Mạt Thế: Ẩn Mình Sống Thoải Mái Giữa Rừng Sâu

Chương 370

“Hẳn là một cái bồn nước cực lớn.” Ti Dã nhìn Thụ nhân cùng Tiểu Liễu phối hợp vẽ hình, chỉ vào những vòng tròn lít nha lít nhít mà Thụ nhân quấn ra bên ngoài: “Thụ nhân, Tiểu Liễu, vị trí này có phải có người tới tới lui lui đi lại không?” Tiểu Liễu vốn đang im lặng, dùng đầu cành liễu của mình điểm nhẹ lên mu bàn tay Ti Dã: Nhiễm Nhiễm, Dã Dã nói rất đúng, phía trên này có thật nhiều người.
Thụ nhân: những người kia trong tay còn có vũ khí, trên người có dao động của dị năng lực lượng.
Nhìn thấy cử động của Tiểu Liễu, Ti Dã hiểu ý cười một tiếng: “Xem ra ta đoán đúng rồi.” Nam Mộc Nhiễm đáp lại hắn bằng một nụ cười giả lả thật lớn: “Tiểu Liễu nói mặt trên có rất nhiều người đang đi tuần, hẳn là bồn nước. Nhưng điều này cũng có nghĩa là, một khi chúng ta đi qua mấy đường ống trên đó, sẽ bị bại lộ trước mắt đối phương.” “Bình thường loại địa phương này việc phòng thủ đều rất nghiêm ngặt, thậm chí có khả năng cái bồn nước này trực tiếp cung cấp nước dùng cho toàn bộ thành trong thành. Hơn nữa, điểm quan trọng nhất và cũng là phiền phức nhất. Cái bồn nước này, lại không xuất hiện trong phạm vi giám sát ở cửa ra vào thành trong thành lúc trước.” Ti Dã vừa cắt chuyển hình ảnh camera, vừa nhíu mày.
“Nói cách khác, bên trong thành trong thành còn có một bộ hệ thống theo dõi khác, quyền kiểm soát nằm trong tay người có cấp bậc cao hơn.” Nam Mộc Nhiễm khẳng định.
“Chính là ý này.” Ti Dã tán thành suy nghĩ của nàng.
Nam Mộc Nhiễm lùi ra sau dựa vào: “Nói cách khác, một khi chúng ta xuất hiện tại vị trí bồn nước, chắc chắn sẽ bị phát hiện.” “Cũng chưa hẳn là không có biện pháp khác.” Ti Dã nhìn Nam Mộc Nhiễm, nháy nháy mắt.
“Chẳng lẽ trực tiếp dùng bạo lực phá hủy? Vậy không phải sẽ khiến đối phương cảnh giác sao? Có khác gì đánh vào từ cửa chính đâu?” Ti Dã cúi người cắt hình ảnh theo dõi đến bể bơi của Kim Dật Đại Hạ, quay sang Nam Mộc Nhiễm: “Kim Dật Đại Hạ có nhiều nơi dùng nước như vậy, lại cách vị trí bồn nước này gần thế, ngươi nói xem đường ống nối với bồn nước ở đó, liệu có khả năng lớn đến mức người có thể đi qua không?” “Nếu như có thể, chẳng phải có nghĩa là chúng ta có thể đi thẳng theo đường ống tiến vào bên trong Kim Dật Đại Hạ sao?” Nam Mộc Nhiễm dù kinh ngạc vui mừng, nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
Ti Dã gật đầu: “Đương nhiên đây chỉ là tưởng tượng tốt đẹp nhất. Nhưng đây là miệng ống nước vào, không phải miệng ống thoát nước, cho nên chúng ta còn phải giải quyết một vấn đề cuối cùng.” Nghe hắn hỏi vậy, Nam Mộc Nhiễm cuối cùng cũng hiểu ra mình cảm thấy kỳ lạ ở chỗ nào: “Lực bơm lớn như vậy, hẳn là đủ để chúng ta thuận lợi đi qua chứ.” “Nếu như không thể đi thẳng vào bồn nước, cũng chỉ có thể để cái máy bơm lớn kia ngừng lại một lúc.” Ti Dã gật đầu đưa ra quyết định.
Sau khi hai người bọn họ trao đổi ý tưởng với Hà Dật Phong, Giáp Ngọ và những người khác, mọi người đều nhất trí cảm thấy có thể thử đi vào qua đường ống nước. Nếu lúc đó bị đội tuần tra phát hiện, cùng lắm thì lùi lại tìm cách khác, cứ đánh thẳng vào là được, dù sao vào thành trong thành cũng không tránh khỏi đánh nhau, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Thấy tâm trạng mọi người nhẹ nhõm, Nam Mộc Nhiễm cũng thở phào một hơi.
Sau khi tất cả mọi người thay xong đồ lặn và xuống nước, Nam Mộc Nhiễm trực tiếp thu cả ba chiếc du thuyền, cùng với vật phẩm của mọi người bên trong vào không gian.
Vì Thường Đình và Trần Hiểu Dương là lần đầu lặn, để đảm bảo an toàn cho bọn hắn, Hà Dật Phong và Ti Dã mỗi người kèm một người, tùy thời trông chừng bọn hắn. Những người khác thì lần lượt tách ra, lặn theo đường ống nước hướng lên trên.
Vì phải đối mặt với vấn đề áp lực bơm ở vị trí trên cùng, Nam Mộc Nhiễm đã để Tiểu Liễu và Thụ nhân, hai sinh vật nhỏ đã đi qua một lần, ở phía trước mở đường giúp mọi người. Ti Dã có Thủy hệ dị năng và Tam thái tử có Băng hệ dị năng theo sát phía sau, sẵn sàng xử lý tình huống đột xuất bất cứ lúc nào.
Vì lực bơm ở trên đỉnh đủ mạnh, tốc độ dòng nước trong đường ống cũng không chậm. Mọi người gần như không cần tốn nhiều sức đã có thể đi thẳng một mạch lên gần tới bồn nước.
Đợi đến vị trí miệng bơm, mấy người mới phát hiện mấy đường ống nước ngầm thô cỡ một mét kia đều dùng chung một cái máy bơm cực lớn. Vì lực hút của máy bơm lớn quá mạnh, các vòng xoay chuyển lại quá sắc bén, để tránh đến gần rồi không kịp phản ứng bị thương ngoài ý muốn, Ti Dã và Tam thái tử dứt khoát làm hỏng máy bơm nước, chỉ là cách bọn hắn làm khá khéo léo, trông giống như bị hao mòn dẫn đến sự cố hơn.
Đoàn người phía sau nhanh chóng tách ra đi qua vị trí máy bơm nước, tiến vào bên trong bồn nước. Lúc này họ mới phát hiện toàn bộ bồn nước chiếm diện tích khoảng 100 bình, tuy không lớn lắm nhưng lại rất sâu, khoảng hơn hai mươi mét. Quan trọng nhất là, tất cả các đường ống thoát nước của bồn nước đều nằm ở dưới đáy. Điều này cũng có nghĩa là, nước từ bồn nước cung cấp cho các nơi trong thành dưới đất là dựa vào áp lực của chính nó. Từ đó cũng có thể đoán được, cái bồn nước này tuy rất lớn, nhưng nguyên lý hoạt động giống như tháp nước, cung cấp nước từ trên xuống dưới.
Vì vậy, địa thế nơi đặt bồn nước này hẳn là nơi cao nhất trong thành trong thành, đây cũng là một phát hiện đáng mừng.
Vì lo lắng đội tuần tra phát hiện máy bơm lớn có vấn đề sẽ xuống nước kiểm tra, Nam Mộc Nhiễm liền nhanh chóng thả cành của Tiểu Liễu tiến vào từng đường ống đủ rộng cho một người đi qua để dò đường. Để tránh bị phát hiện, Ti Dã, Hà Dật Phong và Giáp Ngọ trực tiếp chia làm ba nhóm, dẫn mọi người trốn trước vào mấy đường ống rộng rãi hơn một chút ở bên cạnh để quan sát tình hình. May là đường ống không dốc thẳng xuống dưới, nên việc trốn vào cũng không quá tốn sức.
Ngay khoảnh khắc bọn hắn vừa vào trong đường ống, một trong các đội tuần tra trên bệ đỡ của bồn nước dừng lại: “Đội trưởng, sao không nghe thấy tiếng máy bơm lớn nữa?” “Có chuyện gì vậy?” Người đàn ông dẫn đầu nhìn xuống nước.
Hai đội còn lại cũng dừng lại: “Máy bơm nước ngừng rồi, cần kiểm tra.” Đội trưởng của một trong các tiểu đội đó, nói thẳng với người đàn ông trung niên đang ngồi trong phòng làm việc cách đó không xa: “Lão Trần, trước dùng ngươi dị năng lực lượng, nhìn một chút dưới nước tình huống. Nếu không có gì bất thường, chúng ta sẽ xuống nước sửa máy bơm.” Người đàn ông nghe vậy, nhanh chóng ngưng tụ dị năng lực lượng dò xét dưới nước: “Không phát hiện điều gì bất...” Người đàn ông trung niên vốn đã xác định tình hình đột nhiên dừng lại, vì hắn cảm nhận được dưới đáy nước có vài luồng khí tức lạ.
“Có chuyện gì vậy, Lão Trần?” Đội trưởng đội tuần tra khó hiểu nhìn người đàn ông.
Người đàn ông lúc này mới mơ màng ngẩng đầu, luôn cảm thấy dường như có chỗ nào đó không ổn, sau đó lại thốt ra: “À, đã dò xét, không có gì bất thường, các ngươi xuống sửa máy bơm đi.” Đội trưởng gật đầu, trực tiếp ra hiệu cho người của mình thay đồ, chuẩn bị xuống nước.
Nhìn động tác của bọn hắn, Lão Trần ngồi trong văn phòng cảm nhận được cơ thể mình không còn bị kiểm soát, sắc mặt trắng bệch. Hắn có thể cảm nhận được máu trong người bắt đầu chảy bất thường, dường như có thể trào ra bất cứ lúc nào, muốn hét lên nhưng lại không có cách nào.
Dưới đáy nước, Tiểu Liễu đã dò xét rõ tình hình và quay về báo: Nhiễm Nhiễm, đường ống đằng kia có thể dẫn đến tầng cao nhất của nơi trong hình.
“Đi ngay.” Nam Mộc Nhiễm cảm nhận được động tĩnh của mọi người trên bệ đỡ bồn nước, ra hiệu cho cả nhóm lập tức lên đường.
Ngay sau khi bọn hắn lần lượt tiến vào đường ống dẫn đến Kim Dật Đại Hạ, hai người đàn ông mặc đồ trang bị trên bệ đỡ cũng nhảy xuống bồn nước.
Đồng thời, trong văn phòng, đầu Lão Trần gục xuống mặt bàn, rất nhanh đã không còn hô hấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận