Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma

Chương 540: Tiến vào

"Betta! Có nghe thấy ta nói chuyện không?"
Dương Dật thử hô to, nhưng Betta vốn luôn xuất hiện trong mộng lần này lại không hề hiện thân, thậm chí cái lỗ thủng mấy chục mét do vụ nổ tạo ra trên vỏ ngoài vệ tinh cũng không có ai quản lý.
Xung quanh lỗ thủng, tấm bảng vốn dùng để phóng thích tia Gamma năng lượng cao cũng bị ảnh hưởng bởi vụ nổ, đen sì một mảng lớn.
Nếu nhìn từ dưới biển trong mắt mọi người, sẽ phát hiện bề mặt Tử Đản Tinh có thêm một chấm đen không đáng chú ý, phải dùng kính viễn vọng mới có thể thấy rõ chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng không khí bên trong vệ tinh không hề bị rò rỉ, Dương Dật vẫn có thể hô hấp bình thường, điều này có thể liên quan đến công nghệ trọng lực mà vệ tinh sử dụng, một lớp năng lượng thật mỏng bao trùm chỗ thủng, chỉ có thể nhìn thấy được dưới Tam Nhãn.
Dương Dật vừa đi vừa gọi Betta, thấy mãi không có ai trả lời, hắn cũng liền từ bỏ, chuyển sang tập trung tinh thần và thể lực, tìm kiếm trưởng lão Bái Hỏa Giáo bị thất lạc..... Có lẽ giờ đây đã trở thành mảnh vỡ của trưởng lão Bái Hỏa Giáo rồi.
Vụ nổ vừa rồi uy lực phi thường lớn, đừng nhìn nó chỉ tạo ra một lỗ thủng mấy chục mét, nhưng đây chính là lớp vỏ ngoài của Tử Đản Tinh, độ cứng tuyệt đối không tầm thường.
Cái giá phải trả chính là..... đại bộ phận đồ vật đều bị nổ nát rồi, bao gồm cả Phi Dực chi nguyên, khiến Dương Dật mất đi năng lực phi hành.
"Sau này tuyệt đối không thể làm như vậy nữa, với lại trang bị đều phải cải tạo cho chắc chắn hơn mới được, trang bị dễ hư hỏng thì tính ổn định kém...."
Dương Dật thầm oán thán, không ngừng tìm kiếm trong đống phế tích, lần lượt tìm ra tất cả mảnh vỡ của các trưởng lão Bái Hỏa Giáo.
Khứu giác của hắn nhạy bén, những mảnh vỡ này đều mang theo một mùi khét lẹt nồng nặc, cho nên tìm ra không khó, còn Phi Dực chi nguyên thì lại tỏa ra mùi vị như cánh gà nướng.
"Tổng cộng mười ba người, lần này người đều đủ cả rồi."
Dương Dật gật đầu nói, đem các mảnh vỡ cất kỹ.
Đến đây, các trưởng lão và Đại trưởng lão Bái Hỏa Giáo cùng ngồi hỏa tiễn đến Tử Đản Tinh cũng đã tập hợp hoàn tất.
Dương Dật lại lần nữa lên đường.
Chừng mười phút sau, hắn dừng lại bên một đống phế tích, mũi khụt khịt, sắc mặt có chút kỳ lạ, bởi vì hắn ngửi thấy mùi vị rất thơm, đó là mùi thơm ngọt ngào mà chỉ có thể thường xuyên ngửi thấy ở Phong Nhiêu Chi Hải.
Sau một hồi tìm kiếm, Dương Dật rốt cuộc tìm được nơi phát ra mùi thơm.
[Tên: Túi dạ dày nướng thơm lừng (đã hư hỏng hoàn toàn)] [Giới thiệu vắn tắt: Vốn là vật phẩm trữ đồ Cực Phẩm, nhưng do bảo quản không thích đáng, bị cuốn vào trong sóng xung kích cường độ cao, đã vỡ nát và bị nướng chín, giờ phút này đang tỏa ra mùi thơm ngọt đậm đà.]
"Ặc....."
Dương Dật nhìn cái túi dạ dày nát bét, trầm mặc một lúc.
Nói đến, cái thứ này đã ăn hàng loạt vật chất mỹ vị, chẳng trách nướng lên lại thơm như vậy.
"Ực... ực ~ "
Hai tiếng nuốt nước miếng đồng thời vang lên, sau đó cái túi dạ dày nướng thơm lừng này cũng bị thu vào trong chiếc nhẫn đại nhuyễn trùng cháy đen.
Thứ này tuyệt đối không thể lãng phí.
Cũng không phải vì ăn, mà là vì Dương Dật hiện tại có năng lực sửa chữa trang bị.
Chỉ cần trở về, bất kể là Phi Dực chi nguyên, hay là túi dạ dày, đều có thể sửa xong thậm chí cải tạo.
Về phần những vật phẩm bên trong túi dạ dày.
Từ khi chiếc nhẫn đại nhuyễn trùng cháy đen được nâng cấp, không gian trở nên lớn hơn, phàm là trang bị và vật phẩm quan trọng, Dương Dật đều bỏ vào trong nhẫn.
Túi dạ dày dường như dùng để cất giữ vật tư, ví dụ như gỗ, sắt thép, ma thạch hay là muối biển, tiêu, rượu, nước ngọt các loại.
Lúc trước khi nhiên liệu không đủ, nhiên liệu bổ sung tạm thời chính là lấy từ túi dạ dày.
........
Lại qua một quãng thời gian.
Dương Dật đã rời khỏi khu vực sụp đổ do vụ nổ, cũng đã thăm dò mấy địa điểm, cuối cùng đi đến một khu vực tương đối hoàn chỉnh.
Theo cảnh vật xung quanh xem ra, nơi này hẳn là một phố đi bộ trong khu thương mại, đã từng có thể vô cùng phồn hoa, nhưng bây giờ chỉ còn lại những cửa hàng trống không cùng công trình cơ sở hạ tầng hoang phế rồi.
Nhưng đi lâu như vậy, hắn cũng không hề nhìn thấy một cỗ thi thể hay là Bất Tử Giả nào.
"Xem ra tất cả thi thể cùng Bất Tử Giả đều đã bị quét sạch đi rồi, còn bao gồm cả vật phẩm trong cửa hàng, có thể đã bị thu gom làm vật tư, thậm chí bị chế biến thành thức ăn, ví dụ như đồ hộp thịt thối."
Dương Dật thầm đoán rằng thức ăn của Thực Thi Quỷ có thể chính là được làm từ thịt đông lạnh thượng cổ không bị lây nhiễm Tử Dịch.
Thêm nữa là..... Hắn còn phát hiện một số khu vực bị hư hại, cũng không phải do hắn tạo thành, mà là giống như đã trải qua chiến tranh, hoặc bị phá dỡ bằng bạo lực, tóm lại rất nhiều khu vực kiến trúc đều ở trong tình trạng hư hại sụp đổ, lối đi cũng bị ngăn chặn.
Trong tình huống như thế này thì không thể trông cậy vào thang máy được rồi.
Với lại tấm bản đồ Tử Đản Tinh mơ hồ trong đầu kia cũng không phát huy được tác dụng, vì địa hình đã thay đổi.
Dương Dật cau mày, nhìn về hướng mình cảm nhận được.
Đám Bất Tử Giả kia đang tụ tập ở hướng đó.
Nhưng Dương Dật đi khoảng ba giờ, cảm giác khoảng cách giữa hai bên lại không hề rút ngắn, thậm chí có cảm giác còn xa hơn.
Vì đường sá sụp đổ, hắn phải đi vòng mấy lần, thời gian đều tốn vào việc tìm đường.
"Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hắn không tiếp tục đi tới mà dừng lại lặng lẽ suy nghĩ, hồi tưởng lại cảnh tượng trong cơn ác mộng.
Hiện tại hẳn đã là mấy ngàn năm, thậm chí vài vạn năm sau cơn ác mộng Tử Đản Tinh đầu tiên.
Tình trạng tinh thần của Charles khẳng định đã rất tồi tệ rồi, mà Betta thì đã thay đổi hình thức tồn tại sinh mệnh.
Kết hợp với những gì gặp trong mộng cảnh.....
"Lẽ nào Betta đã để Charles ăn hết đám Bất Tử Giả này?"
Dương Dật phỏng đoán.
Cuối cơn ác mộng lúc đó, Betta đã tiêm cho hắn ma dược có năng lực cưỡng chế chuyển biến thành Thực Thi Quỷ, phương án giải quyết đưa ra chính là muốn Charles ăn hết toàn bộ Bất Tử Giả.
Đặt vào hiện tại, cơn ác mộng này có thể đã thành hiện thực.
"Nhưng làm như vậy, cũng đâu giết được Bất Tử Giả a..."
Dương Dật vô cùng bối rối.
Hắn vẫn có thể cảm nhận được Bất Tử Giả, mặc dù không thể xác định số lượng cụ thể, nhưng có thể chắc chắn rằng Bất Tử Giả không chỉ có một người, cũng không chỉ có trăm người, số lượng rất đông.
Sau một lúc suy nghĩ, Dương Dật lại thử gọi Betta lần nữa.
"Betta, ngươi có nghe thấy không?"
Dương Dật hét lớn, âm thanh vang vọng trong khu thương mại trống trải, nhưng vẫn như cũ không ai đáp lại.
Xem ra là không thể trông cậy vào Betta được nữa rồi, nàng có thể đã hoàn toàn mất đi quyền khống chế đối với Tử Đản Tinh.
Bởi vì khu vực này còn hoàn hảo, không bị phá hoại, thậm chí máy bán hàng tự động vẫn dùng được, vẫn còn sáng đèn.
Dương Dật thử một chút, không hề dùng tiền mua, mà là trực tiếp đập vỡ tủ kính, thò tay vào lấy mấy chai đồ uống ra.
"Quả nhiên là Cocacola, chỉ là hương vị có điểm lạ."
Hắn uống một chai, rồi mở chai khác uống tiếp, sau đó suy nghĩ đối sách.
"Cứ tiếp tục như vậy không ổn. Môi trường bên trong Tử Đản Tinh hiện giờ giống như Mê Cung, muốn tìm đến đúng đường hoàn toàn phải dựa vào vận may, còn không bằng tự mình mở một con đường trực tiếp đến mục tiêu..."
Dương Dật cảm thấy cứ trực tiếp một chút thì đáng tin cậy hơn, sau đó mở bảng trạng thái của mình ra.
Hiện tại hắn còn đối mặt một vấn đề, tác dụng phụ do uống quá nhiều ma dược đa động trước đó đã xuất hiện, giới hạn tinh thần và thể lực của hắn hiện tại bị khóa tại 50 điểm, toàn bộ thuộc tính hạ xuống 6, sẽ kéo dài 48 giờ.
Mặc dù ở trạng thái điên cuồng nên hắn không cảm thấy mệt, nhưng cơ thể rõ ràng nặng nề hơn trước đó rất nhiều, tinh thần và thể lực chỉ còn thừa 31 điểm.
"Hơi phiền phức đây."
Sau khi cân nhắc một hồi lâu, Dương Dật quyết định hồi phục trạng thái trước.
Dù sao cũng đã đến Tử Đản Tinh rồi, cho dù Tử Đản Tinh bây giờ có rơi thẳng xuống trầm hải, vấn đề cũng không lớn, dù sao hắn đang ở trong Tử Đản Tinh, Charles cũng ở đây.
Sau khi nghĩ thông suốt, Dương Dật không chọn cách cố gắng chịu đựng trạng thái mệt mỏi mà làm liều, thay vào đó móc ra một bình ma dược yên giấc, chuẩn bị uống.
Hắn không chọn cách ngủ trực tiếp.
Lỡ như nằm mơ, rơi vào trong cơn ác mộng không tỉnh lại được thì hỏng bét, uống ma dược yên giấc vẫn đáng tin cậy hơn.
Hắn chọn một tòa nhà có tầng hầm, đóng kỹ cửa lại, sau đó uống cạn ma dược yên giấc, trực tiếp ngủ thiếp đi trên Tử Đản Tinh.
Khoảng 10 giờ sau.
Bên trong Tử Đản Tinh xuất hiện động tĩnh lớn, còn kèm theo tiếng súng pháo cùng tiếng nổ vang.
Không lâu sau đó, Tử Đản Tinh lại lần nữa chìm xuống, lần này kéo dài gần 20 phút mới khôi phục, cả viên vệ tinh nhân tạo cũng rung chuyển không thôi.
Nhưng Dương Dật vẫn không tỉnh lại, hơn nữa còn ngủ rất say, thậm chí còn ngáy lên.
Lại qua mấy tiếng nữa.
Tiếng chiến đấu đã đến gần chỗ Dương Dật.
Tòa nhà nơi hắn đang ở bị hất tung lên, một bàn tay khổng lồ thò vào, lôi hắn ra ngoài, sau đó trong không gian trống trải rộng lớn, không ngừng vang lên tiếng nhai nhỏ vụn, răng rắc răng rắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận