Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp

Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp - Chương 05:: Bật hết hỏa lực Âu Dương trưởng lão (length: 8754)

Âu Dương trưởng lão vốn cho rằng, sau khi ông mở lời, Vạn Ma lão nhân chắc chắn sẽ đồng ý ở lại giúp Hứa Mặc.
Nhưng điều ông không ngờ tới là, vừa thấy Vạn Ma lão nhân, đối phương đã vội hỏi trước một bước: "Ngươi muốn đi thiên lộ?"
Không muốn nhiều lời, Âu Dương trưởng lão gật nhẹ đầu.
Vạn Ma lão nhân liền cười hề hề nói: "Trùng hợp, ta cũng đi."
Âu Dương trưởng lão trợn mắt nhìn ông chằm chằm.
Vạn Ma lão nhân không thèm để ý, dang hai tay, thản nhiên nói:
"Chẳng phải là đương nhiên sao?
Ngươi đi, ta nhất định phải đi cùng chứ.
Chúng ta cùng một thôn, lão phu lại lớn hơn ngươi một canh giờ, tính ra là bậc trưởng bối.
Chắc chắn phải chiếu cố tốt hậu bối như ngươi chứ.
Hơn nữa, ngươi đi rồi, ta còn tìm ai mà so tài đây?
Ngươi cũng đừng quên, chúng ta là đối thủ cả đời.
Ở Thương Cổ thế giới, ta so ngươi trình độ Linh Thực sư, lên thiên lộ rồi, thì ta lại so xem ai giết được nhiều kẻ địch hơn."
Âu Dương trưởng lão lại trừng mắt, lửa giận trong mắt như sắp hóa thành vật chất.
Nhưng Vạn Ma lão nhân hoàn toàn không để tâm.
Ông kéo Quý Thương Sinh đang yên lặng đứng bên cạnh sang một bên, xoa xoa tay, vẻ mặt lúng túng nói:
"Thương Sinh à, xin lỗi, ban đầu đã nói xong việc ở đây, lão phu sẽ thu ngươi làm đồ đệ, truyền cho ngươi bản lĩnh Linh Thực sư.
Giờ thì phải nuốt lời rồi.
Nhưng mà..."
Nói đoạn, sắc mặt ông trở nên nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc:
"Bất quá không sao, dù không làm sư đồ, chúng ta vẫn có thể làm sư huynh đệ mà.
Thế này đi, lát nữa ta sẽ gửi tin cho sư phụ của ta, nhờ lão nhân gia thu ngươi làm môn hạ, trở thành sư đệ của ta.
Như vậy, bối phận của ngươi còn tăng lên, thế nào, có phải rất vui không?"
Quý Thương Sinh nghe Vạn Ma lão nhân nói ngây người hồi lâu, mới từ cái kiểu hành xử thần kỳ mà thiên tài của ông mà hồi phục lại tinh thần.
Sau đó ngẩng đầu, vẻ mặt ngơ ngác luống cuống hỏi: "Nhưng mà sư phụ Huyền Ma Thái Thượng của ngài chẳng phải đã nói, ngài là đệ tử đóng cửa, sau này không thu ai nữa sao?"
Vạn Ma lão nhân vung tay, giọng chắc nịch:
"Đóng cửa lại chẳng lẽ không thể mở ra sao?
Ngươi yên tâm, sư phụ lão nhân gia thương ta nhất, đề nghị của ta chắc chắn sẽ không từ chối.
Ngươi cứ yên tâm chờ mong làm đồ đệ của Thái Thượng trưởng lão là được."
Nghe Vạn Ma lão nhân giọng điệu tự cho mình làm chủ, Quý Thương Sinh càng thêm mờ mịt?
Loại chuyện này có thể mong chờ sao? Mình có nên cẩn trọng một chút không?
Lúc này, Âu Dương trưởng lão đứng cách đó không xa đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói:
"Ỷ vào được cưng chiều mà kiêu ngạo, chỉ có linh sủng của trẻ con hoặc tần phi hậu cung của đế vương thế tục, ngươi là loại nào?"
Vạn Ma lão nhân nghe vậy, lập tức quay người, tức giận chỉ vào Âu Dương trưởng lão quát lớn:
"Này này này, ngươi người này sao mà không biết điều thế hả, bây giờ là lúc bi tráng như thế, ngươi còn muốn chọc giận ta?"
Âu Dương trưởng lão mặt mày cứng đờ nhếch lên một nụ cười lạnh "Chỉ có người đã chuẩn bị tinh thần đi chết mới thấy đi thiên lộ là hành vi bi tráng.
Xin lỗi, ta đi thiên lộ là để chuyển tu kiếm tu."
Nói rồi ông liếc Vạn Ma lão nhân, lộ ra vẻ chợt hiểu, gật nhẹ đầu "Nếu ngươi cảm thấy chán sống, không cần phải đi thiên lộ, để ta đâm cho mấy kiếm là được.
Vừa hay ta đã lâu không cầm kiếm, có thể làm nóng tay."
Vạn Ma lão nhân lập tức tức đến ngao ngao kêu, tại chỗ phát điên, trừng ông, nói năng lộn xộn:
"Lão phu ít ra cũng hơn tuổi ngươi một canh giờ, là trưởng bối của ngươi, ngươi người này có biết gì là tôn ti lễ nghi không hả?"
Âu Dương trưởng lão lại cười nhạo khinh bỉ, nghiêng đầu, nói với Hứa Mặc đang đứng xem náo nhiệt:
"Tuy ta không phải sư phụ ngươi, nhưng hôm nay cũng có thể dạy cho ngươi một đạo lý."
Nói rồi ông chỉ vào Vạn Ma lão nhân:
"Khi một người liên tục nhấn mạnh một chuyện so sánh với ngươi.
Điều đó chứng tỏ trong lòng hắn ngoài chuyện đó ra, chẳng còn gì để khoe khoang.
Cũng giống như một người lúc gặp mặt, toàn khoe chiều cao.
Điều đó cho thấy trong lòng hắn, ngoài chiều cao ra, mọi thứ đều không bằng ngươi.
Giống như hắn đây..."
Nói đoạn ông làm bộ nghi hoặc hỏi Hứa Mặc:
"Cái chuyện hơn một canh giờ, từ khi gặp mặt đến giờ, ngươi nghe hắn nói bao nhiêu lần rồi?"
À cái này...
Hứa Mặc nghe Âu Dương trưởng lão nói, lập tức bất đắc dĩ gãi đầu.
Thật sự là bị hành vi của Âu Dương trưởng lão làm cho khiếp sợ.
Hôm nay Âu Dương trưởng lão thật sự là bung hết hỏa lực, rất có một bộ dáng không làm Vạn Ma lão nhân tức chết thì thề không bỏ qua.
Hắn rất muốn hỏi một câu, có cần thiết không?
Vạn Ma tiền bối chẳng qua là không theo sắp xếp của ông, làm ông tính toán sai thôi mà?
Chắc ông cũng hiểu ý của người ta mà?
Mình không thể bỏ qua cho ông ta được sao?
Giờ thì hắn càng cảm thấy, gương mặt trông không giống người tốt của Âu Dương trưởng lão không phải là hiểu lầm.
Tính thù dai như thế này, đúng là người sinh ra từ thời kỳ trước tu hành.
Hắn đoán, nếu đặt trong thời kỳ trước, Âu Dương trưởng lão chắc là cái loại mà, trên đường bị ai đó lườm một cái, trong đầu liền trong nháy mắt hiện ra mười vạn mưu đồ, tính kế cả chín tộc mười tám đời nhà người ta.
Thật sự là có chút đáng sợ.
