Nhà Trọ Số 18

Chương 143: 【0301 】Ta phải bắt được cơ hội

Nghĩ đến đây, mắt Ôn Tòng Trúc sáng lên, nhìn về phía Mạnh Nghiêm, "Mạnh thúc..."
Ai ngờ nàng chưa kịp nói dứt lời, Mạnh Nghiêm đã quay đầu lại, cầm lấy cây đinh dài tiếp theo, giơ chùy lên chuẩn bị đập xuống. Ôn Tòng Trúc sững sờ, nhìn Miêu Tiểu Vũ và Doãn Trị bên cạnh, suy nghĩ rồi ghé sát lại, nhỏ giọng nói: "Mạnh thúc, ngươi có nghe thấy không? Là tiếng của cánh cửa, chúng ta có thể đi rồi!"
Phó Văn Uyển chỉ hơi kỳ quái nhìn bọn họ, cũng không mở miệng nói gì. Mạnh Nghiêm cũng vậy, hắn dùng sức gõ một cây đinh dài, dường như là đáp lại Ôn Tòng Trúc. Dường như thấy Mạnh Nghiêm không động tĩnh gì, Doãn Trị cũng lặng lẽ mon men tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Mạnh Nghiêm, "Mạnh thúc, chúng ta đi thôi, đã có thể đi rồi, sao còn phải ở lại cái địa phương quỷ quái này nữa? Cố Thập Viễn bọn họ mà cảm nhận được, chắc chắn cũng chạy thẳng rồi."
Mạnh Nghiêm vẫn không nói gì, lại đập xuống một chùy. Tiếng động dữ dội như tiếng chuông vang nổ tung bên tai ba người, Ôn Tòng Trúc và Doãn Trị vội vàng bịt chặt tai lại. Bọn họ liếc nhìn nhau, trong ánh mắt mang theo chút khó hiểu. Ôn Tòng Trúc mím môi, đưa tay khẽ đẩy Mạnh Nghiêm, "Mạnh thúc, ngươi có nghe chúng ta nói không? Hay là tiếng này lớn quá, bây giờ ngươi nghe không rõ, ta nói là chúng ta có thể đi rồi!"
Mãi đến cái chùy thứ ba đập xuống, lại một mảnh vụn rơi ra dưới ánh nắng chiếu vào, biến thành một đồng tiền đồng thô ráp mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận