Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử

Chương 200: Chân tướng của nghĩa trang (1)

Chương 200: Chân tướng của nghĩa trang (1)
Điều này cũng có nghĩa kẻ giả mạo có thể đoán được kế hoạch của ta!
Ngay cả cách tư duy cũng giống nhau sao?
Đúng lúc này, kén làm bằng những sợi tóc bạc bỗng nhiên mở ra.
Một Phương Hưu giống hệt xuất hiện.
Phương Hưu trong quan tài cầm dao phẫu thuật trong tay chắn trước vị trí của trái tim, hai con dao phẫu thuật xuất hiện với trạng thái cứng ngắc.
Ngay khoảnh khắc hai người chạm mặt bên mắt phải của cả hai đồng thời biến thành màu đỏ máu.
Huyết đồng!
Ầm!
Cả hai bên đều kêu lên một tiếng đau đớn, trong mắt phải có thêm một vệt máu tươi.
Nhưng vẻ mặt của cả hai vẫn bình tĩnh, dường như người bị thương ở mắt không phải là mình.
Dao phẫu thuật trong tay đồng thời bay ra, gần như hóa thành ảo ảnh.
Cả hai đều không ngừng ra tay, keng keng keng…
Tiếng va chạm liên tục vang lên.
Nhưng điều kỳ lạ là động tác của hai bên rất giống nhau, dường như cả hai đều hiểu rõ quy luật ra tay của đối phương.
Trong nhất thời, hai người ngang tài ngang sức, người này không thể làm gì được người kia.
Mà cơ thể của Phương Hưu trong quan tài lay động, phản lực khiến quan tài hạ xuống một chút.
Nhưng hắn cũng nhân cơ hội này, thoắt cái đã nhảy khỏi quan tài.
Hai Phương Hưu giống hệt nhau đứng nhìn nhau từ xa, tóc trắng, huyết đồng, dao phẫu thuật giống nhau như hai giọt nước.
Cả hai đều không mở miệng, một giây sau, bóng dáng của hai người đồng thời biến mất tại chỗ, hóa thành hai vệt tàn ảnh bay về phía đối phương.
Keng keng keng!
Tiếng kim loại va chạm vang lên không ngừng, dường như còn toé ra ánh lửa.
Hơn nữa còn có khí đen không ngừng tấn công, tóc trắng điên cuồng siết chặt.
Một lát sau.
Thân thể của hai người đã đến giới hạn, không thể nào đưa năng lực quỷ dị vào bên trong dao phẫu thuật.
Khí đen cũng tan đi, mạch máu dưới làn da cũng vỡ ra biến thành người máu.
Dù vậy vẻ mặt của hai người vẫn bình tĩnh như lúc đầu, không ngừng chiến đấu, vẫn sử dụng tóc bạc để điều khiển thân thể lại gần tấn công nhau.
Cuối cùng cơ thể của hai Phương Hưu đều đến giới hạn, tốc độ của họ cực kỳ chậm, mỗi bước đi đều để lại dấu chân đẫm máu.
Hai người khó khăn đi về phía đối phương, cả hai nhanh chóng đứng vững, đôi mắt đỏ thẫm bình tĩnh nhìn chằm chằm vào nhau.
Một giây sau cả hai đều ra tay.
Dao phẫu thuật trực tiếp bay về phía cổ của đối phương!
Xoẹt xoẹt!
Tiếng dao đâm vào da thịt đồng thời vang lên.
Cả hai gần như trở thành thi thể, đứng tại chỗ, trong tay cầm dao phẫu thuật cắm vào cổ người kia.
Sau đó, hai người đều ngã xuống.
Hai Phương Hưu đồng quy vu tận.
Lại tái sinh thêm một lần nữa, Phương Hưu nhận ra trong đầu mình có thêm 2 đoạn ký ức.
Một cái là ký ức của Phương Hưu ở bên ngoài, một cái là của Phương Hưu trong quan tài.
Khi hai đoạn ký ức hợp lại làm một, thì hắn cũng từ từ hiểu được tất cả.
“Thì ra… cả hai đều là ta!”
Hai đoạn ký ức giống hệt nhau như hai giọt nước đồng thời hiện lên trong đầu Phương Hưu.
Lần đầu tái sinh.
Một Phương Hưu ở bên ngoài tìm kiếm tên quan tài, một Phương Hưu thì bị kéo vào quan tài.
Lần thứ hai tái sinh.
Mỗi lần vào nghĩa trang, bản thân sẽ bị chia làm 2 người, một người ở bên ngoài, một người vào trong quan tài.
Hai người đều là thật và đều có ký ức.
Nhưng tại sao đến lần này tái sinh này thì ký ức mới được hợp nhất?
Lần đầu tiên là Phương Hưu ở bên ngoài chết, sau khi sống lại chỉ có được ký ức ở bên ngoài.
Lần thứ hai là Phương Hưu ở trong quan tài chết, sau khi sống lại thì có ký ức ở trong mộ.
Mà lần thứ ba này, cả hai Phương Hưu đều chết, sau khi sống lại, cũng đồng thời có được ký ức của cả hai.
Bỗng Phương Hưu nghĩ đến biển cảnh báo bên trong nghĩa trang.
[Cấm địa của người chết, người sống đi vào.]
Giống hệt mình…
Chỉ cần một bên chết thì đồng nghĩa với chết thật, sẽ được tái sinh…
Trong lòng hắn đã có suy đoán, việc này khiến hắn nhớ đến con mèo của Erwin Schrödinger.
*Con mèo của Erwin Schrödinger (薛定谔的猫): là một thí nghiệm tưởng tượng, đôi khi được gọi là nghịch lý do nhà vật lý học người Ireland gốc Áo Erwin Schrödinger nghĩ ra vào năm 1935 khi tranh luận với Albert Einstein về cách hiểu Copenhagen trong cơ học lượng tử. Thí nghiệm đưa ra giả thuyết về một con mèo có thể vừa sống vừa chết, theo cách hiểu của vật lý là trạng thái chồng chất lượng tử. Hiện tượng này xảy ra khi đối tượng thí nghiệm được liên kết với sự kiện hạt hạ nguyên tử ngẫu nhiên có thể xảy ra hoặc không. (nguồn wiki)
Trạng thái sống và chết chồng chất.
Có lẽ, vừa bước chân vào nghĩa trang, con người rơi vào trạng thái sinh tử chồng chất, hai trạng thái sinh và tử trở thành hai người.
Chỉ cần một trong hai chết thì trạng thái sinh cũng sẽ chuyển sang tử và chết.
Tương tự, chỉ khi hai người sống mới có thể giữ ở trạng thái sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận