Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử

Chương 484: Bị bắt cóc (1)

Chương 484: Bị bắt cóc (1)
Cố ý tách ra khỏi đoàn người, hành động một mình, chẳng lẽ hắn không biết làm như vậy rất nguy hiểm sao?
Nhưng biết rõ là nguy hiểm vì sao còn muốn làm như vậy?
Đến cuối cùng là cố làm ra vẻ hay thật sự là bẫy rập?
Nếu lúc này không động thủ, chờ Phương Hưu trở về Hạ Quốc, vậy sẽ hoàn toàn không còn cơ hội.
Suy tư một lát, đội trưởng cắn chặt răng, quyết định làm liều một phen.
“Ra tay!”
Theo một tiếng ra lệnh của đội trưởng, hơn mười người giống như quỷ mị phóng về phía Phương Hưu.
Xe của Phương Hưu bị chặn lại.
Hắn chậm rãi xuống xe, đánh giá những người mặc đồ tác chiến đỏ đen trước mặt, bọn họ có hơn mười người đeo mặt nạ bảo hộ nên không thấy rõ khuôn mặt.
Chúng bọc bảo thân lại kín mít, toàn thân không có lấy một kẽ hở, trên quần áo cũng không có đánh dấu, thậm chí ngay cả đôi mắt cũng đều đeo kính chiến thuật màu đen bảo vệ mắt.
Hiển nhiên, bọn họ không muốn bị phát hiện thân phận, vạn nhất kế hoạch thất bại, cũng còn một đường lui.
“Tổng đội trưởng Phương, có người muốn mời ngươi đến nhà làm khách.” Người cầm đầu nói.
Nói bằng tiếng Trung có chút sứt sẹo.
Những người còn lại như hổ rình mồi, không chỉ nhìn chăm chú vào động tác của Phương Hưu, còn liên tục cảnh giác bốn phía, sợ gặp phải đánh lén.
“Dẫn đường.” Phương Hưu bình tĩnh nói.
Người cầm đầu nọ lập tức sửng sốt, trong lúc nhất thời có chút không kịp phải ứng lại.
Không phải bọn họ chưa từng bắt cóc ai, nhưng chưa từng dễ dàng như vậy.
Trong đó nhất định có gì mờ ám!
"Đội trưởng Phương đừng nghĩ đến trò lừa gạt, bên trong đội của chúng ta có ngự linh sư hệ cảm ứng, Phương Mạc Ly không có ở đây."
Phương Hưu cau mày: "Ta bảo ngươi dẫn đường không nghe thấy sao?"
Tên cầm đầu càng ngày càng cảm thấy bất an, cuối cùng là ta bắt cóc hắn, hay là hắn uy hiếp chúng ta dẫn đường về căn cứ?
Hiện trường trong chốc lát lại có chút phần bế tắc.
Chủ yếu là nhờ cái bóng của người nổi tiếng, lúc này danh tiếng của Phương Hưu cũng không hề nhỏ.
Ngũ giai chi sư, xếp thứ nhất trong kho lưu trữ ngự linh sư tài năng toàn cầu, một nhà tiên tri, thậm chí là một hoàng đế tiên tri.
Từng tổ chức giết chết cường giả ngũ giai Joker, dùng cơ thể nhị giai của hắn để giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S.
Từng tên tuổi này đủ chói mắt để đặt cho bất kỳ ngự linh sư nào chứ đừng nói đến việc tập trung vào một người.
Phương Hưu càng mất kiên nhẫn: "Thật sự là một đám phế vật, đã không nguyện ý dẫn đường thì tránh ra, đừng cản đường."
Sắc mặt mấy người vây quanh hắn đột nhiên trở nên khó coi, thái độ không coi ai ra gì của Phương Hưu khiến bọn hắn cảm giác khó chịu.
Chỉ có một mình đối phương, bao vây là hơn mười người của hắn.
Ánh mắt người cầm đầu lóe lên dữ dội: "Làm đi!"
Vừa dứt lời, trong đội có người ra tay, chỉ thấy hắn ta hai tay dang ra, một quả cầu ánh sáng đen như mực hình thành.
Trực tiếp bao phủ Phương Hưu.
"Đã... thành công?"
Người kia ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới lại thành công dễ dàng như vậy, bên trong toàn bộ quá trình Phương Hưu đều không có bất kì động tác gì, cũng không có phản kháng.
Nó nhẹ nhõm đến mức không chân thật.
Nhưng lúc này bọn hắn không quản được nhiều như vậy, đành phải bắn tên.
"Đi!" Đội trưởng ra lệnh một tiếng, đám người lập tức mang theo Phương Hưu rút lui.
......
......
Vài tiếng sau.
Khi luồng ánh sáng màu đen bao phủ người Phương Hưu biến mất, hắn phát hiện mình xuất hiện ở trong nhà giam.
Song sắt và vách tường của nhà giam đều là màu vàng đen, hiển nhiên được chế tạo từ thép tâm linh, độ cứng thì không cần nhiều lời.
Lúc này, năm người đã đứng bên ngoài nhà giam.
Nói chính xác thì có một người ngồi trên ghế, hai người đứng hai bên trái phải, giống như vệ sĩ.
Khí tức không che giấu phát ra từ năm người này, có thể thấy được bọn hắn đều là ngự linh sư tứ giai.
Người ngồi kia đã đạt đến đỉnh cao của tứ giai.
Nhìn thấy người ngồi kia, khóe miệng Phương Hưu cong lên một nụ cười đầy ẩn ý.
"Đảo Quốc? Cũng không có gì ngoài ý muốn."
Người ngồi bên ngoài nhà giam đáng ngạc nhiên là đội trưởng cục điều tra Đảo Quốc, Yamamoto Ichiro.
Yamamoto Ichiro ngồi nghiêm chỉnh, nhìn Phương Hưu bằng ánh mắt dò xét, nói tiếng Trung lưu loát.
"Đội trưởng Phương dường như không ngạc nhiên khi nhìn thấy ta."
"Cơ bản thì chỉ có một số ít quốc gia dám tìm đường chết, không khó đoán. Nhưng mà dù là quốc gia nào cũng thế cả thôi, dù sao kết quả cuối cùng cũng giống nhau." Phương Hưu thản nhiên nói.
"Ồ?" Yamamoto Ichiro khẽ mỉm cười: "Có vẻ tổng đội trưởng Phương nắm chắc thắng lợi trong tay, để ta đoán một chút, con át chủ bài của ngươi là liên lạc với Phương Mạc Ly phải không?
Cố ý phối hợp bị bắt, nhưng thực ra muốn tìm hiểu xem quốc gia nào đứng sau làm trò quỷ, sau đó liên lạc với Phương Mạc ly tới giết gà dọa khỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận