Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi

Chương 716: Ta đắc tội với ai chứ?

Chương 716: Ta đắc tội với ai chứ? Chương 716: Ta đắc tội với ai chứ?
Vấn để là, Sở Tinh Hà có phải kẻ ngốc không?
Ai cho rằng Sở Tinh Hà là kẻ ngốc, người đó nhất định là một kẻ đại ngốc.
Lần nào Sở Tinh Hà ra tay mà không phải là hành động vượt ngoài dự đoán?
Lần nào Sở Tỉnh Hà làm việc mà không chứa đựng thâm ý?
Trịnh Ngọc, người đứng thứ hai trong thể hệ trẻ, là người đầu tiên phát hiện ra mục đích của Sở Tỉnh Hà, thoạt nhìn là trả nợ, nhưng mục đích thực sự của Sở Tinh Hà là để phá vỡ _ những quy tắc thông thường trên thê gian này.
Câu nói "Giữa người với người có thể có sự tỉn tưởng, có thể có tín nhiệm” càng khiển tất cả mọi người cảm động. Trước đây mọi người đều quen với việc có giầy nợ thì ta sẽ trả cho bạn, không có giây nợ thì ngươi cút đi cho ta.
Nhưng tất cả mọi người tự hỏi, tại sao thể gian này lại trở nên như vậy? Chẳng lẽ giữa người với người không nên có sự tin tưởng cơ bản sao?
Bất kể là đại tông hay tiểu tông, chăng phải nên lầy chữ tín làm trọng sao?
"Người không có chữ tín không thể đứng vững, tông môn không có chữ tín ắt sẽ diệt vongl"
Không ai biết, từ khi nào mà lòng tin và uy tín đã trở thành lời nói suông. Sở Tỉnh Hà không chọn cách thuyết giáo, hắn dùng sự thật để nói với cả thiên hạ: “Hạo Thiên Tông chúng ta là đệ nhât tông môn, Hạo Thiên Tông chúng ta có tấm lòng bao la, cũng có uy tín của riêng mình."
"Từ nay về sau, bất kể là ai, đối với Hạo Thiên Tông ta không cần giấy nợ, không cần tín vật, bởi vì Hạo Thiên Tông chúng ta làm việc chỉ cần một chữ tín."
"Giờ ngươi nhìn xem các tông môn trên đời này, những kẻ đã nhận được tiền trả nợ của Hạo Thiên Tông, có ai nhắc đến Hạo Thiên Tông mà không giơ ngón tay cái lên?"
"Ngay cả những người đã rời khỏi _ Hạo Thiên Tông, Hạo Thiên Tông vân chọn trả hết những gì đã nợ họ, Hạo Thiên Tông thể hiện một sự uy tín vô song."
Sở Tinh Hà dẫn dắt Hạo Thiên Tông, không nói một lời đã đứng trên đỉnh cao đạo đức: "Xin hỏi lúc này ai dám quyt nợ của Hạo Thiên Tông?"
"Sao hả? Các ngươi định làm một sự so sánh ngược với Hạo Thiên Tông sao?"
"Để mọi người thấy Hạo LoMvvVVỎ Tông có bao nhiêu uy tín, thì các ngươi lại càng vô sỉ bấy nhiêu?" Không ai là thật sự không quan tâm đến danh tiếng, cho nên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, những ai có thể trả nợ cho Hạo Thiên Tông đều đến tận cửa đưa tài nguyên, cả tiền lãi cũng tính theo cách tính lãi của Sở Tỉnh Hà để trả lại cho Hạo Thiên Tông.
Ngay cả một số người tạm thời chưa trả được cũng đến cửa Hạo Thiên Tông: "Chúng ta tạm thời thật sự không có khả năng trả nợ, nhưng xin Hạo Thiên Tông yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không quyt nợ, chúng ta sẽ trả góp nợ của Hạo Thiên Tông trong thời gian tới. "
Tất cả mọi người đều cảm thán hai chiêu này của Sở Tinh Hà thật sự quá khủng khiếp. Đại Trưởng lão lập tức để Phùng Phi thống kê kết quả cuôi cùng của kề hoạch trả nợ của Tỉnh Hà lần này, không thông kê thì không biết, vừa thống kê xong đại trưởng lão cười đến méo cả miệng.
Các khoản nợ mà Hạo Thiên Tông trả tuy nhiều, nhưng số Hạo Thiên Tông thu về lại càng nhiều hơn.
Cuối cùng tính toán, ôi trời, sau khi trừ đi các khoản nợ đã trả, sô thu về lại gấp năm lần số đã trảl
Nhìn các loại tài nguyên phong phú, đại trưởng lão lo lăng... lo lăng đến mất ngủ, tóc rụng từng sợi một... Hạo Thiên Tông chúng ta có nhiều tài nguyên như vậy, phải tiêu thể nào _ đây! Tỉnh Hà ra tay quả nhiên môi lần đều kinh thiên động địa.
Sở Tinh Hà không biết đại trưởng lão lo lắng đến mức nào, Sở Tỉnh Hà chỉ biết các ngươi đừng cản ta... để ta chất có được không...
Ta đắc tội với ai chứ?
Ta chỉ muốn trả hết nợ, ta chỉ muốn để tông môn chịu chút tồn thất, ta chỉ muốn đột phá lên thất phẩm... mong muốn nhỏ nhoi này lại khó thực hiện đến vậy sao?
Sở Tinh Hà không biết kế hoạch trả nợ đã mang lại bao nhiêu thu nhập cho Hạo Thiên Tông.
Sở Tỉnh Hà chỉ biết, hắn đột nhiên từ đệ tử tỉnh anh bình thường được - thăng lên đệ tử tỉnh anh cao cấp, hắn cũng vô tình lập kỷ lục thăng cấp nhanh nhất sau khi bị tước đoạt thân phận!
Ban đầu Sở Tinh Hà còn định tìm thêm vài khoản nợ cổ xưa và kỳ quái hơn để trả nốt. Nhưng nhìn tình hình hiện tại, nếu hẳn tiếp tục trả nợ, không biết sẽ xảy ra chuyện quái quỷ gì nữa.
Vì vậy Sở Tỉnh Hà quyết định nằm im. Nhưng hắn vừa mới nằm im, Thẩm Xuân sư huynh không biết nhảy ra từ xó xỉnh nào.
"Tinh Hà sư đệ, hôm nay Triệu tông chủ tập đại hội tông môn tại Hạo Thiên Cung, bảo ngươi cũng qua đó." "Chuyện tốt hay chuyện xấu?"
"Có lẽ là chuyện tốt!"
Sở Tỉnh Hà: "..."
Cái chuyện tốt chết tiệt này lại đến nữa sao?
Tuy bất đắc dĩ, nhưng Sở Tinh Hà vẫn đền Hạo Thiên Cung đúng hẹn, rất nhanh Sở Tinh Hà biết được đã xảy ra chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận