Hồng Kông: Ngươi Hồng Hưng Tử, Từ Thiện Đại Vương Cái Quỷ Gì

Chương 169: Mao Hướng Dương: Làm sao khắp nơi đều tại truyền tụng Quan Tổ tên thật?(2)

Chương 169: Mao Hướng Dương: Sao đâu đâu cũng nhắc đến tên thật của Quan Tổ thế này? (2)
Rất nhanh, các nàng quay về phòng, tra cứu biển số xe vừa thấy.
"Cao Tấn?"
"? ? ?"
"Chờ chút, có phải Cao Tấn thủ hạ của Quan Tổ không?"
Giây phút này, tất cả mọi người đều ngớ người.
"Hay lắm!"
"Cứ tìm mãi xem ai ở tổ giao thông yêu đương với Cao Tấn, không ngờ lại là A Tư!"
"Kinh tởm thật, lần trước còn chối đây đẩy!"
Chuyện Cao Tấn đang yêu đương với một madam ở tổ giao thông đã lan truyền rầm rộ khắp đồn cảnh sát Wan Chai, nhưng mãi vẫn không tìm ra “thủ phạm”.
Giờ thì, cuối cùng chân tướng cũng được phơi bày!
Lại là Vệ Anh Tư!
Ngay lập tức, có đồng nghiệp bắt đầu gọi điện thoại: "Madam, nói cho cô một bí mật nè..."
Cao Tấn và Vệ Anh Tư lúc này vẫn chưa biết trời sắp sập, đang ung dung chạy đến Tây Hoàn ăn khuya.
Chạy tới Tây Hoàn chắc sẽ không bị ai phát hiện chứ!
Một bát cháo nóng hổi vào bụng, Vệ Anh Tư lập tức khôi phục tinh thần.
Tuy nhiên, Vừa mới thoải mái được một chút, điện thoại của Vệ Anh Tư liền reo lên.
"Alo, A Tư, có người đang gây rối với bố cô ở quán bar của chị Tâm kìa!"
Vệ Anh Tư đột nhiên đứng bật dậy.
Cao Tấn: "Sao vậy?"
Vệ Anh Tư: "Có người tìm bố tôi gây sự."
Cao Tấn ngạc nhiên: "Họ không biết cô là cảnh sát sao? Dám gây sự với bố cô?"
Vệ Anh Tư nói: "Chắc là mấy người câu lạc bộ."
Chỉ có mấy người câu lạc bộ mới dám ngông cuồng như vậy, người bình thường nào dám gây chuyện với người nhà cảnh sát.
Câu lạc bộ à?
Cao Tấn đứng dậy: "Vừa đúng chuyên môn của tôi, để tôi đi."
Vệ Anh Tư: "? ? ?"
Chuyên môn của anh?
Hình như cũng đúng.
Khoan đã... Sao lại thấy sai sai?
Tôi đi cùng anh, chẳng phải thành —— cảnh sát bắt tay với xã hội đen sao?
Hai người lên xe, thẳng tiến quán bar của chị Tâm.
Lúc này, Diệu Dương dẫn theo một đám đàn em, đang phô trương thanh thế trong quán bar của chị Tâm.
Không lâu sau, khách khứa trong quán bar chạy tán loạn.
Cha của Vệ Anh Tư, Vệ Anh Hùng, mặt đầy phẫn nộ: "Các người làm việc kiểu gì vậy, tôi đã nói sẽ không giúp các người rồi, sao còn đến nữa?"
Diệu Dương ngồi vắt vẻo trên ghế sô pha, cười lạnh: "Ông nói không giúp là không giúp được à? Mark là đối thủ của tôi, ông giúp hắn, chính là đối đầu với tôi!"
"Dù ông không giúp tôi, cũng không được giúp Mark!"
Vệ Anh Hùng đứng trước mặt Diệu Dương, thái độ tuy nhún nhường, nhưng lời nói lại cứng rắn: "Tôi già rồi, biết việc gì nên làm, việc gì không nên làm, tự có chừng mực, cảm ơn cậu quan tâm."
Vài ngày trước, đồ đệ Kiếm Hào của ông và mấy đệ tử khác khoe khoang rằng Vệ Anh Hùng độ xe rất giỏi, lại đúng lúc giải đua xe Hào Giang sắp bắt đầu, nên nhiều tay đua nghe tin đã tìm đến. Trong số đó có Mark của Đông Hưng. Đồ đệ Kiếm Hào nhận tiền của Mark, tự ý quyết định nhận lời giúp Mark độ xe.
Mà lúc này, Diệu Dương cũng tìm đến, Vệ Anh Hùng cảm thấy mình đã nhận lời Mark rồi, nên từ chối Diệu Dương.
Diệu Dương là đối thủ của Mark, họ sẽ quyết định vị trí đường chủ bằng một cuộc đua xe, ai thắng người đó làm đường chủ.
Vì vậy, Diệu Dương đến quán bar, cảnh cáo Vệ Anh Hùng.
"Vậy là ông quyết định đối đầu với tôi?"
"Tôi..."
"Hừ!"
Diệu Dương bất ngờ đứng phắt dậy khỏi ghế sô pha, túm lấy cổ áo Vệ Anh Hùng.
Chị Tâm thấy vậy, lập tức bối rối.
"Các cậu làm cái gì thế?"
"Con đàn bà thối tha, cút đi!"
Tên đàn em của Diệu Dương bất ngờ đẩy chị Tâm ngã xuống đất.
Vệ Anh Hùng tức giận, vùng ra khỏi tay Diệu Dương, chạy đến đỡ chị Tâm: "A Tâm, cô không sao chứ?"
Chị Tâm vẻ mặt khó chịu: "Tôi không sao..."
Vệ Anh Hùng tức giận nhìn Diệu Dương: "Các cậu sao có thể như vậy, lại còn đánh phụ nữ... Cả đời tôi khinh thường nhất là kẻ đánh phụ nữ."
Diệu Dương và mấy tên đàn em, mặt đầy khinh miệt.
Vệ Anh Hùng phẫn nộ: "Đã không hợp nhau, mời các cậu rời khỏi đây!"
Diệu Dương cười lạnh: "Nhớ cho kỹ, nếu không muốn gặp chuyện, thì đừng giúp Mark, nếu không... Hừ hừ!"
Nói rồi quay người bỏ đi.
Ngay sau đó, Diệu Dương lên xe rời khỏi.
Không lâu sau khi bọn chúng rời đi, Cao Tấn lái xe chở Vệ Anh Tư đến quán bar của chị Tâm.
Sau đó nhìn thấy quán bar một mớ hỗn độn.
Vệ Anh Tư lo lắng, vội vàng chạy vào.
"Bố, bố sao rồi? Chị Tâm, chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"Không có việc gì."
"Sao con lại đến đây?"
"Bố nghe điện thoại nói có người gây rối ở quán bar, nên đến xem."
"Không sao, không sao, con đừng bận tâm."
"Không được, bố phải nói cho con biết!"
Lúc này, chị Tâm nhìn thấy Cao Tấn đứng bên cạnh.
Oa ~~~ Người đàn ông đẹp trai quá!
"A Tư, anh này là ai vậy? Bạn trai con à?"
"Hả?"
Vệ Anh Tư đang tra hỏi bố mình, bỗng nhiên đỏ mặt, nói lắp bắp: "Cái này... Tôi..."
Chị Tâm nào còn không hiểu: "À, là bạn trai à."
Vệ Anh Hùng cũng không nhịn được quan sát Cao Tấn.
Cao Tấn: "Chào mọi người, tôi là Cao Tấn."
Chị Tâm lập tức nhiệt tình: "A Tấn phải không... Tốt quá, tốt quá..."
Nhìn trên nhìn dưới, càng xem càng vừa lòng, khí chất này, đẹp trai thế này.
Vệ Anh Hùng nhìn Cao Tấn, vừa vui vừa lo, cảm giác như bông cải trắng nhà mình sắp bị héo rồi, dù nhìn khí chất của Cao Tấn, cũng không biết ai héo ai.
Sau khi hỏi han sơ qua tình hình, Vệ Anh Tư lại bắt đầu gặng hỏi chuyện gì vừa xảy ra.
Vệ Anh Hùng đành phải kể lại đại khái.
Vệ Anh Tư lập tức trách mắng: "Bố cũng vậy, trêu chọc mấy người đó làm gì?"
Vệ Anh Hùng cãi lại: "Bố đâu làm gì phi pháp, kệ họ chứ!"
Vệ Anh Tư khuyên nhủ: "Hôm nay Diệu Dương chỉ nghe tin bố định giúp Mark sửa xe mà đã đập quán bar, nếu bố thật sự giúp Mark, bố đoán hắn sẽ làm gì?"
Vệ Anh Hùng bất mãn: "Hôm nay hắn hung dữ một chút là tôi phải sợ à, vậy thì còn mặt mũi nào nữa? Tại sao tôi phải sợ hắn?"
Vệ Anh Tư nói: "Nhưng con sợ, con chỉ còn bố và bà ngoại thôi, nhỡ bố xảy ra chuyện gì, con biết làm sao?"
Vệ Anh Hùng nghe xong, thấy cũng có lý, nhưng vẫn cố giữ thể diện, không nói gì.
Thấy con gái còn định lải nhải, ông vội vàng chuyển chủ đề, nhìn sang Cao Tấn: "Cậu trẻ, cậu làm việc ở đâu vậy?"
Cao Tấn nói: "Tôi làm việc cùng anh Tổ, hiện tại đang quản lý một nhà máy may mặc và một công ty điện ảnh."
Chị Tâm nghe xong: "? ? ?"
Đột nhiên trợn tròn mắt.
Chỉ vào Cao Tấn: "Cậu là Cao Tấn, thủ hạ của nghị viên Quan đó à?"
Cao Tấn gật đầu: "Đúng vậy."
Vệ Anh Hùng: "Ai cơ? Ai cơ?"
"Quan Tổ ở vịnh Causeway ấy, dưới trướng ông ta có một Cao Tấn, nghe nói rất lợi hại..."
"A?"
Vệ Anh Hùng liếc nhìn Vệ Anh Tư, Không phải chứ con gái, con là cảnh sát mà lại đi với người của câu lạc bộ?
Mà thôi, câu lạc bộ ở vịnh Causeway đúng là khác biệt.
Cao Tấn nói: "Chuyện của Diệu Dương vừa rồi, có cần tôi giúp không?"
Với hắn, chỉ là chuyện nhỏ.
Chị Tâm vội vàng nói: "Không cần, không cần."
Đa một sự không bằng bớt một sự.
Là bà chủ quán bar, cô vẫn nên tránh gây xung đột.
Nếu đối phương thật sự muốn gây chuyện, lúc đó hãy nhờ Cao Tấn giúp đỡ.
Trong lòng Cao Tấn không tán thành cách làm của chị Tâm, gặp chuyện phải giải quyết ngay, dây dưa sẽ thành chuyện lớn.
Cách làm khác nhau này, kỳ thực bắt nguồn từ thân phận, địa vị khác nhau. Chị Tâm là bà chủ quán bar, tất nhiên muốn dàn xếp ổn thỏa. Còn Cao Tấn, từ trước đến nay đều dựa vào đấu tranh mà có được địa vị hiện tại.
Rất nhanh, Cao Tấn cáo từ, Vệ Anh Tư tiễn hắn ra ngoài.
Bên đường, cạnh xe.
Cao Tấn nói: "Chuyện của Diệu Dương đó, có cần tôi lên tiếng không?"
Vệ Anh Tư gật đầu: "Tôi cũng đang nghĩ vậy, nhưng có thể sẽ làm phiền anh."
Cao Tấn khẽ cười: "Chỉ là một câu lạc bộ nhỏ, không đáng kể."
Đông Hưng?
Cái thứ cá tôm tép riu!
Vệ Anh Tư nhìn Cao Tấn vài lần, bỗng nhiên nhào tới.
Lướt qua như chuồn chuồn.
Cao Tấn: "? ?"
Chưa kịp phản ứng, Vệ Anh Tư đã chạy mất, vừa chạy vừa nói: "Cảm ơn anh!"
Khóe miệng Cao Tấn...
Hả?
Đột nhiên nhìn thấy một chiếc taxi màu đỏ anh tuấn lướt qua.
Tài xế Tống Tử Hào, vừa vặn nhìn về phía này.
Hả? Hôn nhau bên đường à?
Cao Tấn: "... ..."
Điều sợ nhất là không khí bỗng nhiên yên lặng.
...
...
Một nơi khác.
Vịnh Causeway.
Mao Hướng Dương đêm hôm khuya khoắt tìm đến công ty bất động sản Ngũ Tinh, thuê một căn phòng.
Giá khá rẻ.
Sau đó một mình, nhẹ nhàng quần áo, dọn vào ở.
Để có thể hòa nhập với quần chúng ở vịnh Causeway, tìm hiểu về Quan Tổ, hắn quyết định ở lại đây một thời gian.
Khi hắn đang dọn dẹp vệ sinh, ra ngoài đổ rác, thì đúng lúc gặp hàng xóm đi ngang qua.
Hàng xóm chính là A Dĩnh và bố cô ấy.
"Anh Tổ nói, chỉ cần con thi đậu trường trung học Bát Đại... Có tự tin không?"
"Ôi, bố, con sẽ học hành chăm chỉ, yên tâm, nhất định sẽ đậu!"
"Vậy thì tốt rồi..."
Mao Hướng Dương: ? ? ?
Sao chỗ nào cũng nhắc đến tên thật của Quan Tổ thế này?
Bất ngờ, hai bố con dừng bước.
"A, hàng xóm mới ~~ "
Bố A Dĩnh nhìn thấy Mao Hướng Dương.
"Xin chào." Mao Hướng Dương mỉm cười.
"Vừa mới chuyển đến à?"
"Vâng, định ở một thời gian."
May mà khí chất hắn ngay thẳng chính trực, nếu không với khuôn mặt này, chắc chắn bị người ta nhầm là đại ác nhân, đại sắc ma.
Bố A Dĩnh cười nói:
"Chào mừng gia nhập đại gia đình vịnh Causeway!"
—— —— —— —— ps: Bị sốt, chỉ viết được một chương. (thiếu tổng cộng hai chương) Yên tâm, thiếu, tôi sẽ nhanh chóng trả trong vòng vài ngày tới!
. . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận