Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 2252: Thành lập thương hiệu Kền Kền!

Chương 2252: Thành lập thương hiệu Kền Kền!Chương 2252: Thành lập thương hiệu Kền Kền!
Giờ phút này, Lý Diệu không phải hai đầu gối ngồi xếp bằng, mà là chễm chệ, hai chân tách ra, bày ra một tư thế rất cổ quái ―― Giống như dưới mông hắn có một cái ghế rồng hào quang tinh tú khắp trời đúc thành, vô cùng nguy nga!
Đế Diễm Châu mà Lệ Linh Hải cho hắn đang ở đỉnh đầu hắn rạng rỡ tỏa sáng, từng luồng hào quang màu vàng như thực chất, từ sâu trong Đế Diễm Châu trào ra, như thác nước trút xuống ở trên đầu và trên người hắn, lại bị ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông quanh thân hấp thu vào.
Có thể rõ ràng nhìn thấy, mỗi một bó mạch máu cùng gân cốt quanh thân hắn đều nhô lên cao cao, từng mảng năng lượng hình cầu không ngừng hướng trái tim, đan điền cùng não vực hắn phóng đi, mạch máu không phải màu đỏ, gân cũng không phải màu xanh, lại đều biến thành màu vàng, kéo theo cơ thể máu thịt của hắn cũng trở nên trong suốt lấp lánh, như hỗn hợp thể của vàng cùng thủy tinh.
Khí phách vô biên cùng chiến ý ngập trời đến từ người mạnh nhất văn minh nhân loại vạn năm trước “Đế Hoàng”, cuồn cuộn không ngừng ùa vào sâu trong lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách hải cùng thần hồn của Lý Diệu, tiến hành lần lượt thay da đổi thịt, tẩy tủy phạt kinh, rèn luyện như trọng sinh đối với hắn!
Đây có lẽ không phải cảnh tượng Lệ Linh Hải muốn nhìn thấy.
Người tu luyện bình thường muốn cắn nuốt năng lượng khổng lồ cùng mảnh vỡ ý chí ẩn chứa sâu trong Đế Diễm Châu, cũng không đơn giản như vậy.
Nhưng Lý Diệu là truyền nhân cổ tu kế thừa lượng lớn mảnh vỡ ký ức một đời luyện khí tông sư Âu Dã Tử của bốn vạng năm trước!
Tuy trong mảnh vỡ ký ức của Âu Dã Tử cũng chưa từng gặp pháp bảo kỳ quái như “Đế Diễm Châu”, nhưng pháp bảo tính chất và công dụng không khác mấy, ẩn chứa tinh, khí, thần của cường giả cổ tu, lại là chỗ nào cũng có.
Tuyệt đại đa số cường giả cổ tu ở trước khi chết, đều hy vọng mang lực lượng cùng ý chí của mình chất chứa đến trong di vật nào đó lưu truyền tới nay.
Thậm chí có một số kẻ rắp tâm hại người, muốn lấy truyền thừa làm mồi nhử để đoạt xác sống lại.
Bách Luyện tông làm đại tông luyện khí số một thiên hạ, tự nhiên có rất nhiều bí pháp, có thể tẩy sạch tạp chất rắp tâm hại người trong những truyền thừa di bảo đó, cũng nháy mắt phóng ra lực lượng cường đại nhất trong đó!
Lý Diệu đối với bài binh bố trận, bày mưu nghĩ kế đều không có hứng thú cũng không biết gì cả, vài ngày qua dứt khoát tập trung tinh lực để rèn luyện Đế Diễm Châu. May mắn hắn từ chỗ Lệ Linh Hải mặt dày đòi được không ít tài liệu cực kỳ hiếm thấy, ghép ra mấy tờ công thức rèn luyện nước thuốc, lần lượt thử, quả nhiên bị hắn lấy được tiến triển có tính đột phá, tìm được phương pháp an toàn nhất cũng nhanh chóng nhất ổn định kích hoạt Đế Diễm Châu, cắn nuốt lực lượng trong đó.
Kế tiếp, chính là muốn ở trên chiến trường kịch liệt nhất, dùng chiến ý thiêu đốt toàn bộ vũ trụ để hoàn toàn luyện hóa quầng lực lượng này!
“Vù ―― “
Lực lượng trong Đế Diễm Châu chảy ra thật sự ở phía sau Lý Diệu hình thành một vương tọa màu vàng giương nanh múa vuốt, vương tọa này lại nháy mắt hóa thành một bộ nón vàng giáp vàng, như đóa hoa bọc kỹ càng đến trên người Lý Diệu.
Ngay cả trên mắt phải thâm thúy như mực cùng mắt trái màu đỏ yêu dị của Lý Diệu, bên ngoài con ngươi cũng xuất hiện hai vòng vàng lập lòe tỏa sáng.
Thần hồn Lý Diệu liên tục chấn động, ảo giác trước mắt nảy sinh rậm rạp, như không phải một chiến trường, mà là hai, không, là ba chiến trường vượt qua thời không trọng điệp với nhau.
Cái thứ nhất, tự nhiên là hạm đội Kinh Lôi và hạm đội Cốc Vũ đang tiến hành kịch chiến.
Chiến trường thứ hai, là Đế Hoàng thống soái đại quân đế quốc Tinh Hải, cùng liên quân yêu ma Tận Thế Chiến Cuồng Huyết Thần Tử thống soái, được Vực Ngoại Thiên Ma chúc phúc xảy ra huyết chiến ―― Đó thật sự là đại chiến làm tinh tú khắp trời đều sợ tới mức run rẩy, lúc nào cũng có thể đánh vũ trụ thủng trăm ngàn lỗ.
Chiến trường thứ ba, lại là trận chiến thời đại cổ tu bốn vạn năm trước, Âu Dã Tử dẫn dắt môn nhân Bách Luyện tông tham gia, càn quét mấy chục đại thiên thế giới trảm yêu trừ ma ―― tuy vũ khí và pháp bảo đều tương đối lạc hậu, nhưng tình hình chiến đấu kịch liệt không kém gì chiến tranh cận hiện đại mấy vạn năm trước sau.
Bốn vạn năm trước, một vạn năm trước cùng bây giờ, tiếng hò hét, tiếng nổ cùng tiếng rên rỉ trên ba chiến trường, còn có lửa hừng hực thiêu đốt, quầng sáng lúc sáng lúc tối, không ngừng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán hồ quang... Hết thảy trọng điệp với nhau.
Lý Diệu như có thể xuyên thấu qua tinh khải, nhìn thấy mỗi một khuôn mặt dữ tợn, phẫn nộ cùng tuyệt vọng trên chiến trường, nhìn thấy mỗi một giọt máu ở trong chân không ngưng kết thành hạt châu, nhìn thấy vô số mảnh thi thể đều đông lại thành khối băng, hoặc là bị ánh lửa giăng khắp nơi đốt thành tro tàn.
Đây là chiến tranh, chiến tranh vĩnh viễn không thay đổi, cũng vĩnh viễn không kết thúc.
Trong nháy mắt, tâm linh Lý Diệu bỗng xuyên qua tinh hải mênh mông cùng dòng sông thời gian, ngược dòng mà lên một vạn năm, cảm nhận được một tia tâm cảnh vi diệu của “Đế Hoàng” khi đối mặt chiến trường tinh hà.
Nhân loại thật muốn vĩnh viễn tự giết lẫn nhau hay không.
Mặc dù tinh hải mênh mông, tinh tú khắp trời hầu như tài nguyên vô cùng vô tận, cũng không đủ để thỏa mãn dục vọng vĩnh viễn không có chừng mực của nhân loại phải không?
Là mặc kệ văn minh thay đổi như thế nào, chiến tranh... Thật sự vĩnh viễn không thay đổi phải không?
Chỉ cần thống nhất vũ trụ mênh mông, làm tất cả nhân loại đều thần phục dưới cùng lá cờ, thì sẽ không có... chiến tranh đáng ghê tởm như vậy nữa nhỉ?
Lý Diệu nghiền ngẫm kỹ càng tâm cảnh Đế Hoàng ngày xưa ở trong lúc hoảng hốt, lực lượng màu vàng vừa rồi còn mãnh liệt mênh mông như nước lũ tràn đê, giờ phút này đều hóa thành dòng suối nhỏ róc rách, chảy nhỏ giọt tế, như ngọc thạch hòa tan tưới tắm mỗi một bó cơ, mạch máu cùng thần kinh của hắn.
Đôi mắt Lý Diệu càng lúc càng sáng, sáng đến mức hầu như có thể thấy rõ vũ trụ tối tăm này.
Ba bộ Cự Thần Binh cùng mấy trăm hơn một ngàn bộ tinh khải thế tới rào rạt, giống như đều biến thành vật bán trong suốt lấp lánh, hắn có thể rõ ràng “nhìn” thấy hướng đi của đường ống vận chuyển linh năng, cùng với mô hình vận chuyển của mỗi một tòa phù trận phía dưới bọc thép của bọn nó, thậm chí cảm giác có thể thẩm thấu đến trong Cự Thần Binh cùng bọc thép, “nhìn” thấy những khuôn mặt nghiến răng nghiến lợi, cực độ vặn vẹo, bị phẫn nộ và sợ hãi bao phủ hai tầng.
Bao gồm tụ quần công kích phía sau những Cự Thần Binh cùng tinh khải này, những tàu vũ trụ đang điên cuồng nổ súng, tựa như cũng có thể bị Lý Diệu liếc một cái nhìn thấu tim gan phèo phổi thận, kết cấu, tác dụng cùng chi tiết mỏng yếu mỗi một khoang của bọn nó.
Lấy vẻn vẹn một bộ Cự Thần Binh, đối mặt ngọn lửa hủy diệt rợp trời rợp đất, Lý Diệu lại không có chút khẩn trương cùng sợ hãi, sâu trong não vực chỉ có một ý nghĩ điên cuồng dâng lên.
“Lên đi!”
Lý Diệu nói với Huyết Sắc Tâm Ma: “Xem xem chúng ta có thể kết thúc trận chiến tranh này hay không!”
Dù sao cũng là lấy một bộ Cự Thần Binh, đối kháng tập thể tàu vũ trụ trung ương của kẻ địch, Lý Diệu không có nắm chắc quá lớn, phải cần Huyết Sắc Tâm Ma đồng lòng hợp sức mới được.
“Đồng lòng hợp sức là không có vấn đề, nhưng ta có thể đưa ra một yêu cầu nho nhỏ hay không?”
Huyết Sắc Tâm Ma nói: “Có thể trước mang ba hàng chữ to linh diễm ngưng tụ thành lượn lờ ở bên cạnh Cự Thần Binh chúng ta xóa đi hay không?
“Bộ Cự Thần Binh này đặt cái tên ‘Hoàng Kim Đại Thứu’ ngu như vậy, đã rất xấu hổ, ngươi lại còn dùng linh diễm mang tên trực tiếp biểu hiện ở trên đầu, còn biết xấu hổ một chút nào hay không?”
“Không phải trên đầu.”
Lý Diệu nhíu mày nói: “Cự Thần Binh cùng tên của ta rõ ràng ở hai bên trái phải, trên đầu là ba chữ ‘Đầu hàng đi’ ta nhọc lòng thí nghiệm vô số lần, mới dùng hiệu quả hình ảnh ánh sáng ngầu nhất làm ra!”
“Đây không phải trọng điểm!”
Huyết Sắc Tâm Ma cả giận nói: “Trọng điểm là như thế này thật sự quá ngu được không, quả thực so với ngươi lần trước nghĩ ra được cái gì Huyền Quang Đả Mã Thuật càng ngu hơn một trăm lần, vô luận hai bên địch ta đều sẽ cười chết mất!”
“Muốn cười chết thì cười chết là được, đây là hiệu quả và lợi ích của quảng cáo, người khác biết cái gì?”
Lý Diệu cười lạnh một tiếng nói: “Cẩn thận nghĩ xem, chúng ta một mình một ngựa, không quyền không thế xâm nhập đế quốc, căn bản không có bất cứ lực lượng nào thiệt tình ủng hộ chúng ta, tương lai chúng ta hoàn toàn nắm giữ ở trong tay Lệ Linh Hải, nếu bà ta muốn lợi dụng, hãm hại chúng ta, hoặc là sau kho xong việc muốn qua sông đoạn cầu, chúng ta không có một chút biện pháp nào cả.
“Kéo Lôi Thành Hổ vào trò chơi này, ở giữa ‘Chiến thần’ và ‘Hoàng hậu’ đạt thành cân bằng nào đó, đây tất nhiên là một biện pháp, lại không khỏi quá bị động.
“Vô luận như thế nào, ta đều không hy vọng đem mình, liên bang thậm chí càng nhiều nhân vận mệnh, hoàn toàn thao túng ở Lôi Thành Hổ cùng Lệ Linh Hải như vậy người tu tiên trong tay.
“Ta phải nắm giữ vận mệnh của mình cùng liên bang, để Lệ Linh Hải và Lôi Thành Hổ không dám dễ dàng đụng vào ta, hoặc là động vào ta thì phải trả giá đáng sợ!
“Như vậy, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất, thành lập uy vọng ít nhất là danh tiếng của mình ở đế quốc Chân Nhân Loại, phải thành lập thương hiệu ‘Kền Kền Lý Diệu’ này, để mọi người đều biết, ta là nhân vật trung tâm, trụ cột vững vàng thậm chí là tượng trưng vô địch trên chiến trường của ‘phái cách tân’, phải cho mọi người chẳng phân biệt địch ta đều ở sâu trong lòng lưu lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu đối với ta.
“Chỉ như thế, ở sau khi ‘cách tân’ thắng lợi, ta mới có thể có được năng lực tiến một bước đánh cờ cùng Lệ Linh Hải, Lôi Thành Hổ, đạt thành ‘ba bên kiềm chế nhau’!”
“Thì ra là thế!”
Huyết Sắc Tâm Ma bừng tỉnh đại ngộ, “Cho nên, ngươi mới sẽ bắt lấy mỗi một cơ hội, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào quảng cáo cho mình, thậm chí đi ôm chân thối của bọn tội phạm chính trị kia?”
“Nói lời thừa, người tính toán không bỏ sót, đại trí giả ngu như ta, đi mỗi một bước đều tất có thâm ý, sao có thể lãng phí thời gian đi làm loại chuyện mua danh chuộc tiếng đó?”
Lý Diệu nói: “Bây giờ ngươi đã hiểu, thì có thể giúp ta cùng nhau thúc giục thần hồn, mang tám chữ ‘Hoàng Kim Đại Thứu, Kền Kền Lý Diệu’ biểu hiện lớn chút nữa, lập thể chút nữa, ngầu thêm chút nữa rồi chứ?”
Huyết Sắc Tâm Ma: “... Ta từ chối, cho ngươi ba giây, nhanh mang những chữ xấu hổ đến chết đó dập tắt ta nói cho ngươi!”
Lý Diệu: “Được được được, đừng tức giận, ta tắt đi là được, nhưng còn có một vấn đề nhỏ, đợi lát nữa lúc chém người, nếu ta phát ra một đại chiêu, có thể dùng linh diễm lại biểu hiện một phen nho nhỏ tên của đại chiêu này hay không. Ta mấy ngày nay nhọc lòng suy nghĩ rất nhiều tên chiêu thức đặc biệt khí phách ―― Cái này cũng coi như đóng gói hình tượng, marketing thương hiệu đối với cá nhân ta!”
Huyết Sắc Tâm Ma: “Không được!”
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, quần thể công kích của ba bộ Cự Thần Binh cùng một đám đông tinh khải hạm đội Cốc Vũ đã đánh đến trước mặt!
“Bá!”
Chữ to quay quanh Hoàng Kim Đại Thứu, ánh vàng lượn lờ, tám góc rũ xuống hết thảy nổ tung, hóa thành những tia sáng sắc bén không thể chống đỡ, kiếm quang như bão táp mưa sa hung hăng đâm về phía cụm tinh khải công kích.
Mà Hoàng Kim Đại Thứu vừa rồi còn rạng rỡ tỏa sáng, chói mắt đến mức tận cùng, cũng trong nháy mắt biến mất không thấy, như hóa thân ngàn vạn, dung nhập trong ngàn vạn kiếm quang màu vàng, cùng nhau chui vào trong cụm tinh khải công kích!
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Mấy chục bộ tinh khải đồng thời nổ tung, trong mỗi một vụ nổ đều có một tia sáng màu vàng hiện lên, như là lấy vụ nổ cung cấp động lực hoàn toàn mới, tốc độ càng lúc càng nhanh, lao thẳng tới bộ đi trước làm gương kia trong ba bộ Cự Thần Binh tạo thành hình chữ “Phẩm”!
Bạn cần đăng nhập để bình luận