Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma

Chương 193: Mỹ thực mưa

**Chương 193: Mưa mỹ thực**
Trời giáng mỹ thực là cảnh tượng chỉ có trong mơ mới thấy, nhưng trước mắt không phải là mơ, Dương Dật có thể chắc chắn!
Hắn trải qua nhiều ác mộng, lĩnh ngộ được cách phân biệt giữa ác mộng và thực tế.
Nếu ở trong ác mộng, hắn tuyệt đối không nảy ra ý nghĩ "Đây là mơ".
Nếu đã nảy ra, thì chắc chắn không phải ác mộng, mà là thực tế!
Còn về mộng đẹp ư...? Dương Dật không nhớ mình đã mơ thấy mộng đẹp nào, ít nhất là từ sau khi mắc bệnh thì chưa từng mơ thấy!
Hắn lập tức ngồi bật dậy, kiểm tra chỉ số tinh lực, đạt 87, coi như khỏe mạnh. Đồng thời gửi tin nhắn riêng cho Suna.
"Trên trời đang rơi mưa mỹ thực, có chút kỳ lạ, ngươi tạm thời đừng rời khỏi khoang nhỏ trên tàu."
Lúc này, Suna hẳn là đang ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu cái món lòng trắng trứng cao năng.
Gửi tin xong, Dương Dật đi về phía cửa sổ, liếc nhìn quả quýt vừa rơi xuống.
Đó là một quả quýt vô cùng hoàn hảo, vỏ màu cam, mọng nước. Khi rơi xuống đất còn bị vỡ tung, chỉ là màu sắc có chút không đúng, là chất lỏng màu trắng sữa, hơi sền sệt...
Giống như bánh kem chảy hình quả quýt.
Xung quanh quýt còn có các loại trái cây phổ biến khác, như chuối, dưa hấu, táo, đào, nho..., tất cả đều giống quýt, chỉ có vẻ ngoài là trái cây, bên trong lại toàn là chất lỏng trắng đục.
Thứ này rơi xuống boong tàu sẽ chậm rãi khô lại, hẳn là do muối biển, cuối cùng biến thành hoa quả khô nhăn nheo, màu da hoa quả khô.
Dương Dật không lập tức ra ngoài, mở kênh trò chuyện lên xem thì phát hiện không chỉ chỗ hắn rơi mỹ thực, mà người chơi khác cũng vậy.
Nhưng chủng loại mỹ thực lại khác nhau.
"Bánh từ trên trời rớt xuống, vãi chưởng, vẫn còn nóng hổi, bánh nhân bơ phô mai!"
"Ngươi không ăn đi?"
"Chỗ ta mưa sủi cảo, bánh bao nhân kem!"
"Chỗ ta là móng giò hầm, đùi gà nướng, bụng nhồi thịt..."
"Một cái pizza to bá cháy!!!"
Kênh trò chuyện nhốn nháo tưng bừng, nhưng không ai nói mấy món mỹ thực này tấn c·ô·n·g người, cho thấy vẫn tương đối an toàn.
Nhưng trên biển thì sao?
Dương Dật dùng Tam Nhãn, nhìn ra mặt biển.
Không ngừng có hoa quả rơi xuống, bắn tung bọt nước, chìm xuống biển...
Nhìn qua thì không có gì, nhưng nghĩ kỹ lại thì biết mọi chuyện tệ đến mức nào.
Nếu hoa quả dị thường mỹ vị, vậy thì đồ vật dưới đáy biển rất có thể bị hấp dẫn mà trồi lên.
Đến lúc đó phì nhiêu hải vực có thể sẽ biến thành một b·ứ·c cảnh tượng khác, hắn nhất thiết phải chuẩn bị trước mới được!
Dương Dật nhấc Kết Tinh Đại Thuẫn đi ra khỏi phòng thuyền trưởng. Hoa quả đập vào tấm chắn kêu "phanh phanh", chất lỏng bắn ra tung tóe.
Lực va chạm vẫn nằm trong phạm vi người bình thường có thể chịu đựng, Dương Dật một tay là đỡ được.
Đồng thời, hắn cũng nhận được thông tin của những vật phẩm bị đ·ậ·p nát này, bên trong còn có một quả sầu riêng.
Nhưng quả sầu riêng phô mai này chỉ có bề ngoài đáng sợ mà thôi, thực tế lại rất mềm mại, như bánh ga-tô bị đụng nát trên khiên.
【 Tên: Sầu riêng cực kỳ mỹ vị 】
【 Giới thiệu vắn tắt: Sầu riêng cực kỳ mỹ vị, ngay cả vỏ cũng mềm, tan ngay trong miệng, tất cả bộ phận đều có thể ăn, dinh dưỡng vô cùng phong phú.
Đây là loại quả đặc hữu của vùng biển phì nhiêu, giúp mọi người thoát khỏi đói khát.】
"Cực kỳ mỹ vị...?"
Ánh mắt Dương Dật khóa chặt, bị bốn chữ này làm cứng đờ một giây.
Hắn đã từng gặp qua rất nhiều món ngon, nhưng món "cực kỳ mỹ vị" thì đây là lần đầu tiên.
Có nghĩa là nó còn ngon hơn cả món ngon, còn có sức hấp dẫn hơn nữa!
"Phải nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ mấy quả "cực kỳ mỹ vị" này trên thuyền mới được!"
Dương Dật che mình khỏi mưa hoa quả, chỉ huy bạch cốt cánh tay, bảo chúng quét hết số hoa quả trên boong xuống biển.
Nếu không dọn dẹp, hoa quả sẽ ngày càng nhiều, cuối cùng che kín cả muối biển, biến Ác Tinh Hào thành một chiếc bánh ga-tô ngọt ngào.
Đến lúc đó... Chắc chắn sẽ có rất nhiều thực khách tranh nhau nuốt chửng chiếc bánh ga-tô ngon miệng này!
Dương Dật hành động thật nhanh, sau khi ra lệnh cho bạch cốt cánh tay liền chạy ngay đến trung đình.
Theo lý thuyết, nơi này là khu trọng tài, nhưng trên boong lại không có nhiều hoa quả, mà là những giọt chất lỏng màu trắng sền sệt nhỏ xuống từ trên đầu.
Dương Dật ngẩng đầu lên nhìn.
Một tấm lưới lớn treo trên xà ngang của cột buồm đang chặn lại phần lớn hoa quả.
Đây là tấm lưới giảm xóc mà Dương Dật cố ý bố trí để đề phòng bị tấn c·ô·n·g từ trên trời.
Phạm vi che phủ chủ yếu là trung đình, càng về hai đầu thì diện tích lưới che phủ càng hẹp, bên ngoài thuyền thì không được bảo vệ.
Nhất định phải dỡ tấm lưới này xuống, nó sẽ gây khó khăn cho việc dọn dẹp, bạch cốt cánh tay di chuyển rất chậm trên lưới.
Nhưng trước khi dỡ lưới, hắn cần phải tháo dỡ thùng sắt ở trung đình, tránh cho nó biến thành bàn đựng hoa quả.
Cái thùng này ngay từ đầu đã được t·hiế·t kế có thể tháo rời, chỉ cần dùng một chút sức mạnh.
Dương Dật hóa Lang, dùng sức mạnh phá hủy thùng, nhanh chóng lấy đinh tán ra, cạy các tấm ván gỗ dính đầy chất lỏng màu trắng sền sệt, thu vào trong Túi Dạ Dày Chín (ván gỗ mỏng, thể tích không lớn).
Sau đó là lưới và buồm.
Dương Dật leo lên cột buồm, tốc độ nhanh kinh ngạc, dùng Đoạn Sắt c·ắ·t đ·ứ·t lưới, để nó rơi xuống, giúp bạch cốt cánh tay có thời gian dọn dẹp số hoa quả bên trên.
Sau đó là buồm.
Sau khi biến thành tay của bạch cốt cánh tay, sự kết nối giữa buồm và cột buồm cũng biến thành những bàn tay nắm chặt cột buồm.
Muốn tháo dỡ thì chỉ cần gõ vỡ những bàn tay này là được.
Dương Dật leo thẳng lên đỉnh cột, gõ nát tất cả những bàn tay đang kết nối với cột buồm.
Chỉ cần khiến cho những bạch cốt cánh tay này tập tr·u·ng vào việc chấp hành m·ệ·n·h lệnh thì việc sửa chữa buồm sẽ không bắt đầu.
Không có buồm, diện tích Ác Tinh Hào cần dọn dẹp sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Nhưng ngoài dự kiến là... những bạch cốt cánh tay tạo thành buồm lại "sống sót".
Khi buồm rơi xuống đất, chúng lập tức tỉnh lại, biến thành một lực lượng bổ sung lớn, gia nhập vào nhiệm vụ dọn dẹp Ác Tinh Hào.
"Đây... có tính là kỹ năng không?"
Dương Dật đứng trên đài quan s·á·t, nhìn xuống phía dưới, sắc mặt có chút ngạc nhiên.
Vừa lúc đó, Suna cũng từ khoang nhỏ bước ra, tay giơ Kết Tinh Đại Thuẫn, xem như một chiếc dù kiên cố.
Nàng nhận thấy sự d·ị thường, thấy tin nhắn của Dương Dật và cũng hồi âm lại.
"Mưa mỹ thực quá khác thường, ngươi thu thập vài mẫu vật cho ta, xem có chuyện gì xảy ra."
Có lẽ nàng đợi mấy phút mà Dương Dật không trả lời nên đã mở cửa khoang, đi ra boong tàu, nhìn thấy rất nhiều bạch cốt cánh tay đang bận rộn, quét hoa quả trên boong xuống biển.
Nàng ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Dương Dật hóa Lang đang đứng trên đài quan s·á·t, đồng thời cũng thấy một bóng đen khổng lồ thẳng tắp rơi xuống.
"Dương Dật, phía trên!!!"
Suna chỉ lên trời.
Dương Dật có giác quan n·hạy b·é·n, nghe rõ mồn một, lập tức ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy một quả lê khổng lồ đường kính gần 50 mét rơi xuống với tốc độ cực nhanh, cùng hướng đi của Ác Tinh Hào giống nhau, sắp va vào.
Quả lê to như vậy, dù được làm từ bơ thì cũng có thể vùi lấp Ác Tinh Hào, thậm chí đ·ậ·p chìm xuống biển.
Dương Dật lập tức rút Súng Kíp Gào Thét ra nhắm chuẩn, bóp cò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận