giọng nói: “Lấy lực lượng của chúng ta hôm nay, căn bản không có bất cứ nguồn vốn nào để ‘không mạo hiểm’, mọi người hao hết sức chín trâu hai hổ từ các nơi trong tinh hải tập kết đến nơi đây, đã hao hết toàn bộ tài nguyên vất vả tích lũy mấy chục năm, có thể nói, không có cách nào quay đầu nữa!
“Chúng ta những người phản kháng đến từ khắp nơi trong tinh hải này, hôm nay tề tụ đến nơi đây, cũng không vì cầu một hồi thắng lợi 100% có thể thành công, thắng lợi và thất bại đều là không sao cả, chúng ta chỉ cần oanh oanh liệt liệt, thống khoái làm một trận!
“Mặc dù cuối cùng, chúng ta thật sự thất bại, chỉ cần chúng ta có thể đánh ra tâm huyết, đảm phách và dũng khí của người tu chân, thì nhất định sẽ có người nhớ kỹ chúng ta, sẽ có người muốn biến thành chúng ta, sẽ có một tổ chức Tinh Quang càng cường đại hơn xuất hiện, sẽ có người tu chân một thế hệ mới niết bàn trọng sinh!
“Trận này, chúng ta không cầu thắng, không cầu bại, chỉ cầu có thể nói cho toàn bộ đế quốc, tất cả mọi người trong cả tinh hải, khi các ngươi bị ép vào bước đường cùng, không thể nhịn được nữa, ít nhất còn có một lựa chọn cuối cùng, đó là cố lấy dũng khí, siết chặt nắm tay, đứng lên phản kháng!
“Cho nên, chính là bây giờ, làm đi!”
“Làm đi!
“Phát động đi!”
“Quỹ tích hàng hải chúng ta từ bốn phương tám hướng đi cụm sao Bọ Cạp Độc mặc dù có bí ẩn nữa, lúc này cũng nên bị đế quốc phát hiện rồi, muốn không mất một cọng lông nào toàn thân mà lui là tuyệt đối không có khả năng. Cao hạm trưởng nói không sai, chúng ta không có đường lui nữa, liều mạng đi!”
Hạm đội liên hợp công kích của tổ chức Tinh Quang rất nhanh đã đạt thành ý kiến nhất trí.
Toàn bộ tàu vũ trụ nhìn như rách mướp, hình thù kỳ quái, như con thú kim loại dị dạng khổng lồ ùn ùn tản ra, hợp thành trận hình công kích hình nửa cung tròn.
Theo từng đợt ánh lửa phun ra nuốt vào, xung quanh toàn bộ tàu vũ trụ đều hiện ra nếp nhăn trạng thái xoắn ốc.
“Mục tiêu ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, bước nhảy tinh hải khoảng cách siêu gần, phát động!
“Người phản kháng vạn tuế, người tu chân vạn tuế, bây giờ kiến thức một phen lực lượng của chúng ta, chết đi, đế quốc!”
Theo từng đợt rống giận lỗ mãng mà không kềm chế được, tàu vũ trụ rách nát của hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang chợt biến mất, ở trong không gian bốn chiều hóa thành những mảng hào quang cực độ phẫn nộ, hướng tới “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” lao đi như bão!
...
Trong sảnh yến hội của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, tụ hội hát hay múa giỏi, xa hoa truỵ lạc vẫn đang tiếp tục, không có chút nào bộ dáng gặp công kích và vụ nổ.
Vô luận các chiến sĩ phản kháng của tổ chức Tinh Quang chi nhánh dưới lòng đất vừa rồi vẻ mặt mừng rỡ như điên và động tác hoa chân múa tay vui sướng, hay là các chiến sĩ phản kháng hạm đội liên hợp nói năng hùng hồn, hết thảy lấy độ trễ không vượt qua 1 giây, hiện lên ở trên màn hình không gian ba chiều xung quanh, trở thành tiết mục giải trí nho nhỏ trong lúc ăn uống linh đình.
Những người tu tiên cười tủm tỉm cầm lên những viên anh đào hoặc là ô mai trong suốt lấp lánh, châu tròn ngọc sáng nhét vào trong miệng, thưởng thức chua ngọt nhàn nhạt, thỉnh thoảng hướng màn hình thản nhiên liếc một cái, thưởng thức những người tu chân vui vẻ biểu diễn, phát ra tiếng cười nhạt.
“Những thằng hề này, thật là ngốc nghếch tới mức quá đáng yêu rồi, thật sự cho rằng bọn họ có thể tạo thành chút thương tổn đối với ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’!”
Những người tu tiên nhìn nhau cười, vì bọn hề ngây thơ cùng ngu xuẩn mà lắc đầu thở dài, trong ánh mắt mang theo vài phần cảm giác thương xót trẻ em thiểu năng, thật sự không nghĩ ra loại giống loài thần kỳ này, vì sao có thể kéo dài tới hôm nay còn chưa hoàn toàn diệt sạch.
“Các vị…”
Chủ nhân nơi đây Vũ Anh Lan nhẹ nhàng gõ chén rượu, đề cao thanh âm nói: “Mời mọi người từ từ thưởng thức một màn kế tiếp, ở trong kịch bản tệ nhân tỉ mỉ thiết kế, đây chính là một chi tiết đặc sắc nhất, hy vọng mọi người đừng bỏ qua biểu cảm trên mặt mỗi một người tu chân, tin tưởng đó nhất định là đặc sắc đến mức bất cứ văn chương nào cũng không thể hình dung!”
Ở trong màn hình sau lưng Vũ Anh Lan, trong “thánh điện lòng đất”, xe khoan đất của người tu tiên đã đột phá nhiều tầng phòng tuyến bên ngoài, xuất hiện ở trước mặt người tu chân.
Mà “lưới kiếm toàn cầu” chuẩn bị lần đả kích thứ hai cũng đã tiếp cận hoàn thành, đang tiến hành đếm ngược cuối cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận