Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp
Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp - Chương 30:: Nếu không ta tham gia a? (length: 8895)
Quý Thương Sinh nghe Hứa Mặc cười ôn hòa, tư thái tao nhã chắp tay: “Có thể giúp Hứa đạo huynh giải đáp thắc mắc là vinh hạnh của ta.”
Nói xong hắn mới từ tốn mở miệng:
“Thần Nông đại hội là Thương Cổ Đạo Minh chuyên môn tổ chức một cuộc thịnh hội cho thế hệ Linh Thực sư trẻ tuổi. Nó chỉ là khảo nghiệm trình độ của các Linh Thực sư trẻ, tập hợp những Linh Thực sư trẻ tuổi trên khắp thiên hạ để tiến hành so tài. Cứ mỗi trăm năm lại tổ chức một lần. Ban đầu, các châu sẽ tổ chức vòng loại để chọn ra mười người đứng đầu; sau đó, mười người đứng đầu của các châu trong năm đạo vực lớn lại tiếp tục so tài để chọn ra mười người đứng đầu; cuối cùng, mười tuyển thủ đứng đầu của năm đạo vực lớn sẽ so tài với nhau để chọn ra người đứng nhất và người này sẽ nhận được danh hiệu Thần Nông.”
Hứa Mặc nghe xong liền bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra là như thế, nói trắng ra thì đây chính là một cuộc thi đua.
Chỉ là cuộc thi này được tổ chức hơi lớn, đúng với danh nghĩa đại hội.
Phải biết rằng, Thương Cổ đại lục có 99 châu, Thái Huyền châu nơi Thiên Huyền tông đóng quân là châu đứng đầu.
99 châu được chia thành năm đạo vực là Đông, Nam, Tây, Bắc và Trung ương.
Mỗi đạo vực có mười chín châu, trong đó đạo vực Trung ương nhiều hơn bốn châu so với các đạo vực còn lại.
Mà Thái Huyền châu của Thiên Huyền tông thì thuộc về đạo vực phương Đông.
Nghe thì có vẻ không có gì.
Nhưng cần phải biết rằng, một châu ở Thương Cổ đại lục còn lớn hơn toàn bộ Địa Cầu mà Hứa Mặc sống ở kiếp trước rất nhiều.
Chỉ riêng Thái Huyền châu đã có ba mươi sáu quận, mỗi quận có hàng trăm triệu đến hàng tỷ dân số khác nhau.
Nói cách khác, chỉ tính riêng mười người đứng đầu của Thái Huyền châu cũng là chọn một trong hàng chục tỷ người.
Huống chi đây lại là người đứng đầu của cả thế giới Thương Cổ.
Nếu thật sự là như vậy, vậy thì danh hiệu Thần Nông này quả thực rất có trọng lượng.
Chỉ là hắn có chút thắc mắc, theo lý mà nói thì cái gọi là Thần Nông đại hội này phải rất nổi tiếng mới đúng.
Vì sao bản thân là Linh Thực sư mà lại chưa từng nghe nói qua bao giờ?
Điều này rõ ràng là không hợp lý!
Cộng thêm phản ứng bất đắc dĩ của trưởng lão Âu Dương vừa nãy, Hứa Mặc không khỏi lên tiếng hỏi:
"Vậy còn trưởng lão Hà...?"
Quý Thương Sinh cười ha ha, giải thích:
“Thật ra điều này có liên quan rất lớn đến bản chất của Thần Nông đại hội.
Những người tham gia Thần Nông đại hội đều là Linh Thực sư, mà Linh Thực sư vốn dĩ không màng danh lợi, thích sự yên tĩnh và không thích ồn ào.
Nếu là luyện đan sư, luyện khí sư, hay là kiếm tu, đao tu hoặc là các loại hình đấu pháp của tu sĩ bình thường thì sẽ náo nhiệt phi thường.
Nhưng mà Linh Thực sư thì...
Mặc dù Thương Cổ Đạo Minh đã ra sức tuyên truyền nhưng kết quả cuối cùng đều không được như ý.
Những lần đầu tổ chức đều không mấy thuận lợi, nhưng Thương Cổ Đạo Minh cũng không muốn hủy bỏ như vậy.
Sau này dứt khoát nâng cao ngưỡng báo danh, muốn báo danh tham gia thì đầu tiên phải có sự đề cử của các Linh Thực sư nổi danh hoặc các đại tông môn.
Điều này dẫn đến Thần Nông đại hội về sau càng ngày càng kỳ lạ.
Nhưng hiện tại cơ bản nó đã biến thành nơi để các đại tông môn gia tăng tư lịch cho hậu bối.
Vì vậy, nó cũng khiến rất nhiều người như trưởng lão Âu Dương chuyên tâm nghiên cứu bồi dưỡng Linh Thực sư đặc biệt phản cảm.”
"Cái này..." Hứa Mặc nghe xong há hốc mồm không biết nên nói gì.
Chả trách trưởng lão Âu Dương nghe đến đề nghị này lại có phản ứng kịch liệt như vậy.
Vạn Ma lão nhân quả thật là một nhân tài, đến cả đề nghị này hắn cũng có thể nghĩ ra được.
Đây là đang tạo dựng tư lịch cho mình sao?
Đây là đang bôi nhọ mình thì có.
Vốn dĩ sau khi mình đưa ra lý luận về ghép giá, đã dễ dàng khiến người khác nghi ngờ là do trưởng lão Âu Dương cố tình nâng mình lên.
Nếu còn tham gia cái Thần Nông đại hội này nữa.
Được rồi, căn bản là không cần nghi ngờ gì nữa, đúng là như vậy.
Hứa Mặc giật mình, càng thêm chán ghét cái gọi là Thần Nông đại hội này.
Dù thế nào đi nữa, hắn tuyệt đối sẽ không tham gia.
Quý Thương Sinh thấy phản ứng của Hứa Mặc liền cười ha hả, "Hứa đạo huynh có phải cảm thấy tham gia cái kiểu phô trương này sẽ chỉ làm mình xấu đi không?"
“Chẳng phải là đương nhiên sao?” Hứa Mặc đáp như chém đinh chặt sắt.
Quý Thương Sinh lắc đầu, "Về điểm này, Hứa đạo huynh nghĩ hơi xấu rồi.
Mặc dù bản chất của Thần Nông đại hội đã thay đổi nhưng không có nhiều người thực sự biết rõ nội tình, cơ bản chỉ là những tầng lớp cao của các đại tông môn mà thôi."
“Vậy thì có ý nghĩa gì sao?” Hứa Mặc vẫn không thích thú mà hỏi.
Quý Thương Sinh cười ôn hòa: “Đương nhiên, nếu chỉ có thế, tại hạ chắc chắn sẽ không đề nghị người tài giỏi như Hứa đạo huynh tham gia.
Ta đề cử Hứa đạo huynh tham gia là vì Thần Nông đại hội có ngưỡng cửa thấp.
Nhưng đồng thời, hạn mức cao nhất của nó cũng rất cao."
"Ừm? Xin chỉ giáo cho?" Hứa Mặc không hiểu ra sao.
Quý Thương Sinh giải thích: “Thần Nông đại hội tuy bị xem là nơi mạ vàng cho hậu bối của các đại tông môn.
Nhưng đồng thời, cũng có rất nhiều tông sư Linh Thực sư xuất thân từ Thần Nông đại hội.
Mà trong đám hậu bối của các đại tông môn cũng có rất nhiều thiên kiêu, không thể đánh đồng tất cả được.
Danh hiệu Thần Nông có thể giúp các tu sĩ tầng lớp thấp thấy được tư lịch của Hứa đạo huynh.
Như vậy, sau khi Hứa đạo huynh công bố lý luận ghép giá, bọn họ tự nhiên sẽ tin tưởng hơn một chút, bớt đi những lời chỉ trích.
Còn về những người biết rõ nội tình Thần Nông đại hội, vốn dĩ họ là những người thuộc tầng lớp cao của các tông, trước khi ngươi đưa ra lý luận này, họ đã đại khái biết rõ chân tướng sự việc rồi, tự nhiên sẽ không chất vấn ngươi.
Đồng thời họ còn giúp ngươi che giấu nội tình Thần Nông đại hội, ra sức tuyên truyền cho ngươi.
Như vậy sau này, Hứa đạo huynh tự nhiên sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Có thể yên tâm nghiên cứu những điều ngươi yêu thích.”
Cái này... Nghe cũng có lý đấy chứ.
Hứa Mặc cẩn thận suy nghĩ lời nói của Quý Thương Sinh, cảm thấy mình đã bị thuyết phục.
Cũng giống như những cái luận văn nhái ở kiếp trước, tuy mọi người đều biết nó nhái.
Nhưng người bình thường chỉ nhìn qua tên luận văn và những thuật ngữ chuyên ngành lít nha lít nhít kia thì đã tê cả da đầu mà phải thốt lên “Ngọa Tào” rồi.
Còn về chân tướng trong đó, làm gì có ai còn tâm tư mà tìm hiểu nữa.
Quan trọng hơn là, nó có thể tốt nghiệp, còn có thể được phong hàm các kiểu.
Thế là Hứa Mặc có chút do dự nhìn về phía trưởng lão Âu Dương: “Hay là đệ tử vẫn nên đi tham gia đi?”
Trưởng lão Âu Dương nhìn hắn một cái, nhíu mày thở dài, rồi gật đầu đáp lại:
“Cũng được, dù ta không thích những thứ hào nhoáng, hão huyền, vô vị này.
Nhưng hiện tại mà nói, đây đúng là một cách có thể giúp con bớt phiền phức.
Tuy có chút khó chịu, nhưng cũng đành phải nhịn vậy.”
Xem ra trưởng lão Âu Dương oán niệm với cái Thần Nông đại hội này rất sâu nha, liên tục dùng ba thành ngữ.
Nhưng nghĩ đến tính cách của trưởng lão Âu Dương, Hứa Mặc thấy điều này cũng hợp lý.
“Lần này Thần Nông đại hội sẽ diễn ra sau nửa năm, trong khoảng thời gian này, con vừa cùng chúng ta làm thí nghiệm, vừa nâng cao trình độ kiến thức của mình, để khỏi bị lật thuyền trong mương.
Đã muốn tham gia, thì phải nghiền ép một đường mới được.”
Sau khi nghĩ thông suốt, trưởng lão Âu Dương liền nghiêm túc dặn dò Hứa Mặc.
Hứa Mặc liên tục gật đầu đồng ý, trong lòng cũng hơi lo lắng sẽ bị lật thuyền trong mương.
Dù sao vừa nãy Quý Thương Sinh nói, trong cái Thần Nông đại hội này đã từng xuất hiện rất nhiều nhân vật là tông sư Linh Thực sư.
Hắn nhất định phải nghiêm túc đối đãi mới được.
Đang suy nghĩ thì Quý Thương Sinh ở bên cạnh lại đột nhiên mỉm cười lên tiếng:
“Hứa đạo huynh đã quyết định tham gia, vậy tại hạ xin chúc mừng huynh đoạt được danh hiệu Thần Nông.”
Nói xong hắn ngửa mặt lên trời thở dài: “Chuyến đi này không những được gặp trưởng lão Âu Dương mà ta khâm phục nhất cuộc đời.
Còn được quen biết một người tài giỏi như Hứa đạo huynh, quả thật là vinh hạnh, chuyến đi này quả là không tệ.”
Hứa Mặc đột nhiên giật mình nhận ra.
Thiếu niên ăn nói cử chỉ lễ phép này hình như là đương kim thủ tịch của Thiên Ma tông.
Một thủ tịch đệ tử của Thiên Ma tông không những ăn nói lễ độ mà còn đặc biệt tôn kính người khác.
Mấu chốt là còn sùng bái trưởng lão Âu Dương.
Hắn có chút kỳ lạ nhìn đối phương, trong lòng không khỏi hiếu kỳ.
Ngươi ở ngay trước mặt Vạn Ma lão nhân mà dám nói vậy, không sợ hắn nổi trận lôi đình sao?...
Nói xong hắn mới từ tốn mở miệng:
“Thần Nông đại hội là Thương Cổ Đạo Minh chuyên môn tổ chức một cuộc thịnh hội cho thế hệ Linh Thực sư trẻ tuổi. Nó chỉ là khảo nghiệm trình độ của các Linh Thực sư trẻ, tập hợp những Linh Thực sư trẻ tuổi trên khắp thiên hạ để tiến hành so tài. Cứ mỗi trăm năm lại tổ chức một lần. Ban đầu, các châu sẽ tổ chức vòng loại để chọn ra mười người đứng đầu; sau đó, mười người đứng đầu của các châu trong năm đạo vực lớn lại tiếp tục so tài để chọn ra mười người đứng đầu; cuối cùng, mười tuyển thủ đứng đầu của năm đạo vực lớn sẽ so tài với nhau để chọn ra người đứng nhất và người này sẽ nhận được danh hiệu Thần Nông.”
Hứa Mặc nghe xong liền bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra là như thế, nói trắng ra thì đây chính là một cuộc thi đua.
Chỉ là cuộc thi này được tổ chức hơi lớn, đúng với danh nghĩa đại hội.
Phải biết rằng, Thương Cổ đại lục có 99 châu, Thái Huyền châu nơi Thiên Huyền tông đóng quân là châu đứng đầu.
99 châu được chia thành năm đạo vực là Đông, Nam, Tây, Bắc và Trung ương.
Mỗi đạo vực có mười chín châu, trong đó đạo vực Trung ương nhiều hơn bốn châu so với các đạo vực còn lại.
Mà Thái Huyền châu của Thiên Huyền tông thì thuộc về đạo vực phương Đông.
Nghe thì có vẻ không có gì.
Nhưng cần phải biết rằng, một châu ở Thương Cổ đại lục còn lớn hơn toàn bộ Địa Cầu mà Hứa Mặc sống ở kiếp trước rất nhiều.
Chỉ riêng Thái Huyền châu đã có ba mươi sáu quận, mỗi quận có hàng trăm triệu đến hàng tỷ dân số khác nhau.
Nói cách khác, chỉ tính riêng mười người đứng đầu của Thái Huyền châu cũng là chọn một trong hàng chục tỷ người.
Huống chi đây lại là người đứng đầu của cả thế giới Thương Cổ.
Nếu thật sự là như vậy, vậy thì danh hiệu Thần Nông này quả thực rất có trọng lượng.
Chỉ là hắn có chút thắc mắc, theo lý mà nói thì cái gọi là Thần Nông đại hội này phải rất nổi tiếng mới đúng.
Vì sao bản thân là Linh Thực sư mà lại chưa từng nghe nói qua bao giờ?
Điều này rõ ràng là không hợp lý!
Cộng thêm phản ứng bất đắc dĩ của trưởng lão Âu Dương vừa nãy, Hứa Mặc không khỏi lên tiếng hỏi:
"Vậy còn trưởng lão Hà...?"
Quý Thương Sinh cười ha ha, giải thích:
“Thật ra điều này có liên quan rất lớn đến bản chất của Thần Nông đại hội.
Những người tham gia Thần Nông đại hội đều là Linh Thực sư, mà Linh Thực sư vốn dĩ không màng danh lợi, thích sự yên tĩnh và không thích ồn ào.
Nếu là luyện đan sư, luyện khí sư, hay là kiếm tu, đao tu hoặc là các loại hình đấu pháp của tu sĩ bình thường thì sẽ náo nhiệt phi thường.
Nhưng mà Linh Thực sư thì...
Mặc dù Thương Cổ Đạo Minh đã ra sức tuyên truyền nhưng kết quả cuối cùng đều không được như ý.
Những lần đầu tổ chức đều không mấy thuận lợi, nhưng Thương Cổ Đạo Minh cũng không muốn hủy bỏ như vậy.
Sau này dứt khoát nâng cao ngưỡng báo danh, muốn báo danh tham gia thì đầu tiên phải có sự đề cử của các Linh Thực sư nổi danh hoặc các đại tông môn.
Điều này dẫn đến Thần Nông đại hội về sau càng ngày càng kỳ lạ.
Nhưng hiện tại cơ bản nó đã biến thành nơi để các đại tông môn gia tăng tư lịch cho hậu bối.
Vì vậy, nó cũng khiến rất nhiều người như trưởng lão Âu Dương chuyên tâm nghiên cứu bồi dưỡng Linh Thực sư đặc biệt phản cảm.”
"Cái này..." Hứa Mặc nghe xong há hốc mồm không biết nên nói gì.
Chả trách trưởng lão Âu Dương nghe đến đề nghị này lại có phản ứng kịch liệt như vậy.
Vạn Ma lão nhân quả thật là một nhân tài, đến cả đề nghị này hắn cũng có thể nghĩ ra được.
Đây là đang tạo dựng tư lịch cho mình sao?
Đây là đang bôi nhọ mình thì có.
Vốn dĩ sau khi mình đưa ra lý luận về ghép giá, đã dễ dàng khiến người khác nghi ngờ là do trưởng lão Âu Dương cố tình nâng mình lên.
Nếu còn tham gia cái Thần Nông đại hội này nữa.
Được rồi, căn bản là không cần nghi ngờ gì nữa, đúng là như vậy.
Hứa Mặc giật mình, càng thêm chán ghét cái gọi là Thần Nông đại hội này.
Dù thế nào đi nữa, hắn tuyệt đối sẽ không tham gia.
Quý Thương Sinh thấy phản ứng của Hứa Mặc liền cười ha hả, "Hứa đạo huynh có phải cảm thấy tham gia cái kiểu phô trương này sẽ chỉ làm mình xấu đi không?"
“Chẳng phải là đương nhiên sao?” Hứa Mặc đáp như chém đinh chặt sắt.
Quý Thương Sinh lắc đầu, "Về điểm này, Hứa đạo huynh nghĩ hơi xấu rồi.
Mặc dù bản chất của Thần Nông đại hội đã thay đổi nhưng không có nhiều người thực sự biết rõ nội tình, cơ bản chỉ là những tầng lớp cao của các đại tông môn mà thôi."
“Vậy thì có ý nghĩa gì sao?” Hứa Mặc vẫn không thích thú mà hỏi.
Quý Thương Sinh cười ôn hòa: “Đương nhiên, nếu chỉ có thế, tại hạ chắc chắn sẽ không đề nghị người tài giỏi như Hứa đạo huynh tham gia.
Ta đề cử Hứa đạo huynh tham gia là vì Thần Nông đại hội có ngưỡng cửa thấp.
Nhưng đồng thời, hạn mức cao nhất của nó cũng rất cao."
"Ừm? Xin chỉ giáo cho?" Hứa Mặc không hiểu ra sao.
Quý Thương Sinh giải thích: “Thần Nông đại hội tuy bị xem là nơi mạ vàng cho hậu bối của các đại tông môn.
Nhưng đồng thời, cũng có rất nhiều tông sư Linh Thực sư xuất thân từ Thần Nông đại hội.
Mà trong đám hậu bối của các đại tông môn cũng có rất nhiều thiên kiêu, không thể đánh đồng tất cả được.
Danh hiệu Thần Nông có thể giúp các tu sĩ tầng lớp thấp thấy được tư lịch của Hứa đạo huynh.
Như vậy, sau khi Hứa đạo huynh công bố lý luận ghép giá, bọn họ tự nhiên sẽ tin tưởng hơn một chút, bớt đi những lời chỉ trích.
Còn về những người biết rõ nội tình Thần Nông đại hội, vốn dĩ họ là những người thuộc tầng lớp cao của các tông, trước khi ngươi đưa ra lý luận này, họ đã đại khái biết rõ chân tướng sự việc rồi, tự nhiên sẽ không chất vấn ngươi.
Đồng thời họ còn giúp ngươi che giấu nội tình Thần Nông đại hội, ra sức tuyên truyền cho ngươi.
Như vậy sau này, Hứa đạo huynh tự nhiên sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Có thể yên tâm nghiên cứu những điều ngươi yêu thích.”
Cái này... Nghe cũng có lý đấy chứ.
Hứa Mặc cẩn thận suy nghĩ lời nói của Quý Thương Sinh, cảm thấy mình đã bị thuyết phục.
Cũng giống như những cái luận văn nhái ở kiếp trước, tuy mọi người đều biết nó nhái.
Nhưng người bình thường chỉ nhìn qua tên luận văn và những thuật ngữ chuyên ngành lít nha lít nhít kia thì đã tê cả da đầu mà phải thốt lên “Ngọa Tào” rồi.
Còn về chân tướng trong đó, làm gì có ai còn tâm tư mà tìm hiểu nữa.
Quan trọng hơn là, nó có thể tốt nghiệp, còn có thể được phong hàm các kiểu.
Thế là Hứa Mặc có chút do dự nhìn về phía trưởng lão Âu Dương: “Hay là đệ tử vẫn nên đi tham gia đi?”
Trưởng lão Âu Dương nhìn hắn một cái, nhíu mày thở dài, rồi gật đầu đáp lại:
“Cũng được, dù ta không thích những thứ hào nhoáng, hão huyền, vô vị này.
Nhưng hiện tại mà nói, đây đúng là một cách có thể giúp con bớt phiền phức.
Tuy có chút khó chịu, nhưng cũng đành phải nhịn vậy.”
Xem ra trưởng lão Âu Dương oán niệm với cái Thần Nông đại hội này rất sâu nha, liên tục dùng ba thành ngữ.
Nhưng nghĩ đến tính cách của trưởng lão Âu Dương, Hứa Mặc thấy điều này cũng hợp lý.
“Lần này Thần Nông đại hội sẽ diễn ra sau nửa năm, trong khoảng thời gian này, con vừa cùng chúng ta làm thí nghiệm, vừa nâng cao trình độ kiến thức của mình, để khỏi bị lật thuyền trong mương.
Đã muốn tham gia, thì phải nghiền ép một đường mới được.”
Sau khi nghĩ thông suốt, trưởng lão Âu Dương liền nghiêm túc dặn dò Hứa Mặc.
Hứa Mặc liên tục gật đầu đồng ý, trong lòng cũng hơi lo lắng sẽ bị lật thuyền trong mương.
Dù sao vừa nãy Quý Thương Sinh nói, trong cái Thần Nông đại hội này đã từng xuất hiện rất nhiều nhân vật là tông sư Linh Thực sư.
Hắn nhất định phải nghiêm túc đối đãi mới được.
Đang suy nghĩ thì Quý Thương Sinh ở bên cạnh lại đột nhiên mỉm cười lên tiếng:
“Hứa đạo huynh đã quyết định tham gia, vậy tại hạ xin chúc mừng huynh đoạt được danh hiệu Thần Nông.”
Nói xong hắn ngửa mặt lên trời thở dài: “Chuyến đi này không những được gặp trưởng lão Âu Dương mà ta khâm phục nhất cuộc đời.
Còn được quen biết một người tài giỏi như Hứa đạo huynh, quả thật là vinh hạnh, chuyến đi này quả là không tệ.”
Hứa Mặc đột nhiên giật mình nhận ra.
Thiếu niên ăn nói cử chỉ lễ phép này hình như là đương kim thủ tịch của Thiên Ma tông.
Một thủ tịch đệ tử của Thiên Ma tông không những ăn nói lễ độ mà còn đặc biệt tôn kính người khác.
Mấu chốt là còn sùng bái trưởng lão Âu Dương.
Hắn có chút kỳ lạ nhìn đối phương, trong lòng không khỏi hiếu kỳ.
Ngươi ở ngay trước mặt Vạn Ma lão nhân mà dám nói vậy, không sợ hắn nổi trận lôi đình sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận