Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được

Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được - Chương 347: Huyết tinh tế tự. (length: 5684)

Bỏ hoang xa lộ, khắp nơi đều là xe cộ phế thải cùng một ít Liệp Cẩu đang dò xét lãnh địa, bọn chúng kết thành từng đàn, mặc kệ tàn sát bừa bãi thiên hạ quỷ quái, tiến hành những hoạt động nguyên thủy của mình.
Văn minh, dã man cùng với khủng bố, ba loại hình thái văn minh không phù hợp nhau hội tụ trên mảnh đại địa này, bọn chúng không xâm phạm lẫn nhau, thậm chí còn có thể giao hòa lẫn nhau.
Cũng như con chó lớn đang đứng trước mặt Lâm Trần, một con mắt đã biến mất, thay vào đó là hốc mắt khô lâu viền màu lam u quỷ dị, phía sau cũng lộ ra một mảng lớn khớp xương.
Gã hình thái dị dạng rõ ràng như vậy, đặt trong game ít nhất cũng là một tiểu Boss, nhưng bây giờ, hắn ngoan ngoãn nằm dưới chân Lâm Trần, hít vào nhiều mà thở ra thì ít, "Lại thêm một con!"
Bây giờ Lâm Trần đã rất ít khi ra tay, thường là bảo vệ mấy Hỏa Chủng của một chủng tộc rồi sau đó, mở miệng đưa bọn hắn vào trong bụng mình đoàn tụ.
Nói đến đây Lâm Trần không khỏi nhổ nước bọt chính mình một chút về 12 con cự thú trong cơ thể, các ngươi đạp mã cũng đâu phải là người anh em Thao Thiết, làm sao lại có thể ăn nhiều đến vậy?
Hơn nữa lại kén ăn một cách kỳ lạ, chỉ thích những thứ nửa người nửa quỷ này.
Nói đi cũng phải nói lại, mùi vị cũng không tệ lắm, Diệp Lão đưa cho hắn cái túi đeo lưng đựng đủ các loại gia vị, quả thật làm cho hắn đã cai ham muốn ăn uống lại một lần nữa có xung động này.
Đương nhiên, thứ kỳ quái nhất trong đó vẫn là cái dụng cụ truyền tin từ xa, nếu không phải dị thú xung quanh luôn nhắc nhở hắn nơi đây là thế giới phục hồi khủng bố, thì có lẽ Lâm Trần đã thường xuyên đem cái máy thông tin kia thành một cái radio xoay số rồi, mấu chốt là còn có thể dò đài được nữa.
Khiến cho hắn có cảm giác đang chơi một trò chơi ma huyễn, đột nhiên nhặt được một khẩu Sniper Rifle chín li.
Tóm lại, muốn thế nào cũng được, nhưng chuyện này không quan trọng, dù sao hắn cũng không phải đến đây để giải khuây, chính sự mới là quan trọng.
"Mười năm thời gian cũng đã lợi dụng Quỷ Hồn để thành lập một thể chế chỉ huy thống nhất thô sơ, thật không biết tiếp theo các ngươi sẽ sáng tạo ra kỳ tích lớn cỡ nào."
Lâm Trần có chút cảm khái nói, cái máy thông tin kia tuyệt nhiên không phải linh kiện điện khí thông thường lắp ráp thành, khỏi phải nói, từ lúc khủng bố hồi phục xuất hiện trên hành tinh này, ngành nghề chế tạo truyền thống đã bị đả kích.
Kéo con Cẩu Vương còn thoi thóp, Lâm Trần thu liễm suy nghĩ miên man của mình, đang định làm thế nào để nấu canh thì đột nhiên nghe thấy từ đằng xa truyền đến tiếng ồn ào náo động.
Trên đường đi, hắn đều dùng quỷ lực để di chuyển, cho nên mới đi thẳng một mạch, chứ không có đi theo những con đường có sẵn, mà bây giờ nghe thấy âm thanh ồn ào thì vừa vặn lại ở chỗ đó, điều này làm hắn không biết phía trước rốt cuộc là thứ gì.
"Oa ah!"
"Khiến cho hắn bơi thêm vài vòng, nhất định sẽ kích thích lòng tôn kính đối với thần linh?"
"Biết bao nhiêu người trẻ tuổi cường tráng, đây mới chính là điều vĩ đại của miện hạ theo đuổi!"
"Khiến cho hắn lao vào đi, nhìn cho rõ!"
...
Từng tiếng la hét vang lên dồn dập, quỷ lực của Lâm Trần quét qua, một bữa tiệc máu tanh của Thao Thiết đang diễn ra, mấy người ghé vào một cái bệ đá, quần áo trên người như những mảnh vải rách treo lủng lẳng, vài người khác thì đứng bên cạnh, trên mặt lộ ra nụ cười khát máu.
Một lão già gầy yếu nằm úp sấp hung tợn trên người cô gái đang ở trên bãi đá, nhìn thi thể đã bị moi bụng xẻ ngực, mang vẻ mặt điên cuồng, nửa thân dưới không ngừng run rẩy.
Lâm Trần có thể thấy rõ, người con gái nằm trên bãi đá, lồng ngực vẫn còn yếu ớt phập phồng, nàng vẫn còn sống, nhưng từ bụng trở xuống, ruột và thận đều đã lộ hết ra ngoài...
Phía dưới tử cung và những chỗ không thể miêu tả cũng bị lật hết cả lên, một hiện trường giải phẫu toàn bộ, kèm theo những chất lỏng màu trắng đục bắn ra, lão đầu lúc này mới hài lòng đi xuống tế đàn, nhận lấy quyền trượng.
Lão đầu mặt mày Bi Thiên Mẫn Nhân, cầm quyền trượng được khảm tinh thạch màu máu trong tay đã thay lại quần áo chỉnh tề, ánh mắt hướng về phía tên gia hỏa đang thoi thóp trên tế đàn.
Quyền trượng giơ lên mạnh mẽ, rồi hạ xuống mạnh mẽ, đầu hắn như dưa hấu vỡ tung, đám người vây xem phía sau không khỏi rụt cổ lại, nhưng sự cuồng nhiệt trong mắt thì càng thêm nghiêm trọng.
"Nhanh! Nhanh chóng quỳ xuống, nhân vật vĩ đại đã nghe thấy tiếng chúng ta hô hoán, ca ngợi Vô Sinh Lão Mẫu vĩ đại, hư không gia hương đang chỉ dẫn chúng ta, quỳ!!! "
Tiếng "Quỳ" kéo dài khiến tất cả mọi người quỳ rạp xuống, bọn họ chẳng thèm nhìn tới người con gái chết thảm trên đài, oán khí như vậy e là sẽ hình thành một con Lệ Quỷ đáng sợ, nhưng dưới một sức mạnh thiên ý mênh mông gia trì, Lệ Quỷ còn chưa kịp hình thành đã tan biến.
"Vô Sinh Lão Mẫu?"
Quỷ lực dò xét của Lâm Trần khiến hắn có chút không biết làm sao, Vô Sinh Lão Mẫu, cái tên này trong lịch sử Đại Vân đúng là như sấm bên tai, nếu như ngươi chưa từng nghe cái tên này, vậy Bạch Liên Thánh Mẫu thì sao?
"Thực là trong loạn thế, cái gì ngưu quỷ Xà Thần đều nhảy ra cả, trong loạn thế ắt có yêu nghiệt hoành hành, thiên hạ ồn ào nháo nhác, đều vì lợi mà đến, thật là can đảm!"
Dưới cái thế giới quan phục hồi khủng bố này, Lâm Trần cũng không biết thế giới này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng điều đó cũng không ngăn cản hắn bước về phía trước, từng bước tiến đến trước tế đàn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận