Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma

Chương 288: Về lại Tị Nạn Hào

**Chương 288: Trở Lại Tị Nạn Hào**
Dương Dật dựa lưng vào cột buồm, ngồi trên "Đài quan sát" chợp mắt nghỉ ngơi, để giảm bớt hao tổn tinh lực.
Sáu tiếng sau, boong tàu có động tĩnh.
Suna từ trong phòng đi ra, xem ra đã tỉnh giấc.
Dương Dật ôm lấy cột buồm, trượt xuống, chuẩn bị tiến vào Tị Nạn Hào.
Hành động lần này của hắn có thể sẽ kéo dài khá lâu, để Suna một mình trên thuyền ngủ không được an toàn, vì vậy hắn đợi đến khi Suna tỉnh giấc mới chuẩn bị hành động.
"Thuyền giao cho ngươi đấy.
Lát nữa ta tiến vào Tị Nạn Hào, ngươi liền khống chế Ác Tinh Hào rời xa, giữ một khoảng cách an toàn với Tị Nạn Hào, cẩn thận súng ngắm hoặc các loại súng pháo tầm xa tập kích."
Dương Dật vừa xuống đã nói với Suna như vậy.
Nhưng Suna không cho hắn sắc mặt tốt, mặt mũi tràn đầy không vui nói: "Lát nữa ta sẽ lái thuyền đi, ném ngươi ở Tị Nạn Hào tự sinh tự diệt, cho ngươi chỉ có thể bắt chuột ăn!"
Nàng nguyền rủa một cách ác độc, đối với chuyện trước đó Dương Dật không cho nàng tấn thăng siêu phàm vẫn còn canh cánh trong lòng.
Dương Dật nghe xong không khỏi bật cười: "Ngươi sẽ tấn thăng siêu phàm thôi.
Không cần tín ngưỡng thần minh, không cần mượn nhờ ngoại lực, bằng vào những hình thức mà ta làm không được, dựa vào chính mình nghiên cứu tích lũy tri thức để tấn thăng siêu phàm, ta có lòng tin với ngươi!"
Lời nói của Dương Dật khiến Suna trợn to hai mắt, không ngờ Dương Dật đánh giá và mong đợi nàng cao đến như vậy.
Nhưng bây giờ nàng dần hạ thái độ thì lại cảm thấy thua thiệt.
Sắc mặt Suna chỉ tốt lên trong chớp mắt, rất nhanh lại biến thành một bộ mặt lạnh, khó chịu như vừa ăn phải thứ gì đó kinh tởm vậy.
Thái độ hờ hững khiến Dương Dật không có cơ hội nói thêm câu thứ hai.
"Khó hầu hạ thật đấy."
Dương Dật lầm bầm chửi nhỏ một câu, đi tới đầu thuyền, điều khiển Ác Tinh Hào tới gần Tị Nạn Hào.
Hắn dự định từ chỗ thủng ở trung tâm Tị Nạn Hào tiến vào, vì nơi đó gần kho hàng tổng hợp, hắn cũng tương đối quen thuộc nơi đó.
Trải qua những trận chiến trong mộng, hắn đã nắm bắt được cấu tạo cơ bản bên trong Tị Nạn Hào này.
Nửa giờ sau.
Ác Tinh Hào vững vàng dừng lại phía trước Tị Nạn Hào, cách vị trí trung tâm chỗ thủng khoảng 500m.
Dương Dật dùng Tam Nhãn quan sát Tị Nạn Hào, không phát hiện dấu vết của chuột nô bên ngoài tường hay trong chỗ thủng.
Bọn gia hỏa này có thể lại đang ngủ đông.
Hắn kiểm tra lại lần cuối vật phẩm tùy thân và trang bị, đưa Tham Lam Chi Nhãn cho Suna.
"Chú ý an toàn, ta dọn dẹp xong tổ chuột, hoàn thành chiếm lĩnh sẽ gọi ngươi đến đón."
Suna gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Dương Dật lấy ra viên sức sống cá mòi chân nuốt vào, tinh lực lập tức khôi phục lại mức tối đa, sau đó mặc Chuộc Tội Giả Áo Giáp, chỉ để lại mũ giáp không đội, đồng thời kiểm tra trạng thái của mình.
----------- Dương Dật ( Siêu phàm )
Siêu phàm đường tắt: Ô nhiễm 【 Chiều sâu 36%】/ Chi nhện chi thư / Cháy đen người / Lang nhân / Tiệc vui vẻ thực kh·á·c·h 【 Ghế c·h·ót 】/ Mộng Cảnh Hành Giả 【 Ác mộng 】
Trạng thái: Khỏe mạnh 『 Một cái hình chữ đại (大) cơ thể đồ án, màu lục 』 chiều cao 189cm, thể trọng 145KG
Sức mạnh: 12(14945/16000)【 Tiệc vui vẻ thực kh·á·c·h tăng thêm, trước mắt trừ tinh thần cảm giác bên ngoài, toàn thuộc tính đều +1】
Tinh thần: 11(30607/32000)【 《Ý chí sắt thép》 tăng thêm, Mộng Cảnh Hành Giả tăng thêm, ban đêm tăng thêm 】
Nhanh nhẹn: 14(10574/16000)【 Chuộc Tội Giả Áo Giáp tăng thêm, mộng cảnh trạng thái tăng thêm 】
Thể chất: 14(17792/32000)【 Bạo Thực Miệng tăng thêm, Tiệc vui vẻ thực kh·á·c·h ngoài định mức +1 thể chất 】
Cảm giác: 13(6122/8000)【 Tam Nhãn tăng thêm 】
Lý trí: 100/100
Tinh lực: 100/100
Khí huyết: 100/100
Nguyên tố ma lực: 11/11
t·h·i·ê·n phú: 《Ý chí sắt thép》 《Cự tuyệt t·ử v·ong》
p·h·áp t·h·u·ậ·t: 《Tứ chi cường hóa t·h·u·ậ·t》 《Tứ chi khôi phục t·h·u·ậ·t》 《Tứ chi bạo tạc t·h·u·ậ·t》 《Vạn Chi Nhện Mẫu thỉnh thần t·h·u·ậ·t》 《Ngọn lửa trị liệu a》 《Cùng ta cùng đốt》 《Tiếp chi giải phẫu》 ( Tân thủ ) 《Hóa thân con dơi》 ( Tạm thời )
Năng lực: Tam Nhãn, Lang Hóa, Bạo Thực Miệng
-----------
Trạng thái cơ bản đã đầy đủ.
"Ta đi!"
Dương Dật nói với Suna, nhảy xuống boong tàu, ngay lập tức biến thành con dơi, bay về phía Tị Nạn Hào ở phía xa.
Kỹ năng này hắn đã dùng trong mơ, dùng để lên đường gấp rút hoặc đ·á·n·h lén đều cực kỳ hiệu quả, lại còn có thể x·u·y·ê·n qua một số khe hở mà người thường khó lòng vượt qua.
Nhưng Dương Dật p·h·át hiện khi hắn dùng kỹ năng này, hiệu quả hoàn toàn khác với khi đ·ị·c·h Kiệt sử dụng.
Khi đ·ị·c·h Kiệt sử dụng kỹ năng này, hắn hóa thân thành một đám con dơi tản mát, phi hành hầu như không gây ra tiếng động, cho dù bị đ·á·n·h c·hết vài con dơi, cũng chỉ t·h·iệt h·ạ·i một chút khí huyết.
Nhưng khi Dương Dật sử dụng, hắn biến thành một con dơi to lớn, sải cánh rộng hơn 3m, hơn nữa còn mang một cái đầu sói, có thể gọi là dơi ma.....
"Tại sao lại như vậy?"
Dương Dật kinh ngạc nói.
Hắn vốn định bất động thanh sắc, lặng lẽ bay vào, nhưng kế hoạch bây giờ hoàn toàn đổ bể.
Vì tiếng vỗ cánh của hắn quá lớn, e rằng lũ chuột trong vòng mấy trăm mét đều nghe thấy.
Bây giờ chỉ hy vọng lũ chuột ở tầng dưới cùng không nghe thấy mà thôi.
"Sớm biết thế đã không biến thân, đồ tặng kèm quả nhiên không đáng tin cậy, lãng phí nguyên tố ma lực của ta!"
Dương Dật có chút oán giận, nhưng dù sao cũng đã bay vào Tị Nạn Hào rồi.
Sau khi tiến vào, hắn lập tức giải trừ kỹ năng 《Hóa thân con dơi》, xem xét hoàn cảnh xung quanh, kiểm tra xem có chuột nô nào phục kích hay không.
Không có ai cả.
Tam Nhãn liếc nhìn xung quanh, cũng không thấy bất kỳ bóng dáng chuột nô nào.
Hắn lập tức Lang Hóa, biến thành Lang nhân, đóng "Ánh sáng đóng gói" và dùng "Chuột chuột hiệp áo choàng" để che chắn, p·h·át động kỹ năng —— Biến thân chuột chuột hiệp.
Da dẻ trên người Dương Dật bắt đầu nhúc nhích, lần này lâu hơn mười mấy giây, dù sao cũng là hình thái lang nhân, so với trước kia cao lớn hơn nhiều.
Nhưng sau khi biến hóa kết thúc, Dương Dật vẫn biến thành một chuột chuột hiệp cường tráng cao lớn, chiều cao khoảng 3.2m, đầu gần như chạm trần nhà.
Hắn điều chỉnh tư thế, để bản thân trông giống chuột nô hơn, cơ thể nghiêng về phía trước, như thể bị con chuột khổng lồ sống ký sinh trước n·g·ự·c làm cong cột sống, chiều cao cũng vì vậy mà giảm xuống.
"Cũng tàm tạm rồi, bắt đầu hành động thôi!"
Dương Dật đi về phía cầu thang.
Cầu thang bên trên bị hư hỏng do chiến đấu, nhưng cầu thang bên dưới vẫn còn nguyên vẹn.
Nhưng vừa đi chưa được hai bước, hắn đã nghe thấy một âm thanh quen thuộc, đó là tiếng "ting" báo hiệu thang máy đến.
"Thang máy vẫn còn hoạt động?"
Dương Dật giật nảy mình, suýt nữa đã rút súng kíp và Viêm Xà răng k·i·ế·m ra, quên mất mình đang đóng vai chuột nô.
Cũng may hắn phản ứng kịp thời, lấy ra khẩu súng trường laser cũ kỹ mà mình chưa bán, nhìn về hướng phát ra tiếng thang máy.
Nơi đó là khu C, nhiều khu vực vẫn còn điện, việc có thang máy còn hoạt động cũng không có gì lạ.
Rất nhanh, hai con chuột nô bước ra, một lớn một nhỏ, một con cầm súng trường laser, một con cầm súng ngắn laser.
Vừa bước ra, chúng đã nhìn thấy Dương Dật.
"Kít?" (Ngươi là ai?)
Con chuột nô cầm súng trường laser lên tiếng hỏi, con chuột khổng lồ sống ký sinh trong l·ồ·ng n·g·ự·c nó p·h·át ra âm thanh, Dương Dật nghe hiểu được.
"Chi chi chi." (Ta nghe thấy động tĩnh kỳ lạ nên đến xem, p·h·át hiện tên loài người đáng ghét kia lại có ý đồ đ·á·n·h lén, ta p·h·át hiện nên hắn liền rời đi.)
Dương Dật t·r·ả lời.
Những lời hắn muốn nói được con chuột khổng lồ sống ký sinh trước n·g·ự·c đồng thanh phiên dịch thành tiếng chuột, lại phối hợp với biểu cảm s·ố·n·g động, vô cùng chân thật.
"Chi chi?" (Vậy sao, vậy ngươi đến nhanh thật.)
Con chuột nô thấp bé hơn chạy tới, có vẻ hơi ngưỡng mộ, đưa tay s·ờ lên người Dương Dật.
"Chi chi chi kít." (Phòng của ngươi rộng rãi thật đấy, tìm ở đâu ra vậy, có thể cho con ta vào ở cùng được không....)
"Chi chi!" (Đừng đụng vào ta!)
Con chuột giả mạo trên người Dương Dật lên tiếng cảnh cáo.
Nhưng con chuột kia không có phản ứng gì quá lớn, dường như cảm thấy rất bình thường, chỉ nói một tiếng "keo kiệt" rồi tiếp tục s·ờ soạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận