Nhà Trọ Số 18
Chương 152: Kiểm tra
Một tuần lễ còn lại này đối với Lâm Thâm mà nói trôi qua vô cùng dày vò, hắn đếm từng ngày, đến đêm thứ bảy mới khó khăn lắm mới ngủ thiếp đi. Hắn luôn tự nhủ đừng để tâm, nhưng đến khi hoàn hồn lại phát hiện tay mình đã vô thức xoa lên ngực. Hắn nằm trên giường trằn trọc, không biết đã ngủ thiếp đi lúc nào, nhưng thời gian tỉnh lại thì lại rất rõ ràng. Đó là rạng sáng Chủ nhật, còn chưa đợi chuông báo thức điện thoại reo, hắn đã bật dậy, rửa mặt qua loa rồi thay quần áo ra khỏi cửa. Bên ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn, bên ngoài nhà trọ và hai bên đường đều chỉ có ánh đèn đường mờ nhạt. Hắn rảo bước nhanh trên con phố vắng lặng, thỉnh thoảng lướt qua một hai lão nhân đang tập thể dục buổi sáng. Mãi cho đến khi ngồi lên tàu điện ngầm, đi tới cổng bệnh viện. Phòng bảo vệ vẫn sáng đèn, người bảo vệ ngồi ở cửa ra vào còn đang ngáp. Lâm Thâm nhẹ nhàng thở ra một làn khói trắng, rụt cổ lại rồi đi vào. Hắn tiến vào đại sảnh phòng khám bệnh, lúc này người trong bệnh viện đã có xu hướng đông dần lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận