Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi

Chương 135: Sầu não

Theo lẽ thường, ta không phải nên từ từ tra tấn tiểu tử này, sau đó tên tiểu tử này chịu không nổi mới lấy ra cho ta từng chút một sao?
Nhưng bên ta còn chưa hỏi gì... Ngươi trực tiếp lấy ra là có ý gì?
Mạnh Vịnh cũng đều bối rối...
Mạnh Vịnh bối rối, nhưng Sở Tinh Hà lại không hề bối rối chút nào.
Từ lúc bị bắt, trên đường đi Sở Tinh Hà đã nghĩ thông suốt.
Bán đứng tông môn? Còn việc gì có thể đả kích tông môn hơn việc này sao?
Cảm tạ tiểu bằng hữu Trịnh Ngọc... Cảm tạ Ma Ảnh Tông...
Đã cho ta, Sở Tinh Hà, một cơ hội bán đứng tông môn!
Bán tông môn, ta nghĩa bất dung từ!
Toàn bộ tầng hầm im lặng trọn vẹn một phút đồng hồ, cuối cùng Mạnh Vịnh nhìn Sở Tinh Hà trước mắt mở miệng:
"Ngươi... Ngươi... Đến cùng có âm mưu gì?"
"Ma Quân đại nhân nói đùa, ta đều đã bị bắt đến đây, sinh tử của ta hiện tại đều nằm trong tay ngài nha! Sao lại nói là âm mưu, đại nhân không biết chứ, ta từ nhỏ đã ngưỡng mộ ma đạo, được vào Ma Môn chính là nguyện vọng cả đời ta, cái gọi là Hạo Thiên Tông chỉ là giả vờ mà thôi, giờ đây ma đạo đang bày ra trước mắt ta, ta rất ngưỡng mộ, lòng kính ngưỡng đối với Ma Quân đại nhân càng là như nước sông cuồn cuộn liên miên bất tuyệt!"
"Ngươi biết ta là ai không?"
Mạnh Vịnh cảm thấy mình cũng đều suýt nữa bị Sở Tinh Hà thuyết phục, nhưng ngươi biết lão tử là ai chăng?
"Chuyện đó không quan trọng! Lần đầu tiên nhìn thấy Ma Quân đại nhân ta liền biết, đời này không đi theo đại nhân ta nhất định sẽ hối tiếc cả đời, cho nên đối mặt với đại nhân ta không tự chủ được muốn bán đứng Hạo Thiên Tông! Còn xin đại nhân thành toàn!"
Sở Tinh Hà vừa dứt lời, tất cả đệ tử Ma Ảnh Tông đều ngây người.
Lúc này trong lòng tất cả mọi người chỉ có một suy nghĩ...
Ngươi thế này còn tính là người sao?
Ma Ảnh Tông đã bắt rất nhiều người của các đại tông môn danh tiếng.
Trong số đó, mười người thì có năm người thà chết chứ không chịu khuất phục, dù bị tra tấn đến chết cũng không hé nửa lời.
Những người này cho dù là người của Ma Ảnh Tông cũng không khỏi bội phục.
Ba người khác, sau các cuộc tra tấn khốc liệt, sẽ không chịu nổi mà tiết lộ một số thông tin không quá quan trọng, nhưng tuyệt đối không nói ra bí mật tối cao của tông môn.
Hai người còn lại, tâm trí không kiên định, cuối cùng có thể sẽ khai ra tất cả, nhưng những người này thường có cấp bậc rất thấp, dù có nói cũng không thể nói ra điều gì quan trọng.
Bọn hắn đã từng gặp những kẻ cứng đầu, thấy gặp những kẻ không chịu nổi tra tấn, cũng từng gặp những kẻ phản bội...
Nhưng loại người như Sở Tinh Hà, chưa kịp tra tấn hay thẩm vấn gì đã khai hết trong một giây, thì bọn hắn chưa từng gặp qua...
Nếu ngươi nói Sở Tinh Hà chỉ là một tên tép riu thì cũng thôi đi.
Mẹ kiếp, ngươi không phải đệ nhất nhân thế hệ trẻ sao?
Ngươi không phải Sở Tinh Hà của Hạo Thiên Tông sao?
Ngươi còn có liêm sỉ không?
Ngươi tốt xấu cũng nên chống cự một chút chứ? Chúng ta còn chưa hỏi gì, ngươi đã bán đứng cả tông môn đến quần lót cũng không còn, ngươi còn coi mình là người sao?
Đông đảo đệ tử Ma Ảnh Tông cho rằng, so với tên Sở Tinh Hà hèn hạ vô sỉ trước mắt này, mình còn ra dáng chính phái hơn nhiều.
"Ngươi... Muốn đầu quân cho Ma Môn?"
Mạnh Vịnh cũng đầy dấu chấm hỏi trên trán.
"Quá muốn đi chứ, gia nhập Ma Môn, khiến Hạo Thiên Tông bị diệt vong, đó là mộng tưởng cả đời của ta!"
Sở Tinh Hà mặt đầy kiên định.
"Chờ... Chờ đã... Ngươi chắc chắn chứ?"
"Chắc như đinh đóng cột!"
Mạnh Vịnh trầm mặc.
Hôm nay Mạnh Vịnh đã chuẩn bị rất nhiều thủ đoạn, rất nhiều câu hỏi.
Gã thậm chí đã chuẩn bị sẵn tinh thần Sở Tinh Hà đến chết cũng không mở miệng, nhưng bây giờ... Gã rối bời, hắn không biết nên xử lý Sở Tinh Hà trước mắt này như thế nào.
Bởi vì hắn chưa từng gặp kẻ nào phối hợp như vậy.
"Các ngươi trước tiên hãy giam hắn lại! Đợi ta xác định những thứ hắn giao ra có vấn đề gì không."
Mạnh Vịnh phân phó thuộc hạ, đệ tử Ma Ảnh Tông giam Sở Tinh Hà vào ngục, đồng thời bố trí người canh gác, đề phòng Sở Tinh Hà có âm mưu gì.
Nhưng Mạnh Vịnh lại nhìn những thứ Sở Tinh Hà lấy ra mà sầu não.
"Đại nhân, đã giám định qua, tất cả linh thạch đều không có vấn đề, mà quyển điểm thạch thần thuật này càng là có giá trị liên thành."
Rất nhanh, thuộc hạ đưa tới tin tức.
Thực ra không cần thuộc hạ báo cáo, Mạnh Vịnh cũng biết những thứ Sở Tinh Hà đưa ra tuyệt đối không có vấn đề.
Thứ này đều hiện rõ trên mặt rồi, làm sao có thể có vấn đề gì?
"Từ Chí à, ngươi nói xem tên Sở Tinh Hà này rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?"
Mạnh Vịnh hỏi mưu sĩ Từ Chí bên cạnh.
"Khó nói, địa vị của tên tiểu tử này ở Hạo Thiên Tông có lẽ không tầm thường, những linh thạch kia cả đời ta cũng chưa từng thấy... Mà quyển điểm thạch thần thuật này càng không phải tầm thường... Ta đoán hắn muốn tạm thời ổn định chúng ta, nhất định có âm mưu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận