Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được

Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được - Chương 309: Ngươi không đủ giải khai Lâm Trần. (length: 7891)

"Chúng ta có duyên gặp lại."
Lâm Trần hướng về phía những người chơi còn lại nói.
Hắn thực tế biết ý của nhóm người chơi, chỉ là muốn một phương thức liên lạc mà thôi.
Nhưng theo Lâm Trần, mọi người đều là bèo nước gặp nhau, mình cứu bọn họ, họ cũng giúp mình. Nói đúng ra, họ chẳng nợ ai cái gì.
Đương nhiên, điều quan trọng hơn là, nếu Lâm Trần hiện tại cho bọn họ phương thức liên lạc. Vậy sau này mình buôn bán người chơi, chắc chắn sẽ bán đi cả bạn bè, người thân của họ.
Đến lúc đó họ tìm đến mình qua phương thức liên lạc để mình tha cho người thân, bạn bè gì gì đó thì phiền phức lắm.
Đừng nói người thân bạn bè của họ, thực tế cả năm người chơi này cũng nằm trong kế hoạch của Lâm Trần.
Bên kia, năm người chơi này nghe lời của Lâm Trần xong, trên mặt đều lộ vẻ cô đơn.
"Vậy cũng được."
"Sau này còn gặp lại, hy vọng chúng ta sẽ còn gặp lại."
Năm người chơi lại hàn huyên một hồi, rồi sau đó rời đi.
"Lão đại, tiếp theo chúng ta làm gì?"
Nguyên Bảo hỏi.
Lão Đỗ cũng lên tiếng hỏi: "Lão bản, ta có chút không hiểu, bây giờ ở đây nhiều người chơi như vậy, không phải là cơ hội tốt để bắt cóc họ sao? Bây giờ năm người họ đi rồi, muốn tìm người chơi khác chúng ta lại phải mất công."
Lâm Trần nghi ngờ nhìn Lão Đỗ: "Ai nói chúng ta phải đi bắt cóc người chơi hả?"
Lão Đỗ và Nguyên Bảo đều có chút ngây ra.
Theo tính cách của lão đại nhà mình, không phải đáng ra nên ra tay với người chơi sao?
"Nhiệm vụ chính của chúng ta lần này là đến đây xây dựng hãng quỷ cơ giới, chuyện bán người chơi hãy tạm gác lại sau."
Lúc này, Lâm Trần đã cảm nhận được Hỏa Nguyên Tố bất an, xao động ở xung quanh.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Cự Sơn trước mặt, đây chính là Băng Hỏa Sơn.
Bất quá đây là ngoại vi của Băng Hỏa Sơn, Hỏa Nguyên Tố ở đây còn chưa đủ mạnh.
Theo lời Cơ Giới Thủy Tổ nói, nếu muốn xây dựng một nhà máy thì nhất định phải xây dựng ở khu vực núi lửa, như vậy mới được.
Lâm Trần liếc nhìn Cơ Giới Thủy Tổ, đúng lúc này Cơ Giới Thủy Tổ cũng đang nhìn hắn. Cứ như tâm linh tương thông, cả hai dường như đều đọc thấu ý nghĩ của đối phương.
"Vào núi."
Lâm Trần nói.
Rất nhanh, cả đám người hạo hạo đãng đãng xuất phát.
Tuy xung quanh có rất nhiều người chơi, nhưng thứ nhất bọn họ làm việc rất khiêm tốn, thứ hai là Lâm Trần và mọi người đều đã thay đổi ngoại hình. Cho nên người chơi không hề chú ý đến Lâm Trần.
"Lão đại, chẳng lẽ ngươi cứ vậy mà buông tha cho những người chơi đó sao?"
Nguyên Bảo hỏi. Lâm Trần mỉm cười, buông tha cho họ, sao có thể chứ.
Chỉ là bây giờ không phải thời cơ tốt để ra tay, trước tiên cần phải vào núi xem đã.
Dù sao những người chơi này sớm muộn gì cũng sẽ vào núi, chi bằng mình vào trước bố trí bẫy. Lâm Trần vừa nghĩ, vừa cùng mọi người đi về phía trước.
… Bên kia. Trong hoang mạc.
Trên một tảng đá lớn, một thân ảnh đứng đó. Áo choàng sau lưng hắn bay phất phới.
Người này không ai khác chính là thành chủ Hi Vọng Chi Thành. Lúc này, thành chủ Hi Vọng Chi Thành đang vô cùng lo lắng.
Hắn vừa đi gặp vị đại nhân kia thì Lâm Trần đã nhân lúc hắn không có ở đó huyết tẩy hết quỷ vật ở Hi Vọng Chi Thành. Đó đều là con dân của hắn, hắn vô cùng yêu thương con dân của mình.
Nghĩ đến đây, thành chủ Hi Vọng Chi Thành lấy từ trong lòng ra một chiếc bình.
Thân bình trong suốt, có thể nhìn thấy mọi vật bên trong.
Điều khiến người ta giật mình là, trong chiếc bình này, thình lình chứa cả một thành phố nhỏ. Không sai, chính là một thành phố nhỏ, giống y hệt Hi Vọng Chi Thành.
Thành chủ Hi Vọng Chi Thành cất toàn bộ Hi Vọng Chi Thành vào trong chiếc bình này.
Đương nhiên, ngoài kiến trúc thành trì ra, toàn bộ quỷ vật ở Hi Vọng Chi Thành cũng đều ở bên trong.
Nói đúng ra thì Hi Vọng Chi Thành không chỉ là một thành thị mà là một phạm vi thế lực, một khu vực.
Chỉ cần bước chân vào phạm vi khu vực này, đều có thể coi là Hi Vọng Chi Thành. Cho nên lúc đầu Lâm Trần bán quỷ vật của Hi Vọng Chi Thành, thực tế chỉ là một bộ phận của Hi Vọng Chi Thành.
Hi Vọng Chi Thành thật sự rất lớn, số lượng quỷ vật bên ngoài cũng vượt xa số lượng quỷ vật trong thành.
"Cũng phải nhờ ngươi, Lâm Trần, nếu không có ngươi, quỷ vật ở Hi Vọng Chi Thành cũng không đoàn kết đến thế."
Trong mắt thành chủ Hi Vọng Chi Thành ánh lên tia sáng.
Quỷ vật ở thế giới này không chỉ biết giết chóc.
Quỷ vật ở thế giới này cũng có gia đình riêng, cũng có người mình yêu thương, cũng có bạn bè thân thiết. Cho nên, sau khi Lâm Trần bán quỷ vật ở thành Hi Vọng, bạn bè và người thân của những con quỷ đó cũng đều biết chuyện. Bọn họ đổ hết tội lên đầu Lâm Trần.
Bọn họ căm hận Lâm Trần, oán hận Lâm Trần, vì thế họ mới chủ động chọn gia nhập Hi Vọng Chi Thành, xin thành chủ Hi Vọng Chi Thành dẫn họ đi tìm Lâm Trần, để trả thù.
Ngay lúc thành chủ Hi Vọng Chi Thành đang trầm tư thì bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Bóng người này là một trong những tâm phúc của thành chủ Hi Vọng Chi Thành, người được thành chủ phái đi làm nhiệm vụ vào ngày xảy ra chuyện nên tránh được độc thủ của Lâm Trần.
Người thuộc hạ này thực lực cũng không tầm thường, chính là cường giả cấp Quỷ Thánh đỉnh phong.
"Thành chủ, đã điều tra rõ ràng rồi."
"Vừa rồi Lâm Trần xác thực đã tiến vào vùng đất này, nhưng mà..."
Thành chủ Hi Vọng Chi Thành khẽ nheo mắt: "Nhưng mà sao?"
"Nhưng thuộc hạ vừa tìm thì phát hiện nửa canh giờ trước bọn Lâm Trần đã biến mất rồi."
"Xin thành chủ thứ lỗi, mảnh hoang mạc này rộng lớn như vậy, muốn tìm bọn Lâm Trần e là không dễ."
Thành chủ Hi Vọng Chi Thành ánh mắt sáng lên: "Gần đây có thứ gì khác không, ví dụ như ốc đảo hoặc căn cứ quỷ vật các loại."
Người thuộc hạ này mắt sáng lên, dường như đã nghĩ ra gì đó, vội vàng nói:
"Bẩm thành chủ, ốc đảo thì không có, nhưng ở phía bắc của chúng ta lại có một tòa Băng Hỏa Sơn, vừa rồi thuộc hạ đã đến đó xem, nơi đó bây giờ tập trung rất nhiều người chơi, có lẽ khoảng ba, bốn vạn người, nhưng nơi đó đến giờ vẫn bình thường, không có dấu hiệu Lâm Trần ra tay, cho nên có thể Lâm Trần đã không đi Băng Hỏa Sơn."
Người thuộc hạ nói.
Thành chủ cười cười: "Ngươi vẫn không hiểu Lâm Trần, người này gian xảo, hành động lại có tính toán, tình cờ gặp nhiều người chơi tụ tập như vậy, hắn tuyệt đối không thể ngồi yên được, sớm muộn gì cũng ra tay, sở dĩ hiện tại hắn không xuất thủ, có lẽ là phải làm chuyện gì đó khác trước đã, vì vậy theo ta, Lâm Trần chắc chắn ở khu vực Băng Hỏa Sơn."
Nghe xong lời thành chủ Hi Vọng, người thuộc hạ này trợn tròn mắt, đã hoàn toàn kinh ngạc.
"Chúng ta đi đến đó ngay."
Thành chính. Bên trong suối phục sinh.
Từng người chơi lần lượt đi ra khỏi suối.
Những người chơi này có khi là người chơi mới tham gia trò chơi, có khi là người chơi chết khi thử thách phó bản dã ngoại. Đương nhiên, cũng có một bộ phận người chơi bị Lâm Trần bán đi sau đó lại mua thiết bị đăng nhập.
Nhóm người chơi sau cùng này vừa đăng nhập xong, việc đầu tiên là đến ngay đại bản doanh của liên minh hút máu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận