Nhà Trọ Số 18

Chương 104: 【0301 】Mang ta một cái

Nhưng nếu thật sự là như vậy thì lại nảy sinh một vấn đề khác. Giả sử Giao phu nhân bị giam trong tiểu lâu, vậy thì có liên quan gì đến người chết đêm qua, lại có liên quan gì đến cái đầu lâu và bàn tay cụt mà Lâm Thâm nhìn thấy trong gương? Thoạt nhìn thì cảm giác chuyện này đúng là 'tám gậy tre đánh không đến'. "Các ngươi..."
Đột nhiên, một giọng nói xa lạ vang lên bên tai hai người, Cố Thập Viễn gần như theo bản năng giơ hai tay lên. Kết quả nhìn kỹ lại mới phát hiện là Thạch Việt Minh không biết từ lúc nào đã di chuyển đến bên cạnh bọn họ. "Nếu như muốn đi, mang ta theo với được không?"
Thạch Việt Minh trông có vẻ nhợt nhạt, nói chuyện cũng nhàn nhạt. Dưới đôi mắt một mí là cặp mắt vô hồn, đi đường dường như không gây ra tiếng động, ngay cả Mạnh Nghiêm dường như cũng không chú ý thấy hắn lặng lẽ tiến đến phía sau từ lúc nào. "Trời đất ơi, anh em ngươi đừng doạ người thế chứ," Cố Thập Viễn thở phào một hơi, thu tay lại, "Ta suýt nữa là vỗ một chưởng vào mặt ngươi rồi."
Thạch Việt Minh lại chẳng hề để tâm, liếc nhìn bàn tay Cố Thập Viễn, lắc đầu, dường như đã sớm quen với việc này. "Có sao? Ta thấy ta đi rất rõ ràng mà, là do sự chú ý của các ngươi đều đặt ở chỗ khác, nên mới không phát hiện ra thôi."
Lâm Thâm nhìn hắn từ trên xuống dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận