Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Sao Lại Thành Thần Rồi

Chương 174: Có gì đó sai sai

Mấy tông môn đó, không thể nào là bị Âu Dương gia ăn sập chứ?
"Khụ khụ... Gia chủ Âu Dương khẩu vị tốt thật đấy, chẳng hay hôm nay gia chủ đã chuẩn bị lễ vật gì?"
Lưu Đức Trợ ngồi không yên nữa, đã mất mặt thì hôm nay cùng nhau mất mặt thôi.
Lưu gia và Vương gia ta mất mặt xong rồi, Âu Dương gia ngươi thì ăn no nê? Các ngươi đang ám chỉ hai nhà chúng ta dọn cơm cho ngươi ăn đấy à?
"Đúng đúng đúng, Âu Dương gia là thế gia ngàn năm, lễ vật chuẩn bị chắc chắn cũng phi phàm rồi."
Vương Thiết Sơn cũng nhảy ra.
"Gia chủ Âu Dương? Gia chủ Âu Dương!"
Vương Thiết Sơn gào hai tiếng, Âu Dương Minh mới nhận ra là đang gọi mình.
"Hả? Ngon... Ngon... Cơm canh ngon lắm, ngon lắm..."
Ta có hỏi ngươi cơm ngon không hả!
Gia chủ hai nhà Vương Lưu tức muốn ói máu.
Vương Thiết Sơn bất đắc dĩ nhắc lại một lần nữa.
Lần này Âu Dương Minh nghe rõ rồi, bảo vật?
Bảo vật lớn nhất Âu Dương gia chúng ta chẳng phải là hai huynh muội chúng ta sao?
Hay là... Tặng muội muội cho Sở Tinh Hà?
Âu Dương Minh nhìn muội muội bên cạnh, Âu Dương Linh dường như hiểu được suy nghĩ của ca ca, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Thôi vậy... muội muội à, muội không xứng với Tinh Hà huynh đâu!
Âu Dương Linh bối rối.
Âu Dương gia nghèo đến mức phải đi ăn xin rồi.
Còn bảo vật? Lúc này bảo vật lớn nhất của Âu Dương gia chính là muội muội hắn.
Nhưng Âu Dương Minh vẫn chưa đến mức trơ trẽn tặng muội muội cho người ta, nói đi cũng phải nói lại, muội muội à, muội cũng không xứng với Tinh Hà huynh đâu!
Đối mặt với sự bức bách từng bước của hai nhà Vương Lưu, Âu Dương Minh lại khó xử.
"Hắc hắc, kỳ thực Âu Dương gia đã đưa quà lên rồi."
Sở Tinh Hà đột nhiên lên tiếng, khiến cả hiện trường đều sững sờ.
Bao gồm cả đại trưởng lão cũng nhìn hắn với vẻ khó hiểu.
Vương gia và Lưu gia rõ ràng là đang làm khó Âu Dương gia, bởi vì hai gia tộc bọn họ vừa mới mất mặt, lúc này muốn xem Âu Dương gia làm trò cười.
"Đại trưởng lão, Âu Dương gia là gia tộc ngàn năm, lần này được Hạo Thiên Tông mời, Âu Dương gia dốc toàn tộc đến đây, đã là mang theo thành ý đầy đủ, trên đời này còn có lễ vật nào tốt hơn thành ý sao."
Hắn mỉm cười nói.
Nghe vậy, đại trưởng lão cười.
Mặc dù biết rõ hắn đang cố ý giúp Âu Dương gia, nhưng lời này nói ra không có gì sai cả.
Thành ý mới là món quà lớn nhất trên đời này, không giống Vương gia và Lưu gia, các ngươi cống hiến bảo vật cũng được rồi, Hạo Thiên Tông không quan tâm đến giá trị của lễ vật, nhưng hai tên tiểu tử nhà hai ngươi nhảy ra muốn làm gì?
Đại trưởng lão mỉm cười, những người khác xung quanh Hạo Thiên Tông cũng cười theo.
Mọi người đều biết, Sở Tinh Hà đang giúp Âu Dương gia hóa giải sự lúng túng.
Nhìn xem!
Đây là nhân cách và tấm lòng của Tinh Hà sư huynh.
Âu Dương gia sa sút đến vậy, làm sao có thể có lễ vật gì?
Trong trường hợp này không đáng được thông cảm sao?
Không đáng được thương xót sao?
Nhưng Vương gia và Lưu gia các ngươi vẫn ép sát không tha, các ngươi mất mặt cũng thôi đi, còn muốn người khác cũng mất mặt theo?
Thật là lòng dạ khó lường.
Vẫn phải là Tinh Hà sư huynh, thật nhân nghĩa!
Âu Dương Minh nhìn Sở Tinh Hà, ánh mắt tràn đầy biết ơn, hắn đương nhiên biết những lời vừa rồi của Sở Tinh Hà là đang giúp mình.
Âu Dương Linh nhìn ca ca với ánh mắt đầy sát khí...
Người của Vương gia và Lưu gia lúc này sắp hộc máu rồi.
Các ngươi thiên vị Âu Dương gia có thể đừng làm rõ ràng như vậy không?
Trước đó ba nhà cùng đến, Vương gia và Lưu gia đều cho rằng cơ hội thuộc về mình, Âu Dương gia chỉ là đến cho có.
Hạo Thiên Tông bị làm sao mà lại chọn Âu Dương gia chứ?
Nhưng bây giờ hai nhà kia bỗng thấy có gì đó sai sai.
Chẳng lẽ mình mới là kẻ làm nền?
Các người thiên vị Âu Dương gia như thế này luôn à?
Bữa tiệc tối nhìn chung khá vui vẻ, chỉ là lúc kết thúc hơi có chút không vui.
Người Âu Dương gia ăn sạch sành sanh rồi còn lôi túi ra định gói đồ ăn thừa mang về, Hạo Thiên Tông thì cũng chẳng sao, muốn gói thì cứ gói thôi, cùng lắm đám linh thú ở Linh Hạc Cung chúng ta tối nay đói không ngủ được mà thôi.
Nhưng hai nhà Vương Lưu tức giận đến phát điên, Âu Dương gia thật quá đáng!
Lại còn dám gói cả đồ ăn thừa của chúng ta, cuối cùng người của hai nhà Vương Lưu tức quá trực tiếp ngồi xuống ăn ngấu nghiến.
Kết quả tại chỗ có hai đệ tử Lưu gia và ba đệ tử Vương gia bị bội thực ngất xỉu.
Các người tưởng mình là người Âu Dương gia chắc?
Tiệc tàn, sau khi mọi người rời đi, đại trưởng lão lại giữ Sở Tinh Hà lại.
"Tinh Hà... Ngươi rất coi trọng Âu Dương gia à!"
"Không giấu đại trưởng lão, đúng vậy!"
"Việc này ta sẽ bẩm báo với tông chủ, nhưng mà Âu Dương gia suy tàn đến mức này, muốn vực dậy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận