Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử

Chương 115: Phương pháp tốt nhất để giải quyết chuyện dị thường (1)

Chương 115: Phương pháp tốt nhất để giải quyết chuyện dị thường (1)
Phương Hưu không để ý đến ánh mắt kỳ lạ của mọi người, hắn quan sát từng biểu cảm trên mặt của người phụ nữ, ý đồ nhìn ra sơ hở của đối phương.
Nhưng trên mặt cô gái không có bất kỳ sơ hở nào, nàng ta giống như diễn viên hoàn hảo nhất, hình ảnh sống động diễn ra từ không thể tin được đến mờ mịt rồi sợ hãi...
Phụt phụt!
Phương Hưu rút dao phẫu thuật, máu tươi phun ra từ cổ cô gái như một mũi tên.
Đây không phải là lần đầu hắn đâm vào cổ người khác, cho nên thủ pháp coi như tương đối thuần thục, cắt thẳng vào động mạch chủ, đảm bảo một nhát chết người.
Khi dao phẫu thuật bị rút ra, trong miệng cô gái phát ra tiếng nức nở không rõ ý nghĩa, hai mắt dần mất ý thức, cuối cùng ngã xuống đất.
Phương Hưu khẽ cau mày.
Là do hắn ra tay quá nhanh nên cô gái kia không kịp phản ứng sao?
Hay do hắn phán đoán sai và cô gái kia chỉ là một người bình thường?
“Phương Hưu! Ngươi đang làm gì vậy!” Trầm Linh Tuyết tức giận nói, phá vỡ sự yên tĩnh trong sân.
“Bọn họ có vấn đề.” Phương Hưu chỉ tùy tiện giải thích một câu.
“Giết... Giết người rồi!!” Lúc này người đàn ông đi cùng mới có phản ứng, hoảng sợ kêu to, xoay người muốn chạy trốn.
Xoạt!
Lại lóe lên một tia sáng trắng khác.
Trên cổ người đàn ông bị thủng một lỗ, đã chết.
Lúc này, Trầm Linh Tuyết hết sức cảnh giác, kéo dài khoảng cách với Phương Hưu.
“Phương Hưu, bây giờ ta thực sự hoài nghi ngươi đã mất kiểm soát linh tính, tốt nhất ngươi nên giải thích cho ta!”
“Ta nói bọn họ có vấn đề, thì nhất định có vấn đề.”
Triệu Hạo có vẻ phản ứng lại, hắn do dự nói: “Hưu ca, ngươi... đã nhận ra rồi sao?”
Phương Hưu gật đầu.
Trầm Linh Tuyết bán tín bán nghi, nhưng có rất nhiều chuyện không thể nói ra ở trước mặt nhiều người như vậy, dù sao năng lực của Phương Hưu là cơ mật.
“Phương Hưu, ta tạm thời tin tưởng ngươi, nhưng sau chuyện này, nếu ngươi không đưa ra được lời giải thích hợp lí cho Cục điều tra, ta chỉ có thể nộp đơn lên cho cấp trên tiến hành xử lý linh tính mất kiểm soát đối với ngươi.”
Phương Hưu gật đầu, cũng không thèm để ý, bởi vì một lát sau hắn sẽ chết đi rồi sống trở lại.
Trước mắt, hắn không thể để mất cây đại thụ là Cục điều tra này được, vì thế không thể bị Cục điều tra phán định linh tính của hắn mất kiểm soát.
Giết đôi nam nữ này cũng chỉ để loại bỏ sự hoài nghi về họ, bởi vì Phương Hưu luôn cảm thấy thời điểm đôi nam nữa này xuất hiện quá trùng hợp, khống chế đội hành động đặc biệt không nhất thiết phải là tóc quỷ làm.
Đúng là có thể sử dụng những phương pháp khác để điều tra kẻ tình nghi, nhưng chắc chắn giết người là cách nhanh nhất.
Bất kể là đôi nam nữ này có giở trò quỷ quái hay không, trước hết hãy giết bọn họ sau đó xem xem đội hành động đặc biệt có còn bị điều khiển không là được rồi.
Sau đó, Phương Hưu ra lệnh cho đội hành động đặc biệt: “Bây giờ các ngươi hãy bỏ toàn bộ vũ khí ra.”
Đội trưởng đội hành động đặc biệt nghe vậy thì hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn làm theo.
Đợi sau khi bọn họ giải trừ xong toàn bộ vũ khí, Phương Hưu phân phó bọn họ bắt đầu bơm nước.
Sau vài giờ…
Phần trung tâm của sông Hắc Thuỷ lại thấy đáy.
“Trầm Linh Tuyết, đánh vào chỗ nước trũng đi.” Phương Hưu chỉ huy nói.
Trầm Linh Tuyết nghi ngờ liếc nhìn Phương Hưu, sau đó bắt đầu làm việc, nàng ta đốt lên một ngọn lửa trong tay, sau đó ném thẳng về phía vũng nước kia.
Vẫn như lần trước, tóc quỷ lại một lần nữa bị nổ văng ra.
Nhưng lần này, ánh mắt của Phương Hưu không hề nhìn vào tóc quỷ mà luôn nhìn vào đội hành động đặc biệt.
Ngay lúc Trầm Linh Tuyết đang chiến đấu với tóc quỷ, tiểu đội hành động đặc biệt đã di chuyển.
Tay chân của bọn họ vung vẩy mất kiểm soát, trông giống như những con rối, sự cứng đờ chỉ kéo dài trong hai hoặc ba giây trước khi cử động của họ trở nên nhịp nhàng.
Từng người bọn họ giống như một con báo hung dữ, hung hãn lao về phía nhóm người Phương Hưu.
“Cẩn thận! Chúng ta không thể khống chế được thân thể của mình nữa rồi.”
Tốc độ của tiểu đội hành động đặc biệt rất nhanh, nhưng Phương Hưu có sự chuẩn bị từ lâu còn nhanh hơn.
Đối mặt với một tiểu đội hành động đặc biệt không có súng, hắn có thể dễ dàng đối phó với bọn họ.
Con dao phẫu thuật trong tay Phương Hưu tản ra một luồng khí lạnh giá, nó như bươm bướm đang bay lượn.
Thân hình của hắn giống như quỷ dị bình thường, xuyên qua tiểu đội hành động đặc biệt.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Vô số ánh sáng bạc lóe lên, chỉ trong chốc lát, trên chân của vô số thành viên đội hành động đặc biệt xuất hiện những đường máu.
Đường máu ban đầu rất nông, gần như không nhìn thấy được, nhưng một giây tiếp theo nó càng ngày càng đậm và đỏ hơn, cho đến khi máu phun ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận