Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp

Ta Tu Tiên Quá Ấm Áp - Chương 18:: Thành công cùng tin dữ (length: 9274)

"Tiên đào thuộc tính: Kim, Thủy.
Thuộc tính dồi dào, dễ hấp thu.
Là giống loài biến dị của Thủy Tiên đào.
Thuộc linh quả nhị phẩm, chất lượng thượng thừa.
Xác thực là trước đây chưa từng có loại linh quả này.
Lại là loại linh quả giàu thuộc tính Kim hiếm có, điểm này càng khó có được.
Về phần công hiệu cụ thể thì còn chờ khai phá."
Theo suy đoán do Âu Dương trưởng lão đưa ra, thí nghiệm giá tiếp linh quả của Hứa Mặc chính thức tuyên cáo đạt được thành công lớn.
"Tốt tốt tốt, quá tốt rồi, không hổ là Hứa sư đệ."
Dịch An kích động khoa tay múa chân, liên tục tán thưởng Hứa Mặc.
Thấy hắn bộ dạng này, Âu Dương trưởng lão sâu kín nói một câu, "Ngươi kích động cái gì? Cứ như chuyện này liên quan đến ngươi vậy."
Dịch An nghe vậy sắc mặt cứng đờ, lập tức ngẩng đầu phản bác:
"Sư đệ ta thí nghiệm thành công, ta đây là sư huynh làm sao lại không thể kích động?"
Hắn vòng quanh Âu Dương trưởng lão một vòng, sờ cằm, giọng điệu quái dị nói ra:
"À ~ lão già ta hiểu rồi, ngươi đây là ghen tị với ánh mắt nhìn người chuẩn của ta phải không?
Phải biết, trước đây chính ta là người đầu tiên phát hiện ra Hứa sư đệ đó."
Dịch An gật gù đắc ý, vẻ mặt kiêu ngạo, thở dài một tiếng "Tặc tặc tặc, đáng tiếc a, đây là thiên phú trời sinh, ngươi có ghen tị cũng vô dụng."
Âu Dương trưởng lão không thèm để ý đến Dịch An, ông chỉ nhàn nhạt nhìn chằm chằm Dịch An nói một câu "Vậy ngươi đã cung cấp sự giúp đỡ gì cho thí nghiệm của sư đệ ngươi?"
Nói xong ông lại gật đầu một cái, trên mặt nở một nụ cười chế giễu, tự hỏi tự trả lời, "À, đã hiểu, ngươi đã nhảy múa xung quanh cây ăn quả của sư đệ ngươi.
Có lẽ cây ăn quả của sư đệ ngươi có thể kết quả thành thục, là nhờ có ngươi bận bịu cố lên động viên đây.
Đúng không?"
Âu Dương trưởng lão trực tiếp tung một loạt đòn bạo kích, ném tâm trạng kích động của Dịch An từ trên trời xuống đất.
Tức giận đến Dịch An suýt chút nữa đã muốn xông lên cùng lão già đáng ghét trước mặt này đánh nhau một trận.
Hứa Mặc đứng bên cạnh xoa trán.
Lời này thật đúng là đủ vũ nhục người.
Chỉ có thể nói không hổ là thân sinh từng ngoại tôn, âm dương đúng là không chút khách khí.
Âu Dương trưởng lão cái gì cũng tốt, đáng tiếc cái miệng lại quá biết nói chuyện.
Nếu ông có thể ngậm miệng lại, cho dù dáng vẻ hơi dữ một chút, trông không có vẻ gì là người tốt, nhưng xét về tổng thể vẫn có thể xem là một ông lão bình thường.
Chỉ cần mới mở miệng thôi là đúng là không ra gì.
Hắn sợ lại bị Âu Dương trưởng lão âm dương cho một trận như vậy, sư huynh Dịch An sẽ bỏ nhà đi mất.
Việc này không thể được.
Sư huynh Dịch An thế nhưng là người mà hắn chọn làm trưởng lão tương lai.
Trước khi mình trở thành Thái Thượng lão tổ của Thiên Huyền tông, nhất định phải đảm bảo sư huynh an ổn ở lại tông môn.
Sau đó thuận lợi trưởng thành.
Để hộ giá hộ tống cho chiếc áo vest của mình trong tương lai.
Thế là hắn vội vàng đứng ra hòa giải.
"Trưởng lão có điều không biết, thật ra sư huynh đã giúp đỡ đệ tử rất nhiều.
Trước đây nếu không có sư huynh chỉ điểm và cổ vũ, có lẽ đệ tử đã từ bỏ nghề Linh Thực sư này rồi.
Bởi vậy đệ tử có được thành quả ngày hôm nay, tuyệt đối không thể không nhắc đến công lao của sư huynh."
Dịch An ngẩng đầu, hai tay khoanh trước ngực, liên tục gật đầu đồng ý.
Hứa Mặc khiến tâm trạng của hắn sảng khoái vô cùng.
Quả nhiên, vẫn là phải nhờ Hứa sư đệ thôi.
Mỗi lần mở miệng đều có thể nói vào tâm can của mình.
Điều quan trọng hơn là.
Khi Hứa sư đệ nói chuyện, trong giọng nói mang theo tình cảm chân thành tha thiết, không chút nào làm ra vẻ.
Chỉ có người chân chính cầu đạo như Hứa sư đệ mới có thể nói ra được những lời chân thành như thế.
"Hắn?" Ánh mắt Âu Dương trưởng lão tùy ý liếc qua Dịch An.
Lập tức nhìn về phía Hứa Mặc, khẽ gật đầu, "Được rồi, ngươi nói thế thì coi như là vậy đi."
"Cái gì gọi là coi như?" Dịch An hét lên một tiếng, không phục lắm.
Âu Dương trưởng lão không thèm nhìn thẳng Dịch An.
Ông nhìn Hứa Mặc với vẻ tán thưởng, gật gật đầu, "Thí nghiệm rất tốt, bây giờ đã chứng minh được ý nghĩ của ngươi là đúng, có thể tiến thêm một bước nghiên cứu xem sao."
Hứa Mặc cung kính trả lời: "Đệ tử đang có ý này."
Âu Dương trưởng lão gật đầu nhẹ, "Đã như vậy, ngươi sắp xếp lại mạch suy nghĩ một chút, ta sẽ giao thêm năm mươi mẫu linh điền cho ngươi.
Có gì cần trợ giúp, ngươi trực tiếp tìm ta.
Sau này ta sẽ làm trợ thủ cho ngươi."
Hứa Mặc trừng lớn mắt, không thể tin được nói:
"Để trưởng lão ngài làm trợ thủ cho đệ tử?
Việc này, sao được chứ?"
Âu Dương trưởng lão lại coi đó là lẽ đương nhiên nói:
"Đây là lý luận của ngươi, đương nhiên là ngươi làm chủ."
"Nhưng mà..." Hứa Mặc vẻ mặt do dự, còn muốn nói tiếp gì đó.
Âu Dương trưởng lão lại trực tiếp phất tay ngắt lời nói: "Đối với những người như chúng ta mà nói, một cái lý luận có thể đứng vững còn quan trọng hơn cả thực lực, thân phận, địa vị."
Hứa Mặc nghe vậy có chút trầm mặc, không tiếp tục từ chối yêu cầu của Âu Dương trưởng lão.
Trước đó sư huynh Dịch An từng tán dương Âu Dương trưởng lão, nói mình là một người cầu đạo.
Nhưng bây giờ xem ra, sư huynh Dịch An đã sai lầm khi tán dương nhầm đối tượng rồi.
Âu Dương trưởng lão mới đúng là một người cầu đạo thực sự.
Trước chân lý, ông có thể vứt bỏ tất cả vinh quang thân phận đã có được, mà cúi mình phụ trợ mình.
Loại chuyện này, cho dù là ở thế giới văn minh hiện đại trong kiếp trước của mình, cũng là vô cùng hiếm có.
Huống chi, đây là một thế giới tu hành cường giả vi tôn.
Khi Hứa Mặc còn đang lặng lẽ cảm khái trong lòng thì Âu Dương trưởng lão đã bước vào trạng thái làm việc, ông mở miệng hỏi hắn:
"Ngươi hãy nói cho ta biết ý nghĩ của ngươi trước đi, vì sao ngươi lại nghĩ đến việc giá Thủy Tiên đào lên Ngũ Hành Quả Thụ?
Còn những linh thực còn lại trong linh điền của ngươi là dựa trên cân nhắc nào?"
Hứa Mặc suy tư một lát, sắp xếp lại ý nghĩ trong đầu, thuật lại một lần nguyên nhân mình giá tiếp mỗi loại linh thực.
Âu Dương trưởng lão nghe xong, cau mày trầm tư một lát, nói:
"Thì ra là thế, ngươi cũng là xuất phát từ điều kiện sinh trưởng cơ bản của mỗi loại linh thực, là phòng sâu bệnh, phòng lạnh, phòng hạn.
Nói tóm lại là để vượt qua những điểm yếu của bản thân linh thực."
Sau khi tổng kết xong, ông lắc đầu với Hứa Mặc, "Mạch suy nghĩ không có vấn đề, là một ý tưởng rất sáng tạo.
Nhưng mà...
Trong quá trình này, ta không nhìn thấy tố chất cơ bản của ngươi với tư cách là một Linh Thực sư."
Hứa Mặc không hiểu.
Âu Dương trưởng lão nhìn hắn một cái, thở dài một hơi, "Lúc chúng ta Linh Thực sư bồi dưỡng linh thực, điều đầu tiên chúng ta xem là khí, khí của Ngũ Hành trong trời đất, còn có khí đặc hữu của từng gốc linh thực.
Khi ngươi bồi dưỡng, vì sao lại quên mất điểm này?
Đây vốn là vấn đề mà mỗi một Linh Thực sư đều phải nghĩ đến đầu tiên khi bồi dưỡng linh thực."
Hứa Mặc nghe vậy khẽ sững sờ, lập tức phản ứng lại.
Đúng vậy, trước đó khi mình giá tiếp, chỉ là cứng nhắc dựa theo kiến thức về giá tiếp có được từ kiếp trước để cân nhắc.
Lại hoàn toàn không để ý rằng thế giới này là thế giới tu hành, mà những gì mình đang bồi dưỡng cũng là linh thực chứ không phải thực vật thông thường.
Một đạo lý đơn giản như vậy mà mình lại theo bản năng không để ý đến.
Nếu không phải Âu Dương trưởng lão nhắc nhở, vậy mình có khả năng cứ đi theo con đường đó đến cùng, đoán chừng kết quả cuối cùng cũng sẽ không quá tốt đẹp.
Lập tức hắn trịnh trọng cúi người hành lễ với Âu Dương trưởng lão, "Đệ tử đã được dạy bảo."
Âu Dương trưởng lão khẽ gật đầu, hiếm khi mở lời an ủi hắn một câu, "Người ai cũng có thể mắc sai lầm."
Sau đó ông chuyển giọng, tiếp tục nói: "Nếu đã hiểu rõ sai lầm trước đây, việc này không nên chậm trễ, chúng ta trực tiếp bắt đầu thí nghiệm đi."
"Trước mắt hãy bắt đầu từ linh thực nhất phẩm và nhị phẩm cơ bản nhất, dựa vào thuộc tính ngũ hành và đặc điểm của mỗi loại linh thực để ghép đôi, chọn trước ra năm trăm loại gieo trồng."
Dịch An ở bên cạnh thấy hai người cuồng nghiên cứu trực tiếp thảo luận về thí nghiệm thì chỉ biết lắc đầu, sau đó lẳng lặng rời đi.
Hắn không có hứng thú với chuyện này, hơn nữa hắn cũng không có gì để chen vào.
Đã vậy thì không nên làm phiền con đường đại tông sư của Hứa sư đệ.
Âu Dương trưởng lão là người hành động.
Sau khi ông và Hứa Mặc đã thảo luận xong, ông lập tức vô cùng sốt ruột kéo hắn đi bắt đầu thí nghiệm.
Trong những ngày tháng sau đó, không có chuyện gì xảy ra, Hứa Mặc đều ở cùng với Âu Dương trưởng lão thí nghiệm và bồi dưỡng các linh thực ghép nối.
Cho đến một ngày sau ba năm thí nghiệm, Hứa Mặc nhận được một tin dữ từ Tạp Dịch viện truyền đến:
Phương chấp sự sắp đến điểm cuối của cuộc đời.
Hứa Mặc nghe được tin này trong lòng rung động.
Trong đầu hắn hiện lên khuôn mặt tròn trịa của Phương chấp sự, còn có những khoảnh khắc khi cả hai chung sống với chiếc áo vest đã được thay đổi.
Hắn vội vàng chào Âu Dương trưởng lão, sau đó hướng Tạp Dịch viện tiến đến...
Bạn cần đăng nhập để bình luận