Mạt Thế: Ẩn Mình Sống Thoải Mái Giữa Rừng Sâu
Chương 110
Ngoại trừ Lâm Lập, đối với hai dị năng giả hệ đặc thù còn lại, Nam Mộc Nhiễm không cách nào phán đoán chính xác được loại hình dị năng của bọn họ. Cũng may cấp bậc có thể đoán được, trong ba người này lợi hại nhất chính là Lâm Lập, cấp ba sơ kỳ. Hai người còn lại đều ở cấp hai trung kỳ. Đối với nguy hiểm không biết trong tương lai, nhất định phải đưa nó triệt để bóp chết tại nảy sinh trạng thái. Cho nên hôm nay một khi chính mình xuất thủ, nhất định phải đảm bảo trong nháy mắt có thể chém giết toàn bộ ba dị năng giả đặc thù này. Điều này cũng yêu cầu Nam Mộc Nhiễm phải khống chế tinh chuẩn việc phân phối tinh thần lực của chính mình.
Trên ghế sau xe, Nam Mộc Nhiễm nhắm mắt lại, tinh thần lực bắt đầu tụ tập, không ngừng thử nghiệm tách lực lượng ra một cách tinh chuẩn dựa theo cấp bậc của đối thủ, sau đó trực tiếp ép về phía biệt thự số 5 cách đó hai căn. Nàng lựa chọn phương thức bạo lực trực tiếp nhất. Chính là lợi dụng uy áp tinh thần lực cường đại để làm nổ đầu toàn bộ ba dị năng giả hệ đặc thù trong biệt thự số 5.
Một bên khác, Trần Thư Hãn sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, dẫn theo Lâm Lập cùng mấy dị năng giả thiên về công kích chuẩn bị rời biệt thự đến khách sạn căn cứ.
“Trần thiếu, nguy hiểm......” nữ hài có dị năng đặc thù kia hoảng sợ nhìn xung quanh, lo lắng hô lên.
Sau đó đột nhiên, bên trong biệt thự, Lâm Lập, nữ hài, và thanh niên kia cả ba người đều cảm nhận được đầu đau như muốn nứt ra. Bọn họ theo bản năng tập trung lực lượng dị năng của mình cố gắng chống lại cảm giác áp bách cường thế này, nhưng lại phát hiện căn bản là vô dụng.
“Lâm Nghiên, mau cứu bọn họ.” Trần Thư Hãn lập tức nhìn về phía một nữ nhân có dị năng hệ chữa trị trong đội ngũ dị năng giả.
Nữ nhân kia hoàn hồn, vội vàng tiến lên chuẩn bị thi cứu. Đúng lúc nàng đến gần.
Trên đầu của Lâm Lập, nữ hài, và thanh niên nam kia đột nhiên tuôn ra một màn huyết vụ, sau đó ba thi thể không đầu thẳng tắp ngã xuống, vết thương ngay cổ máu me đầm đìa. Mà đầu của họ sớm đã biến thành một đống máu thịt nát bét, vương vãi khắp các ngóc ngách phòng khách. Trong đó, máu của Lâm Lập, cũng chính là ca ca của nữ nhân kia, vừa vặn phun lên mặt nàng.
Nữ nhân đầu tiên là ngây người tại chỗ không nhúc nhích, bị cảnh tượng trước mắt dọa đến hô hấp cũng không thông thuận. Sau đó đột nhiên tê tâm liệt phế nhìn thi thể đã mất đầu của Lâm Lập, khóc thét lên.
Trần Thư Hãn trước nay luôn tỉnh táo tự chủ cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa cho phát sợ, một lúc lâu sau hắn mới hoàn hồn. Ép buộc chính mình bình tĩnh lại: “Lão Tần, dẫn người ra ngoài xem một chút xung quanh có gì bất thường không. Tiểu Phong, đến phòng xép hạng sang 909 ở khách sạn căn cứ, mời tiến sĩ Kim Thái Lân đang ở đó đến đây.” Tình huống trước mắt quá quỷ dị và khủng bố, không phải là thứ mình có thể tìm hiểu rõ ràng. Trần Thư Hãn là người thông minh, sẽ không cậy mạnh.
Nghe được lời của Trần Thư Hãn, toàn bộ máu trong người Nam Mộc Nhiễm như ngưng kết lại, không thể có chút phản ứng nào.
Phòng xép hạng sang 909 ở khách sạn căn cứ, nơi này nàng nhớ rất rõ.
Rất nhanh, những người có dị năng ở biệt thự số 5 đi ra sân nhỏ, bọn họ bắt đầu đi dọc theo con đường để dò xét hai bên khu biệt thự. Đương nhiên bọn họ cũng nhìn thấy chiếc Ferrari màu lam ở sân sau nhà Chu Gia, nhưng không ai cảm thấy chiếc xe đã tắt máy này có vấn đề gì, dù sao vị thiếu gia nhà Chu Gia đó trước nay vẫn luôn phô trương. Chiếc G-Class màu trắng, Ferrari màu lam, Maserati màu đỏ, chạy khắp nơi trong căn cứ an toàn Lan Thị, mọi người đều đã quen với hắn.
Chu Lĩnh cùng Giáp Ngọ thấy Nam Mộc Nhiễm không có ý định rời đi, hai người cũng ăn ý đợi trên xe.
Ước chừng nửa giờ sau, Kim Thái Lân liền theo Tiểu Phong tới biệt thự số 5. Hắn lúc này mặc một bộ kiểu áo Tôn Trung Sơn, trông ôn tồn lễ độ, hoàn toàn khác biệt với kẻ điên cuồng, cố chấp tồn tại trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất kia.
Rất nhanh, ba bộ thi thể không đầu được mang đến trước mặt hắn.
“Ba người bọn họ là bị nổ đầu liên tiếp, hay là bị nổ đầu cùng một lúc?” Nhìn vết thương đã từng quen thuộc, nhưng bây giờ lại rất lâu chưa xuất hiện, trong mắt tiến sĩ Kim nhiều thêm mấy phần cuồng nhiệt.
“Cùng một thời điểm.” Trần Thư Hãn rất chắc chắn trả lời.
“Ba bộ thi thể này, đều là cấp bậc gì?” Kim Thái Lân tiếp tục hỏi.
“Lâm Lập là dị năng giả truy ngược cấp ba sơ kỳ, nữ hài này là dị năng giả hệ dự đoán cấp hai trung kỳ, người còn lại là dị năng thấu thị cũng cấp hai trung kỳ.” Trong bốn mươi dị năng giả thì ba người bọn họ là đặc thù nhất, thế mà người chết lại đúng là ba người họ. Trần Thư Hãn không thể không nghi ngờ đối phương ra tay lần này, căn bản là có tính nhắm vào.
Ánh mắt Kim Thái Lân càng thêm cuồng nhiệt: “Trong nháy mắt diệt một người cấp ba sơ kỳ, hai người cấp hai trung kỳ, đối phương là một dị năng giả hệ tinh thần, hơn nữa đã đến cấp năm.”
“Cấp năm......” Trần Thư Hãn chỉ cảm thấy nhận thức của mình trong mấy ngày nay không ngừng bị làm mới, dị năng giả hệ tinh thần cấp năm là khái niệm gì, hắn chưa từng suy nghĩ tới.
“Hơn nữa rất rõ ràng, nàng rất quen thuộc dị năng của mình, đây không phải là lực khống chế có thể có được trong một sớm một chiều. Các ngươi phải cẩn thận, dị năng giả hệ tinh thần cấp năm, là có thể vượt cấp chém giết đấy.” Kim Thái Lân nhìn thi thể, ánh mắt càng thêm khó lường.
Hắn gần như có thể xác định thân phận người ra tay. Dù sao, lúc trước ở Căn cứ Quân sự Tây Thị nàng cũng đã ra tay tương tự, chỉ là khi đó không tàn bạo như hôm nay mà thôi.
“Căn cứ an toàn Lan Thị trước nay luôn hòa bình, sao lại đột nhiên xuất hiện dị năng giả hệ tinh thần cấp năm, có phải là nữ hài mà Âu Dương Vân nói cùng với tiểu đội của nàng không?” Trần Thư Hãn lập tức nghĩ đến sự tồn tại mạnh mẽ biến thái trong miệng Âu Dương Vân.
Kim Thái Lân nhìn Trần Thư Hãn, cười cực kỳ quỷ dị: “Nàng sẽ chủ động đến tìm ta, nếu ngươi muốn gặp nàng, chúng ta có thể cùng nhau về khách sạn.”
Trần Thư Hãn nhìn Kim Thái Lân, ánh mắt càng thêm sâu thẳm: “Ngươi có ý gì?”
“Mối liên hệ giữa chúng ta, sao những người bình thường các ngươi có thể hiểu được chứ?” Giọng Kim Thái Lân đột nhiên trở nên âm trầm, nghe mà rùng mình.
Trần Thư Hãn nhìn Kim Thái Lân rõ ràng đang điên dại không khỏi nhíu mày, đầu óc người này có phải có vấn đề không. Thôi, có lẽ thiên tài và kẻ điên vốn là hai mặt của bản chất con người.
Một bên khác, Nam Mộc Nhiễm ngồi trên xe, nghe rõ ràng từng câu nói của Kim Thái Lân. Khí tức trên người càng ngày càng lạnh. Thông qua lời nói của Kim Thái Lân để phán đoán, hắn dường như biết sự tồn tại của mình. Thậm chí biết cả chuyện mình trùng sinh.
Đây là vì sao chứ? Chẳng lẽ lão thiên không có mắt, lại để tên biến thái này cũng trùng sinh theo, mẹ nó, dựa vào cái gì?
Nam Mộc Nhiễm trước nay không hề văng tục cũng không nhịn được nữa.
Nhưng cũng không sao cả, hắn trùng sinh cũng sẽ không ảnh hưởng việc mình giết hắn. Trùng sinh một lần liền giết hắn một lần, cũng phải xem hắn rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.
“Nhiễm Nhiễm, chúng ta về khách sạn đi.” Giáp Ngọ thấp giọng nhắc nhở Nam Mộc Nhiễm đang trầm tư. Vừa rồi lúc bọn họ xuất phát, Ti Dã mấy người đã không yên tâm. Bây giờ qua lâu như vậy, bọn họ chắc đang sốt ruột chờ ở khách sạn.
Nam Mộc Nhiễm lúc này cũng không thể xông thẳng ra ngoài giết Kim Thái Lân ngay trước mặt hơn ba mươi dị năng giả loại hình công kích. Chỉ có thể gật đầu đồng ý: “Được, chúng ta về khách sạn đi.”
Trong khách sạn, nhìn thấy bọn họ an toàn trở về, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi nghe được trong phòng xép hạng sang 909 ở lầu 9 đang ở một tiến sĩ hàng đầu về y học, di truyền học. Lại còn là người phát minh ra nghiên cứu gen biến dị của nhân loại, tất cả mọi người lại không cách nào bình tĩnh.
“Những người này đang dùng người thật làm thí nghiệm sao?” Lúc Hàn Ứng Đình hỏi câu này, tay có chút run rẩy. Thực sự là bị tức đến phát run.
Yêu thích [Tận thế: Cẩu thả vào núi sâu rừng già tiêu sái sống qua], mời mọi người cất giữ: (m.shuhaige.net) [Tận thế: Cẩu thả vào núi sâu rừng già tiêu sái sống qua] tại Biển Sách Các tiểu thuyết Internet cập nhật tốc độ nhanh nhất toàn mạng.
Trên ghế sau xe, Nam Mộc Nhiễm nhắm mắt lại, tinh thần lực bắt đầu tụ tập, không ngừng thử nghiệm tách lực lượng ra một cách tinh chuẩn dựa theo cấp bậc của đối thủ, sau đó trực tiếp ép về phía biệt thự số 5 cách đó hai căn. Nàng lựa chọn phương thức bạo lực trực tiếp nhất. Chính là lợi dụng uy áp tinh thần lực cường đại để làm nổ đầu toàn bộ ba dị năng giả hệ đặc thù trong biệt thự số 5.
Một bên khác, Trần Thư Hãn sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, dẫn theo Lâm Lập cùng mấy dị năng giả thiên về công kích chuẩn bị rời biệt thự đến khách sạn căn cứ.
“Trần thiếu, nguy hiểm......” nữ hài có dị năng đặc thù kia hoảng sợ nhìn xung quanh, lo lắng hô lên.
Sau đó đột nhiên, bên trong biệt thự, Lâm Lập, nữ hài, và thanh niên kia cả ba người đều cảm nhận được đầu đau như muốn nứt ra. Bọn họ theo bản năng tập trung lực lượng dị năng của mình cố gắng chống lại cảm giác áp bách cường thế này, nhưng lại phát hiện căn bản là vô dụng.
“Lâm Nghiên, mau cứu bọn họ.” Trần Thư Hãn lập tức nhìn về phía một nữ nhân có dị năng hệ chữa trị trong đội ngũ dị năng giả.
Nữ nhân kia hoàn hồn, vội vàng tiến lên chuẩn bị thi cứu. Đúng lúc nàng đến gần.
Trên đầu của Lâm Lập, nữ hài, và thanh niên nam kia đột nhiên tuôn ra một màn huyết vụ, sau đó ba thi thể không đầu thẳng tắp ngã xuống, vết thương ngay cổ máu me đầm đìa. Mà đầu của họ sớm đã biến thành một đống máu thịt nát bét, vương vãi khắp các ngóc ngách phòng khách. Trong đó, máu của Lâm Lập, cũng chính là ca ca của nữ nhân kia, vừa vặn phun lên mặt nàng.
Nữ nhân đầu tiên là ngây người tại chỗ không nhúc nhích, bị cảnh tượng trước mắt dọa đến hô hấp cũng không thông thuận. Sau đó đột nhiên tê tâm liệt phế nhìn thi thể đã mất đầu của Lâm Lập, khóc thét lên.
Trần Thư Hãn trước nay luôn tỉnh táo tự chủ cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa cho phát sợ, một lúc lâu sau hắn mới hoàn hồn. Ép buộc chính mình bình tĩnh lại: “Lão Tần, dẫn người ra ngoài xem một chút xung quanh có gì bất thường không. Tiểu Phong, đến phòng xép hạng sang 909 ở khách sạn căn cứ, mời tiến sĩ Kim Thái Lân đang ở đó đến đây.” Tình huống trước mắt quá quỷ dị và khủng bố, không phải là thứ mình có thể tìm hiểu rõ ràng. Trần Thư Hãn là người thông minh, sẽ không cậy mạnh.
Nghe được lời của Trần Thư Hãn, toàn bộ máu trong người Nam Mộc Nhiễm như ngưng kết lại, không thể có chút phản ứng nào.
Phòng xép hạng sang 909 ở khách sạn căn cứ, nơi này nàng nhớ rất rõ.
Rất nhanh, những người có dị năng ở biệt thự số 5 đi ra sân nhỏ, bọn họ bắt đầu đi dọc theo con đường để dò xét hai bên khu biệt thự. Đương nhiên bọn họ cũng nhìn thấy chiếc Ferrari màu lam ở sân sau nhà Chu Gia, nhưng không ai cảm thấy chiếc xe đã tắt máy này có vấn đề gì, dù sao vị thiếu gia nhà Chu Gia đó trước nay vẫn luôn phô trương. Chiếc G-Class màu trắng, Ferrari màu lam, Maserati màu đỏ, chạy khắp nơi trong căn cứ an toàn Lan Thị, mọi người đều đã quen với hắn.
Chu Lĩnh cùng Giáp Ngọ thấy Nam Mộc Nhiễm không có ý định rời đi, hai người cũng ăn ý đợi trên xe.
Ước chừng nửa giờ sau, Kim Thái Lân liền theo Tiểu Phong tới biệt thự số 5. Hắn lúc này mặc một bộ kiểu áo Tôn Trung Sơn, trông ôn tồn lễ độ, hoàn toàn khác biệt với kẻ điên cuồng, cố chấp tồn tại trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất kia.
Rất nhanh, ba bộ thi thể không đầu được mang đến trước mặt hắn.
“Ba người bọn họ là bị nổ đầu liên tiếp, hay là bị nổ đầu cùng một lúc?” Nhìn vết thương đã từng quen thuộc, nhưng bây giờ lại rất lâu chưa xuất hiện, trong mắt tiến sĩ Kim nhiều thêm mấy phần cuồng nhiệt.
“Cùng một thời điểm.” Trần Thư Hãn rất chắc chắn trả lời.
“Ba bộ thi thể này, đều là cấp bậc gì?” Kim Thái Lân tiếp tục hỏi.
“Lâm Lập là dị năng giả truy ngược cấp ba sơ kỳ, nữ hài này là dị năng giả hệ dự đoán cấp hai trung kỳ, người còn lại là dị năng thấu thị cũng cấp hai trung kỳ.” Trong bốn mươi dị năng giả thì ba người bọn họ là đặc thù nhất, thế mà người chết lại đúng là ba người họ. Trần Thư Hãn không thể không nghi ngờ đối phương ra tay lần này, căn bản là có tính nhắm vào.
Ánh mắt Kim Thái Lân càng thêm cuồng nhiệt: “Trong nháy mắt diệt một người cấp ba sơ kỳ, hai người cấp hai trung kỳ, đối phương là một dị năng giả hệ tinh thần, hơn nữa đã đến cấp năm.”
“Cấp năm......” Trần Thư Hãn chỉ cảm thấy nhận thức của mình trong mấy ngày nay không ngừng bị làm mới, dị năng giả hệ tinh thần cấp năm là khái niệm gì, hắn chưa từng suy nghĩ tới.
“Hơn nữa rất rõ ràng, nàng rất quen thuộc dị năng của mình, đây không phải là lực khống chế có thể có được trong một sớm một chiều. Các ngươi phải cẩn thận, dị năng giả hệ tinh thần cấp năm, là có thể vượt cấp chém giết đấy.” Kim Thái Lân nhìn thi thể, ánh mắt càng thêm khó lường.
Hắn gần như có thể xác định thân phận người ra tay. Dù sao, lúc trước ở Căn cứ Quân sự Tây Thị nàng cũng đã ra tay tương tự, chỉ là khi đó không tàn bạo như hôm nay mà thôi.
“Căn cứ an toàn Lan Thị trước nay luôn hòa bình, sao lại đột nhiên xuất hiện dị năng giả hệ tinh thần cấp năm, có phải là nữ hài mà Âu Dương Vân nói cùng với tiểu đội của nàng không?” Trần Thư Hãn lập tức nghĩ đến sự tồn tại mạnh mẽ biến thái trong miệng Âu Dương Vân.
Kim Thái Lân nhìn Trần Thư Hãn, cười cực kỳ quỷ dị: “Nàng sẽ chủ động đến tìm ta, nếu ngươi muốn gặp nàng, chúng ta có thể cùng nhau về khách sạn.”
Trần Thư Hãn nhìn Kim Thái Lân, ánh mắt càng thêm sâu thẳm: “Ngươi có ý gì?”
“Mối liên hệ giữa chúng ta, sao những người bình thường các ngươi có thể hiểu được chứ?” Giọng Kim Thái Lân đột nhiên trở nên âm trầm, nghe mà rùng mình.
Trần Thư Hãn nhìn Kim Thái Lân rõ ràng đang điên dại không khỏi nhíu mày, đầu óc người này có phải có vấn đề không. Thôi, có lẽ thiên tài và kẻ điên vốn là hai mặt của bản chất con người.
Một bên khác, Nam Mộc Nhiễm ngồi trên xe, nghe rõ ràng từng câu nói của Kim Thái Lân. Khí tức trên người càng ngày càng lạnh. Thông qua lời nói của Kim Thái Lân để phán đoán, hắn dường như biết sự tồn tại của mình. Thậm chí biết cả chuyện mình trùng sinh.
Đây là vì sao chứ? Chẳng lẽ lão thiên không có mắt, lại để tên biến thái này cũng trùng sinh theo, mẹ nó, dựa vào cái gì?
Nam Mộc Nhiễm trước nay không hề văng tục cũng không nhịn được nữa.
Nhưng cũng không sao cả, hắn trùng sinh cũng sẽ không ảnh hưởng việc mình giết hắn. Trùng sinh một lần liền giết hắn một lần, cũng phải xem hắn rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.
“Nhiễm Nhiễm, chúng ta về khách sạn đi.” Giáp Ngọ thấp giọng nhắc nhở Nam Mộc Nhiễm đang trầm tư. Vừa rồi lúc bọn họ xuất phát, Ti Dã mấy người đã không yên tâm. Bây giờ qua lâu như vậy, bọn họ chắc đang sốt ruột chờ ở khách sạn.
Nam Mộc Nhiễm lúc này cũng không thể xông thẳng ra ngoài giết Kim Thái Lân ngay trước mặt hơn ba mươi dị năng giả loại hình công kích. Chỉ có thể gật đầu đồng ý: “Được, chúng ta về khách sạn đi.”
Trong khách sạn, nhìn thấy bọn họ an toàn trở về, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi nghe được trong phòng xép hạng sang 909 ở lầu 9 đang ở một tiến sĩ hàng đầu về y học, di truyền học. Lại còn là người phát minh ra nghiên cứu gen biến dị của nhân loại, tất cả mọi người lại không cách nào bình tĩnh.
“Những người này đang dùng người thật làm thí nghiệm sao?” Lúc Hàn Ứng Đình hỏi câu này, tay có chút run rẩy. Thực sự là bị tức đến phát run.
Yêu thích [Tận thế: Cẩu thả vào núi sâu rừng già tiêu sái sống qua], mời mọi người cất giữ: (m.shuhaige.net) [Tận thế: Cẩu thả vào núi sâu rừng già tiêu sái sống qua] tại Biển Sách Các tiểu thuyết Internet cập nhật tốc độ nhanh nhất toàn mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận