Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được

Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được - Chương 662: Phương bắc Ma Tháp ở trong băng thiên tuyết địa. (length: 5680)

Đối với Quỷ Vương, hoa yêu ý tưởng.
Lâm Trần là thập phần tán đồng.
Hắn cảm giác được phương bắc Ma Tháp lực ảnh hưởng càng ngày càng tăng.
Cho nên mới để cho Quỷ Vương, hoa yêu một đường đi săn giết thủy sinh sinh vật khủng bố. Làm cho bản lĩnh của bọn nó tăng thêm một bước.
Đây là nhất định. Vì vậy.
Lâm Trần để Lý Hướng Dương, Lý Toa Nhi mang theo Quỷ Vương, hoa yêu cùng nhau tổ chức thành đoàn thể đi săn giết thủy sinh sinh vật khủng bố. Hai người một quỷ một yêu tạo thành đoàn đội.
Đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.
Phàm là sinh vật khủng bố nào cản đường bọn họ. Đều không một con nào có thể may mắn thoát khỏi.
Đều bị giết sạch không còn một mống.
Mà Lâm Trần luôn đối với những chuyện bọn họ làm tiến hành soi mói. Không ngừng đưa ra ý kiến của mình.
Yêu cầu bọn họ tiến hành cải tiến.
Lý Hướng Dương, Quỷ Vương, hoa yêu đối với tác phong của Lâm Trần sớm đã quen. Ba người đều không biểu hiện gì khác thường.
Vẫn theo ý của hắn mà cải tiến.
Lý Toa Nhi đối với tác phong của Lâm Trần còn chưa hiểu rõ. Mới lúc ban đầu.
Nàng quả thật vẫn có chút không cách nào thích ứng. Nhưng nàng hiểu rõ.
Lâm Trần càng nghiêm khắc với yêu cầu của nàng. Đối với việc nàng đạt được tiến bộ lại càng có lợi.
Cho nên nàng ép buộc bản thân phải thích ứng với yêu cầu của Lâm Trần. Không ngừng hướng Lý Hướng Dương, Quỷ Vương, hoa yêu học hỏi. Nàng cũng muốn bản thân được Lâm Trần tán thành.
Đặc biệt là Lý Hướng Dương vẫn ở trước mặt nàng đắc ý. Tâm lý phản nghịch của nàng đã bị kích thích.
Liền muốn lấy tốc độ nhanh nhất có được tiến bộ. Tốt nhất là có thể thành công siêu việt Lý Hướng Dương.
Lý Hướng Dương tuy là xem Lý Toa Nhi là đối thủ cạnh tranh. Nhưng ở lúc cả hai phối hợp.
Hắn lại chưa bao giờ làm qua loa. Những chuyện như thế này, Lâm Trần nhìn trong mắt. Vui trong lòng. Đội ngũ do chính mình lãnh đạo. Các thành viên có tinh thần cạnh tranh. Cũng có tinh thần giúp đỡ. Như vậy là tương đối tốt rồi.
Dưới sự ảnh hưởng của Lý Hướng Dương, Lý Toa Nhi.
Quỷ Vương, hoa yêu cũng dưỡng thành thói quen giống nhau. Lúc nên cạnh tranh.
Có thể không ngừng so sánh với nhau. Lúc hợp tác. Sẽ vứt bỏ hết thảy thành kiến.
Tất cả chỉ vì để cho lợi ích của đoàn thể biến đến nhiều hơn một chút.
Lâm Trần đương nhiên hy vọng một đội ngũ như vậy tổng thể uy lực sẽ lớn hơn một chút. Trên đường hướng bắc.
Lâm Trần không ngừng truyền đạt tư tưởng quan trọng bên ngoài cho các thành viên trong đội. Chỉ muốn mọi người có được chỉ thị.
Có thể hợp tác tốt hơn một chút. Sau khi có được sự giúp đỡ của Lâm Trần.
Lý Hướng Dương, Lý Toa Nhi đều không ngừng nâng cao bản lĩnh.
Trước kia đối phó với một sinh vật khủng bố dùng thời gian không ngắn. Bọn họ bây giờ khi đối phó với sinh vật khủng bố giống vậy.
Chỉ cần tốn một nửa thời gian là có thể đối phó được rồi. Họ vô cùng hài lòng với những thành quả mình đạt được.
Mà khi họ trưng cầu ý kiến của Lâm Trần.
Lại luôn nghe Lâm Trần nói ra những lời bất mãn với họ.
"Các ngươi đừng tưởng rằng như vậy là xem như thành công."
"Kế tiếp các ngươi còn phải tiếp tục cố gắng."
"Cố gắng dùng thời gian ngắn nhất có được đột phá mới được."
Lý Hướng Dương nhếch miệng cười.
"Lý Toa Nhi."
"Ngươi nghe chứ sao?"
"Sư phụ hắn vẫn là luôn nói vậy."
"Chúng ta đừng mong có được lời khen của hắn."
"Mà phải tiếp tục cố gắng."
"Bất kể chúng ta đạt được trình độ gì."
"Sư phụ đều là ngọn núi cao mà chúng ta không thể vượt qua."
Lý Toa Nhi nghe Lâm Trần nói ra, một chút cũng không tức giận. Ngược lại.
Nàng cảm thấy rất vui vẻ.
Bởi vì Lâm Trần càng yêu cầu cao với nàng.
Nàng thì càng phải cố gắng để đạt được những yêu cầu đó.
"Lâm Trần."
"Ta có thể cảm giác được sự tiến bộ của mình."
"Tuy rằng sự tiến bộ đó trong mắt ngươi là nhỏ bé không đáng kể."
"Nhưng ta tin tưởng chắc chắn."
"Chỉ cần duy trì nỗ lực liên tục."
"Khoảng cách giữa ta và ngươi sẽ ngày càng nhỏ!"
Lý Toa Nhi tỏ vẻ đầy tự tin như vậy.
Khiến Lâm Trần nở một nụ cười nhạt.
"Tốt lắm!"
"Nếu như các ngươi cảm thấy mệt mỏi."
"Thì cứ nghỉ ngơi trước đi."
"Chờ đến gần Ma Tháp phương bắc."
"Ta sẽ gọi các ngươi dậy."
Lý Hướng Dương, Lý Toa Nhi nhất trí biểu thị. Bọn họ không muốn nghỉ ngơi.
Bởi vì thuyền Bảo Việt càng tiếp cận Ma Tháp phương bắc. Số lượng sinh vật khủng bố càng lúc càng nhiều.
Chúng không giống với những con trước đây. Sinh vật khủng bố trước đây.
Cũng có thể ở dưới đáy nước đi lại tự nhiên.
Còn sinh vật khủng bố bọn họ gặp phải bây giờ. Lại có thể sống rất tốt ở trong băng thiên tuyết địa.
"Sư phụ."
"Ta đoán Ma Tháp phương bắc là tồn tại ở giữa Băng Thiên Tuyết Địa?"
"Bằng không."
"Sao sinh vật khủng bố chúng ta gặp phải."
"Lại có được khả năng chống chọi cực lạnh."
Lâm Trần gật đầu cười.
"Không sai!"
"Tiếp theo chúng ta phải đi đến Ma Tháp phương bắc."
"Là một kiến trúc tồn tại giữa Băng Thiên Tuyết Địa."
"Vì môi trường đặc thù."
"Sinh vật khủng bố từ nơi đó đi ra."
"Cũng có năng lực chống lạnh siêu cấp."
Lý Toa Nhi nghe đến đó.
Không khỏi sửng sốt một chút.
"Nói như vậy."
"Chúng ta nhất định phải tinh thần lên mới được."
"Bằng không chỉ một sơ sẩy."
"Sẽ bị sinh vật khủng bố đặc thù hạ gục a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận