Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi

Chương 797: Trương Đông Khôi

Chương 797: Trương Đông KhôiChương 797: Trương Đông Khôi
Nhưng Sở Tinh Hà là ai? Không chỉ là những cô nương tầm thường này, mà ngay cả hoa khôi ở đây, trình độ cũng chỉ có vậy thôi.
Ngươi không thấy ngay cả Mã Lương cũng tỏ vẻ chán nản nói rằng chúng ta phải nói chuyện với Dương chấp sự, nhất định phải nâng cao chất lượng hoa khôi ở Băng Thành sao?
Lúc này, Sở Tinh Hà hoàn toàn phớt lờ những ánh mắt đưa tình xung quanh, lúc này hắn còn quan tâm đến chuyện này sao?
Đầu óc Sở Tinh Hà chỉ toàn là tên trộm kia thôi... Đối phương khi nào sẽ ra tay? Ta đã tháo cả nhẫn trữ vật ra đặt trên bàn rồi... Ngươi còn không ra tay sao?
Có phải là vì Mã Lương không?
Sở Tinh Hà cắn răng dậm chân, trực tiếp sắp xếp Mã Lương và Ám Lam cùng đi xem hoa khôi, để tạo cơ hội tốt hơn cho tên trộm kia ra tay.
Nhưng chờ mãi chờ mãi... Sở Tinh Hà chờ đến mức sắp khóc, thậm chí có cô nương còn tiến đến nói thẳng: "Vị công tử này, xin hãy cất kỹ đồ đạc của mình, ở đây thường xuyên mất đồ, vì vậy ngươi phải cẩn thận hơn."
Ta cần ngươi nhắc nhở sao? Ta đến đây để xem hoa khôi sao?
Ta đến đây là để mất đồ đấy có được không!
Còn nói ở đây thường xuyên mất đồ... Nhẫn trữ vật của ta đặt trên bàn sắp kết mạng nhận rồi, ngươi nói cho ta biết tại sao vẫn chưa mất? Trong thời gian đó, Sở Tinh Hà thậm chí còn tìm cơ hội đi vệ sinh, nhưng khi quay lại, nhân trữ vật vẫn còn trên bàn. Nói là ở đây thường xuyên mất đồ cơ mà?
Nhẫn trữ vật của ta chỉ còn thiếu nước vứt vào mặt các ngươi... Bọn trộm ở Băng Thành này đầu mù hết rồi sao?
Ngươi đã đánh dấu trên người ta rồi, ngươi còn không ra tay trộm đi? Ngươi có thể chuyên nghiệp một chút không?
Ngay khi Sở Tinh Hà đang bế tắc, ở cửa Thanh Trâm Lâu xuất hiện một trận náo loạn, ngay sau đó, thủ vệ ở cửa bị mấy tên áo đen đánh bay ra ngoài, hộc máu.
Một đám người áo đen nối đuôi nhau đi vào, điều khiến Sở Tinh Hà ngạc nhiên là nam tử trung niên đi đầu tiên lại là một thất phẩm Võ Thánh. Phải biết rằng, thất phẩm Võ Thánh nấu ở Hạo Thiên Tông thì mỗi cung đều có một đống, nhưng đó là Hạo Thiên Tông, còn ở bên ngoài, thất phẩm Võ Thánh hiếm hoi đến mức nào, rất nhiều người thậm chí cả đời chưa chắc đã gặp được một thất phẩm Võ Thánh.
Vậy mà không ngờ Thanh Trâm Lâu nhỏ bé này lại xuất hiện một thất phẩm Võ Thánh.
Sự xuất hiện đột ngột của thất phẩm Võ Thánh này cũng khiến cả Thanh Trâm Lâu rơi vào hỗn loạn, Sở Tinh Hà cũng biết được thân phận của thất phẩm Võ Thánh này từ những người xung quanh. Người này là thủ lĩnh của một bang phái cỡ trung tên là Liệp Minh.
Liệp Minh này ngày thường tự xưng là bang phái, nhưng từ những lời xì xào bàn tán của những vị khách xung quanh, Sở Tỉnh Hà đại khái đã hiểu ra.
Cái gọi là Liệp Minh này cơ bản là một tồn tại chuyên làm điều ác, không chuyện ác nào không làm.
Còn thất phẩm Võ Thánh này tên là Trương Đông Khôi, gã trước đây là lục phẩm, lần này linh khí trên thế gian khôi phục, Trương Đồng Khôi cũng gặp may mắn, nhờ vào linh khí khôi phục mà đột phá lên thất phẩm.
Sau khi trở thành thất phẩm Võ Thánh, Trương Đông Khôi càng ra sức phát triển Liệp Minh, trong thời gian ngắn, Liệp Minh đã trở thành thế lực lớn nhất Băng Thành.
Tất nhiên... Thế lực lớn nhất này là chỉ ở trong số những thế lực không đáng kể.
Như Hạo Thiên Tông chẳng hạn, cho dù Trương Đông Khôi có thêm một trăm lá gan, gã cũng tuyệt đối không dám chọc vào dù chỉ một chút.
Làm sao? Thất phẩm Võ Thánh rất mạnh sao? Ngươi có tin hay không hôm nay chọc giận Hạo Thiên Tông, ngày mai Liệp Minh sẽ bị diệt toàn quân.
Nhưng mà thế lực đỉnh cấp như Hạo Thiên Tông đó cũng không phải người bình thường có thể tiếp xúc được. Cho nên Liệp Minh đối với người bình thường mà nói, đã là bá chủ Băng Thành rồi. Lúc này Trương Đông Khôi xuất hiện khiến cho Thanh Trâm Lâu vốn náo nhiệt phi phàm trong nháy mắt an tĩnh lại, lão bản Thanh Trâm Lâu càng là vội vàng chạy ra từ phía sau.
"Trương Minh Chủ hôm nay đại giá quang lâm, Thanh Trâm Lâu bồng bích sinh huy, nhanh nhanh nhanh ...còn ngây ra đó làm gì...còn không mau tới bồi Trương Minh Chủ."
Lão bản vẫy tay với hoa khôi vừa rồi còn đang biểu diễn trên đài. Hoa khôi cũng vội vàng đáp lại bằng một nụ cười tiêu chuẩn, đầy mị hoặc, hướng về phía Trương Đông Khôi đang đi tới.
Nhưng Trương Đông Khôi lại chẳng thèm liếc nhìn hoa khôi một cái, mà đưa mắt đảo qua toàn bộ khách khứa trong phòng, rồi nhàn nhạt lên tiếng: "Thiên Diện Hồ Ly, ngươi thật to gan! Những tài nguyên của Ngô gia, ngươi cũng muốn nuốt trọn một mình sao? Ngươi không sợ bị chết nghẹn à!"
Lời vừa dứt, sắc mặt của những người xung quanh liền biến đổi.
Ngô gia mà Trương Đông Khôi nhắc tới là một gia tộc ở Băng Thành. Nhưng mấy ngày trước, Ngô gia đã bị người ta đột nhập vào ban đêm, hơn sáu mươi người trên dưới đầu bị hạ độc sát hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận