Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 1289: Biến thân khủng bố!

Chương 1289: Biến thân khủng bố!Chương 1289: Biến thân khủng bố!
Theo Hắc Dực và Đại Viêm Long Tước dung hợp tăng lên, càng lúc càng nhiều phù văn bắt đầu rung động.
Xem ra Tiểu Hắc cũng dần dần thức tỉnh ký ức bị phủ đầy bụi đã lâu, tìm được phương thức khống chế chính xác, đang giúp hắn đọc lấy danh sách toàn bộ thần thông của Đại Viêm Long Tước.
Nhưng, từng chuỗi phù văn thượng cổ thoát ra, sau khi tổ hợp trở thành chân ngôn, lại luôn nhanh chóng sụp đổ, nhảy ra chỉ lệnh đại biểu lỗi hệ thống khác nhau!
Cự Thần Binh này lộ ra trong không khí, ở dưới tình huống không có bảo hộ ngủ say mấy chục vạn năm, thật sự quá mức yếu ớt, mạnh mẽ thi triển thần thông, chỉ sợ còn chưa tạo thành thương tổn đối với Bàn Cổ tộc, mình đã phải giải thể trên không trung trước!
Lý Diệu nghiến răng, sức tính toán tăng vọt đến cực hạn, đem hết khả năng, thử sắp xếp tổ hợp càng nhiều thượng cổ phù văn, ý đồ tìm ra một loại thần thông miễn cưỡng có thể vận dụng!
Bỗng nhiên đầu quả tim run lên, cảm thấy một áp lực sâm nghiêm mạnh vô cùng.
Lúc ngẩng đầu nhìn, bong bóng mũi cũng sắp bị dọa toát ra rồi!
Bàn Cổ tộc lẳng lặng lơ lửng ở phía trước Đại Viêm Long Tước, dang tứ chi, trên mặt lộ ra gân xanh!
Nhìn như không nhúc nhích, giống như là một pho tượng vặn vẹo đến cực điểm, nhưng linh diễm lượn lờ quanh thân hắn lại như sóng triều ngập trời, tạo thành từng lốc xoáy muôn màu sặc sỡ!
Bàn Cổ tộc nghiến chặt răng, vẻ mặt... So với một người bệnh trĩ táo bón bảy ngày bảy đêm còn khổ sở hơn, làn da quanh thân dần dần từ xám trắng nghẹn thành màu xanh nhạt, trên làn da để lộ bên ngoài tuôn ra từng cái u cục, biến thành thô ráp vô cùng, giống loài bò sát nào đó!
“Đây là... Nhiên Hồn Pháp (phép thiêu đốt linh hồn)?”
Lý Diệu trợn mắt há hốc mồm.
Người tu chân vì cố gắng kéo dài sinh mệnh, dưới trạng thái bình thường dùng “Liễm Thần Thuật” đem cảnh giới thu liễm đến mức giọt nước không lọt, không khác gì với người thường; ở trạng thái kịch chiến, mới có thể dùng “Nhiên Hồn Pháp” đem cảnh giới tăng vọt lên tới đỉnh!
Chính cái gọi là “Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy”, chính là đạo lý này.
Trước và sau khi cảnh giới bùng nổ, toàn thân đều sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cho nên rất nhiều người đều đem quá trình này gọi là “Biến thân” !
Nhìn từ cương khí cuồng bạo quanh quẩn ở quanh thân Bàn Cổ tộc, hắn cũng ở trong “Biến thân” quỷ dị nào đó!
“Không phải chứ, khổ người đã lớn như vậy, thế mà còn có thể biến thân? Thế này còn có thiên lý sao!”
Trong lòng Lý Diệu phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ, đây cũng là chuyện trong dự kiến.
Văn minh nhân loại và văn minh Bàn Cổ vốn đã có muôn vàn to sợi quan hệ, chuỗi gien, hình thái tế bào cùng kết cấu thân thể của hai bên đều không khác mấy, thuật tu luyện cũng là nhất mạch truyền thừa.
Tu luyện giả nhân loại đã có thể biến thân, Bàn Cổ tộc tự nhiên cũng có thể!
“Nếu để hắn biến thân thành công, vậy thì thê thảm rồi!”
Lý Diệu nào còn để ý tới điều lấy thần thông gì, vung nắm đấm, hướng Bàn Cổ tộc điên cuồng rung động đánh tới!
Muộn rồi!
Ầm!
Lấy Bàn Cổ tộc làm trung tâm, như núi lửa bùng nổ, trời sụp đất nứt, cương khí như làn sóng thần ập tới, ngưng tụ thành một bức “tường khí” rất chắc chắn!
Đại Viêm Long Tước khảm thật sâu vào trong đó, vô luận Lý Diệu thúc giục như thế nào, cũng không thể tiến tới nửa bước, ngược lại truyền đến tiếng kim loại rên rỉ “ken két”, giống như một giây tiếp theo sẽ giải thể!
“Oạch oạch! Oạch oạch!”
Trong cơ thể Bàn Cổ tộc, lại truyền đến tiếng xương khớp vặn vẹo, máu thịt xé rách làm da đầu người ta phát tê.
Xương sọ của hắn bỗng hướng bên trên nhô lên cao cao, xương trán thì không ngừng hướng phía trước lồi ra, trong miệng tuôn ra ước chừng ba hàm răng lập lòe ánh bạc!
Làn da để lộ bên ngoài hoàn toàn biến thành màu xanh đen lồi lõm không bằng phải, trên hai tay, đầu gối và xương sống tuôn ra từng cái gai xương thon dài, mà ở trên gai xương, thế mà còn sinh trưởng hoa văn thiên nhiên giống như chân ngôn linh văn!
Hình thể của hắn chưa bành trướng, ngược lại so với vừa rồi thu nhỏ lại một vòng, nhưng linh diễm cùng cương khí lượn lờ ở quanh thân hắn lại hoàn toàn lắng đọng lại, cô đọng, cố hóa (trạng thái giống như xi măng khô lại), lại hiển lộ ra khí phách trên trời dưới đất, mình ta độc tôn!
“Bá!”
Một cái đuôi quái dị tráng kiện bao trùm vảy lay động không ngừng ở phía sau hắn, phía cuối cái đuôi là một cây kim xương rỗng, mà phía cuối kim xương thì mơ hồ toát ra một đám tử hỏa âm u lạnh lẽo!
Bàn Cổ tộc giờ phút này, giống như là thể hỗn hợp của nhân loại và khủng long bạo chúa.
Có lẽ, đây vốn chính là diện mạo thật sự của một chủng tộc do khủng long tiến hóa mà có trong văn minh Bàn Cổ!
Quỷ dị nhất là, tuy thân thể đã xảy ra biến hóa to lớn như thế, áo giáp ban đầu gắt gao bao bọc Bàn Cổ tộc lại chưa vỡ vụn hoặc là bong ra.
Bộ áo giáp này không biết là dùng kỹ thuật gì luyện chế mà thành, có lẽ trộn lẫn lượng lớn nếp gấp không gian, kim loại trạng thái dịch thậm chí kỹ thuật nguyên tử co rút lại, tính chất có thể kéo dài và dát mỏng cùng biến hóa đạt đến mức tận cùng, theo từng luồng linh quang hiện lên, ngoại hình áo giáp không ngừng biến ảo, thích ứng hoàn mỹ ngoại hình hoàn toàn mới sau khi biến thân của Bàn Cổ tộc, thậm chí ngay cả mỗi một cái gai xương nhô ra ngoài thân hắn, cũng phủ một tầng vỏ ngoài chiến đấu chói lọi!
Lý Diệu gian nan nuốt ngụm nước bọt.
Hắn cảm thấy mình như là một con thỏ trắng nhỏ bị đánh gãy chân, đối mặt một con khủng long bạo chúa hoàn toàn làm từ kim loại.
“Ôi ôi ôi ôi...”
Chính giữa con mắt đen thuần không có con ngươi của Bàn Cổ tộc xuất hiện một điểm đỏ nho nhỏ, mở ra trên dưới tổng cộng sáu hàm răng, phát ra tiếng cười dữ tợn trầm thấp.
Khóe mắt Lý Diệu không ngừng run rẩy, mơ hồ cảm giác được, theo “biến thân” hoàn thành, bị thay đổi không chỉ thân thể Bàn Cổ tộc, còn có thần hồn của hắn.
Cấm chế ban đầu trói buộc ở sâu trong thần hồn hắn, giống như thoáng buông lỏng ra một lỗ nhỏ, làm hắn có thể phóng ra một ít cảm xúc càng thêm tươi sống!
Lý Diệu bỗng cảm thấy, thật ra Bàn Cổ tộc luôn giống vừa rồi bình tĩnh như vậy, trái lại cũng rất tốt...
“Vù!”
Bàn Cổ tộc bỗng từ trong hư không biến mất!
Thân hình khổng lồ cao mười mấy mét, bắn ra tốc độ cực hạn làm người ta trợn mắt cứng lưỡi, như đồng thời hóa thành mấy chục luồng hào quang màu xanh, từ mấy chục góc độ khác nhau đánh về phía Lý Diệu!
Lý Diệu đầu đau muốn nứt, óc hầu như sôi trào, dùng 0,2 giây thời gian, phán đoán ra hai mươi hai quỹ tích công kích giả, sau lưng đã dính một đòn thật nặng!
“Rắc!”
Lý Diệu nghe được rõ ràng vô cùng tiếng xương mình gãy.
Bàn Cổ tộc sau khi biến thân, mỗi một lần công kích đều trộn lẫn cương phong sắc bén.
Cương phong này hẳn là do hạt nào đó so với linh diễm càng thêm nhỏ bé hơn cấu thành, có thể không chút trở ngại xuyên thấu khiên bảo vệ linh năng của Lý Diệu và tầng bọc thép của Cự Thần Binh, thậm chí xuyên thấu Tiểu Hắc bảo hộ, trực tiếp công kích xương sống Lý Diệu!
Lý Diệu vốn chỉ mới học qua, căn bản chưa nắm giữ được tinh túy khống chế Cự Thần Binh, không tự chủ được bổ nhào về phía trước.
Bàn Cổ tộc lại trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hắn, cương phong màu xanh như là mấy ngọn núi lớn, liên tục không ngừng đập đến trên người hắn, đem hắn hung hăng trấn áp.
Lý Diệu cảm giác mình đã sắp hít thở không thông.
Nguyên Anh kéo Cự Thần Binh tàn phá không chịu nổi miễn cưỡng chống đỡ, không biết như thế nào mới có thể chạy thoát ma chưởng của Bàn Cổ tộc.
Không biết vì sao, áp lực quanh thân chợt nhẹ đi, giống như là giữa hai ngọn núi lớn xuất hiện một khe hở như sợi tóc.
Lý Diệu nghiến răng, chân trái căng lên, xuyên thấu qua khe hở, hướng bụng dưới của Bàn Cổ tộc hung hăng đâm tới!
Giờ này khắc này, hắn chỉ hy vọng vị trí cùng cấu tạo cơ quan sinh sản của Bàn Cổ tộc cũng xấp xỉ với nhân loại.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, mặc dù là khủng long bạo chúa mà nói, cái đó hẳn là cũng ở vị trí không chênh lệch mấy nhỉ?
Bàn Cổ tộc quả nhiên trúng kế, như tia chớp bắt được mắt cá chân trái của Lý Diệu, hung hăng vặn!
Nào ngờ đầu gối trái của Đại Viêm Long Tước đã sớm vỡ vụn, đầu gối trở xuống hầu như là bài trí.
Lập tức Lý Diệu cũng bẻ hướng ngược lại, cẳng chân trái của Đại Viêm Long Tước bị dứt khoát lưu loát bẻ xuống, cấu kiện pháp bảo tan tành như xương vỡ, trộn lẫn ở trong chất lỏng đáng ngờ điên cuồng phun ra!
Lý Diệu cố nén “cơn đau gãy chân”, rốt cuộc tách ra với Bàn Cổ tộc!
Quay đầu nhìn, mới phát hiện Tô Trường Phát thao túng hơn một trăm Con Rối Linh Năng còn lại, thừa dịp kẽ hở Lý Diệu và Bàn Cổ tộc vật lộn cận thân, từ phía sau vòng đến trên người Bàn Cổ tộc!
Số lượng Con Rối Linh Năng giảm bớt thật nhiều, số lượng linh ti Tô Trường Phát có thể đưa lên trên thân mỗi một con rối ngược lại tăng lên rất nhiều, làm mỗi một con rối đều trở nên càng thêm linh hoạt.
Lão tu tiên giả rất am hiểu tinh túy của việc bám đánh tới chết, không trông cậy vào những con rối này có thể tạo thành vết thương trí mạng đối với Bàn Cổ tộc, chỉ hy vọng bọn nó ít nhiều có thể kéo dài vài giây thời gian!
Chúng giống như vô số con tấn mãnh long (Velociraptor), nhảy tới trên lưng khủng long bạo chúa, phát động công kích hung hãn không sợ chết.
Tô Trường Phát nhân cơ hội toàn thân mà lui, nhanh chóng hướng phía truyền tống trận lao đi.
Lý Diệu hơi động tâm, cũng theo sau hắn, chật vật chạy trốn!
“Ngươi rốt cuộc là loại người nào?”
Hai người rất nhanh chạy song song, Tô Trường Phát nổi hung hỏi.
Cũng đến lúc này rồi, người tu tiên cáo già này nào còn có thể nhìn không ra Lý Diệu cổ quái?
“Nhìn từ cốt linh của ngươi, tuyệt đối không thể vượt qua bốn mươi tuổi, thế mà đã có được thực lực cảnh giới Nguyên Anh! Mặc dù ở đế quốc, cũng là kỳ tích trong kỳ tích!”
“Ngươi siêu nhất lưu cao thủ như vậy, sẽ tuyệt đối không là vô danh tiểu tốt của Phi Tinh giới, sao có khả năng bị cướp vũ trụ đuổi giết, rơi vào trong cơn bão tinh hải?”
“Ngươi, ngươi thế mà còn có thể khống chế Cự Thần Binh?”
“Thân phận của ngươi, tuyệt đối có vấn đề! Ngươi rốt cuộc là ai, sao có thể lưu lạc đến một chỗ chiến trường Hồng Hoang này? Ngươi là người tu chân, hay là người tu tiên?”
Lý Diệu đem đầu co rụt lại, lại có mấy mảng hài cốt Con Rối Linh Năng hừng hực thiêu đốt từ đỉnh đầu “Vù vù” xẹt qua, hắn hét to: “Ngươi mặc kệ ta tu chân hay là tu tiên, cho dù ta chỉ là người sửa xe đạp, bây giờ mọi người cũng nên đồng lòng hợp sức, kề vai chiến đấu!”
“Ừm?”
Tô Trường Phát hơi ngẩn ra, câu này tựa như có chút đạo lý, nhưng có một vấn đề, “Xe đạp là cái gì?”
“Đó không phải trọng điểm!”
Lý Diệu điên cuồng hét lên một tiếng, dùng khóe mắt quét đến bóng người Bàn Cổ tộc đuổi tới, hắn không do dự nữa, lao đầu chui vào truyền tống trận!
Xuất phát từ an toàn, tòa truyền tống trận này luôn ở trạng thái bán kích hoạt, chỉ cần có người tiến vào trong đó, lập tức bị hoàn toàn đánh thức.
Lý Diệu và Tô Trường Phát nhất thời bị một quả cầu ánh sáng trắng ngà bao phủ, bị truyền tống đến một góc của khối lập phương màu đen “Trung tâm chế tạo nhân loại”!
Lý Diệu còn chưa từ trong chấn động thần hồn bước nhảy khoảng cách ngắn khôi phục lại, lập tức đứng dậy, dùng chân phải còn sót lại hung hăng đạp một phát, lao về phía đài khống chế truyền tống trận.
Ngay cùng lúc hắn nhảy vọt như cá, bóng người khổng lồ dữ tợn của Bàn Cổ tộc cũng từ trong quả cầu ánh sáng trắng ngà dần dần hiện ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận