Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử

Chương 260: Thăm lại bệnh viện tâm thần Thanh Sơn (2)

Chương 260: Thăm lại bệnh viện tâm thần Thanh Sơn (2)
Giết người là A bích, K bích, liên quan gì đến hắn?
Chỉ cần bản thân mình vững vàng, không lo bị điều tra, dù sao hắn cũng không phải người của tổ chức Poker, có cái gì phải sợ?
Cho dù phải đối mặt với máy kiểm tra nói dối linh tính, hắn cũng dám trả lời như vậy.


Ngày tiếp theo.
Bốn người Phương Hưu, Dương Minh, Bạch Tề và Mã Hưng Bang tiến vào bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
Cũng không biết Mã Hưng Bang định làm gì, rõ ràng mấy hôm trước đôi bên còn rất căng thẳng, nhưng bây giờ lại như không có việc gì, không nhắc đến dù chỉ một câu liên quan tới chuyện Phương Hưu là gián điệp, ngược lại tiếp tục đưa ra yêu cầu thăm dò bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
Đối với việc này, Phương Hưu không thèm để ý, so với Mã Hưng Bang, bệnh viện tâm thần Thanh Sơn càng khiến hắn lưu tâm hơn.
Nơi này cất giấu quá nhiều bí mật, chân tướng về thế giới, phần quà của viện trưởng, quỷ dị nhân tạo, cùng với lý do Dương Minh được lựa chọn.
Lần trước thực lực của hắn còn quá yếu, hoàn toàn không đủ để thăm dò bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, nhưng hôm nay đã khác, mấy tháng trôi qua, hắn đã mạnh mẽ hơn xưa rất nhiều.
Từ người bình thường trở thành ngự linh sư nhị giai, dung hợp nhiều sức mạnh quỷ dị, sở hữu vô số át chủ bài, cho dù giờ đối mặt với ngự linh sư tam giai, hắn cũng không sợ.
Lần này, tới thăm dò bệnh viện tâm thần Thanh Sơn chỉ có bốn người bọn họ, đám người Triệu Hạo hoàn toàn không tham dự.
Bởi vì lần này chỉ có nhân viẻn cốt cán của cục.
Đối mặt với quỷ vực có thể sinh ra quỷ dị cấp S, những người khác tiến vào trong đó chỉ có kéo chân sau.
Kỳ thật Vương Đức Hải không tính để Phương Hưu vào mạo hiểm, nhưng một câu ta nhìn thấy tương lai của Phương Hưu, còn có Mã Hưng Bang ta có chìa khóa vạn năng đã trực tiếp phá hỏng tính toán của hắn ta.
Cuối cùng hắn ta chỉ có thể bất đắc dĩ mà đồng ý.
"Sau khi tiến vào quỷ vực bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, tất cả nghe ta chỉ huy, nếu có người kháng mệnh, ta sẽ giết hắn trước cả quỷ dị.” Phương Hưu bình tĩnh nói.
Trên mặt Mã Hưng Bang không có biểu cảm gì, hắn ta biết lời này nói cho bản thân mình nghe, đối mặt với Phương Hưu trực tiếp cướp lấy quyền chỉ huy, hắn ta không tỏ vẻ gì, nhưng dưới đáy mắt hiện lên sóng ngầm cuồn cuộn, hiển nhiên hắn ta có kế hoạch gì đó.
Dương Minh thấy không khí có chút căng thẳng nên cười ha ha: “Hưu ca ngươi có thể biết trước tương lai, đương nhiên tất cả đều do ngươi chỉ huy, bọn ta như Thiên Lôi vậy, ngươi sai đâu bọn ta đánh đó, đi thôi đi thôi.”
Phương Hưu gật nhẹ đầu, ngay sau đó tiếp tục đi về phía bệnh viện tâm thần.
Những người khác theo sát phía sau.
Mã Hưng Bang đi ở cuối cùng của đội ngũ, liếc Phương Hưu một cái, ngay sau đó lại tiếp tục quan sát bốn phía.
Năng lực cảm nhận sát ý không bị kích hoạt, không lẽ bốn phía không có mai phục sao?
Hay là nói, sát khí thực sự ở bên trong bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
Chẳng qua, ta đã chuẩn bị thật tốt, đồ vật kia chỉ có thể là của ta.
Rất nhanh, toàn bộ mọi người đều đi vào phạm vi bao phủ của quỷ vực bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, mà ngay sau khi vừa bước vào trong đó, mọi người đều đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, cảnh tượng trước mặt liên tục biến hóa.
Khi bọn hắn hồi phục lại tinh thần, thì phát hiện bản thân đã sớm tiến vào bên trong bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, xuất hiện ở bên trong một hành lang tối đen âm u.
Đối mặt với loại tình huống này, Mã Hưng Bang đến từ tổng bộ có vẻ như có rất nhiều kinh nghiệm: “Quỷ vực nơi này rất mạnh, đã đạt đến tình trạng không gian vặn vẹo, điều này sẽ làm tăng độ khó của cuộc thăm dò.”
Phương Hưu yên lặng đánh giá bốn phía, nhìn khung cảnh đã bao lần xuất hiện trong mộng, nội tâm phủ bụi từ lâu bắt đầu chậm rãi rung động.
Lần này tiến vào, quỷ vực bệnh viện tâm thần Thanh Sơn có vẻ như đã xảy ra biến hóa nào đó không ai biết, rõ ràng nhất chính là quỷ vực càng thêm mạnh, hành lang cũng càng thêm tối tăm, âm trầm.
Đứng ở nơi này, mọi người đều có thể cảm giác được tâm linh rung động, phảng phất như tâm linh có nguy cơ mất khống chế.
Dương Minh hoảng sợ nói: “Hơi thở quỷ dị ở nơi này có nồng độ thật cao, lúc nãy mới tiến vào, trong tâm linh lập tức có cảm giác bị xâm chiếm, Hưu ca, trước đây ngươi tìm cách tồn tại trong cái nơi khủng bố thế này sao?”
Phương Hưu khẽ lắc đầu: “Trước đây hơi thở quỷ dị của nơi này không nồng như vậy, có lẽ là phong ấn càng ngày càng mỏng manh, dẫn đến không ít quỷ dị thoát ra, cho nên nồng độ mới cao lên như này.”
Dương Minh nuốt nước miếng: “Dương Côn Bàng có nói, lần trước hắn ta thấy ba con quỷ dị du đãng, nói cách khác, trước mắt chúng ta phải đối mặt ít nhất ba con quỷ dị?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận