Nhà Trọ Số 18
Chương 212: 【0404 】 Băng liệt viên cầu
Đặng Trì nghe vậy nặng nề thở dài một hơi, nói: "Ta thấy trước đây ngươi rất dễ nói chuyện, không ngờ lại cố chấp như vậy."
Ánh mắt Chu Tuyền lập tức chuyển tới, "Người khác có tự do lựa chọn của mình, nhưng ta cũng có tự do quyết định hành động của mình, nếu như thử xong mà không thành công thì ta không nói gì, nhưng bảo ta không làm gì cả mà từ bỏ ngay, ta không làm được..."
"Việc này rất mạo hiểm," Lâm Thâm lau mồ hôi trên cổ, nhẹ giọng mở miệng, "Đèn pin không phải chỉ hư hỏng vào thời điểm đặc thù như trước kia, mà là chỉ cần đang sử dụng lúc mất điện thì sẽ có hao tổn, vừa rồi đèn pin của ta lại rơi mất một mảnh thủy tinh... Đương nhiên, ta nói những điều này không phải để yêu cầu ngươi đừng làm, chỉ là hy vọng ngươi cân nhắc kỹ trước khi hành động, hành vi mạo hiểm này làm tăng rủi ro đến mức nào."
Chu Tuyền nghe vậy, cụp mắt xuống, dùng tay sờ lên nắp chụp đèn pin của mình. Điền Tùng Kiệt buông tay, trực tiếp lùi vào bên trong phòng trưng bày số 2, "Ta đương nhiên cũng không thể đứng chờ chết được, nói thật bây giờ ta lại muốn tóm lấy hắn... Các ngươi nói, nếu bảo an chết rồi có thể muốn làm gì thì làm như vậy, thế thì ta có phải cũng có thể không? Thâm ca không phải đã thấy qua Ứng Đại Hải leo ra sao? Nếu là như vậy..."
"Đừng nói nữa..." Chu Tuyền ngắt lời Điền Tùng Kiệt, đi vài bước về phía phòng số 4, "Có thể đừng thảo luận loại chuyện nhất định phải có người hy sinh làm điều kiện tiên quyết được không?"
Đặng Trì và Lâm Thâm liếc nhau, nhếch miệng. Tiếp đó Đặng Trì ngẩng đầu, dùng đèn pin chiếu về phía "Sinh mệnh đầu nguồn", động tác dừng lại một chút. Vươn cổ, híp mắt xác nhận một hồi, suy nghĩ một lát hắn mới không nhịn được mở miệng, "Không nói về đề tài kia nữa, ta lại muốn hỏi cái này, các ngươi có cảm thấy quả cầu phía trên kia hình như trở nên lớn hơn trước một chút không?"
Câu nói này vừa thốt ra, bầu không khí có chút khó chịu trước đó biến mất, ngay cả Chu Tuyền cũng chớp mắt mấy cái, quay đầu nhìn lên trên. Quả cầu tròn trịa treo trên trần nhà, im lặng không nhìn ra chút biến hóa nào. Nhưng muốn nói có phải nó biến lớn hay không, Lâm Thâm không có cách nào xác định.
Ánh mắt Chu Tuyền lập tức chuyển tới, "Người khác có tự do lựa chọn của mình, nhưng ta cũng có tự do quyết định hành động của mình, nếu như thử xong mà không thành công thì ta không nói gì, nhưng bảo ta không làm gì cả mà từ bỏ ngay, ta không làm được..."
"Việc này rất mạo hiểm," Lâm Thâm lau mồ hôi trên cổ, nhẹ giọng mở miệng, "Đèn pin không phải chỉ hư hỏng vào thời điểm đặc thù như trước kia, mà là chỉ cần đang sử dụng lúc mất điện thì sẽ có hao tổn, vừa rồi đèn pin của ta lại rơi mất một mảnh thủy tinh... Đương nhiên, ta nói những điều này không phải để yêu cầu ngươi đừng làm, chỉ là hy vọng ngươi cân nhắc kỹ trước khi hành động, hành vi mạo hiểm này làm tăng rủi ro đến mức nào."
Chu Tuyền nghe vậy, cụp mắt xuống, dùng tay sờ lên nắp chụp đèn pin của mình. Điền Tùng Kiệt buông tay, trực tiếp lùi vào bên trong phòng trưng bày số 2, "Ta đương nhiên cũng không thể đứng chờ chết được, nói thật bây giờ ta lại muốn tóm lấy hắn... Các ngươi nói, nếu bảo an chết rồi có thể muốn làm gì thì làm như vậy, thế thì ta có phải cũng có thể không? Thâm ca không phải đã thấy qua Ứng Đại Hải leo ra sao? Nếu là như vậy..."
"Đừng nói nữa..." Chu Tuyền ngắt lời Điền Tùng Kiệt, đi vài bước về phía phòng số 4, "Có thể đừng thảo luận loại chuyện nhất định phải có người hy sinh làm điều kiện tiên quyết được không?"
Đặng Trì và Lâm Thâm liếc nhau, nhếch miệng. Tiếp đó Đặng Trì ngẩng đầu, dùng đèn pin chiếu về phía "Sinh mệnh đầu nguồn", động tác dừng lại một chút. Vươn cổ, híp mắt xác nhận một hồi, suy nghĩ một lát hắn mới không nhịn được mở miệng, "Không nói về đề tài kia nữa, ta lại muốn hỏi cái này, các ngươi có cảm thấy quả cầu phía trên kia hình như trở nên lớn hơn trước một chút không?"
Câu nói này vừa thốt ra, bầu không khí có chút khó chịu trước đó biến mất, ngay cả Chu Tuyền cũng chớp mắt mấy cái, quay đầu nhìn lên trên. Quả cầu tròn trịa treo trên trần nhà, im lặng không nhìn ra chút biến hóa nào. Nhưng muốn nói có phải nó biến lớn hay không, Lâm Thâm không có cách nào xác định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận