Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được

Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được - Chương 166: Hai vạn năm trước. (length: 7681)

Năm sáu chục người chơi, ánh mắt trừng một cái so với một cái lớn, dường như gặp quỷ vậy. Lão Đỗ cùng Nguyên Bảo lúc này cũng có chút mộng mị.
Hai người bọn họ cảnh giới có chút thấp, nhìn không ra chuyện gì xảy ra.
Nhưng vừa rồi một màn kia ở trong mắt Lâm Trần, quỷ tân nương, tiểu lão đầu và cả Huyết Nguyệt tộc trưởng, thì lại vô cùng rõ ràng.
"Không cần nhìn, hai người cảnh giới chênh lệch quá xa, đã không còn là chuyện đao pháp có thể bù đắp."
"Cái người chơi dùng trường đao này tối đa cũng chỉ là đỉnh phong Quỷ Đế, thế nhưng lão thái bà kia ít nhất cũng là Bán Thánh."
Lâm Trần vừa nói xong.
Lão Đỗ cùng Nguyên Bảo liền trợn tròn mắt!
Hai người bọn họ kinh ngạc nhìn về phía lão thái bà.
"Bán Thánh?!"
Hai người không hẹn mà cùng kinh hô thành tiếng.
Về phía người chơi, cái người chơi dùng phi đao kia sắc mặt âm tình bất định, trải qua tình cảnh vừa nãy, hắn cũng mơ hồ đoán được vài phần.
"Chẳng lẽ là Bán Thánh sao?"
Người chơi phi đao nhíu mày, đang suy tư đối sách.
Tất cả người chơi đều đang nhìn hắn, chờ đợi hắn ra lệnh.
Nhưng ai ngờ, một giây sau người chơi phi đao cả người nhanh chân chạy, giống như gặp phải cọp thỏ vậy!
"Nói đùa! Ta không phải đối thủ của Bán Thánh! Các huynh đệ lên đi! Ta chạy trước! Sau này hữu duyên gặp lại! 21"
Người chơi phi đao vung chân chạy như bay, vừa chạy vừa nói.
Ai ngờ, một đạo bóng đen từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đập trúng tên người chơi phi đao này. Bụi mù tan đi, người chơi mới nhìn thấy, nguyên lai là lão thái bà!
Lão thái bà bóp cổ người chơi phi đao trong tay, nhấc hắn lên giữa không trung. Thấy vậy, tất cả người chơi đều lạnh hết cả người.
"Xong xong!"
"Lần này triệt để xong đời!"
"Trong đội bọn ta, hai người lợi hại nhất đều không phải là đối thủ của lão thái bà này!"
"Vậy bây giờ phải làm sao đây!"
Lão thái bà ngón tay dùng sức, bóp cho người chơi phi đao ngất đi, sau đó ném hắn sang một bên. Tiếp theo, lão thái bà không nhanh không chậm bước về phía đám người chơi.
"Các ngươi đào mồ của con ta, đánh con ta, còn ăn nói xấc xược với ta, hôm nay các ngươi cứ ở lại đây hết đi, ta muốn lấy máu thịt các ngươi làm tiệc rượu sống cho con trai ta!"
Nghe thấy "tiệc rượu sống", tất cả người chơi đều trợn mắt, sợ đến run rẩy. Trước khi đến, bọn họ đã tìm hiểu qua phong tục ở đây.
Tương truyền có một tộc Quỷ, trời sinh hung ác, tàn bạo, thích ăn thịt sống. Nhất là khi có đủ vài chục người, cho bọn họ vào nước tương, rồi sau đó ăn. Loại này gọi là tiệc rượu sống.
Trong chớp mắt, một nỗi tuyệt vọng tràn ngập trong cơ thể đám người chơi. Bọn họ đều cảm thấy xong đời.
Nhưng ai ngờ, ngay lúc này.
Lâm Trần mang theo quỷ tân nương bọn họ từ trên trời giáng xuống, chặn đường đi của lão thái bà. Thấy mấy người này, lão thái bà nhíu mày, tỏ vẻ rất không thích!
Điều mà nàng ghét nhất, chính là có kẻ quấy rầy lúc báo thù! Những kẻ như vậy, thường còn đáng ghét hơn cả kẻ thù!
Đối diện với người như vậy, lão thái bà tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
"Lâm...Lâm Trần?"
Đám người chơi thấy Lâm Trần xuất hiện, như thể thấy được cọng cỏ cứu mạng. Bọn họ nhanh chóng nhao nhao nói, cầu xin Lâm Trần mau cứu họ.
Lâm Trần nghe lời miêu tả của bọn họ, nhất thời đau đầu mặt mày đen lại. Đám người chơi này thật là giỏi thêm mắm dặm muối.
Rõ ràng là bọn họ chủ động đào mồ nhà người ta, lại nói là bất cẩn xông vào, sau đó thấy trong hang có bảo bối, muốn giúp người ta đặt lại vị trí cũ.
Rõ ràng là bọn họ chủ động đánh con trai người ta, dùng mạnh lấn yếu, lại nói là cùng con trai người ta tỷ võ luận bàn, giúp người ta trưởng thành. Rõ ràng là bọn họ nhục mạ lão nhân gia, lại nói là giúp lão nhân gia rèn luyện khả năng chịu đựng tâm lý.
Tóm lại, nghe xong những lời miêu tả của đám người chơi, cả người Lâm Trần cũng không tốt. Mẹ nó, nếu không phải ta cứ ở bên cạnh nhìn, ta đã tin chuyện ma quỷ của các ngươi rồi!
Cái gì đại thánh nhân!
Lâm Trần tuy cũng từng đào sào huyệt của người khác, ví dụ như trước kia là Quỷ Vương, còn có thiên âm Từ Đường. Nhưng Lâm Trần thân ngay không sợ chết đứng, hắn dám làm thì hắn dám nhận!
Đại trượng phu hào sảng, làm là nhận! Giống như lũ người chơi này làm mà không dám nói, còn bày đủ loại lý do.
Lâm Trần khinh bỉ nhất!
Kỳ thực Lâm Trần vốn cũng không muốn cứu bọn họ.
Nhưng nghĩ đến đám người này đều là quỷ kim giá trị sống sờ sờ, trong lòng Lâm Trần nhất thời động lòng trắc ẩn.
Nếu bỏ mặc năm sáu chục người chơi này, để lão thái bà giết hết, thì tổn thất mất mấy trăm quỷ kim giá trị!
Tổn thất này chính là của mình!
Lâm Trần tuyệt không cho phép tình huống này xảy ra!
Vì vậy, Lâm Trần xuất hiện trước mặt lão thái bà.
"Ngươi là tới cứu chúng sao?"
"Nhưng mà lão thân khuyên ngươi một câu, muốn cứu bọn chúng cũng được, không sợ chết là được." Lão thái bà nhìn về phía Lâm Trần, liếm môi.
Phải nói rằng, chàng trai trẻ trước mặt này, dáng dấp đẹp trai không nói, da dẻ còn trắng trẻo nõn nà, chắc chắn khẩu vị rất tốt! Còn có cô bé bên cạnh thanh niên này, chậc chậc chậc, xinh đẹp tuyệt trần như thủy linh vậy!
Dáng người cao ráo, ngực tấn công, mông phòng thủ, mặt thiên sứ, thân hình ma quỷ!
Tuy rằng so với mình hồi trẻ thì vẫn còn kém một phần, nhưng nếu có thể bắt về cho con trai mình, cũng không tệ.
Còn gã tiểu lão đầu kia, một đứa mao hài tử, còn gã trung niên kia nữa, lão thái bà không muốn ăn, định sẽ ném xuống vách núi luôn. Còn cái cuối cùng... Cuối cùng cái đó... Lão thái bà đang đánh giá đám người của Lâm Trần.
Nhưng càng đánh giá, bà càng phát hiện có điều không đúng.
Ánh mắt của bà đảo qua mọi người, nhìn thẳng vào Huyết Nguyệt tộc trưởng ở phía sau nhất. Không hiểu sao, lão thái bà luôn cảm thấy mình đã từng gặp người loài này ở đâu rồi.
"Sao ta cảm thấy dường như đã gặp ở đâu đó rồi?"
Lão thái bà nhíu mày, nhất thời vô số ký ức tràn vào trong đầu, khiến bà có chút đau đầu! Lão thái bà vươn tay, liên tục vỗ vào đầu mình, dường như đang nhớ lại gì đó. Cuối cùng, ký ức từng chút hiện lên, chắp vá lại!
Trong một khoảnh khắc, "bụp" một tiếng, lão thái bà đã nhớ ra!!
Hai vạn năm trước, đã từng có ba nhân vật lớn đến Thất Sát Quỷ Tộc!
Khi đó, Thất Sát Quỷ Tộc đã xuất toàn tộc để đón tiếp ba nhân vật lớn này. Ngay cả lão tộc trưởng có cảnh giới Quỷ Thánh cũng phải kinh động!
Để nghênh đón ba vị này, vô số lão quỷ đã không tiếc hao tổn thọ mệnh, từ trong phục tô mà sinh ra. Hai vạn năm trước là một ký ức quá xa xôi.
Lão thái bà vẫn còn nhớ, lúc đó mình chỉ là một cô bé quỷ, mộng mộng màng màng, nếu đổi sang tuổi người, chắc chỉ tầm mười sáu tuổi.
Khi đó, lão thái bà đứng trên vách đá, nhìn Thất Sát Quỷ Tộc xếp thành hàng dài cả ngàn dặm, chỉ để đón ba nhân vật lớn! Ba nhân vật kia, cũng đều là khí chất tuyệt luân, thực lực siêu tuyệt, tựa như thiên thần giáng trần, tiến vào tổ địa Thất Sát Quỷ Tộc. Khi còn trẻ, lão thái bà cứ đứng nhìn ba người đó đi qua trước mắt.
Trong chốc lát, trong lòng lão thái bà bỗng dưng run rẩy....
Bạn cần đăng nhập để bình luận