Vạn Ma lão nhân ôm ngực, tức đến đỏ bừng mặt.
Nhưng Âu Dương trưởng lão vẫn không buông tha ông, tiếp tục nói với Hứa Mặc:
"Xem ra trong thâm tâm của hắn, mọi thứ cũng không bằng ta.
Vốn định để ngươi bái ông ta làm thầy, bây giờ xem ra là một quyết định sai lầm.
Dù sao ngươi tuy không phải đồ đệ của ta, nhưng vẫn luôn đi theo ta học tập.
Bây giờ ta cũng không thể giao ngươi cho một người mọi thứ không bằng ta được chứ?
Như vậy thật quá tàn nhẫn với ngươi, ta sợ ngươi không thích ứng nổi."
Hứa Mặc ngây người.
Hắn hiểu mục đích của Âu Dương trưởng lão, là muốn dùng kế khích tướng để Vạn Ma lão nhân ở lại.
Nhưng hắn rất muốn nói một câu, chúng ta không thể nói chuyện nhẹ nhàng hơn được sao?
Mục đích của chúng ta là muốn giữ người ta ở lại chứ không phải là muốn giữ cái xác của người ta mà?
Nhìn bộ dáng Vạn Ma lão nhân hiện tại ôm cổ mình mà ho sù sụ, hắn thật sự hơi lo lắng đối phương sơ sẩy một cái thì ngã xuống.
Vạn Ma lão nhân nghe Âu Dương trưởng lão nói xong, dùng sức ho khan, sau khi điều hòa lại hơi thở thì nhìn Âu Dương trưởng lão với ánh mắt khó tin:
"Ngươi nói gì? Ngươi định để ta thu hắn làm đồ đệ? Ngươi thật sự nỡ lòng?"
Âu Dương trưởng lão nhướng mày: "Có muốn không?"
Vạn Ma lão nhân nghe vậy nhìn chằm chằm Hứa Mặc hồi lâu, ánh mắt có chút dao động.
Với thành tích mà Hứa Mặc đạt được trên con đường Linh Thực sư, có thể nói là một mầm tiên có tiềm năng vô tận, thu người như vậy làm đồ đệ, ai mà không động lòng.
Mặt ông xoắn xuýt một hồi, đột nhiên lại như một đứa trẻ con giở tính, lắc lắc tay: "Thôi, bỏ đi, ta còn muốn cùng ngươi lên thiên lộ tỷ thí xem ai giết được nhiều địch hơn.
Nếu không hơn ngươi một lần, ngươi lại bảo ta lấy tuổi ra nói chuyện."
Âu Dương trưởng lão tỏ vẻ bất ngờ.
Lúc này Vạn Ma lão nhân tiếp lời: "Mà lại với thành tích mà hắn làm ra, ta thu hắn làm đồ cũng không thích hợp.
Ta nghĩ tông môn của các ngươi bây giờ cũng đang đau đầu chuyện này chứ?"
Âu Dương trưởng lão gật nhẹ đầu, trả lời: "Đúng là vậy, nhưng trước đó ta đã đưa ra một đề nghị với tông môn, tính toán thời gian thì chắc kết quả thảo luận sắp có rồi."
Hứa Mặc nghe Âu Dương trưởng lão nói mà không hiểu ra sao, trong lòng có chút hiếu kỳ.
Không biết Âu Dương trưởng lão lại đang tính toán gì cho hắn.
Đang nghĩ ngợi thì đưa tin phù bên hông khẽ rung, hắn cầm lên xem.
Là phong chủ Cửu Diệu Thánh Tôn gửi tin, bảo hắn đến một chuyến.
Nói tông môn có quyết định quan trọng liên quan đến hắn, cần báo cho hắn biết.
Hứa Mặc thấy thế liền báo với Âu Dương trưởng lão và Vạn Ma lão nhân một tiếng.
Âu Dương trưởng lão gật đầu ra hiệu: "Đi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận