Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được

Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được - Chương 209: Cái này quỷ tân nương là một luyến ái não ? . (length: 7947)

Cái tên Chinh Chiến Quỷ Thánh này, lúc trước còn kêu cha gọi mẹ muốn đi tìm đệ đệ đoàn viên.
Hiện tại cầm được chỗ tốt của Lâm Trần, nhất thời cảm thấy theo Lâm Trần quá thơm. Đệ đệ ư?
Đệ đệ cái gì? Hắn từ nhỏ đã một mình lớn lên.
Hắn có thể không nhớ rõ mình có một đứa em trai ấy chứ.
Lâm Trần không nói gì, mà là móc ra một ít trái cây, ném cho Nguyên Bảo và Lão Đỗ.
Lần này Lâm Trần móc ra rất nhiều trái cây, tổng cộng có 20 quả thể chất, 20 quả quỷ lực. Chia cho Nguyên Bảo và Lão Đỗ, vừa vặn mỗi người 20 quả.
Nguyên Bảo và Lão Đỗ sau khi bắt được số trái cây này đều thụ sủng nhược kinh.
Nhất là Lão Đỗ, hắn vội vàng dâng hai tay, rất sợ những trái cây này rơi xuống đất.
Lâm Trần nói: "Hai người các ngươi đi theo ta lâu nhất, trước kia vẫn rất thiếu tiền, cho nên cũng không có cách nào mua trái cây cho các ngươi tăng thực lực lên, những trái cây này coi như là ban thưởng cho các ngươi trong khoảng thời gian này."
"Hai người các ngươi, mỗi người 20 quả, đại khái có thể đủ cho các ngươi tu luyện thành đỉnh phong Quỷ Đế, chờ các ngươi tu luyện thành đỉnh phong Quỷ Đế, ta có thưởng khác."
Nghe vậy, Nguyên Bảo và Lão Đỗ đều cảm kích sắp rơi nước mắt!
Nhất là Nguyên Bảo, lúc này càng là một bả nước mắt một bả nước mũi lau, cảm động muốn chết.
"Lão đại! Tuy là ta biết ngươi luôn rất keo kiệt! Nhưng mà lúc ngươi lấy trái cây ra, thật sự rất tuấn tú!"
"Thật sự quá cám ơn lão bản! Làm việc gần một năm! Xem như là phát tiền lương!"
Nghe được hai người này nói, mặt Lâm Trần thoáng cái đen lại. Hai người này, thật là trong miệng chó nhả không ra ngà voi!
Khen người mà sao nghe cứ như đang chửi mình vậy? Sau đó, Lâm Trần vừa nhìn về phía đám người Trương Thiên Sách.
Nói thật, đám người Trương Thiên Sách là người chơi Thượng Cổ, Lâm Trần không có bao nhiêu hảo cảm.
Thậm chí là bản thân Trương Thiên Sách, Lâm Trần tối đa chỉ cảm thấy có chút quen thuộc, còn lâu mới gọi là có hảo cảm. Mà bọn họ cũng không phải là thủ hạ của mình, mình không có nghĩa vụ phải phát trái cây cho bọn hắn.
Cho nên mặc dù lúc này đám người chơi Thượng Cổ này mắt đã trông mòn con ngươi, tròng mắt đều sắp rơi ra ngoài, nhưng Lâm Trần chỉ liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó liền dời ánh mắt đi.
Lâm Trần nhìn về phía quỷ tân nương, ánh mắt dường như có chút phức tạp, mở miệng nói: "Ngươi..."
Quỷ tân nương ngẩn người, sau đó vội vàng xua tay, nói: "Trái cây vẫn là ngài dùng đi! Ta không cần, cảm ơn."
Vẻ mặt Lâm Trần không chút biểu cảm: "Ta đã nói muốn cho ngươi trái cây khi nào?"
Quỷ tân nương gò má đỏ bừng, xấu hổ cúi thấp đầu. Nhưng quỷ tân nương tỉ mỉ nghĩ lại cũng đúng.
Mình theo Lâm Trần thời gian không lâu lắm, hơn nữa đối với Lâm Trần cơ hồ không có bất kỳ sự trợ giúp nào.
Thậm chí còn khiến cho Lâm Trần năm lần bảy lượt chiếu cố mình, nhất là lần Thiên Âm Quỷ thánh kia, Lâm Trần càng là giúp mình đỡ một kích. Có thể nói mình không những không giúp được gì cho Lâm Trần mà còn gây cho hắn không ít phiền phức.
Như vậy mà mình lại còn mặt dày muốn được ban thưởng ư? Mình lại còn to gan xin không cần nhận thưởng. Thật là buồn cười.
Ai ngờ được, ngay lúc đó, Lâm Trần đi tới trước mặt quỷ tân nương.
Lâm Trần tay lớn khẽ lật, lấy ra một kiện Quỷ Khí, hắn nắm tay quỷ tân nương, chậm rãi đặt Quỷ Khí vào lòng bàn tay nàng. Giờ phút này, quỷ tân nương ngây người, nàng liếc nhìn Quỷ Khí trong tay, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Trần.
Vừa lúc quỷ tân nương ngẩng đầu, ánh mắt của nàng chạm phải ánh mắt của Lâm Trần.
Ánh mắt Lâm Trần sâu thẳm vô cùng, giờ khắc này, quỷ tân nương thấy choáng váng, chìm đắm sâu trong đó. Mà bên tai quỷ tân nương cũng vang lên giọng nói ôn nhu của Lâm Trần.
"Đây là phần thưởng ta tặng cho ngươi, ngươi tốt nhất nên nhận lấy, sau này nếu như ta mất, hy vọng nó có thể thay ta bảo hộ ngươi."
Nghe vậy, gò má quỷ tân nương nóng hổi, một cỗ nhiệt khí từ đầu nàng bốc lên.
Quỷ tân nương nhanh chóng che gò má, xấu hổ lắc đầu, cực kỳ giống một thiếu nữ đang rơi vào bể tình.
"A... A... A... người ta thật sự xấu hổ quá đi!"
"Quà tặng quý giá như vậy, sao ngươi có thể đưa cho người ta trước mặt nhiều người thế này chứ! Ngươi nên lén lút đưa cho người ta mới phải!"
. . .
"Lão đại, cô gái này làm sao vậy?"
Nguyên Bảo nhìn quỷ tân nương đang che mặt xấu hổ điên cuồng, không hiểu gì cả.
"Ta cũng không biết."
Vẻ mặt Lâm Trần cũng không hiểu gì.
Từ lúc ban đầu, Lâm Trần chẳng làm gì cả, chỉ đứng tại chỗ.
Nhưng ai ngờ quỷ tân nương này dường như đang tự tưởng tượng ra chuyện gì đó, sau đó tự xấu hổ.
"Haizzz, thật phiền phức!"
Lâm Trần tùy tiện lấy ra một kiện Quỷ Khí, sau đó đi tới bên cạnh quỷ tân nương, nhét vào tay nàng.
"Đưa cho ngươi, cầm đi, đừng có thần kinh nữa!"
Giọng Lâm Trần cực kỳ sốt ruột.
Nhưng lúc này quỷ tân nương nghe được ngữ khí cũng cảm thấy cực kỳ ôn nhu, đồng thời liên tưởng tới khuôn mặt anh tuấn tiêu sái của Lâm Trần, dường như Lâm Trần đang nhìn mình đầy thâm tình rồi nói.
"Này, cầm lấy đi, cẩn thận đấy, Quỷ Khí này rất sắc bén, ngàn vạn lần đừng để bị cứa vào tay."
. . .
Gò má quỷ tân nương càng đỏ hơn, tim cũng đập loạn nhịp.
"Quá cảm ơn ngươi!"
Quỷ tân nương nhón chân lên, nhẹ mổ vào gò má Lâm Trần một cái. Lâm Trần nhất thời bị hoảng sợ, vội vàng lùi lại mấy bước.
"Ôi chao, ngươi làm cái gì thế?"
Sau đó Lâm Trần vẻ mặt ghét bỏ dùng tay áo xoa xoa gò má.
Nhưng một màn này rơi vào mắt quỷ tân nương lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác.
Dường như tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên hồng nhạt vô cùng, thậm chí có cả những bong bóng nhỏ đang bay lơ lửng.
Mà Lâm Trần lại đang vẻ mặt ôn nhu thâm tình đưa tay ra, chậm rãi đặt lên chỗ dấu môi son, đồng thời nói.
"Đây là lần đầu tiên người yêu hôn ta, ta phải xoa cho đều mới được."
Quỷ tân nương như muốn tan chảy!
Giờ phút này quỷ tân nương đã hoàn toàn đắm chìm trong sự dịu dàng của Lâm Trần, hoàn toàn không thể kiềm chế được nữa...
Lâm Trần liếc nhìn quỷ tân nương, thân thể không tự chủ được rùng mình một cái. Cô gái này bị làm sao vậy?
Sao từ sau khi khôi phục ký ức, cảm giác giống như thay đổi thành người khác vậy? Quả nhiên, phụ nữ đều là sinh vật đáng sợ.
Tốt nhất mình vẫn nên cách xa các nàng một chút thì hơn. Lâm Trần quay đầu, đi vào mật thất.
Những người còn lại cũng theo sát sau lưng Lâm Trần.
Mà những người chơi Thượng Cổ không xa thấy cảnh này, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ thất vọng ủ rũ.
"Thiên Sách ca! Còn trái cây của chúng ta đâu?"
"Đúng vậy! Thiên Sách ca! Tại sao chúng ta lại không có trái cây a!"
"Cái kia quỷ tân nương còn có cả một cái Quỷ Khí, vì sao chúng ta lại không có gì hết vậy?"
Nghe thấy những tiếng chất vấn của người chơi Thượng Cổ ở phía sau, vẻ mặt Trương Thiên Sách cũng lộ rõ vẻ bất lực.
"Các ngươi hỏi ta sao?! Các ngươi thấy ta giống như có trái cây lắm à?!"
Tất cả mọi người đều im lặng, chỉ đành ngoan ngoãn theo sau Lâm Trần đi vào mật thất.
Trong mật thất rất rộng rãi, ở giữa mật thất có một bãi đá, trên bãi đá đặt một chiếc đĩa CD. Nhìn thấy chiếc đĩa CD này, ánh mắt Lâm Trần sáng lên.
"Tìm thấy rồi!"
Lâm Trần vươn tay ra, chiếc đĩa CD tự động bay về phía hắn.
Vừa bắt được chiếc đĩa CD trong tay, hệ thống liền truyền đến tiếng thông báo!
«Tích tích tích! Phát hiện kí chủ nhận được một vật phẩm vô cùng trân quý! Đang tiến hành quét hình! » « Quét hình thành công! Kí chủ nhận được đĩa CD của tổ tiên Cơ Giới Quỷ tộc! Hệ thống đang đánh giá giá trị! » « leng keng! Đánh giá giá trị thất bại! Mời kí chủ tự định giá bán! »...
Bạn cần đăng nhập để bình luận