Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi

Chương 134: Thức thời

Trước đây, Linh Thành không thấy nhiều cường giả, nhưng hôm nay, trên không trung Linh Thành có thể dễ dàng nhìn thấy các cường giả bay lượn khắp nơi.
Trước đây, nhìn thấy một thất phẩm Võ Thánh cũng khiến vô số người khiếp sợ.
Nhưng hôm nay, chỉ trong chốc lát đã có mười Võ Đế đạp hư không bay qua.
Trong số đó còn có Cố Minh Triều của Hạo Thiên Tông và Trình Khiếu Thiên, thành chủ của Võ Đế Thành.
Một người khiến thiên hạ chấn động... Danh tiếng của Sở Tinh Hà vang xa!
Trịnh Ngọc đã thức trắng đêm, trong đầu hắn lúc này chỉ có một ý nghĩ... Nếu Tinh Hà sư huynh có mệnh hệ gì, có lẽ cả đời này hắn sẽ khó mà thoát khỏi tội lỗi.
Điều này sẽ trở thành tâm ma của Trịnh Ngọc, cả đời không thể tha thứ cho bản thân.
Và trong khi các bên đang xôn xao vì một mình Sở Tinh Hà, thì ở một tiểu thành cách Linh Thành ngàn dặm, trong một căn hầm cực kỳ sang trọng của một dinh thự lớn, Sở Tinh Hà được người hầu đưa ra khỏi bao bố.
Trước mắt hắn là Ma Quân Mạnh Vịnh đã bắt hắn, lúc này Mạnh Vịnh còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài, gã nở một nụ cười nhìn Sở Tinh Hà.
"Ta là Sở Tinh Hà, đệ tử chân truyền của Hạo Thiên Tông, xin chào Ma Quân!"
Sở Tinh Hà vừa mở miệng đã khiến Mạnh Vịnh ngẩn người.
Cái quái gì vậy?
"Ồ... Không hổ danh là người đứng đầu thế hệ trẻ, quả nhiên có khí phách!"
Lời này của Mạnh Vịnh khiến nhiều đệ tử Ma Ảnh Tông xung quanh không khỏi nhổ nước bọt.
Ma Quân đại nhân, ngài thấy hắn có khí phách ở chỗ nào, ngài quên chuyện hắn đầu hàng ngay lập tức rồi sao?
"Ban đầu nghĩ rằng có thể bắt được Trịnh Ngọc, không ngờ ngươi lại tự chui đầu vào lưới, quả là một bất ngờ thú vị! Ha ha ha ha..."
Mạnh Vịnh cười đến nỗi có thể nhìn thấy cả amidan.
Trịnh Ngọc tuy tốt, nhưng so với Sở Tinh Hà thì hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
"Đúng đúng đúng, Ma Quân đại nhân nói đúng, quả là một bất ngờ thú vị."
Mạnh Vịnh bối rối.
Mẹ kiếp... Tên này không hề sợ hãi chút nào là sao?
Mạnh Vịnh nghiến răng:
"Sở Tinh Hà, ngươi chắc đã biết thân phận của chúng ta, Hạo Thiên Tông những năm qua đã không ít lần phá hoại đại sự của Ma Ảnh Tông chúng ta..."
Sở Tinh Hà ngắt lời Mạnh Vịnh trước khi gã nói hết:
"Ma Quân đại nhân nói không sai, Hạo Thiên Tông thật sự đáng bị người người oán hận, tiêu diệt Hạo Thiên Tông, chúng ta nghĩa bất dung từ!"
Mạnh Vịnh hoang mang.
Không chỉ Mạnh Vịnh, các đệ tử Ma Ảnh Tông xung quanh cũng choáng váng, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Theo lẽ thường, ngươi không phải hẳn là chỉ vào cái mũi chúng ta nói "ác giả ác báo", "diệt trừ Ma Môn chúng ta nghĩa bất dung từ" sao?
Ngươi mẹ nó mở miệng liền mắng Hạo Thiên Tông là cái quỷ gì? Hơn nữa nhìn vẻ mặt oán giận của Sở Tinh Hà, hoàn toàn không giống giả bộ.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người cũng bắt đầu hoài nghi, đây mẹ nó thật sự là Sở Tinh Hà sao? Đừng nói là nhầm người chứ!
Sở Tinh Hà, ngươi không cần cố làm ra vẻ như thế, đã rơi vào trong tay Ma Ảnh Tông chúng ta, ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ."
"Đi vào khuôn khổ! Ta nhất định sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, Ma Quân đại nhân ngài muốn biết bí mật gì của Hạo Thiên Tông, ta tuyệt đối biết gì nói nấy, đúng rồi! Ma Quân đại nhân, ta bên này có một bản điểm thạch thần thuật mới nhất mà Hạo Thiên Tông vừa đạt được, còn xin Ma Quân đại nhân xem qua."
Vừa nói, Sở Tinh Hà trực tiếp đưa điểm thạch thần thuật do Vương Thiết Ngưu chỉnh sửa đến trước mặt Mạnh Vịnh.
Mạnh Vịnh hỏi chấm?
Chưa kịp để Mạnh Vịnh hiểu chuyện gì, Sở Tinh Hà lại mở miệng lần nữa:
"Ngoài những thứ này ra, còn có những thứ này... Những linh thạch cực phẩm này đều là của Hạo Thiên Tông, bây giờ có thể giao cho Ma Quân đại nhân, lòng ta rất vui mừng!"
Sở Tinh Hà không chút do dự giao ra tất cả Càn Khôn Giới.
Sau đó Càn Khôn Giới mở ra, từng rương lóe ra các loại ánh sáng của thượng phẩm linh thạch còn có vô số linh thạch cực phẩm khiến tất cả những người Ma Ảnh Tông xung quanh đều đỏ mắt!
Mạnh Vịnh trợn to mắt nhìn linh thạch bày ra ở đó...
Đây mẹ nó là Hạo Thiên Tông sao?
Đây chính là Sở Tinh Hà sao?
Nhiều linh thạch như vậy... Ngay cả ta là một Ma Quân cũng mẹ nó chưa từng thấy qua...
Còn có điểm thạch thần thuật này...
Mạnh Vịnh chỉ nhìn thoáng qua đã kinh ngạc suýt tè ra quần.
Mạnh Vịnh lúc trẻ đã từng học qua thuật điểm thạch, nhưng cuối cùng từ bỏ vì không có kết quả, nhưng nhãn lực vẫn còn đó, bản điểm thạch thần thuật mà Sở Tinh Hà giao ra, vậy tuyệt đối xứng với hai chữ thần thuật!
Thần thuật như vậy đơn giản là nghịch thiên!
Nhưng điều Mạnh Vịnh cảm thấy nghịch thiên hơn là Sở Tinh Hà trước mắt...
Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?
Tên tiểu tử này sao lại thức thời như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận