Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp
Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp - Chương 33:: Sư huynh, không muốn kêu đi ra a (length: 10014)
"Cái đám thân hữu đoàn này là cái quái gì vậy? Ta là đi tham gia thi đấu, không phải đi debut mà!"
Hứa Mặc đơn giản là bó tay rồi, cái đại hội Thần Nông này có thể đừng làm quá lên được không?
Coi như là thật sự đi làm đẹp bản thân, mang theo một đoàn thân hữu thế này chẳng phải quá đáng lắm sao.
Tên đệ tử trẻ tuổi vừa rồi thấy Hứa Mặc kích động, trong lòng biết nội tình của đại hội Thần Nông, rõ ràng Hứa Mặc có thể đang hiểu lầm.
Thế là vội vàng mở miệng trấn an nói:
"Sư đệ có lẽ không biết, các cuộc thi đấu trong giới tu hành đều có thân hữu đoàn đi cùng.
Để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn trên đường, đây là lệ cũ của giới tu hành.
Cũng không phải chỉ có đại hội Thần Nông mới như vậy."
"Là thế này hả?" Hứa Mặc nửa tin nửa ngờ.
"Đương nhiên!" Tên đệ tử kia chắc nịch trả lời.
"Không sai, đúng là vậy." Mấy tên đệ tử thân hữu đoàn còn lại cũng liền gật đầu lia lịa hưởng ứng.
"Tốt thôi, là ta hiểu lầm, xin lỗi." Hứa Mặc thấy vậy mới tin bọn họ, vội vàng nhận lỗi.
"Không sao đâu, không có gì đáng ngại." Tên đệ tử kia khoát tay áo.
Lập tức nhiệt tình nhìn Hứa Mặc nói:
"Ta tên là Vương Nhị." Hắn thấy sắc mặt Hứa Mặc có vẻ kỳ quái, lại vội vàng nói:
"À, sư đệ đừng hiểu lầm, cái tên này là tự ta đặt, cha mẹ ta đặt cho ta là Vương Hạo, nhưng ta không thích, cảm thấy nó quá phức tạp.
Cho nên mới tự đặt cho mình là Vương Nhị, như vậy mới hợp với tính cách của ta, đơn giản rõ ràng."
"Mấy vị này theo thứ tự là Diệp Thanh Nguyệt..."
Sau khi giới thiệu mấy người đệ tử ở đây với Hứa Mặc, hắn có chút cảm xúc nói ra:
"Sư đệ Hứa tại Linh Diệu phong của chúng ta được yêu thích quá cao, để trở thành thân hữu đoàn của sư đệ, cùng sư đệ đi tham gia thi đấu.
Chúng ta đã phải vượt qua năm cửa ải chém sáu tướng, tốn bao nhiêu sức lực, mới từ mấy vạn đệ tử đăng ký phá vòng vây mà ra.
Nhưng cuối cùng vẫn được chọn, chúng ta thật sự là rất vui mừng."
Hứa Mặc nghe vậy, vội vàng kết đạo ấn hành lễ với mấy người: "Cảm tạ các sư huynh sư tỷ ưu ái, sư đệ xin ghi tạc trong lòng, kế tiếp mong được chiếu cố nhiều hơn."
Năm nam hai nữ ở đây nghe Hứa Mặc nói, trên mặt đều lộ ra nụ cười thân thiện.
"Nên vậy mà, sư đệ đừng khách sáo.
Sư đệ là bảo bối nhất của Linh Diệu phong chúng ta, chúng ta đương nhiên phải bảo vệ sư đệ thật tốt rồi."
Hai vị sư tỷ mở miệng càng thêm nồng nhiệt, "Đúng vậy đúng vậy, sư đệ chẳng phải là để cưng chiều sao?
Huống chi người này lại là sư đệ Hứa.
Sư đệ cứ an tâm mà dự thi đi."
Hứa Mặc nghe vậy có chút lúng túng xoa trán, quả nhiên sư huynh sư tỷ Linh Diệu phong vẫn còn quá nhiệt tình.
Khiến cho một người luôn thích bình yên làm ruộng như hắn, nhất thời thật có chút không thích ứng được.
Hắn chỉ có thể liên tục gật đầu, coi như đáp lại.
Vương Nhị thấy vậy, gật đầu với Hứa Mặc một cái ra hiệu, nói: "Nếu sư đệ đã chuẩn bị xong, vậy chúng ta bây giờ liền lên đường đi."
. .
Nơi thi đấu của đại hội Thần Nông nằm trong một bí cảnh đặc thù.
Hứa Mặc cùng mấy người Vương Nhị thông qua trận truyền tống, tiến vào lối vào bí cảnh.
Lúc này ở đó đã có một đám người đang chờ đợi.
Mấy người đầu tiên hướng về một lão nhân dáng người gầy gò, tóc trắng như cước ngồi ngay ngắn ở trước lối vào chắp tay hành lễ.
Sau đó tiến lên lấy ra lệnh bài thân phận, từ trong tay lão nhân nhận một viên lệnh bài bằng ngọc.
Đây là lệnh bài thân phận để tiến vào bí cảnh.
Sau khi Hứa Mặc mấy người hoàn thành đăng ký.
Phía sau trong đoàn người có một đám người đi đến, hướng về phía Hứa Mặc mấy người nói:
"Ồ. Đây chẳng phải là đạo hữu Thiên Huyền tông sao? Thật là khéo a."
Hứa Mặc hơi sững sờ, Vương Nhị bên cạnh vội vàng truyền âm giải thích:
"Sư đệ Hứa, kia là người của Hạo Nhiên tông, bọn họ cùng Thiên Huyền tông chúng ta vẫn luôn không hòa hợp.
Nghe nói sớm nhất có thể truy ngược dòng tới hai vị tổ sư khai phái của hai tông, lúc ấy hai vị tổ sư cùng theo đuổi một vị tiên tử, kết quả cuối cùng vị tiên tử kia lại chọn người thứ ba.
Hai vị tổ sư đều cho rằng bản thân mình không có được mỹ nhân là bởi vì lỗi của đối phương.
Vì vậy từ khi lập tông đến nay chính là đối thủ cũ.
Tóm lại lát nữa sư đệ đừng để ý tới bọn họ, hết thảy giao cho ta ứng phó."
Hứa Mặc vừa mới bị bát quái của hai tổ sư khai phái kinh hãi đến ngây người một chút, chỉ tiếc hiện tại không phải lúc bát quái.
Nếu không hắn nhất định phải ngồi xuống, gọi một bình rượu ngon, nghe hắn ba ngày ba đêm.
Vương Nhị không rõ suy nghĩ nội tâm của Hứa Mặc, hắn tiến lên một bước, đối đội ngũ Hạo Nhiên tông cười lớn một tiếng, mở miệng nói:
"Thật đúng là khéo nha, không ngờ lại có thể gặp các vị đạo hữu Hạo Nhiên tông ở đây, Hạo Nhiên tông các ngươi chẳng phải luôn tự xưng là ngông nghênh một thân sao?
Sao cũng đến đại hội Thần Nông tham gia náo nhiệt thế?"
Người của Hạo Nhiên tông trong đội ngũ cười lạnh một tiếng, "Chúng ta không giống mấy người đến đây làm màu cho đẹp mặt của các ngươi, chúng ta là đứng đắn đến dự thi."
Vương Nhị ngẩng đầu, hai tay chống nạnh cười lớn nói: "Vậy cũng thật là đúng dịp, chúng ta cũng vậy."
Tại lối vào bí cảnh, lão giả kia lúc này đang nheo mắt, chăm chú nhìn Hứa Mặc bọn họ với vẻ rất hứng thú.
Đây không phải là lần đầu tiên lão giả đại diện cho Thương Cổ Đạo Minh đến giám sát đại hội Thần Nông.
Chỉ cần vào thời điểm bắt đầu thi đấu mà người còn đang ở trong Thương Cổ thế giới, ông đều sẽ đến giám sát đại hội Thần Nông một lần.
Các đạo hữu trong Đạo Minh không hiểu vì sao ông lại hăng hái với cái chuyện vô bổ này đến vậy.
Đối với điều này, đương nhiên ông sẽ không nói cho bọn họ biết, vì nó thú vị nha.
Nhìn mấy thanh niên này tranh cãi nhau, thật sự là quá thú vị.
Nghe Vương Nhị hô lớn xong, thần sắc của lão giả rung lên, lập tức giữ vững tinh thần.
Đến rồi đến rồi, phần đặc sắc nhất mỗi kỳ đại hội trước khi bắt đầu thi đấu đây rồi.
Trong tiếng nói nội tâm của lão giả vừa mới hạ xuống.
Đám người lập tức trở nên ồn ào.
"Hai vị đạo hữu đúng là thật là đúng dịp nha, lần này Thái Thượng tông ta có sư đệ thiên kiêu nổi danh, lần này chúng ta là đứng đắn đến dự thi."
"Ài, trùng hợp, Vô Cực tông ta lần này xuất hiện một sư muội phong hoa tuyệt đại, chúng ta cũng là đến đứng đắn dự thi."
"Vậy cũng quá đúng dịp, Vạn Kiếm tông ta lần này..."
Trong đám người đội ngũ nhao nhao phụ họa, Hứa Mặc nhìn qua một lượt, toàn bộ đều là nói tông môn mình là đứng đắn đến dự thi, tóm lại liền không có một ai đến đây cho có.
Tên đệ tử Hạo Nhiên tông nói chuyện đầu tiên cười lạnh một tiếng, "Tiểu sư đệ Hạo Nhiên tông ta là người kế tục Linh Thực tông sư trăm năm mới gặp."
Lời hắn vừa dứt, trong đám người lập tức truyền đến một giọng ngạo nghễ:
"Mới người kế tục trăm năm mới gặp cũng dám ra mất mặt xấu hổ, đại hội Thần Nông này chẳng phải cứ trăm năm tổ chức một lần sao?
Ngại quá, tiểu sư muội của Vô Cực tông ta là thiên kiêu vạn năm mới gặp."
"Thật có lỗi a, xem ra lần này Vạn Kiếm tông ta lợi hại hơn một chút, khi sư tỷ chúng ta vừa mới ra đời, thái thượng trưởng lão đã nói đây là tuyệt thế thiên kiêu trăm vạn năm mới gặp."
"..."
"Tiểu sư đệ Thái Thượng tông ta, ngàn vạn năm đều chưa chắc đã có thể xuất hiện."
Người của Thái Thượng tông ở không xa Hứa Mặc, khi giọng của họ vừa hạ xuống.
Hứa Mặc đã thấy một thiếu niên trông như đạo đồng bộ dạng lo lắng đưa tay kéo kéo áo vị sư huynh đang nói chuyện nhỏ giọng nói:
"Sư huynh sư huynh, sao huynh lại có thể nói vậy, ta khác với họ, ta thật sự là đến đây làm màu nha."
Vị sư huynh kia lên tiếng trấn an, "Sư đệ chớ hoảng, mọi người đều đến đây làm màu cả, dựa vào cái gì mà chỉ có bọn họ mới được khoe khoang?
Đệ cứ yên tâm chờ là được, hết thảy giao cho sư huynh xử lý."
Nói xong hắn cho tiểu sư đệ một ánh mắt an tâm.
Tiểu sư đệ nghe vậy gấp đến nỗi sắp khóc lên, "Thế nhưng không phải họ đều nói là đứng đắn đến dự thi sao?"
Vị sư huynh kia ra vẻ không để ý, "Sư đệ sao ngây thơ vậy, người khác nói cái gì đệ cũng tin à?
Đứng đắn dự thi? Nói đùa à!
Sư huynh dám chắc, hết đám ở đây này, không một ai là thật sự đến tham gia thi đấu, đệ cứ yên tâm là được."
Tiểu đạo đồng vẫn còn có chút bất an nói: "Có thể, nhưng ta mới vừa bái sư mấy ngày trước, kiến thức về Linh Thực sư vẫn chưa học qua mà."
Sư huynh hắn vỗ vỗ vai của hắn an ủi, "Không sao, sư huynh đều nghe ngóng rõ ràng, cửa khảo nghiệm thứ nhất của đại hội Thần Nông là chọn lựa.
Sư đệ chỉ cần chọn toàn bộ cùng một đáp án, thế nào cũng sẽ có mấy câu đoán trúng.
Đến lúc đó đệ có thể nhận được điểm tích lũy.
Đại hội Thần Nông này không giống các cuộc thi khác, không thiết hạ hạn, chỉ cần có điểm tích lũy, sẽ được nổi danh, như vậy, lần này nhiệm vụ của đệ đã hoàn thành."
Tiểu đạo đồng nghe vậy mở to đôi mắt ngập nước, ngây thơ nhìn chằm chằm vào sư huynh mình, nửa tin nửa ngờ nói:
"Thật, thật là như vậy sao?"
Sư huynh hắn vỗ ngực đảm bảo nói: "Cứ yên tâm, sư huynh sẽ không lừa đệ."
"Vậy được rồi." Tiểu đạo đồng ngây thơ khẽ gật đầu.
Hứa Mặc nghe vậy, nội tâm rất phiền muộn, thì ra là như vậy sao?
Lúc này trong sân, khẩu hiệu đã hét đến hàng tỉ vạn năm.
Sau đó hắn liền thấy sư huynh Vương Nhị bên cạnh tiến về phía trước một bước, hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng.
Hứa Mặc thấy vậy, tim đập mạnh, vội vàng tiến lên muốn ngăn cản hắn, hắn hét lên một câu, "Sư huynh, đừng có kêu ra a!"
Hứa Mặc đơn giản là bó tay rồi, cái đại hội Thần Nông này có thể đừng làm quá lên được không?
Coi như là thật sự đi làm đẹp bản thân, mang theo một đoàn thân hữu thế này chẳng phải quá đáng lắm sao.
Tên đệ tử trẻ tuổi vừa rồi thấy Hứa Mặc kích động, trong lòng biết nội tình của đại hội Thần Nông, rõ ràng Hứa Mặc có thể đang hiểu lầm.
Thế là vội vàng mở miệng trấn an nói:
"Sư đệ có lẽ không biết, các cuộc thi đấu trong giới tu hành đều có thân hữu đoàn đi cùng.
Để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn trên đường, đây là lệ cũ của giới tu hành.
Cũng không phải chỉ có đại hội Thần Nông mới như vậy."
"Là thế này hả?" Hứa Mặc nửa tin nửa ngờ.
"Đương nhiên!" Tên đệ tử kia chắc nịch trả lời.
"Không sai, đúng là vậy." Mấy tên đệ tử thân hữu đoàn còn lại cũng liền gật đầu lia lịa hưởng ứng.
"Tốt thôi, là ta hiểu lầm, xin lỗi." Hứa Mặc thấy vậy mới tin bọn họ, vội vàng nhận lỗi.
"Không sao đâu, không có gì đáng ngại." Tên đệ tử kia khoát tay áo.
Lập tức nhiệt tình nhìn Hứa Mặc nói:
"Ta tên là Vương Nhị." Hắn thấy sắc mặt Hứa Mặc có vẻ kỳ quái, lại vội vàng nói:
"À, sư đệ đừng hiểu lầm, cái tên này là tự ta đặt, cha mẹ ta đặt cho ta là Vương Hạo, nhưng ta không thích, cảm thấy nó quá phức tạp.
Cho nên mới tự đặt cho mình là Vương Nhị, như vậy mới hợp với tính cách của ta, đơn giản rõ ràng."
"Mấy vị này theo thứ tự là Diệp Thanh Nguyệt..."
Sau khi giới thiệu mấy người đệ tử ở đây với Hứa Mặc, hắn có chút cảm xúc nói ra:
"Sư đệ Hứa tại Linh Diệu phong của chúng ta được yêu thích quá cao, để trở thành thân hữu đoàn của sư đệ, cùng sư đệ đi tham gia thi đấu.
Chúng ta đã phải vượt qua năm cửa ải chém sáu tướng, tốn bao nhiêu sức lực, mới từ mấy vạn đệ tử đăng ký phá vòng vây mà ra.
Nhưng cuối cùng vẫn được chọn, chúng ta thật sự là rất vui mừng."
Hứa Mặc nghe vậy, vội vàng kết đạo ấn hành lễ với mấy người: "Cảm tạ các sư huynh sư tỷ ưu ái, sư đệ xin ghi tạc trong lòng, kế tiếp mong được chiếu cố nhiều hơn."
Năm nam hai nữ ở đây nghe Hứa Mặc nói, trên mặt đều lộ ra nụ cười thân thiện.
"Nên vậy mà, sư đệ đừng khách sáo.
Sư đệ là bảo bối nhất của Linh Diệu phong chúng ta, chúng ta đương nhiên phải bảo vệ sư đệ thật tốt rồi."
Hai vị sư tỷ mở miệng càng thêm nồng nhiệt, "Đúng vậy đúng vậy, sư đệ chẳng phải là để cưng chiều sao?
Huống chi người này lại là sư đệ Hứa.
Sư đệ cứ an tâm mà dự thi đi."
Hứa Mặc nghe vậy có chút lúng túng xoa trán, quả nhiên sư huynh sư tỷ Linh Diệu phong vẫn còn quá nhiệt tình.
Khiến cho một người luôn thích bình yên làm ruộng như hắn, nhất thời thật có chút không thích ứng được.
Hắn chỉ có thể liên tục gật đầu, coi như đáp lại.
Vương Nhị thấy vậy, gật đầu với Hứa Mặc một cái ra hiệu, nói: "Nếu sư đệ đã chuẩn bị xong, vậy chúng ta bây giờ liền lên đường đi."
. .
Nơi thi đấu của đại hội Thần Nông nằm trong một bí cảnh đặc thù.
Hứa Mặc cùng mấy người Vương Nhị thông qua trận truyền tống, tiến vào lối vào bí cảnh.
Lúc này ở đó đã có một đám người đang chờ đợi.
Mấy người đầu tiên hướng về một lão nhân dáng người gầy gò, tóc trắng như cước ngồi ngay ngắn ở trước lối vào chắp tay hành lễ.
Sau đó tiến lên lấy ra lệnh bài thân phận, từ trong tay lão nhân nhận một viên lệnh bài bằng ngọc.
Đây là lệnh bài thân phận để tiến vào bí cảnh.
Sau khi Hứa Mặc mấy người hoàn thành đăng ký.
Phía sau trong đoàn người có một đám người đi đến, hướng về phía Hứa Mặc mấy người nói:
"Ồ. Đây chẳng phải là đạo hữu Thiên Huyền tông sao? Thật là khéo a."
Hứa Mặc hơi sững sờ, Vương Nhị bên cạnh vội vàng truyền âm giải thích:
"Sư đệ Hứa, kia là người của Hạo Nhiên tông, bọn họ cùng Thiên Huyền tông chúng ta vẫn luôn không hòa hợp.
Nghe nói sớm nhất có thể truy ngược dòng tới hai vị tổ sư khai phái của hai tông, lúc ấy hai vị tổ sư cùng theo đuổi một vị tiên tử, kết quả cuối cùng vị tiên tử kia lại chọn người thứ ba.
Hai vị tổ sư đều cho rằng bản thân mình không có được mỹ nhân là bởi vì lỗi của đối phương.
Vì vậy từ khi lập tông đến nay chính là đối thủ cũ.
Tóm lại lát nữa sư đệ đừng để ý tới bọn họ, hết thảy giao cho ta ứng phó."
Hứa Mặc vừa mới bị bát quái của hai tổ sư khai phái kinh hãi đến ngây người một chút, chỉ tiếc hiện tại không phải lúc bát quái.
Nếu không hắn nhất định phải ngồi xuống, gọi một bình rượu ngon, nghe hắn ba ngày ba đêm.
Vương Nhị không rõ suy nghĩ nội tâm của Hứa Mặc, hắn tiến lên một bước, đối đội ngũ Hạo Nhiên tông cười lớn một tiếng, mở miệng nói:
"Thật đúng là khéo nha, không ngờ lại có thể gặp các vị đạo hữu Hạo Nhiên tông ở đây, Hạo Nhiên tông các ngươi chẳng phải luôn tự xưng là ngông nghênh một thân sao?
Sao cũng đến đại hội Thần Nông tham gia náo nhiệt thế?"
Người của Hạo Nhiên tông trong đội ngũ cười lạnh một tiếng, "Chúng ta không giống mấy người đến đây làm màu cho đẹp mặt của các ngươi, chúng ta là đứng đắn đến dự thi."
Vương Nhị ngẩng đầu, hai tay chống nạnh cười lớn nói: "Vậy cũng thật là đúng dịp, chúng ta cũng vậy."
Tại lối vào bí cảnh, lão giả kia lúc này đang nheo mắt, chăm chú nhìn Hứa Mặc bọn họ với vẻ rất hứng thú.
Đây không phải là lần đầu tiên lão giả đại diện cho Thương Cổ Đạo Minh đến giám sát đại hội Thần Nông.
Chỉ cần vào thời điểm bắt đầu thi đấu mà người còn đang ở trong Thương Cổ thế giới, ông đều sẽ đến giám sát đại hội Thần Nông một lần.
Các đạo hữu trong Đạo Minh không hiểu vì sao ông lại hăng hái với cái chuyện vô bổ này đến vậy.
Đối với điều này, đương nhiên ông sẽ không nói cho bọn họ biết, vì nó thú vị nha.
Nhìn mấy thanh niên này tranh cãi nhau, thật sự là quá thú vị.
Nghe Vương Nhị hô lớn xong, thần sắc của lão giả rung lên, lập tức giữ vững tinh thần.
Đến rồi đến rồi, phần đặc sắc nhất mỗi kỳ đại hội trước khi bắt đầu thi đấu đây rồi.
Trong tiếng nói nội tâm của lão giả vừa mới hạ xuống.
Đám người lập tức trở nên ồn ào.
"Hai vị đạo hữu đúng là thật là đúng dịp nha, lần này Thái Thượng tông ta có sư đệ thiên kiêu nổi danh, lần này chúng ta là đứng đắn đến dự thi."
"Ài, trùng hợp, Vô Cực tông ta lần này xuất hiện một sư muội phong hoa tuyệt đại, chúng ta cũng là đến đứng đắn dự thi."
"Vậy cũng quá đúng dịp, Vạn Kiếm tông ta lần này..."
Trong đám người đội ngũ nhao nhao phụ họa, Hứa Mặc nhìn qua một lượt, toàn bộ đều là nói tông môn mình là đứng đắn đến dự thi, tóm lại liền không có một ai đến đây cho có.
Tên đệ tử Hạo Nhiên tông nói chuyện đầu tiên cười lạnh một tiếng, "Tiểu sư đệ Hạo Nhiên tông ta là người kế tục Linh Thực tông sư trăm năm mới gặp."
Lời hắn vừa dứt, trong đám người lập tức truyền đến một giọng ngạo nghễ:
"Mới người kế tục trăm năm mới gặp cũng dám ra mất mặt xấu hổ, đại hội Thần Nông này chẳng phải cứ trăm năm tổ chức một lần sao?
Ngại quá, tiểu sư muội của Vô Cực tông ta là thiên kiêu vạn năm mới gặp."
"Thật có lỗi a, xem ra lần này Vạn Kiếm tông ta lợi hại hơn một chút, khi sư tỷ chúng ta vừa mới ra đời, thái thượng trưởng lão đã nói đây là tuyệt thế thiên kiêu trăm vạn năm mới gặp."
"..."
"Tiểu sư đệ Thái Thượng tông ta, ngàn vạn năm đều chưa chắc đã có thể xuất hiện."
Người của Thái Thượng tông ở không xa Hứa Mặc, khi giọng của họ vừa hạ xuống.
Hứa Mặc đã thấy một thiếu niên trông như đạo đồng bộ dạng lo lắng đưa tay kéo kéo áo vị sư huynh đang nói chuyện nhỏ giọng nói:
"Sư huynh sư huynh, sao huynh lại có thể nói vậy, ta khác với họ, ta thật sự là đến đây làm màu nha."
Vị sư huynh kia lên tiếng trấn an, "Sư đệ chớ hoảng, mọi người đều đến đây làm màu cả, dựa vào cái gì mà chỉ có bọn họ mới được khoe khoang?
Đệ cứ yên tâm chờ là được, hết thảy giao cho sư huynh xử lý."
Nói xong hắn cho tiểu sư đệ một ánh mắt an tâm.
Tiểu sư đệ nghe vậy gấp đến nỗi sắp khóc lên, "Thế nhưng không phải họ đều nói là đứng đắn đến dự thi sao?"
Vị sư huynh kia ra vẻ không để ý, "Sư đệ sao ngây thơ vậy, người khác nói cái gì đệ cũng tin à?
Đứng đắn dự thi? Nói đùa à!
Sư huynh dám chắc, hết đám ở đây này, không một ai là thật sự đến tham gia thi đấu, đệ cứ yên tâm là được."
Tiểu đạo đồng vẫn còn có chút bất an nói: "Có thể, nhưng ta mới vừa bái sư mấy ngày trước, kiến thức về Linh Thực sư vẫn chưa học qua mà."
Sư huynh hắn vỗ vỗ vai của hắn an ủi, "Không sao, sư huynh đều nghe ngóng rõ ràng, cửa khảo nghiệm thứ nhất của đại hội Thần Nông là chọn lựa.
Sư đệ chỉ cần chọn toàn bộ cùng một đáp án, thế nào cũng sẽ có mấy câu đoán trúng.
Đến lúc đó đệ có thể nhận được điểm tích lũy.
Đại hội Thần Nông này không giống các cuộc thi khác, không thiết hạ hạn, chỉ cần có điểm tích lũy, sẽ được nổi danh, như vậy, lần này nhiệm vụ của đệ đã hoàn thành."
Tiểu đạo đồng nghe vậy mở to đôi mắt ngập nước, ngây thơ nhìn chằm chằm vào sư huynh mình, nửa tin nửa ngờ nói:
"Thật, thật là như vậy sao?"
Sư huynh hắn vỗ ngực đảm bảo nói: "Cứ yên tâm, sư huynh sẽ không lừa đệ."
"Vậy được rồi." Tiểu đạo đồng ngây thơ khẽ gật đầu.
Hứa Mặc nghe vậy, nội tâm rất phiền muộn, thì ra là như vậy sao?
Lúc này trong sân, khẩu hiệu đã hét đến hàng tỉ vạn năm.
Sau đó hắn liền thấy sư huynh Vương Nhị bên cạnh tiến về phía trước một bước, hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng.
Hứa Mặc thấy vậy, tim đập mạnh, vội vàng tiến lên muốn ngăn cản hắn, hắn hét lên một câu, "Sư huynh, đừng có kêu ra a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận