Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma

Chương 100: Trùng thiên hỏa hoa

Chương 100: Trùng thiêu hỏa hoa
Giành giật từng giây!
Dương Dật một khắc cũng không dám dừng nghỉ, tốc độ cao nhất lao về vị trí Ác Tinh Hào.
Bởi vì ngọn lửa trên Dũng Khí Hào phía sau đã tắt, một lần nữa biến trở về con thuyền băng lãnh kia.
Hắn nhất thiết phải hết tốc độ tiến về phía trước, chậm một giây thôi cũng có thể lại biến thành thịt đông.
Khi chạy đến vị trí cách Ác Tinh Hào đại khái 400m, hắn lại nghe thấy âm thanh điện lưu "tí tách tí tách", lộn xộn, điều này chứng minh có một lượng lớn băng sào chi trùng đang đuổi theo!
Dương Dật quyết định thật nhanh, giải khai khăn bịt mắt dùng Tam Nhãn lui về phía sau nhìn lại.
Bầy trùng rất gần, chỉ còn không đến 300m, số lượng hàng ngàn hàng vạn, nhất thời căn bản không đếm xuể!
Chỉ nghe âm thanh "tí tách tí tách" càng lúc càng lớn, khoảng cách giữa hai bên cấp tốc rút ngắn.
200m!
100m!
Tốc độ bay của đám côn trùng này quá nhanh, xấp xỉ gấp ba lần tốc độ chạy bộ của Dương Dật!
Tiếp tục như vậy chắc chắn không kịp!
Ánh mắt Dương Dật ngưng lại, móc ra nhuyễn trùng thủ pháo tái nhợt, định dùng đạo cụ này kéo dài thời gian.
Nhưng ngay lúc này, một ánh lửa cường thịnh truyền đến ngay phía trước hắn.
Lửa thiêu rất vượng, xua tan sương trắng, thậm chí khiến Dương Dật cảm nhận được hơi ấm!
Mấy giây trước đó, một mũi tên thiêu đốt không hề lệch lạc, bắn trúng boong tàu đầu thuyền của Ác Tinh Hào, đốt lên lớp dầu mỡ phía trên, dẫn phát một hồi hỏa hoạn lớn.
Đầu thuyền Ác Tinh Hào trong nháy mắt bốc lên ngọn lửa lớn, xua tan sương trắng, chiếu sáng rực cả bốn phía.
Đây là kiệt tác của Suna, bởi vì nàng đã đổ một ít dầu mỡ nhuyễn trùng tái nhợt lên boong tàu đầu thuyền.
Khi nghe thấy âm thanh kỳ lạ "tí tách tí tách", nàng liền bắn ra mũi tên thiêu đốt, đốt lên đầu thuyền.
Mà sinh mệnh lò sưởi trong tường cũng ở trong trận hỏa hoạn này, nó được đặt ở cạnh ngoài phòng thuyền trưởng, đối diện hướng đầu thuyền.
Nếu không kịp dập lửa, e rằng đầu thuyền sẽ bị thiêu rụi thành một mớ hỗn độn.
Cũng may tình thế sẽ không phát triển đến bước đó.
Bởi vì băng sào chi trùng sẽ không bỏ mặc ngọn lửa lớn mặc kệ!
Bọn chúng vốn đang truy đuổi Dương Dật, nhưng sau khi ngọn lửa này bùng lên, bọn chúng lập tức sửa đổi mục tiêu, tăng cao độ cao bay, hướng về Ác Tinh Hào mà bay đi.
Dương Dật cũng chú ý đến điều này, hắn lập tức nằm xuống, nghe âm thanh xé gió trên đỉnh đầu, nhìn những con băng sào chi trùng không chút do dự nhào về phía ngọn lửa.
"Mang đến hỗn loạn nóng bỏng... Nhất thiết phải khu trục!"
"Thật là nhiệt độ cao tà ác!"
"... Ôm lấy băng hàn, nó mới có thể ban cho vạn vật sự an bình....."
"Vĩnh hằng...."
Dương Dật trợn to mắt, bởi vì hắn nghe thấy tiếng nỉ non lộn xộn tầm thường, vô cùng loạn, đến từ bầy trùng băng sào trên đỉnh đầu.
Loại côn trùng này lại có ý thức!
Khi tụ tập với số lượng lớn, thậm chí biết nói chuyện!
【 Tiếng nỉ non cổ quái, lý trí của ngươi giảm xuống 10】
..........
Tại khu vực đầu thuyền, một cuộc chiến dập lửa vang dội!
Số lượng lớn băng sào chi trùng như những quả lựu đạn cỡ nhỏ, nhập vào đám lửa trên đầu thuyền, đụng nát boong tàu, nổ tung biến thành băng vụ.
Ngọn lửa trại thiêu đốt phía trước nhất bị dập tắt trong nháy mắt, sau đó thế lửa từng bước một bị bức lui, thẳng đến sinh mệnh lò sưởi trong tường.
Không thể không nói, khi số lượng băng sào chi trùng lớn, hiệu suất dập lửa thực sự là tiêu chuẩn!
Chỉ trong mười mấy giây, đám lửa bốc lên ở đầu thuyền đã được dập tắt hơn phân nửa, thậm chí cục bộ đóng băng, ngăn cản nó bùng cháy trở lại.
Cuối cùng thế lửa bị khống chế triệt để, chỉ còn lại một nơi vẫn phát ra ánh lửa chói mắt —— Đó là sinh mệnh lò sưởi trong tường!
Miệng lò mở ra như động không đáy lấp đầy, hấp dẫn vô số băng sào chi trùng tràn vào.....
Dương Dật đứng lên, nhìn kỳ cảnh nguy nga trước mắt.
Vô số băng sào chi trùng xếp thành một hàng, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, tạo thành một đạo quang mang màu lam, xông vào bên trong sinh mệnh lò sưởi trong tường, ánh lửa ngập trời.
Những con băng sào chi trùng này giống như cuồng tín tuẫn đạo giả, cố chấp tuân theo giáo nghĩa, xua tan nhiệt độ cao, đóng băng hết thảy trước mắt.
Bất kỳ ngọn lửa nào cũng không thể khiến chúng lùi bước, tất cả sẽ bị dập tắt và đóng băng dưới nỗ lực của chúng!
Chỉ có lần này là ngoại lệ!
Bởi vì chính bọn chúng trở thành nhiên liệu!
Những con băng sào chi trùng tiến vào lò sưởi trước bị thiêu đốt, bên ngoài thân phát ra ánh lửa màu trắng chói mắt.
Mà ánh lửa đó lại hấp dẫn những con băng sào chi trùng mới đến, tiến vào rồi lại bị đốt, tiếp tục hấp dẫn... Nhóm lửa... Hấp dẫn... Cuối cùng trở thành một vòng tử vong khép kín không có hồi kết!
Vài phút sau, lò sưởi trong tường cũng bắt đầu không chịu nổi, lộ ra màu đỏ sẫm sắp tan chảy.
Nhưng băng sào chi trùng lại bám vào, hòa tan bản thân, làm giảm nhiệt độ cho sinh mệnh lò sưởi trong tường....
Sau đó vòng lặp vô hạn xuất hiện!
Sinh mệnh lò sưởi trong tường trở thành lò thiêu của băng sào chi trùng, và là loại lò có hiệu suất cực cao, vừa vào liền bị nhiệt độ cao làm bốc hơi đốt hết, biến thành tro bụi thải ra từ ống khói....
Đồng thời, bên trong không ngừng có tiếng người cuồng nhiệt truyền ra, thanh âm the thé the thé, giống như âm thanh phát ra khi ma sát khối băng.
"Ta làm được!"
"Ca ngợi Băng Sào Chi Chủ !"
"Ta mang đến vĩnh hằng!"
"Ta...."
【 Âm thanh cuồng nhiệt, lý trí của ngươi giảm xuống 20】
Dương Dật cảm thấy đầu đau như búa bổ, đột nhiên trong lòng căng thẳng, bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Suna.
Ống khói của sinh mệnh lò sưởi trong tường phun ra những tia lửa đầy trời, xua tan sương trắng trong vòng vài trăm mét.
Dương Dật cũng thuận lợi tìm thấy Suna, nàng đang đứng cách Ác Tinh Hào mười mấy mét, còn gần hơn cả Dương Dật, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa lớn trên đầu thuyền....
"Hỏng rồi!"
Dương Dật lập tức xem xét giá trị lý trí của Suna.
-------
Suna
Giá trị lý trí: 47/80 (Điên cuồng —— Si mê)
-------
Chỉ thấy Suna bước những bước chân kiên định không thay đổi, hướng về Ác Tinh Hào đi đến, xem bộ dáng là muốn quan sát trận chiến giữa băng và lửa ở khoảng cách gần.
Dương Dật chạy như bay đến, trực tiếp nhào tới, quật ngã nàng xuống đất, hai người lăn lông lốc vài vòng trên băng.
"Ngươi muốn làm gì!" Suna nhíu mày.
"Ta làm gì, ngươi xem giá trị lý trí của chính mình đi!" Dương Dật trầm giọng nói, cánh tay trái gắt gao đè lại Suna, không cho nàng động đậy.
"Giá trị lý trí của ta thế nào?"
"Còn thế nào nữa, ngươi biết...."
Dương Dật đột nhiên sững sờ, bởi vì hắn phát hiện giá trị lý trí của Suna lại biến thành 52.
Sao có thể như vậy?
Chẳng lẽ ta hoa mắt nhìn nhầm rồi?
"Ngươi còn muốn đè bao lâu?"
Giọng Suna lạnh dần, cắt đứt dòng suy nghĩ của Dương Dật.
"Xin lỗi, ta sai lầm!"
Dương Dật lập tức đứng dậy, kéo Suna một cái.
"Âm thanh mà băng sào chi trùng phát ra khi thiêu đốt rất khó nghe, chúng ta vẫn nên tránh xa một chút thì hơn."
Hai người đứng xa một chút, cuối cùng không bị ảnh hưởng bởi âm thanh đó nữa.
Nhưng lúc này, Suna lại đọc lên một câu cổ ngữ, ngắt quãng rõ ràng, có quy luật.
Đây là tiếng thông dụng của nhân loại, Suna đã tiêu 500 ốc biển tệ để học loại ngôn ngữ này.
"Tại cung điện thuần trắng nơi hết thảy đều đã đình trệ, Băng Sào Chi Chủ mời ngươi cùng hưởng vĩnh hằng...."
"Ngươi đang nói cái gì vậy?" Dương Dật bỗng nhiên nổi da gà khắp người.
"Ta vừa nghe thấy đám côn trùng này không ngừng lặp lại câu nói này khi bị thiêu chết." Suna trả lời.
"Vậy ngươi chắc chắn là nghe nhầm!"
Dương Dật lập tức gạt bỏ, đồng thời liếc mắt nhìn lý trí của Suna, xác định nàng không bị điên cuồng mới thở phào nhẹ nhõm.
Cái gì mà Băng Sào Chi Chủ, rất có thể cũng là một tồn tại gian ác, giống như Vạn Chi Nhện Mẫu, xấu xí ác tâm....
【 Tính toán hồi ức vĩ đại tồn tại hư ảnh, lý trí của ngươi giảm xuống 10】
Chỉ là hồi ức thôi, liền trừ của Dương Dật 10 điểm lý trí.
"Tay phải của ngươi?"
Lúc này Suna mới phát hiện tay phải của Dương Dật rất mất tự nhiên, giấu trong tay áo.
"Không có việc gì, không cẩn thận bị đông cứng mất."
Dương Dật trả lời, lộ ra cổ tay bị đập rách, mặt cắt hiện lên màu nâu đen, cũng không có máu tươi chảy ra.
Suna thử chạm vào, giống như nước đá, vừa cứng vừa lạnh.
"Cái cánh tay này của ngươi phải cắt bỏ mới được." Nàng cau mày nói.
"Không có việc gì, ta có thể dùng ma pháp chữa khỏi." Dương Dật trả lời.
"Ma pháp....”
Bạn cần đăng nhập để bình luận