Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp

Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp - Chương 13:: Hoan nghênh gia nhập Vô Ưu phong (length: 7928)

Quý Thương Sinh nghe Hứa Mặc nói vậy, thần sắc phức tạp thở dài một tiếng, bắt đầu kể lại những chuyện mình đã gặp phải.
"Trưởng lão Vạn Ma bước lên con đường tu tiên trước, gửi tin cho sư phụ của hắn, tức Huyền Ma tiền bối, Thái Thượng trưởng lão của Thiên Ma tông ta, đồng thời xin nhờ người nhận ta làm đệ tử.
Vốn dĩ theo sắp xếp của trưởng lão Vạn Ma, sau khi Huyền Ma Thái Thượng nhận được tin sẽ phái người đến đón ta."
Nói rồi hắn lại thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút kỳ lạ.
"Kết quả theo tin tức từ tông môn truyền đến nói, Huyền Ma Thái Thượng sau khi nhận được tin của trưởng lão Vạn Ma, liền không nói hai lời lập tức đi theo con đường tu tiên.
Theo lời hắn nói, trưởng lão Vạn Ma là đệ tử mà hắn yêu thích nhất, cũng là người có tiền đồ nhất, không thể để hắn gặp chuyện trên con đường tu tiên được, nên muốn đi hộ tống."
Hứa Mặc nghe vậy ngẩn người, im lặng một lúc, khen, "Huyền Ma Thái Thượng của quý tông đúng là người có tình nghĩa."
Quý Thương Sinh gật đầu, "Nghe nói lúc trước hắn nhìn thấy trưởng lão Vạn Ma lần đầu tiên đã rất ưng ý, cảm thấy nhìn hắn đặc biệt thuận mắt, muốn thu làm đồ đệ.
Sau đó tốn rất nhiều công sức mới lừa gạt được Vạn Ma lão nhân vốn định bái nhập Thiên Huyền tông cùng với Âu Dương trưởng lão về Thiên Ma tông, chính thức bái vào môn hạ.
Huyền Ma Thái Thượng có hơn mười người đệ tử, nhưng bình thường người ông sủng ái nhất chính là trưởng lão Vạn Ma, đối với hắn gần như là có cầu tất ứng."
Hứa Mặc hết cách, thật sự rất tò mò, vị Huyền Ma Thái Thượng kia là người như thế nào mà lại thích một người lanh lợi như Vạn Ma lão nhân đến vậy.
Liền hỏi ngay: "Vậy việc Huyền Ma Thái Thượng rời đi, cũng đâu có ảnh hưởng đến việc ngươi về tông môn chứ?
Ông ta không muốn nhận ngươi làm đồ, hẳn cũng không ảnh hưởng gì đến ngươi?
Chẳng lẽ vì vậy mà hủy bỏ thân phận thủ tịch đương đại của ngươi, rồi trục xuất ngươi khỏi tông môn à?"
Quý Thương Sinh lắc đầu, cười khổ một tiếng, "Đâu đến nỗi như vậy."
Tiếp đó, hắn từ tốn thở dài, "Trước khi đi, Huyền Ma Thái Thượng đã giới thiệu ta cho một vị Thái Thượng trưởng lão khác trong tông môn, để bà ấy nhận ta làm đồ đệ."
"Vậy chẳng phải rất tốt sao?" Hứa Mặc nghi ngờ hỏi.
Quý Thương Sinh lại cười khổ, "Vị Thái Thượng trưởng lão mà Huyền Ma Thái Thượng liên hệ, là người... ừm, thanh mai trúc mã của ông ấy lúc trẻ.
Tóm lại tình cảm hai người vẫn luôn rất tốt.
Nàng nghe tin Huyền Ma Thái Thượng muốn đi con đường tu tiên, cũng không nói hai lời, hết sức lo lắng mà đi theo luôn.
Trước khi đi, bà ấy giới thiệu ta cho một vị phong chủ trong tông môn, nhờ người nhận ta làm đồ."
"Không lẽ vị phong chủ kia cũng bỏ đi luôn rồi?" Hứa Mặc không nhớ rõ hôm nay mình đã ngơ người bao nhiêu lần nữa.
Quý Thương Sinh lắc đầu, "Bà ấy là phong chủ, đương nhiên không thể rời đi được.
Chỉ là trong tông môn trưởng lão Vạn Ma có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, còn có rất nhiều bạn thân, những người này nghe tin trưởng lão Vạn Ma đi con đường tu tiên thì nhao nhao lên đường đi theo.
Mà trong số đó, môn hạ của vị phong chủ kia đi nhiều nhất.
Nghe nói lập tức có ba phần đệ tử đi theo con đường tu tiên, bà ấy đang đau đầu vì chuyện này, thật sự không rảnh nhận ta làm đồ.
Điều quan trọng hơn là, sau khi những người này rời đi, đã trực tiếp gây ra phản ứng dây chuyền, rất nhiều đệ tử trong tông môn, nhao nhao lên đường đi về hướng con đường tu tiên."
Hắn thở dài nói ra: "Bây giờ trong tông môn sắp có gần ba bốn thành đệ tử đã đi con đường tu tiên, hơn nữa vẫn còn ngày càng nhiều người đang chuẩn bị lên đường.
Các đại trưởng lão trong tông môn đang lo lắng về chuyện này đây, đâu còn tâm trí nào để đón ta.
Thế nên ta mới nói với bọn họ là muốn gia nhập Vô Ưu phong của Hứa đạo huynh, bái ngươi làm thầy.
Nếu ngươi đồng ý thì ta sẽ rời khỏi tông môn.
Bọn họ cũng đã đồng ý."
Hứa Mặc nghe Quý Thương Sinh kể xong, há hốc mồm, thật sự không biết phải an ủi hắn thế nào.
Người Ma môn do công pháp tu luyện mà tính cách có thể hơi cực đoan một chút, chuyện đó hắn biết.
Thế nhưng cũng đâu cần phải quá cực đoan như thế chứ?
Chỉ vì một người ra đi mà kết quả chút nữa thì cả tông môn bị rút sạch?
Còn Vạn Ma lão nhân kia, rốt cuộc là cái dạng đào hoa gì thế?
Nếu trước đây hắn có bản lĩnh này, đâu cần phải cẩn thận dè chừng như thế mà lập ra mấy cái áo choàng chứ?
Đã sớm phi thăng rồi ấy chứ.
Lúc trước khi Âu Dương trưởng lão nói có ý để Vạn Ma lão nhân nhận mình làm đồ đệ, trong lòng hắn còn hơi thờ ơ.
Dù sao tính cách lanh lợi của Vạn Ma lão nhân kia, hắn thật sự không quen sống chung.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ không bái Vạn Ma lão nhân làm thầy mới là tổn thất lớn nhất đời mình.
"Hứa đạo huynh, không biết đề nghị của ta thì ngươi nghĩ thế nào?" Quý Thương Sinh mắt sáng lên nhìn Hứa Mặc hỏi.
Hứa Mặc nghe vậy hoàn hồn, vội xua tay, trả lời:
"Quý huynh nếu chỉ là gia nhập Vô Ưu phong của ta, ta đương nhiên là hết sức hoan nghênh.
Nhưng nếu là bái ta làm thầy thì có vẻ không thích hợp lắm?"
Quý Thương Sinh không bỏ cuộc hỏi: "Sao lại không thích hợp?"
Hứa Mặc ho khan một tiếng, nghiêm trang trả lời:
"Quý huynh nghĩ xem, ta chỉ là tu vi cảnh giới Luyện Đạo cảnh, sao có thể nhận đồ đệ được?
Huống chi cảnh giới của ngươi còn cao hơn ta, kiến thức cũng rộng hơn ta.
Nói ta bái ngươi làm thầy còn có lý một chút, chứ ngươi bái ta làm thầy thì thực sự quá không hợp lý."
Quý Thương Sinh lại không đồng ý quan điểm của Hứa Mặc, hắn lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Cái này thì có gì chứ? Giới tu hành đạt giả vi tiên, ta muốn bái Hứa đạo huynh làm thầy là để học hỏi tri thức Linh Thực sư.
Mặc dù tu vi cảnh giới của ta cao hơn ngươi, nhưng về mảng Linh Thực sư, Hứa đạo huynh lại là người khai sáng lý luận, thuộc về nhân vật khai tông lập phái.
Thu đồ há chẳng hợp tình hợp lý sao?
Huống chi ta có cảm giác rằng, đạo của mình nằm ở chỗ của Hứa đạo huynh.
Chỉ khi đi theo ngươi, ta mới có thể tiến xa hơn.
Hay là Hứa đạo huynh chê ta tư chất không tốt, không vừa mắt ngươi?"
"Ờ cái này..." Hứa Mặc lập tức ngây ra.
Lời này hơi nặng rồi, hắn thực sự không biết phải đáp lại thế nào.
Hứa Mặc có chút bất đắc dĩ, muốn nói về tư chất thì chẳng phải chính mình mới là người phá bỏ giới hạn của Thương Cổ thế giới sao?
Chính vì tư chất quá tệ, mà khiến cả Linh Diệu phong đều biết áo choàng của mình, cho dù bây giờ nghĩ lại vẫn có chút kỳ diệu.
Im lặng hồi lâu, Hứa Mặc nhìn Quý Thương Sinh, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hỏi:
"Nhất định phải bái ta làm thầy sao?"
Quý Thương Sinh nghe vậy đứng lên, mặt nghiêm túc, chắp tay thi lễ với hắn, "Xin phép cho sư thành toàn."
Được lắm, mình còn chưa đồng ý mà hắn đã xưng hô trước rồi.
Liền ngay đó hắn khẽ suy nghĩ, nảy ra một biện pháp, liền đề nghị:
"Trong lòng ta vẫn cảm thấy không thích hợp nếu thu ngươi làm đồ đệ, nếu không thì như vầy đi, dù sao ngươi cũng là vì muốn học kiến thức Linh Thực sư.
Ta sẽ nhận ngươi làm học trò mảng Linh Thực sư, truyền thụ cho ngươi tri thức Linh Thực sư, ngươi gọi ta một tiếng lão sư là đủ.
Còn về việc bái sư thì tạm thời đừng nhắc nữa, không biết ý ngươi thế nào?"
Giọng hắn tuy là hỏi, nhưng thái độ trên mặt lại rất kiên quyết.
Quý Thương Sinh cũng thấy được sự kiên quyết của hắn, bèn suy tư một chút, cúi người hành lễ với Hứa Mặc, ngữ khí trịnh trọng trả lời:
"Đã như vậy thì cứ nghe theo ý cho phép sư đi."
Nói xong lại thi lễ, "Sau này mong cho phép sư chiếu cố nhiều hơn."
Hứa Mặc ngồi ở đó, nhận lễ của Quý Thương Sinh, rồi cong môi cười, "Hoan nghênh ngươi gia nhập Vô Ưu phong."
Bạn cần đăng nhập để bình luận