Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma

Chương 323: Câu cá kỹ xảo

Dương Dật hăng say câu cá, liên tiếp câu được 22 con cá mao kim mới dừng tay, mất chưa đến 40 phút.
Nhất là 10 mẻ đầu tiên, gần như vừa thả câu, cá liền cắn câu, một mẻ không quá 30 giây.
"Chắc chắn là gặp phải đàn cá!"
Dương Dật âm thầm phỏng đoán, tò mò tình hình dưới nước.
Hắn cầm "Ánh sáng đóng gói" chiếu xuống, cách này giúp xua tan khói đen trên biển tốt nhất.
Nhưng nước biển màu đen nhạt, tầm nhìn rất kém, vẫn cần Tam Nhãn mới được.
Hắn thấy dưới nước hơn 20 mét, có đàn cá di chuyển tốc độ cao, số lượng hàng ngàn hàng vạn, hướng gần như trùng với hướng đi của Ác Tinh Hào.
Sở dĩ nghe được tiếng cá cắn câu liên tục, là vì hắn đang câu cá trên đàn cá.
Đột nhiên, một con cá mao kim dường như thấy Dương Dật, rời đàn bơi lên như một mũi tên.
Vèo!
Cá mao kim vọt khỏi mặt nước, dùng cái miệng nhỏ dài đâm về Dương Dật, rồi đâm mạnh vào kết tinh đại thuẫn, tạo tiếng giòn tan thảm thiết – Răng rắc.
Mõm nó gãy, rơi xuống, bị cánh tay hài cốt thò ra từ thân tàu bắt được, đưa vào.
"Con cá này thấy được tình hình trên bờ, còn tấn công?"
Dương Dật kinh ngạc, cầm kết tinh đại thuẫn kiểm tra, thấy có một chấm trắng.
Chứng tỏ cú đâm của cá mao kim rất mạnh, nếu là giáp da thường, sẽ dễ bị đâm thủng.
Hắn nhìn thùng gỗ, trong đó hơn 20 con cá mao kim, dài ngắn khác nhau, ngắn nhất 30cm, dài nhất gần 2m.
Để cá không nhảy ra, Dương Dật đã đậy nắp, còn đè đá lên, tránh chúng trốn.
Nhưng giờ xem ra, thùng kia có lẽ không đủ chắc.
Dương Dật cẩn thận quan sát, thấy thành thùng gỗ bị nhô ra, thậm chí có mồm cá thò ra, cắm vào thùng gỗ.
Mở nắp ra, trên nắp cũng có 3 con cá mao kim nhỏ, mồm mắc kẹt trong gỗ.
"Ặc..."
Dương Dật mải mê câu cá, chẳng để ý gì đến thùng gỗ, nếu còn bỏ thêm cá, e rằng thùng gỗ này cũng vỡ mất.
Nhưng sau khi biết tập tính của loài cá này, hắn nảy ra một ý hay.
Dương Dật bảo lão thuyền trưởng giảm tốc độ xuống 40 hải lý, tương đương với tốc độ đàn cá dưới nước.
Rồi cho lão thuyền trưởng cần câu, để ông vừa câu cá vừa lái thuyền, chỉ cần giữ đúng hướng là được.
Còn hắn lấy cái hộp gỗ bọc sắt đã lâu không dùng ra, đổ nước biển vào.
Đây là vật chứa chuẩn bị cho quả phì nhiêu, khá chắc chắn, cũng dùng để đựng cá được.
Làm xong, Dương Dật ra giữa thuyền, đeo "Ánh sáng đóng gói" lên cổ bằng dây nhỏ, nhô nửa người ra câu cá.
Như vậy hắn vừa giữ được hiệu suất câu cá, vừa làm mồi nhử, dụ cá mao kim tấn công mình, tăng hiệu suất lên cao.
Cá nhảy lên bị đâm chết sẽ được dây leo đưa qua lại, bện thành lưới cá nhỏ bên ngoài thân tàu, một lúc lại được chuyển lên boong.
Với cách câu cá này, Dương Dật câu được hơn 300 con cá mao kim chỉ trong 1 tiếng.
Trong đó cá chết chiếm hơn 70%, phần lớn là đâm vào kết tinh đại thuẫn mà chết.
3 tiếng sau, không còn cá mao kim nhảy lên tấn công nữa, mà cá mắc câu cũng đổi loại.
Dương Dật thấy không ổn, lại dùng Tam Nhãn nhìn xuống biển, thấy đàn cá đã biến mất.
"Mất dấu rồi, tiếc thật." Dương Dật bực bội.
Đàn cá kia từ mấy vạn, thậm chí 10 vạn con mà thành, số mình câu được chưa tới 1%.
Hắn bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm.
Cá mao kim chết trên boong đã chất thành núi nhỏ, hơn ngàn con.
Còn số cá mao kim sống trong hộp gỗ bọc sắt, cộng với trong thùng gỗ lúc đầu, tổng cộng hơn 300 con, một nửa còn sống.
Loại cá này rất hiếu chiến, lại không nhìn rõ mục tiêu, hay tự giết mình.
Hộp gỗ bọc sắt cũng bị hỏng, dù không thủng, nhưng có rất nhiều lỗ.
Dương Dật ra đầu thuyền, kiểm tra số cá lão thuyền trưởng bắt được, tịch thu cần câu, bảo ông chuyên tâm lái thuyền, tăng tốc độ.
"Tổng cộng 72 con, lại có cá sống, xem ra loại cá này có kháng hắc ám..." Dương Dật phán đoán.
Vì chỗ lão thuyền trưởng không có "Ánh sáng đóng gói", trên mặt biển có lớp khói đen bay, cá này vẫn bay khỏi mặt nước không chết, đủ thấy nó có kháng khói đen, có lẽ do lông nhọn bên ngoài bảo vệ.
Dương Dật gom hết cá mao kim lông nhọn lại, đếm số lượng, tổng cộng 1491 con.
Nhiều cá vậy, chắc chắn không ăn hết trong thời gian ngắn, Dương Dật định phơi khô làm cá muối, sẽ bảo quản được lâu hơn.
Hắn chụp ảnh gửi cho Suna.
"Hôm nay thu hoạch cá tốt, ta câu được hơn 1000 con!" Dương Dật nhắn tin.
Nhưng Suna phản hồi rất bình thường, dường như đang bận gì đó, bảo hắn qua đó.
Dương Dật gọi tiểu Kỷ đến, bảo nó làm cá muối, còn lại nướng vài con, coi như bữa tối.
"Thuyền trưởng Dương Dật, loại cá này ít thịt, nướng lên chắc chỉ còn xương." Tiểu Kỷ nhìn lướt qua cá mao kim bằng camera rồi trả lời.
"Vậy ngươi bảo nên ăn thế nào?"
"Hợp hầm hoặc kho tàu, hoặc ăn sống."
"Vậy kho tàu đi."
Dương Dật chọn bừa, nhưng do dự vài giây, cầm con to nhất, dài nhất, gần 3m, đi về cabin.
Hắn nhớ cá này có tác dụng kích thích mọc tóc, nên định ăn sống thử, biết đâu hiệu quả tốt hơn.
..............
2 phút sau, Dương Dật đến cửa "Phòng thí nghiệm nữ vu".
Con cá mao kim dài 3m đã ăn hết 2/3, gần như chỉ còn đầu, thân đã vào bụng Dương Dật.
Nói thật, không ngon lắm, thịt cá hơi tê tê, lại tanh, lông vừa tanh vừa mặn, gần như vị nước biển.
Hắn cho Bạo Thực Miệng ăn đầu cá còn lại, nó răng lợi tốt hơn, cũng không kén ăn, cho nó ăn thì hợp hơn.
Cho ăn xong, Dương Dật vào "Phòng thí nghiệm nữ vu".
Bên trong, Suna đang loay hoay với khẩu pháo laser thí nghiệm hình, trên bàn còn có lọ mực ma pháp luyện kim và "Hồn thạch vực sâu cấp thấp" đã nứt vỡ.
"Ngươi đến rồi, mau xem cái này!"
Suna cầm khẩu pháo laser thí nghiệm hình lên.
Dương Dật nhíu mày, không thấy có gì đặc biệt, trừ việc nó vẽ những đường vân cổ quái khó hiểu, dường như vẽ bằng nước thuốc luyện kim, bên trong có nhúng một loại thuốc màu huỳnh quang.
"Ngươi trang trí lại?" Dương Dật hỏi.
"Không phải!"
Suna phủ định, rồi buông tay ra, khẩu súng cứ vậy lơ lửng, đường vân phát ra ánh sáng lam nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận