Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma

Chương 51: Không thể tưởng tượng nổi tượng đá

**Chương 51: Tượng đá không thể tưởng tượng nổi**
Hang ổ này có vô số ngã rẽ, nhưng đường chính hình như chỉ có một.
Dương Dật không định mạo hiểm tiến vào các ngã rẽ nhỏ.
Những ngã rẽ này thường khá hẹp, chiều rộng chỉ hơn 60cm, thậm chí có chỗ còn bị đá che khuất trên đỉnh.
Nếu gặp nguy hiểm bên trong, khó mà rút lui.
Hắn men theo đường chính mà đi, chừng 1km, mặt đất bắt đầu thay đổi.
Dưới chân phủ một lớp tơ nhện, đã khô, không dính, đạp lên có cảm giác như đi trên thảm.
Không gian nơi này rộng đến lạ thường, đến mười mấy mét, Dương Dật không hiểu lũ nhện này đào cái động lớn như vậy để làm gì.
Phía trước rất tối, chỉ nhờ ánh huỳnh quang từ nấm trên đỉnh hang thì không thể nhìn xa đến thế.
Dương Dật tiếp tục tiến bước.
Nhưng hắn không hề hay biết, ngay khi chân phải vừa chạm vào mặt đất đầy tơ nhện này, động tĩnh của hắn đã theo tơ nhện truyền vào sâu trong động quật.
Ở nơi sâu thẳm có một con nhện khổng lồ, còn lớn hơn Cự hình nhện gấp hai lần, trên đầu nó cũng gắn liền với một cơ thể người.
Nhưng khác với các Cự hình nhện khác, phần cơ thể người trên đầu nó không còn khô quắt, mà đầy đặn huyết nhục, da dẻ cũng tươi tắn, ửng màu đỏ xám.
Hơn nữa, cơ thể người này có cả tay lẫn chân, gắn hai bên thân mình, chỉ là vị trí hơi kỳ quái, tay chân không đồng bộ, dài ngắn khác nhau, trông rất dị hợm.
Phần cơ thể người này còn có một cái đầu lâu, hẳn là được gắn vào sau cùng, hơi khô héo, nghiêng lệch sang một bên.
Sau khi nhận được động tĩnh truyền đến từ mạng nhện, mí mắt của cái đầu lâu kia khẽ giật một cái…
Dương Dật hoàn toàn không biết gì, đi thêm mấy trăm mét, trên đường chẳng thấy con nhện nào còn động đậy, lòng cảnh giác cũng giảm đi phần nào.
Xem ra uy lực của "Diệt nhện kỳ dị t·h·u·ố·c" này còn mạnh hơn cả dự tính của Dương Dật.
Cả một ổ nhện mà không tìm được lấy một con s·ố·n·g.
Dương Dật cứ thế đi qua, thu thập được tổng cộng 8 phần tổ chức Cự hình nhện, cộng với 1 phần có sẵn trên thuyền, tổng cộng là 9 phần.
Nếu không có gì bất ngờ, Yểm Tinh Hào sắp lên cấp 3!
Đang đi thì Dương Dật chợt căng thẳng, giơ súng lên nhắm về phía trước.
Trước mặt hắn xuất hiện một con nhện khổng lồ, còn to hơn Cự hình nhện, thân mình phủ đầy lông tơ màu đỏ, trên giáp x·á·c và trùng chi mọc đầy gai ngược như bụi gai!
Con nhện này gây cho Dương Dật một áp lực rất lớn.
【 Phát hiện sinh vật không rõ, lý trí của ngươi giảm 10】
Con nhện này hẳn là con “Mẹ” trong lũ Cự hình nhện, trên đỉnh đầu nó có một cơ thể người hoàn chỉnh, trông như một sinh vật nửa người nửa nhện kỳ dị.
Nó bất động, nhưng cơ thể không hề thối rữa, có lẽ vừa c·hết chưa lâu, hoặc cũng có thể đang giả c·hết.
Mặc kệ nó thế nào, cứ cho nó một phát súng trước đã!
Dương Dật vốn định bắn vào đầu, nhưng lại đổi ý.
Cỗ t·hi t·hể này có giá trị nghiên cứu rất cao, nếu lát nữa p·h·á hỏng quá thì Suna nhất định sẽ cằn nhằn.
Chỉ cần nghiệm chứng c·hết hay s·ố·n·g thôi thì bắn gãy chân nó là đủ rồi.
Không có lý nào gãy chân mà còn không nhúc nhích!
Nếu như còn s·ố·n·g sót, lúc đó cho nó một phát lớn cũng không muộn, hình thể này có sợ gì không đ·á·n·h c·hết nó!
Dương Dật bắn một phát súng vào chân con nhện.
Đoàng!
Tiếng súng vang vọng trong hang động.
Một chiếc chân của con nhện lớn bị đ·ứ·t lìa khỏi gốc, chảy ra chất dịch sền sệt màu đỏ sẫm tanh hôi, nhưng nó vẫn không hề động đậy.
“Quả nhiên c·hết rồi sao?”
Dương Dật đứng tại chỗ một lúc, rồi bắn thêm một phát nữa, c·ắ·t đ·ứ·t hai cái chân nữa của nó.
Nhưng con nhện này vẫn không nhúc nhích.
Lúc này Dương Dật mới chậm rãi tiến lại gần, họng súng không rời con nhện lớn, đá những mảnh vụn đá trên đất ra, mới dám nhặt lên xem thuộc tính.
【 Tên: Hỏa Nhung Nhện Nữ Vương (Đang tiến hóa)】
【 Giới thiệu vắn tắt: Hỏa Nhung Nhện Nữ Vương, phụ trách đẻ trứng k·é·o dài tộc đàn, có trí tuệ cao, là người lãnh đạo quần thể.】
“Tiến hóa…” Dương Dật nhìn phần cơ thể được gắn trên đầu nhện nữ vương, “Hong khô cơ thể người, rồi gắn lên người mình, đây chính là tiến hóa sao…”
Hắn dùng nhật ký chụp ảnh lại, gửi cho Suna.
“Con nhện quỷ quái này cô có muốn không, nếu không cần tôi đem đi gacha đó!” Dương Dật hỏi.
Chưa đầy 10 giây, Suna đã trả lời.
“Tôi muốn! Thao T·h·iết Kh·á·c·h tôi mổ xẻ xong rồi, thứ duy nhất có giá trị là dạ dày của hắn, để tôi dùng dịch dạ dày của hắn chế tạo ma dược cho anh nếm thử, đảm bảo mở rộng khẩu vị!”
“Ờ… Không cần đâu, khẩu vị của tôi vẫn luôn tốt, cô muốn thử chế tạo cái khác không?” Dương Dật nuốt nước bọt.
“Tôi tới ngay, anh gửi tọa độ cho tôi đi!”
Dương Dật liếc nhìn quả cầu thủy tinh, x·á·c định không có người chơi khác đến gần mới t·r·ả lời: “Tôi đang ở trong hang ổ, tôi sẽ gửi tọa độ cửa vào cho cô, cô cứ men theo đường lớn mà vào là được, nhện dọc đường đều c·hết hết rồi, nhưng cô vẫn phải cẩn t·h·ậ·n chút, nếu p·h·át hiện con nào s·ố·n·g thì báo ngay cho tôi!”
Dặn dò xong, Dương Dật gửi tọa độ cho Suna.
Bỗng nhiên, có một cảm giác khác lạ ở chân hắn, như có vật gì đang trèo lên.
Dương Dật lập tức cảnh giác, nhìn xuống.
Đó là một con Hỏa Nhung Nhện cỡ nắm tay, trên thân còn ướt dịch nhờn, tựa như vừa p·h·á x·á·c chui ra.
Dương Dật hất nó xuống, giẫm c·hết ngay không thương tiếc.
Hắn g·h·é·t nhất là nhện b·ò lên người, cái đống mắt, cái đống chân của loài sinh vật này… Nói chung là Dương Dật không t·h·í·c·h.
Nhiều nhện con khác bò tới từ phía trước, mỗi con chỉ cỡ nắm tay, tổng cộng mười mấy con, đều bị Dương Dật giẫm c·hết.
Mí mắt con nhện nữ vương kia lại khẽ giật một cái, nhưng ánh sáng yếu, động tĩnh nhỏ, Dương Dật không hề chú ý.
Hắn tiếp tục đi về phía trước.
Đi thêm mười mấy mét, sau khi ra khỏi một cái hang, trước mắt bỗng nhiên sáng sủa.
Từng hàng trứng p·h·át ra ánh huỳnh quang đỏ rực chiếu sáng cả không gian.
Nơi này hẳn là phòng ấp trứng của Hỏa Nhung Nhện, mấy con nhện con kia vừa p·h·á x·á·c từ đây mà ra.
Nhưng Dương Dật không để ý đến những quả trứng nhện này, mà bị thu hút bởi một đống đá phía trước.
Những tảng đá này vô cùng lớn, tảng lớn nhất dài tới trăm mét, trông như được tạo thành tự nhiên, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ p·h·át hiện điều mới lạ.
Tám tảng đá đặc biệt tựa vào một khối đá hình bầu dục lớn, trông rất giống cơ thể nhện, cùng với tám chiếc chân của nó.
Hơn nữa, trên những trụ đá này đều treo đầy dây leo khô héo, trông như lông tơ trên thân nhện.
Một khi đã nghĩ vậy, thì càng nhìn càng thấy giống.
Dương Dật không khỏi bị vẻ đẹp quỷ dị do t·h·i·ê·n nhiên tạo ra này thu hút, tỉ mỉ quan s·á·t, đồng thời p·h·át hiện thêm điều mới.
Ở phía trước khối đá khổng lồ hình bầu dục, trên cao có một tảng đá nhô lên.
Tảng đá này không có dấu vết điêu khắc, dường như được bào mòn tự nhiên, càng nhìn càng giống hình người, nàng có sáu cánh tay, bốn chân, tựa như một người phụ nữ xinh đẹp đoan trang, ngồi trên tảng đá.
Dương Dật lập tức cúi gằm mặt, má giật giật, mồ hôi lạnh túa ra, không dám nhìn lần thứ hai.
【 Ngươi p·h·át hiện tượng đá không thể tưởng tượng n·ổi, lý trí -20】
Đồng thời, bên tai hắn bắt đầu xuất hiện ảo thanh, như tiếng lẩm bẩm, mơ hồ, nhưng Dương Dật lại hiểu rõ ý nghĩa của nó.
Đó là…
“Hiến… Lên… Đi…”
Đại não Dương Dật như bị kim châm đ·â·m vào, đau thấu xương tủy, nước mắt không kìm được tuôn ra.
Đồng thời, nhật ký hoạt động hiện lên thông báo, hiển thị trước võng mạc Dương Dật.
【 Nhiệm vụ tiền sự kiện "Thệ ước" được kích hoạt, hãy dâng lên sự tr·u·ng thành của ngươi cho "Vạn chi nhện mẫu"】
【 Một, dâng lên 1/3 huyết n·h·ụ·c của ngươi, nụ hôn của nhện sẽ khâu lại v·ết t·h·ư·ơng của ngươi, tái tạo thân thể ngươi…】
【 Hai, dâng lên mười bộ n·h·ụ·c thể đồng bào, dẫn dụ bọn chúng lên đ·ả·o, nụ hôn của nhện sẽ ban thưởng sức mạnh cho ngươi…】
【 Ba…】
【 Đây là nhiệm vụ tiền sự kiện, sau khi hoàn thành, ngươi sẽ trở thành tín đồ của "Vạn chi nhện mẫu". Tiếp tục thành c·ô·ng ký kết thệ ước tại vùng biển, tiến hành thuế biến, thu được sức mạnh siêu phàm…】
“Sức mạnh siêu phàm… Thuế biến… Vạn chi nhện mẫu.”
Dương Dật lẩm bẩm lại những thông tin này, rồi hiểu ra tất cả.
Những Hỏa Nhung Nhện này là tùy tùng, hoặc người nhà của "Vạn chi nhện mẫu", đồng thời cũng là người thủ hộ thần điện nơi đây.
Mà "Vạn chi nhện mẫu" là một tồn tại vĩ đại, là một vị thần minh!
Nàng đôi khi sẽ ban ân sủng, sinh con cháu mình trong cơ thể người may mắn, dẫn dắt vận m·ệ·n·h của hắn…
Càng nhiều âm thanh lẩm bẩm rót vào thức hải Dương Dật, thuyết phục hắn.
“Hiến… Lên… Đi…”
“Hiến… Lên… Đi…”
“Hiến… Lên… Đi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận