Hồng Kông: Ngươi Hồng Hưng Tử, Từ Thiện Đại Vương Cái Quỷ Gì

Chương 11: Sinh Phiên, cái này tin được!

Chương 11: Sinh Phiên, chuyện này có thể tin được!
Ngày thứ hai,
Quan Tổ bắt đầu hành động trở lại.
9 giờ sáng, hắn mang theo A Hoa đi tới công ty môi giới chứng khoán lớn thứ năm của Cảng Đảo – Công ty trách nhiệm hữu hạn chứng khoán FUTU.
Dưới cao ốc.
Cánh cửa lớn bằng kính cao 4 mét mở rộng, hai con sư tử đá được bày ở hai bên trái phải, toàn bộ cao ốc công ty chứng khoán nguy nga cao ngất.
Quan Tổ, A Hoa bước lên cầu thang, đi vào bên trong cửa lớn.
"Lão đại, thật sự muốn đem 10 triệu ném vào thị trường chứng khoán sao?" A Hoa mang vẻ mặt buồn rầu, bước chân có chút do dự khi bước vào cửa.
10 triệu này là toàn bộ tài chính hợp pháp mà Quan Tổ đã dành dụm trong mấy năm qua, đặc biệt là trong năm gần đây, còn có cả số tiền mà A Hoa, Cao Tấn bọn họ kiếm được.
"Yên tâm, ta nghiên cứu về cổ phiếu cực kỳ sâu." Quan Tổ tràn đầy lòng tin.
" . ."
A Hoa không nhịn được mắng thầm nói: "Lão đại, ta chưa từng thấy ngươi đầu tư cổ phiếu, đoán chừng ngay cả việc đầu tư cổ phiếu là như thế nào ngươi cũng không biết."
Quan Tổ vỗ mạnh vào đầu A Hoa: "Để ngươi lắm mồm!"
Sau đó chỉnh lại cổ áo.
"Yên tâm, lão đại của ngươi trong lòng đã nắm chắc."
Lúc này, hắn đã sử dụng "Giao dịch cổ phiếu · chuyên gia" thu được rất nhiều kinh nghiệm về cổ phiếu, đồng thời mở "Thẻ dự báo 30 ngày tới của thị trường chứng khoán HongKong", có thể biết tình hình tăng giảm của hơn 200 mã cổ phiếu mỗi ngày.
Có cái này, Quan Tổ trong ba mươi ngày tới, ở thị trường chứng khoán muốn làm gì thì làm, không có vấn đề gì!
Đương nhiên, thị trường chứng khoán Cảng Đảo cũng là một đám nhà cái thao túng, một khi có gì không ổn, khẳng định sẽ bị chèn ép.
Bất quá Quan Tổ đã nghĩ ra một biện pháp, đó chính là đem 10 triệu tiền vốn phân tán vào mười mấy mã cổ phiếu, mỗi mã cổ phiếu chỉ có mấy chục vạn, nhiều nhất là trăm vạn, hơn nữa còn là kiểu đánh du kích, những nhà cái kia căn bản không thể phát hiện được.
A Hoa che lấy đầu, nhìn thấy lão đại đã nói như vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo lão đại vào Công ty trách nhiệm hữu hạn chứng khoán FUTU.
10 triệu a!
Thật là khó kiếm!
Quan Tổ sau khi đi vào bên trong, nói rõ ý định với lễ tân, nghe được số tiền 10 triệu, nhân viên lễ tân nhiệt tình, dẫn Quan Tổ và A Hoa đến khu vực dành cho khách hàng VIP.
Sau đó giới thiệu từng người quản lý cổ phiếu.
"A. . ."
"Đây không phải họ Lý Băng Băng sao?"
Quan Tổ trong này, phát hiện một người quen, tên là Thiệu An Na.
"Được"
Quan Tổ không nghĩ nhiều, trực tiếp quyết định: "Chính là nàng."
Không lâu sau,
Thiệu An Na liền đi tới, nàng một thân trang phục công sở, mang theo một vẻ lãnh diễm. Bất quá khi đi tới, vẫn là mang vẻ mặt tươi cười.
"Xin chào, anh là Quan Tổ tiên sinh sao?" Thiệu An Na nhận ra Quan Tổ, có chút kinh ngạc.
"Không sai, chính là ta." Quan Tổ gật đầu.
"Chào anh, không ngờ Quan Tổ tiên sinh so với trong tin tức còn đẹp trai hơn."
"Quá khen, quá khen. . ."
Lần đầu tiếp xúc, Quan Tổ cũng không có ý định giao lưu sâu, mà là trực tiếp nói đến ý định của mình, 10 triệu tiền vốn, sẽ do Thiệu An Na thao tác, nhưng cụ thể thao tác thế nào thì Quan Tổ sẽ chỉ huy.
Thiệu An Na: "? ? ?"
Nàng lập tức nhíu mày, là một người phụ nữ cường thế, tràn ngập dã tâm, đối với yêu cầu này của Quan Tổ có chút không thích.
Nàng đối với công việc của mình tràn đầy tự tin, đương nhiên là càng muốn tự mình thao tác cổ phiếu, mang đến lợi nhuận lớn cho khách hàng, mà không phải để khách hàng chỉ huy mình, khiến bản thân giống như bù nhìn.
Nhưng mà, nàng mới từ bộ phận quản lý phổ thông lên bộ phận quản lý VIP, trong tay không có khách hàng lớn nào, hiện tại có khách hàng lớn đến, nàng không thể nào cự tuyệt.
Trong lòng nàng âm thầm dự định: "Không vội, đợi hắn thua lỗ, tự nhiên sẽ đem tiền giao cho ta thao tác!"
Rất nhanh, hai bên ký hợp đồng, ghi chú rõ nhất định phải nghiêm ngặt làm theo hướng dẫn của Quan Tổ để tiến hành thao tác.
Sau đó Quan Tổ đem quyền ủy thác tài chính cho Thiệu An Na.
Rất nhanh,
Thị trường chứng khoán chuẩn bị mở phiên giao dịch.
Quan Tổ lấy ra mấy mã cổ phiếu, giá mua, giao cho Thiệu An Na.
Chớp mắt đến giữa trưa,
Vẻ mặt của Thiệu An Na đã trở nên cực kì đặc sắc, từ lúc mới bắt đầu là 'Chờ ngươi thua lỗ, ngươi sẽ biết sai' biến thành 'Ta mẹ nó, cái quỷ gì thế này? Tất cả đều tăng vọt?'
Buổi chiều,
Mua mấy cổ phiếu, tiếp tục tăng!
Lần này, Thiệu An Na không dám xem thường, thái độ đối với Quan Tổ trở nên nhiệt tình mà chân thành.
"Quan Tổ tiên sinh, ngài tuyệt đối là một cao thủ cổ phiếu, vừa rồi là ta chậm trễ, thất kính!"
"Buổi tối không biết ngài có rảnh không, mời ngài ăn một bữa cơm, để thỉnh giáo ngài một chút vấn đề về cổ phiếu."
Âm thanh đều mang theo sự nịnh nọt, ngưỡng mộ.
Thiệu An Na tự tin, ngạo khí, cao lạnh, dã tâm không giả, nhưng càng thể hiện nàng là một người mười phần mộ mạnh, khi gặp được cường giả, nàng sẽ không nhịn được sự hiếu kỳ.
Đặc biệt là Quan Tổ còn là người ngoài trong tình huống này!
Quan Tổ cười khẽ: "Ăn cơm? Được, ta vừa vặn có việc cần cô làm."
Kế hoạch sau này, Thiệu An Na phối hợp là một khâu tương đối quan trọng.
Mà lúc này A Hoa thì sao?
Chấn kinh nhìn lão đại của mình, nội tâm gào thét:
"Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng!"
"Lão đại mua cổ phiếu, khi nào thì trở nên lợi hại như vậy? !"
. . .
. . .
Chớp mắt,
4 ngày trôi qua.
Phòng làm việc của Thiệu An Na, bộ phận quản lý VIP, Chứng khoán FUTU.
Trên ghế sofa,
Quan Tổ vắt chéo chân, cầm một điếu xì gà cao cấp.
Thiệu An Na mặc quần tất đen, nửa ngồi trước mặt Quan Tổ, cầm bật lửa, châm thuốc cho Quan Tổ.
Mà A Hoa thì sao?
Lúc này A Hoa hận không thể đem con mắt dính chặt vào màn hình máy tính, trên màn hình máy tính đang hiển thị 28 triệu đô la Hồng Kông, trong đó 10 triệu là vốn góp, 800 vạn là lợi nhuận ròng.
"Ba ba ba ~~~ "
A Hoa dùng sức tự tát vào mặt mình, muốn làm cho mình tỉnh lại, nhưng tát thế nào đi nữa, con số hiển thị trên màn hình máy tính vẫn không hề thay đổi.
"800 vạn? !"
"Kiếm lời 800 vạn!"
A Hoa đơn giản sắp phát điên, ha ha ha cười lớn, còn nhảy múa trong văn phòng.
"A Hoa, bình tĩnh lại!"
Quan Tổ mỉm cười.
"Mới 800 vạn mà thôi, tiếp theo còn có nhiều hơn nữa!"
Trong lòng thở dài: Đáng tiếc duy nhất là, thẻ dự báo này chỉ có thời hạn 1 tháng, mà lại thuộc cấp trân quý, lần sau muốn nhận được, chỉ sợ là khó khăn.
"Không bình tĩnh được, lão đại!" A Hoa chạy đến trước mặt Quan Tổ, kích động đến mức nói năng lộn xộn, "Nhưng đây chính là 800 vạn a, mới có 4 ngày! Vậy sau này chẳng phải là sẽ còn điên cuồng hơn sao?"
Quan Tổ cười khẽ, nói với Thiệu An Na: "Không có ý tứ, đệ đệ này của ta chưa từng thấy cảnh tượng lớn nào, để cô chê cười rồi."
Thiệu An Na lại mỉm cười nịnh nọt nói: "4 ngày kiếm được 800 vạn đô la Hồng Kông, trong lòng tôi kích động không kém Hoa tiên sinh, làm sao có thể giống Quan tiên sinh, trầm ổn như vậy."
Quan Tổ gật đầu, tiếp đó nghiêm túc nói: "Tiếp theo trong một khoảng thời gian, tiếp tục làm phiền cô, mặt khác ta bảo cô an bài sự tình, đã sắp xếp xong chưa?"
Thiệu An Na ngồi nghiêm chỉnh: "Thưa Quan tiên sinh, đã sắp xếp xong, tôi đã vận dụng quan hệ của công ty, liên hệ với các tòa soạn báo lớn, ngày mai là có thể đăng tin."
Quan Tổ: "Được."
Lúc này, Thiệu An Na nhịn không được mà ngồi sát lại gần Quan Tổ, bắp đùi to mang quần tất tinh tế ma sát với bắp đùi Quan Tổ.
"Không biết, Quan tiên sinh buổi tối có rảnh không, cùng nhau ăn một bữa cơm."
Bờ môi khẽ mở, ánh mắt đầy quyến rũ.
Đối mặt với người đàn ông cường đại, anh tuấn như vậy, Thiệu An Na đã mất đi vẻ cao lạnh, trở nên chủ động và nóng bỏng.
Quan Tổ khóe miệng cong lên một nụ cười: "Tự nhiên là có thời gian rảnh!"
5 giờ sau,
Khách sạn The Peninsula, phòng khách sạn, quần áo bị xé rách, quần tất vương vãi khắp nơi.
Trong phòng tắm, vang lên một bài thơ của Tào Tháo.
"Đông lâm Kiệt Thạch, dĩ quan thương hải. . ."
(Tạm dịch: Phía đông tới Kiệt Thạch, để ngắm biển cả mênh mông. . .)
"Cuối cùng. . . Hạnh thậm chí tai, ca dĩ vịnh chí."
(Tạm dịch: …May mắn thay, làm bài ca để tỏ lòng này)
. . .
. . .
Mà lúc này,
Khủng Long bên này đã hoàn thành hành động.
Hắn mời Mập Lão Lê đi tới Castle Peak, phục vụ đầy đủ, sau đó bắt đầu nói chuyện hợp tác với Mập Lão Lê. Trong hợp tác, tự nhiên là để cho tạp chí khiêu dâm của Mập Lão Lê được phân phối ở Castle Peak, Quỳ Xanh, phố Portland, Cửu Long Đường, những địa bàn này.
Còn mời Bucky, cùng Bucky hợp tác mở quán bar ở Castle Peak, cho Bucky nhiều cổ phần hơn.
Còn có Thái Tử. . . Cũng dùng cách thức tương tự.
Chuyển giao lợi ích, mới là thủ đoạn lôi kéo đáng tin cậy nhất!
Đưa tiền?
Quá cấp thấp!
(Đại D: Ngươi mắng nữa đi!)
Sau khi cùng ba người đàm phán hợp tác, cả ba người đều vỗ ngực cam đoan, nhất định sẽ bỏ phiếu cho Sinh Phiên.
Nói cách khác, 4 + 3 = 7 phiếu!
Đã vượt quá một nửa!
Cơ bản đã xác định vị trí đường chủ Vượng Giác, chính là Sinh Phiên.
Rất nhanh,
Khủng Long lại nhận được tư liệu về hành tung gần đây của Quan Tổ.
"Cái gì?"
"Hắn mỗi ngày đều chạy tới mua cổ phiếu?"
"Còn cùng người quản lý cổ phiếu làm chuyện đó?"
Khủng Long sau khi xem những tài liệu này, rất vui mừng.
"A, Quan Tổ này không tranh thủ thời gian hành động, mà còn muốn nhận được phiếu ủng hộ của các đường chủ?"
"Ngây thơ!"
Đường chủ Vượng Giác, ổn rồi!
. . .
. . .
ps: Có độc giả nói, đã kiếm được 800 vạn, vì sao còn muốn cạnh tranh chức đường chủ?
Nguyên nhân là: Câu lạc bộ là nền tảng cơ bản của Quan Tổ, không có nền tảng cơ bản, tất cả đều là lâu đài trên không. Giống như một tác giả bạch kim không thể nào vì đầu tư cổ phiếu kiếm được 800 vạn mà từ bỏ việc viết tiểu thuyết, ngược lại chuyên tâm đầu tư cổ phiếu, là một đạo lý như nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận