Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 2565: Hổ xuống đồng bằng!

Chương 2565: Hổ xuống đồng bằng!Chương 2565: Hổ xuống đồng bằng!
“Cái quỷ gì ‘Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’, cái quỷ gì ‘Bạch lão đại’, rốt cuộc tính là con mẹ nó cái gì, thế mà muốn một đế quốc tam đẳng hầu tiếp nhận chỉ huy của ngươi?”
Trên phòng điều khiển tàu “Virus Hợp Kim”, hình chiếu trực tiếp trước mặt Bạch lão đại phác họa ra hình tượng một quý tộc thân hình to lớn, cao ngạo ngang ngược, không đặt thứ gì vào mắt.
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt giống với Vĩnh Xuân hầu Lệ Vô Tật hai tháng trước, ngẩng đầu cao cao, dùng lỗ mũi nhìn Bạch lão đại, khinh thường nói: “Ngươi rốt cuộc là mắt mù, không nhìn thấy chiến huy trên tàu chỉ huy ‘Hổ Gầm’ của bản hầu, hay là uống lầm thuốc, thần hồn thác loạn, hả?”
Tuy nói chuyện kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt tự có sự tự tin để uy phong bát diện của hắn.
Sự tự tin này không chỉ đến từ hắn là quý tộc trung tâm bốn đại gia tộc tôn sùng vô cùng, cũng không chỉ đến từ tước vị đế quốc tam đẳng hầu, càng không chỉ đến từ ba bộ Cự Thần Binh trên tàu chỉ huy “Hổ Gầm” của hắn, càng đến từ hắn lấy năng lực chỉ huy vững chắc cùng vận khí tương đối không tệ, ở trong vòng một ngày ngắn ngủn, né tránh vô số lần săn giết cùng càn quét của phe phòng ngự, vơ vét hơn một ngàn tàu vũ trụ quân lính tản mạn, hợp thành hạm đội lâm thời thuộc về mình.
Tuy nhìn từ quy mô, so với Bạch lão đại bên kia còn kém một chút, nhưng Tống Trường Liệt không tin Bạch lão đại chỉ bằng đám ô hợp này, đã dám trở mặt với hắn.
Thật muốn trở mặt, vậy thì trở mặt, hắn còn có ba bộ Cự Thần Binh, đều là tộc nhân thậm chí máu mủ thân tín nhất khống chế, ai sợ ai!
“Hổ Sơn hầu bớt giận.”
Đối mặt đối phương cao ngạo ngang ngược đáp lại, Bạch lão đại lại bảo trì khiêm tốn trình độ tương đối, có chút khó xử nói: “Đây là mệnh lệnh của Tuyết soái, Tuyết soái bảo thuộc hạ vơ vét quân lính tản mạn rải ở vòng ngoài tinh vực, mau chóng ngưng tụ thành trận hình công kích, hướng chợ lớn Thất Hải trung ương tinh vực khởi xướng tiến công.
“Ngài xem, từ khi chúng ta nhảy tới đây cũng suốt một ngày rồi, đội ngũ Hổ Sơn hầu còn ở ngoại vực cách chiến trường trung tâm xa xôi như thế lượn lờ, tựa như, A, tựa như không tốt lắm đâu?”
“Ngươi là đang nghi ngờ bản hầu sợ hãi không tiến lên, lâm chiến lùi bước sao?”
Ánh mắt Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt trong tích tắc sắc bén hẳn lên, chỉ vào chóp mũi Bạch lão đại chửi ầm lên, “Kẻ tù tội chết tiệt, nô tài lớn mật, đồ chó không có chút quy củ, ngươi có biết mình rốt cuộc đang nói chuyện với ai, rốt cuộc đang nghi ngờ chiến thuật của ai hay không?
“Đừng tưởng bản hầu không biết gốc gác của ngươi, tư lệnh ‘Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’ cái rắm chó gì? Ha ha ha ha, thật sự là cười đến rụng răng! Chẳng qua là một đám tinh đạo ti tiện, vốn là chó nhà có tang bàng hoàng hoảng hốt, thừa cơ hội bốn đại gia tộc và phái cách tân tranh đấu, thế mà cũng khoác lớp da người, chó học dáng người.
“Họ Bạch, làm rõ thân phận của mình, chó vĩnh viễn là chó, sẽ không bởi vì khoác thêm một tấm da ‘tư lệnh Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’, liền biến thành người! Bản hầu tác chiến như thế nào, trong lòng tự có chủ trương, còn chưa tới lượt ngươi tên chó săn này tới nói ba nói bốn!
“Huống chi, hừ hừ, ngươi còn nói bản hầu ở vòng ngoài tinh vực tới lui tuần tra một ngày, chỉ lo thu nạp hạm đội, lại chưa có dấu hiệu hướng chợ lớn Thất Hải khởi xướng tiến công? Nhưng hạm đội của tiểu tử ngươi, còn không phải cũng thế!”
“Nói để Hổ Sơn hầu biết…”
Bạch lão đại rất có vài phần hàm dưỡng gắng chịu nhục, nhìn quét Lệ Vô Tật cười trộm trong góc một cái, không chút hoang mang nói: “Ta là phụng mệnh lệnh trực tiếp của Tuyết soái...”
“Vậy thì bảo Vân Tuyết Phong tự mình đến nói với ta!”
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt không đợi Bạch lão đại nói xong, đã ngang ngược ngắt lời, cười lạnh “hê hê” vài tiếng, nói: “Đừng cho rằng ta không biết Vân Tuyết Phong đang có ý gì, đơn giản là để hạm đội mấy nhà chúng ta đi lên xung phong, ngươi chết ta sống trước với Vạn Giới Thương Minh bọn phản tặc cùng đường, chó cùng rứt giậu này, sau đó hắn lại đi ra trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, không phải sao?
“Hừ, Vân Tuyết Phong thực cho rằng người khác đều là con lợn, sẽ lấy hạt dẻ trong lò lửa cho hắn sao? Giúp ta chuyển lời cho ‘Tuyết soái’ nhà ngươi, nếu hắn sốt ruột lập công, vậy thì khống chế ‘tàu Tuyết Lở’ của mình xông lên phía trước đi, hắn không phải ‘quân viễn chinh song bích’ ngang danh với Lôi Thành Hổ sao? Nghĩ phản quân cách tân Vạn Giới Thương Minh vừa nghe được tên của hắn, lập tức nghe tin đã sợ mất mật, quỳ xuống đất đầu hàng à? Ha ha, ha ha ha ha!”
“Hổ Sơn hầu, ngài không nên nói như vậy, ta liền cực kỳ khó xử.”
Bạch lão đại rất là bất đắc dĩ thở dài, nói: “Mật lệnh của Tuyết soái, vừa rồi ngài cũng đã xem, còn có quyền hạn của ta ở trong ‘lưới chiến thuật siêu cấp Phi Điện Quang Ma’, ngài cũng nghiệm chứng không có sai sót nhỉ? Dưới tình huống như vậy, ngài nếu còn không muốn tiếp nhận chỉ huy của ta, dựa theo quân pháp đế quốc...”
“Quân pháp?”
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt nhịn không được ôm bụng cười to, cười đến mức mặt đỏ tai hồng, nước mắt cũng sắp rơi xuống, vỗ bụng nói: “Thật ngại quá, tàu ta chở hệ thống ‘lưới chiến thuật siêu cấp Phi Điện Quang Ma’, còn có đơn nguyên thông tin trên toàn bộ tàu vũ trụ, hết thảy hư hao ở lúc bước nhảy tinh hải, cho nên tạm thời không thể nhập vào mạng tác chiến thống nhất của... ‘Bạch đại tư lệnh’ ngươi, bằng không chúng ta tiếp tục ở mảng tinh vực này tới lui tuần tra, chờ ta chữa trị toàn bộ đơn nguyên thông tin rồi nói tiếp?”
Bạch lão đại trầm mặc rất lâu, hướng phía Lệ Vô Tật nhìn thoáng qua.
Lệ Vô Tật đã nhịn không được sắp cười ra tiếng.
Hắn mặt mày hớn hở đi đến bên cạnh Bạch lão đại, cũng đi vào tầm mắt của Tống Trường Liệt.
“Vĩnh Xuân hầu?”
Tống Trường Liệt hơi ngẩn ra, “Ngươi vì sao không ở lại trên tàu chỉ huy của mình, lại xuất hiện ở trên tàu chỉ huy của thủ hạ, hạm đội của ngươi đâu?”
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt lập tức cảnh giác hẳn lên.
Nhưng thời gian đã tối muộn.
“Ngươi lập tức sẽ biết, Hổ Sơn hầu.”
Trên mặt Lệ Vô Tật nở rộ ra nụ cười mỉm như hoa cúc.
Cùng thời điểm, phía sau hạm đội của Tống Trường Liệt tuôn ra vạn tia sáng vàng, như một vạn thanh trường mâu nóng rực lóe sáng hung hăng đâm vào trong chiến trận như nghiêm chỉnh, đảo loạn vô số vòng xoáy hủy diệt!
Lại là Bạch lão đại lợi dụng đám ô hợp một ngày vừa rồi vừa mới hợp nhất, ở chính diện trải ra, hấp dẫn cùng mê hoặc Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt.
Mà chủ lực thật sự của “hạm đội liên hợp Kẻ Phóng Hỏa” do Quyền Vương, Tiểu Minh và Văn Văn chỉ huy, lại đã sớm từ bốn phía vòng đến phía sau hạm đội Tống Trường Liệt, thừa dịp đối phương kiêu ngạo cùng lơi lỏng nhất, khởi xướng đánh bất ngờ
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt nằm mơ cũng không thể ngờ được Bạch lão đại một tên tinh đạo ti tiện như vậy, lại thật sự to gan lớn mật, dám dưới tình huống như vậy xung đột với hắn.
Khi từng chùm huyền quang mang tính hủy diệt lóng lánh ở chung quanh tàu chỉ huy của hắn, hào quang chiếu sáng lên là một gương mặt mồ hôi túa ra, trợn mắt cứng lưỡi.
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt có lẽ là quan chỉ huy trụ cột vững chắc, kinh nghiệm phong phú đủ tư cách.
Nhưng hắn lúc này chỉ huy không hoàn toàn là thủ hạ của mình, tuyệt đại bộ phận tàu vũ trụ đều là quân lính tản mạn lâm thời ghép lại.
Những người này ý chí chiến đấu vốn đã không quá cao, càng không có chút phối hợp ăn ý với hắn, ngay cả hắn cũng không ngờ Bạch lão đại sẽ đột nhiên làm khó dễ, những người này càng không thể ngờ được.
Sức chiến đấu của “hạm đội liên hợp Kẻ Phóng Hỏa” so với hạm đội lâm thời lắp ghép lại này cao hơn không biết mấy lần, lại chiếm tiện nghi đột nhiên tập kích, nào có đạo lý không thế như chẻ tre, bẻ gãy nghiền nát?
Trong lúc nhất thời, trận hình hạm đội Tống Trường Liệt như là thành lũy dựng bằng thủy tinh dễ dàng sụp đổ, “hạm đội liên hợp Kẻ Phóng Hỏa” phân hoá thành mấy chục lưỡi dao giải phẫu trong suốt mỏng như cánh ve, tiến hành tách rời cực độ chính xác, rất nhanh làm hạm đội của Tống Trường Liệt chia năm xẻ bảy.
Một màn tựa như ảo mộng, không những toàn bộ quan binh hạm đội Tống Trường Liệt đều không ngờ tới, ngay cả quan chỉ huy tàu vũ trụ một ngày qua lục tục gia nhập dưới trướng Bạch lão đại cũng bất ngờ không kịp đề phòng, bọn họ không ngờ nhiệm vụ Vân Tuyết Phong giao cho Bạch lão đại chính là xung đột người một nhà, ai cũng trợn mắt há hốc mồm, hốt hoảng, hoàn toàn đánh mất năng lực tự hỏi.
“Còn thất thần làm gì, đối phương cũng chưa nối vào lưới chiến thuật của chúng ta, căn bản không phải ‘quân đội bạn’, tập trung ‘tàu Hổ Gầm’ của Tống Trường Liệt, hung hăng đánh cho ta!”
Bạch lão đại hướng toàn bộ tàu vũ trụ bị hắn cuốn theo đều hạ đạt mệnh lệnh, “Đây là nhiệm vụ bí mật ‘Tuyết soái’ giao cho chúng ta, đảm đương ‘đội đốc chiến’ của trận chiến này, đối với mọi kẻ sợ hãi không tiến lên, lâm chiến lùi bước, giết không tha!
“Các ngươi không cần có gì băn khoăn, cứ buông tay theo bản tư lệnh cùng nhau chém giết. Toàn bộ hậu quả, đều có Tuyết soái chống lưng giúp chúng ta, thậm chí có đại nhân vật so với Tuyết soái cấp bậc càng cao hơn chống lưng!
“Nếu không, động cái não heo của các ngươi ngẫm xem, chỉ bằng ta một tên đầu lĩnh tinh đạo, làm sao dám tùy tiện hướng Hổ Sơn hầu làm khó dễ?
“Huống chi, ta vừa rồi đã mang tin tức toàn bộ tàu vũ trụ của bọn ngươi đều gửi đến chỗ Tống Trường Liệt, hắn đã nhớ kỹ tên các ngươi! Các ngươi bây giờ không xử hắn, chẳng lẽ còn chờ hắn chạy về hướng gia chủ Tống gia cáo trạng, sau đó lần lượt xử lý các ngươi sao?
“Một bước xương trắng, một bước vương hầu, các ngươi căn bản không có lựa chọn, lên đi, xông đi, giết đi!”
Ở trong tiếng gào rống gần như vặn vẹo của Bạch lão đại, quan chỉ huy toàn bộ tàu vũ trụ đều như ở trong mộng mới tỉnh, sau khi tâm tư xoay chuyển thật nhanh một lát, không hẹn mà cùng làm ra một lựa chọn.
Đương nhiên là hoàn toàn quán triệt lựa chọn tinh thần “người không vì mình, trời tru đất diệt”.
“Lên đi, xông đi, giết đi!”
Quân lính tản mạn Bạch lão đại bên này, tất cả đều như là rót vào thuốc hưng phấn gấp ba, ngay cả tàu vũ trụ cũng sắp hừng hực thiêu đốt lên, hung hãn không sợ chết đánh sâu vào chiến trận chia năm xẻ bảy của hạm đội Tống Trường Liệt.
Mà quân lính tản mạn của hạm đội Tống Trường Liệt, cũng ở nửa phút sau, tiếp thu được tin tức Bạch lão đại thông qua kênh công cộng gửi tới.
“Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt, lâm trận lùi bước, sợ hãi không tiến lên, xúc phạm quân quy, tội không tha thứ!
“Bản tư lệnh phụng danh ‘Tuyết soái’, lưu động chiến vực, giám sát toàn cục, có quyền sát phạt quyết đoán, chém trước tấu sau!
“Đầu của Tống Trường Liệt, trong khoảnh khắc sẽ phải rơi xuống đất, các ngươi chẳng lẽ cũng muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, bồi táng cho hắn sao?
“Mau thoát ly Tống Trường Liệt chỉ huy, rời khỏi chiến trường, bỏ khiên linh năng, chờ đợi một lần nữa xếp vào hạm đội của bản tư lệnh, đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi, ai trong vòng ba phút còn không thoát ly chiến trường, thì cùng đi chết với Tống Trường Liệt đi!”
Đám quân lính tản mạn này đầu tiên là bị hỏa lực hung hãn tuyệt luân của “hạm đội liên hợp Kẻ Phóng Hỏa” đánh cho đầu óc choáng váng, bây giờ lại bị lời nói lãnh khốc đến cực điểm của Bạch lão đại dọa tim mật đều nứt.
Không ít người tu tiên tâm tư nhanh nhẹn lập tức phản ứng lại đây là đấu tranh quyền lực của Vân gia cùng Tống gia, thậm chí là kéo dài của đấu tranh chọn vua mới, nước bên trong thật sự quá sâu, sâu tới mức biến thành màu đen.
Thần tiên đánh nhau, tiểu quỷ gặp họa, Vân gia và Tống gia xung đột, không phải bọn họ đám lính tôm tướng cua này có thể tham dự.
Bọn họ mấy giờ trước mới nối vào lưới chiến thuật của Tống Trường Liệt, tiếp nhận vị Hổ Sơn hầu này chỉ huy, mắt thấy Bạch lão đại binh hùng tướng mạnh hơn Tống Trường Liệt gấp mười, bọn họ sao có khả năng vô duyên vô cớ bồi táng cho Tống Trường Liệt?
Hảo hán không chịu thiệt trước mắt, vẫn là ngoan ngoãn nghe lời trước, giữ mạng nhỏ rồi nói sau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận