Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi

Chương 226: Nước mắt lưng tròng

Trước khi vào Hạo Thiên Thành, Mộc Bạch đã nghe được tin tức về Sở Tinh Hà, nói thật Mộc Bạch không nhìn thấu Sở Tinh Hà.
Người giám sát tuyển chọn đệ tử trẻ nhất trong lịch sử Hạo Thiên Tông, nhưng giám sát tuyển chọn đệ tử trẻ tuổi nhất này đến Hạo Thiên Thành ngày đầu tiên đã trực tiếp ra tay đánh trượt ba người đứng đầu khuấy động toàn bộ Hạo Thiên Thành!
Hành động khó hiểu này không biết khiến cho bao nhiêu người há hốc mồm.
Nhưng danh tiếng của Sở Tinh Hà quá lớn, dù thủ đoạn này hoàn toàn không hiểu nổi, nhưng vẫn không có ai dám nghi ngờ. Vậy mà hiện giờ, Sở Tinh Hà lại đồng ý thu nhận ba trăm thiên tài của Mộc Việt Quốc? Nước đi này... Mộc Bạch ngẩn cả người.
Không kịp giải thích gì với Mộc Bạch, Mã Lương trực tiếp dẫn bọn họ đi đến Hạo Thiên Biệt Phủ.
Đây cũng là lần đầu tiên Mộc Bạch được nhìn thấy Sở Tinh Hà trong truyền thuyết.
Không hề cao cao tại thượng hay khinh người như trong tưởng tượng, Sở Tinh Hà trước mắt mang lại cho Mộc Bạch cảm giác ấm áp và tươi sáng như vị ca ca hàng xóm.
Hắn trước tiên hỏi han về tình hình của Mộc Việt Quốc, rồi nói Mã Lương nói không sai, Hạo Thiên Tông nguyện ý giữ lại người của Mộc Việt Quốc, cuối cùng hắn còn đích thân nói, sẽ dành cho thiên tài Mộc Việt Quốc nguồn cung cấp tài nguyên lớn nhất, bồi dưỡng theo đãi ngộ của đệ tử cao cấp nhất!
Nghe xong những lời này, Mộc Bạch hoàn toàn ngẩn ngơ.
Bên ngoài đều đồn Sở Tinh Hà làm việc thiên mã hành không, nhưng hắn chưa từng thất bại, khi ngươi phát hiện ra một chút dấu vết của hắn, hắn đã nắm chắc phần thắng.
Hôm nay Mộc Bạch thật sự được mở mang tầm mắt.
"Sở Tinh Hà đại nhân..."
Mộc Bạch lên tiếng.
"Cứ như Mã Lương, gọi ta Tinh Hà sư huynh là được, không bao lâu nữa các ngươi sẽ là đệ tử Hạo Thiên Tông, không cần câu nệ như vậy."
"Đúng vậy đúng vậy, cả tông môn ai mà không biết, Tinh Hà sư huynh không chỉ trượng nghĩa, còn nhiệt tình giúp đỡ mỗi sư huynh đệ, sau này các ngươi sẽ biết."
"Tinh... Tinh Hà sư huynh..."
Mộc Bạch có chút ngơ ngác lên tiếng:
"Tinh Hà sư huynh, Mộc Bạch mạo muội hỏi một câu, tại sao sư huynh lại chọn Mộc Việt Quốc chúng ta?"
"Bởi vì các ngươi đủ ưu tú! Thiên hạ không nhìn thấy sự ưu tú của Mộc Việt Quốc các ngươi chỉ là vì họ không hiểu các ngươi, cho rằng các ngươi là phế vật, nhưng trong mắt ta các ngươi không phải phế vật, các ngươi là những người ưu tú nhất thiên hạ, hãy tin tưởng bản thân, cũng hãy tin tưởng Hạo Thiên Tông."
Sở Tinh Hà vừa dứt lời, Mộc Bạch nước mắt lưng tròng.
Bao nhiêu năm rồi, đã bao nhiêu năm rồi không có ai nói về Mộc Việt Quốc như vậy.
Trong miệng mọi người Mộc Việt Quốc đều là trò cười, nhưng hôm nay...
Lớn đến chừng này, đây là lần đầu tiên Mộc Bạch cảm nhận được sự ấm áp từ bên ngoài, cảm nhận được sự coi trọng từ người khác.
Sinh ta là cha mẹ, hiểu ta là Tinh Hà sư huynh!
"Bịch..."
Mộc Bạch dẫn theo một đám thiên tài Mộc Việt Quốc cùng nhau quỳ một gối xuống.
"Tinh Hà sư huynh, hôm nay Tinh Hà sư huynh cho đệ tử Mộc Việt Quốc cơ hội, Mộc Bạch ta xin thề ở đây, đệ tử Mộc Việt Quốc nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, không phụ sự kỳ vọng của Tinh Hà sư huynh, không phụ sự kỳ vọng của tông môn, đệ tử Mộc Việt Quốc đời này nguyện trung thành với tông môn, đến chết không thay đổi!"
Tất cả đệ tử Mộc Việt Quốc đều mở miệng thề nguyện cùng với Mộc Bạch.
Nhìn Mộc Bạch trước mắt, Sở Tinh Hà âm thầm gật đầu.
Thật là một đám trẻ tốt, vừa nhân nghĩa vừa trung thành, mấu chốt là thiên phú còn mang theo thuộc tính hố cha.
Thử hỏi đệ tử tuyệt thế như này đi đâu mà tìm được chứ!
Yên tâm đi, chỉ cần dựa vào việc Mộc Việt Quốc các ngươi biết ơn biết báo đáp lại còn biết cách "hố cha" như này, ta sẽ bảo đảm các ngươi đến chết!
Để Mã Lương đưa Mộc Bạch bọn họ đi nghỉ ngơi, Sở Tinh Hà cho những người còn lại trong đoàn "tình cảm xã giao" trực tiếp ghi tên ba trăm thiên tài Mộc Việt Quốc lên danh sách.
Sau đó phẩy bút một cái, ba trăm dũng sĩ Mộc Việt Quốc trở thành nhóm đầu tiên được miễn khảo hạch nhập môn của Hạo Thiên tông.
Tin tức truyền ra, cả Hạo Thiên Thành gần như nổ tung.
Cái gì cơ? Sở Tinh Hà sau khi đánh trượt ba người đứng đầu lại chọn ba trăm đệ tử Mộc Việt Quốc?
Ngươi có chắc ngươi không nói đùa với ta?
Nếu nói việc đánh trượt ba người đứng đầu còn có thể hiểu được phần nào, vậy ba trăm dũng sĩ Mộc Việt Quốc này thì giải thích thế nào?
Thiên tài của Mộc Việt Quốc từ sớm đã nổi danh bên ngoài, trước đây những tông môn khiêu chiến dũng sĩ Mộc Việt Quốc cuối cùng đều phải lau nước mắt tiễn các thiên tài Mộc Việt Quốc đi.
Các ngươi thật sự quá ưu tú rồi... Miếu nhỏ của chúng ta thật sự không chứa nổi các vị đại thần Mộc Việt Quốc các ngươi, cầu xin các ngươi tìm nơi cao hơn mà ở đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận