Hồng Kông: Ngươi Hồng Hưng Tử, Từ Thiện Đại Vương Cái Quỷ Gì

Chương 115: Quét ngang trùm ma túy, chiến lang A Bố thu nhập dưới trướng!

**Chương 115: Quét ngang trùm ma túy, chiến lang A Bố thu nhập dưới trướng!**
ps: Chương này là tăng thêm, cám ơn tất cả bạn đọc!
—— —— —— —— ——
"Huynh đệ, đầu nào trên đường?"
Mã gia cầm trong tay Quan công đại đao, cùng mấy tên tiểu đệ, cảnh giác nhìn Quan Tổ và những người khác.
Quan Tổ chắp tay: "Chấn Cao Cương, nhất phái suối núi thiên cổ tú... Ta là Hồng Hưng Hồng côn Quan Tổ, không biết các hạ là?"
Hồng Môn?
Mã gia nghe xong, thở dài một hơi.
Hắn nghiêm túc mà nói, cũng coi như là chi nhánh của Hồng Môn. Cho nên, Quan Tổ xem như 'huynh đệ'.
Mã gia chắp tay, mười phần khách khí: "Ta gọi Đại Ngưu, cũng là Hồng Môn... Huynh đệ, vừa mới đắc tội!"
Quan Tổ mỉm cười: "Không có việc gì không có việc gì, ta muốn cho Mụ Tổ thắp nén hương, không có vấn đề chứ?"
Mã gia tránh đường, mỉm cười: "Không có vấn đề, mời."
Quan Tổ đĩnh đạc đi qua.
Trong lúc đi ngang qua vị trí của Mã gia,
Mã gia hướng thủ hạ hơi ám chỉ, ánh mắt hiện lên sát cơ.
Hắn bây giờ bị cảnh sát hình sự quốc tế đuổi bắt, một đường trốn đông trốn tây, không dám tiết lộ nửa điểm phong thanh, giờ lưu lạc ở Đại Tự Sơn, hành tung của hắn không thể bị bất luận kẻ nào biết, cho dù là người của Hồng Môn cũng không ngoại lệ.
Bỗng nhiên!
Hắn vung Quan công đại đao, mang theo kình phong hô ~~ bổ về phía Quan Tổ.
Quan Tổ tựa hồ sớm có dự liệu, cười lạnh, nhanh chóng né tránh.
Mà Cao Tấn đã lấn người áp sát, thừa dịp Mã gia quét ngang Quan công đại đao thất bại dẫn đến thân hình lắc lư, trọng tâm bất ổn.
Bỗng nhiên thân thể vọt lên, hai chân xoay tròn trên không.
Đá ngang!
Bành ~~~
Đá mạnh vào cổ Mã gia.
Mã gia sắc mặt biến thành màu đỏ tím, mũi phun máu, ngã xuống đất, hôn mê tại chỗ.
Gọn gàng!
Đám tay chân của Mã gia định xông lại, nhưng mấy tên tiểu đệ đã nghênh đón, thuần thục xử lý toàn bộ, khiến đối phương ngã xuống đất không dậy nổi, hôn mê bất tỉnh.
"A ~~~"
Quan Tổ khẽ cười một tiếng, hắn đã sớm biết Mã gia sẽ động thủ.
Vừa vặn, Quan Tổ cũng nghĩ động thủ.
Dù sao Mã gia thân phận là trùm ma túy quốc tế, từ Tam Giác Vàng đến, cung cấp thiện công nhất định không tệ.
Lúc này, hệ thống nhắc nhở đã tới.
"Ngươi thành công bắt được trùm ma túy quốc tế Mã gia cùng đồng bọn..."
"Ngươi đạt được các phần thưởng sau:"
"Thưởng 1: 'Siêu nhân kính mắt' mảnh vỡ +1 (5/5)."
"Ngươi đạt được phó kính siêu nhân hoàn chỉnh thứ hai."
"Thưởng 2: Ngươi đạt được 20 triệu tiền mặt (nguồn gốc hợp pháp)."
"Thưởng 3: Ngươi đạt được 'Đổ thần Cao Tiến nguy cơ tình báo thẻ'."
Quan Tổ xem xét, đến cái thứ ba, ánh mắt trực tiếp sáng lên.
Đổ thần Cao Tiến!
Cái này tốt!
Trực tiếp sử dụng.
"Ngươi đạt được một đầu tình báo: Sau 4 ngày, Cao Tiến sẽ từ Nhật Bản trở lại đảo Hồng Kông, 21:00, vô ý đạp trúng bẫy do Trần Đao Tử thiết kế, lăn từ dốc núi xuống, mất trí nhớ!"
Quan Tổ xem xét,
Khá lắm.
Tình báo này, là muốn ta tiệt hồ a!
Bất quá, gói quà lớn của Đổ thần này quả thật không tệ, Quan Tổ đều động lòng.
Lúc này,
Quan Tổ nhìn về phía cây lớn cách đó không xa, ngoắc tay.
"Xuống đây đi."
Vô luận là Cao Tấn, Lý Kiệt cũng đều ngẩng đầu nhìn lại, bọn hắn cũng cùng thời gian với Quan Tổ, phát hiện có người đang dòm ngó.
Mấy tên tiểu đệ nhao nhao cảnh giác.
Xôn xao ~~~
Một bóng đen từ trên cây nhảy xuống.
Bành ~~
Bóng đen rơi trên mặt đất, Quan Tổ thấy rõ người tới.
Chính là A Bố!
"Ta, muốn đầu của hắn."
A Bố chỉ vào Mã gia đang nằm bất tỉnh, lời ít mà ý nhiều.
Quan Tổ mỉm cười: "Hiện tại hắn là chiến lợi phẩm của ta... Ngươi muốn lấy đi đầu người, ngươi nhất định phải có đồ vật trao đổi!"
A Bố lắc đầu: "Ta không có tiền."
Quan Tổ nói: "Ta thấy thân thủ của ngươi không tệ, cây cao 3 mét nhảy xuống, vậy mà lại nhẹ nhàng như vậy... Hay là, giúp ta làm việc, thế nào?"
A Bố lắc đầu tại chỗ: "Ta không có khả năng giúp ngươi làm việc."
"Được rồi, ta vẫn là tự mình giành lấy."
Nói xong, A Bố liền vọt lên.
Quan Tổ lui lại một bước: "A Kiệt, giao cho ngươi."
Lý Kiệt sắc mặt trịnh trọng: "Được."
Lúc này, A Bố đã lao đến.
Bành ~~
Một quyền pháo vang, đánh thẳng vào mặt Lý Kiệt.
Lý Kiệt chấn động, lực lượng và tốc độ của cú đấm này vượt qua dự tính của hắn, trong nháy mắt không dám khinh thường người này.
Nhanh chóng tránh ra, kéo dài khoảng cách, quan sát phong cách của đối thủ trước.
A Bố là cao thủ kiểu lực lượng + kỹ xảo.
Mà Lý Kiệt không thể nghi ngờ là cao thủ kiểu nhanh nhẹn, kỹ xảo.
A Bố một kích không có kết quả, thân hình thoắt một cái, như mãnh hổ nhào về phía Lý Kiệt, ý đồ lấy thế công áp đảo khiến Lý Kiệt đi vào khuôn khổ.
Lý Kiệt thân hình nhẹ nhàng, xoay người một cái, mượn lực từ quyền phong của A Bố, tá lực đả lực, một cú đá lăng lệ nhắm thẳng vào phần eo A Bố.
A Bố hừ lạnh một tiếng, cơ bắp phần eo đột nhiên kéo căng, hóa giải cú đá này, đồng thời bắt lấy sơ hở khi Lý Kiệt tung chân, một quyền nặng nề đánh vào bụng Lý Kiệt.
Lý Kiệt thay đổi thân hình trên không, tránh được một kích trí mạng bằng một góc độ không tưởng, đồng thời hai tay hóa quyền, đánh thẳng vào chỗ phòng thủ bên eo A Bố.
Hai người giao phong kịch liệt, A Bố có sức mạnh và kỹ xảo, chỉ cần một kích đánh trúng sẽ khiến Lý Kiệt vô cùng khó chịu, còn Lý Kiệt nhanh nhẹn và cơ trí, tùy thời có thể bắt lấy nhược điểm của A Bố.
Theo thời gian trôi qua, bọn họ dần tìm được tiết tấu và sơ hở của đối phương, chiến đấu càng thêm kịch liệt, nhưng cũng càng thêm cân sức.
2 phút...
4 phút...
Hai người đã mồ hôi đầm đìa, trận chiến này rõ ràng vượt qua cường độ những trận chiến trước kia của bọn hắn.
"Bành ~~~"
Cuối cùng, vào phút thứ tám, hai người chân đối chân, lực lượng va chạm trực diện, đồng thời lui lại mấy bước, đứng vững gót chân.
Hai người thở hổn hển.
"Ba ba ba ~~~"
"Không tệ, cực kỳ đặc sắc!"
Quan Tổ vỗ tay khen hay.
A Bố ánh mắt lại ảm đạm.
Hắn vậy mà chỉ đánh ngang tay với Lý Kiệt, còn có Cao Tấn kia rõ ràng cũng là cao thủ ngang cấp, còn có Quan Tổ kia, nhìn cũng không thể khinh thường.
Chẳng lẽ, mình không có cách nào lấy được cái đầu người này?
Trước kia hắn từng được một y tá cứu mạng, sau đó Mã gia này hại chết y tá, mà hắn lần này đến Hồng Kông truy sát Mã gia, chính là để có thể đem đầu người đến tế điện trước mộ phần của y tá.
Quan Tổ lúc này nói: "Hiện tại ngươi đã không giành được... Hay là, giúp ta làm việc? Người này ta tặng cho ngươi?"
A Bố nhìn Quan Tổ,
Trầm mặc một chút,
Cuối cùng gật đầu: "Tốt!"
Quan Tổ mỉm cười, lại một chiến lang đến tay, mà lại là người mạnh hơn Cao Cương!
Cực kỳ thỏa mãn đam mê sưu tầm của hắn.
A Bố nói: "Nhưng ta có một điều kiện, ta nhất định phải về Việt Nam một chuyến, ta muốn mang đầu người đi tế điện một ân nhân của ta."
Quan Tổ không quan trọng phất tay: "Không có vấn đề."
A Bố kinh ngạc: "Ngươi không sợ ta không trở lại?"
"A Bố: phản bội suất -10%"
Quan Tổ đập tới một rổ 'huynh đệ nói': "Nếu ngươi đã nhận ta làm lão đại, vậy ta tự nhiên phải tin tưởng ngươi, đều là huynh đệ, lẽ nào ngay cả chút tín nhiệm này cũng không có? Vậy thì làm huynh đệ làm gì?"
Ngẩng đầu!
Nghĩa bạc vân thiên!
A Bố nghe xong, lập tức cảm động không thôi.
Cảm giác lão đại này, không tệ!
"A Bố: phản bội suất -40%"
Trực tiếp tăng lên!
Lý Kiệt cũng kinh ngạc nhìn Quan Tổ, không nghĩ tới Quan Tổ lại tin tưởng một người mới quen như vậy.
Không khỏi vì đó mà cảm động!
Đây, chính là mị lực của đại ca sao?
Luôn có thể khiến người ta khuynh đảo vì sự phóng khoáng của hắn!
Quan Tổ lúc này lại nói: "Ngày mai có bão, đến lúc đó sẽ ngừng bay, mà ngươi mang theo đồ vật lên máy bay cũng không tiện... Ta an bài cho ngươi một chiếc thuyền, mau chóng rời khỏi nơi này..."
A Bố càng thêm cảm động.
Lão đại này, thật tốt, tất cả đều suy tính cho mình.
"A Bố: phản bội suất -50%"
Cực kỳ nhanh,
Quan Tổ đi tới Thiên Hậu Miếu, dâng hương cho Mụ Tổ nương nương, sau đó mang theo Cao Tấn, Lý Kiệt, mấy tên tiểu đệ lái xe rời đi.
Mà A Bố, thì cầm lên Quan công đại đao...
Xử lý toàn bộ đám tiểu đệ, cuối cùng mang theo đầu lâu Mã gia cất vào túi bowling, nhanh chóng rời đi.
Một tiếng sau, A Bố ở bờ biển, ngồi lên du thuyền do Quan Tổ phái tới, phi tốc rời khỏi Đại Tự Sơn.
...
...
Lúc này,
Đông Dũng, khu Li Đảo, tổng thự bên này,
Nhận được thông báo của sở cảnh sát, có thêm mấy cái tên mới trong danh sách truy nã.
Tất cả cảnh sát đi vào văn phòng họp.
Ba tấm ảnh chụp, dán trên bảng đen.
"Ba người này, tội phạm từ Đại Lục, cụ thể tính danh không rõ, 4 ngày trước vào buổi sáng, cướp tiệm châu báu ở vịnh Causeway sau đó bỏ trốn mất dạng. Ảnh chụp đều ở đây, trong đó đặc điểm của tên tội phạm này rất rõ ràng, dáng người cực kỳ cao lớn, tối thiểu 195+ trở lên."
"Mặt khác, căn cứ tin tức mới nhất, Hồng Hưng đã phát lệnh truy nã giang hồ đối với ba người này, nhưng trên giang hồ tìm 4 ngày, đều không phát hiện ba người này, cho nên bọn hắn có xác suất rất lớn sẽ đến khu Li Đảo..."
"Tất cả nhân viên cảnh sát khi đi tuần, nhớ kỹ phải cẩn thận."
Tội phạm từ Đại Lục?
Các nhân viên cảnh sát Đỗ Hiểu Hòa, Thái Sơn, Tịnh Bảo, nhao nhao cảnh giác. (《 Huyền Thoại Sát Thủ - 2008 》)
Trong lòng nhân viên cảnh sát, tội phạm từ Đại Lục tuyệt đối là đại danh từ của hung tàn.
Sau đó thự trưởng lại lấy ra một tấm hình khác, đặt trên bảng đen.
"Còn có người này, do cảnh sát hình sự quốc tế gửi tới, tên là Mã Gia Thọ, trùm ma túy quốc tế, hiện tại căn cứ manh mối từ nội gián, hắn đã lẩn trốn đến khu Li Đảo của chúng ta."
Trùm ma túy?
Các nhân viên cảnh sát sắc mặt đều tái mét.
Sao một tên so với một tên lại hung tàn hơn?
Tha mạng! Bọn hắn chỉ là cảnh viên nhỏ ở khu Li Đảo, sao có thể chịu được loại tội phạm hung hãn cấp bậc này?
Cực kỳ nhanh,
Hội nghị kết thúc, thự trưởng nhanh chóng rời đi.
Đám nhân viên cảnh sát không còn thiết sống.
Thái Sơn kêu rên: "Xong, lại là tội phạm từ Đại Lục, lại là trùm ma túy quốc tế... Mệnh của chúng ta không đủ lấp a."
Tịnh Bảo cũng sợ hãi: "Đúng vậy, nếu ta lợi hại như vậy, thì đã không cần phải bị điều đến nơi núi non hẻo lánh như khu Li Đảo này."
Những người khác nhao nhao phụ họa.
Duy nhất cảnh sát thâm niên Quan Công cũng nói: "Ta ở Li Đảo mấy chục năm, chưa bao giờ gặp đại án nào, không nghĩ tới bây giờ lại đến cùng một lúc."
Chỉ có Đỗ Hiểu Hòa tương đối kiên định: "Cho dù là tội phạm, trùm ma túy thì thế nào? Chúng ta đã mặc bộ cảnh phục này, vậy sẽ phải xứng đáng với trách nhiệm của nó."
Từ nhỏ nàng đã lập chí làm cảnh sát, cảm thấy việc chính nghĩa cần phải có người làm.
Hiện tại tội phạm cực ác xuất hiện, ngược lại khơi dậy đấu chí của nàng.
Thái Sơn, Tịnh Bảo: "..."
Ai ~~~
Là nữ cảnh sát duy nhất của đồn cảnh sát, mà lại dáng dấp xinh đẹp, cho nên bọn hắn vẫn tương đối che chở, không nỡ nói gì nàng.
Thái Sơn lúc này nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, ngày mai con gái Căn thúc kết hôn, có tiệc cưới, chúng ta cũng đi qua chúc mừng một chút."
Tịnh Bảo và những người khác nhao nhao gật đầu: "Đi!"
Căn thúc là người đứng đầu trông coi thôn quê ở Đông Dũng, các tranh chấp ở quê nhà đa số đều tìm ông giải quyết, coi như là người có đức cao vọng trọng, bọn hắn là cảnh sát đương nhiên cũng muốn đến chung vui.
"Nghe nói con rể của ông ấy là người của Hồng Hưng."
"Ta cũng nghe nói, hơn nữa mấy ngày nay ở Đông Dũng có cực kỳ nhiều người trong giang hồ, đều đang bận rộn chuẩn bị hôn lễ."
"Theo đạo lý thì Căn thúc sẽ không đồng ý cho A Nga gả cho Hồng Hưng tử, ngày mai đi xem thế nào..."
"Đúng rồi, không phải Tịnh Bảo thích A Nga sao?" Thái Sơn cười nói.
"A?" Tịnh Bảo vội nói: "Trước kia thích, trước kia thích..."
...
...
Một ngày mới,
Bão vẫn chưa tới, hôn lễ của A Hoa, A Nga vẫn cử hành bình thường.
Buổi sáng nghênh đón tân nương...
Một loạt quá trình kết thúc, đã là 11 giờ hơn.
Quan Tổ liền cùng Căn thúc, Âu thẩm nói chuyện phiếm, đột nhiên liền thấy Nhạc Tuệ Trinh từ trong đám người nhảy ra: "A ~~~ Tổ ca, ta tới rồi, có kinh hỉ không? Có bất ngờ không?"
Quan Tổ kinh ngạc: "Ngươi không phải phải đi làm sao?"
Nhạc Tuệ Trinh cười tủm tỉm: "Xin nghỉ nha."
Căn thúc, Âu thẩm vừa thấy Nhạc Tuệ Trinh, lập tức nhận ra là ai, người già thích xem ti vi, mà Nhạc Tuệ Trinh thường xuyên xuất hiện trong các buổi phỏng vấn tin tức, nên nhận ra.
Hai người đều vô cùng kinh hỉ: "Đây không phải là phóng viên Vui Vẻ sao?"
Nhạc Tuệ Trinh cười hì hì: "Đúng a, A Thúc, A Thẩm, chào hai người!"
"Tốt tốt tốt ~~ Nhạc tiểu thư thật là xinh đẹp a." Âu thẩm lần đầu tiên nhìn thấy 'minh tinh', cực kỳ vui vẻ, mắt nhìn Quan Tổ, còn tưởng rằng là bạn gái của Quan Tổ.
Cực kỳ nhanh,
Giữa trưa mở tiệc, A Hoa có tiền, nên bày 100 bàn, tất cả người quen và thôn dân ở Đông Dũng đều tới.
Từng người thôn dân đi tới, nhao nhao kinh ngạc.
"Oa ~~ Thật hào khí a!"
"100 bàn, cái này cần bao nhiêu tiền?"
"Nghe nói con rể cực kỳ có tiền a."
A Hoa, A Nga mặc âu phục, Tiểu Phụng Tiên, đứng ở cổng nghênh đón.
"Oa, tân lang ca thật đẹp trai a."
"A Nga, chúc mừng ngươi a."
"Cảm ơn mọi người ~~"
Mà Dư Thuận Thiên lúc này cũng mang theo luật sư Trâu Văn Phượng tới, không biết hắn làm thế nào lừa được.
"A Hoa, chúc mừng chúc mừng!"
"Cảm ơn, vị đại mỹ nữ này là bạn gái của ngươi?" A Hoa chỉ vào Trâu Văn Phượng, cười hỏi Dư Thuận Thiên.
Trâu Văn Phượng trừng mắt nhìn Dư Thuận Thiên một cái.
Dư Thuận Thiên cười hắc hắc, không trả lời.
Sau đó Tống Tử Hào, Tiểu Mã Ca cũng chạy tới.
"Hào ca, Tiểu Mã Ca!"
"Chúc mừng chúc mừng!"
Sau đó, có một người không ai ngờ tới xuất hiện, A Hoa sau khi thấy, cũng nhịn không được sửng sốt một chút.
"Billy!"
Không sai, Trương Kiến Hành, tuyển thủ trâu ngựa trước đây, đã đến.
"Hoa ca, chúc mừng." Trương Kiến Hành kỳ thật cũng do dự một chút, sau đó nghĩ đến Hoa ca đối với mình tốt như vậy, vẫn là tới.
"Vào đi, Ô Dăng rất nhớ ngươi." A Hoa cũng không ngờ Billy sẽ đến, thập phần vui vẻ, nói rõ Billy mặc dù trở về đội cảnh sát, nhưng vẫn xem mình là bằng hữu, không có tránh hiềm nghi.
Không bao lâu, nhân viên cảnh sát Quan Công, Đỗ Hiểu Hòa, Tịnh Bảo, Thái Sơn của đồn cảnh sát khu Li Đảo cũng tới.
"Nga tỷ, chúc mừng!"
"Cảm ơn ~~"
Đám nhân viên cảnh sát này bởi vì còn đang đi làm, nên mặc đồng phục cảnh sát, bọn hắn vừa nói cười, vừa dò xét tân lang A Hoa, phát hiện A Hoa không có biểu hiện chột dạ, khiến bọn hắn không khỏi có chút kinh ngạc.
Đi vào bên trong hội trường yến hội,
Đến 12:00...
Bái đường,
Sau đó là khâu kính trà.
Quan Tổ ngồi ở vị trí được kính trà.
"Tổ ca, cám ơn anh!"
Nhiều năm dạy dỗ, nhiều năm cảm kích, tất cả đều dung nhập vào trong câu nói đó, A Hoa hốc mắt đỏ lên, bưng trà, xoay người kính cho Quan Tổ.
Quan Tổ mỉm cười nhận trà, uống, sau đó đưa một bao lì xì thật dày cho A Hoa: "Vợ chồng hòa thuận, sớm sinh quý tử."
A Nga cũng cúi đầu kính trà, Quan Tổ uống trà rồi đưa lì xì.
Thấy cảnh này, những thôn dân ở dưới đài và Đỗ Hiểu Hòa nhao nhao kinh ngạc.
"Cha mẹ tân lang?"
"Sao lại là một người trẻ tuổi?"
Rất nhanh, có thôn dân bát quái bắt đầu giải thích cho bọn họ.
"Nghe nói cha mẹ tân lang mất rất sớm, là người ở trên đài kia nuôi lớn, coi như huynh trưởng thay cha."
"Nghe nói người này, thân phận ghê gớm, còn là nghị viên trong thành phố."
Nghị viên?
Các thôn dân kinh ngạc.
Đỗ Hiểu Hòa bọn hắn cũng kinh ngạc.
Nghị viên trong lòng bọn họ, chính là một đại quan, địa vị rất cao.
Không phải nói là Hồng Hưng tử sao?
Sao lại biến thành nghị viên?
"Các ngươi không biết hắn sao?"
"Xuất hiện trên TV cực kỳ nhiều lần."
Sau đó, đám đông bắt đầu giới thiệu...
Nghe xong, Đỗ Hiểu Hòa và các cảnh sát đều sửng sốt.
Rất nhanh, tất cả quá trình kết thúc, bắt đầu khai tiệc, ăn cơm.
Bên trái là bàn của gia đình nhà trai, bên phải là bàn của gia đình nhà gái.
Ăn cơm được một nửa, Cao Tấn nhận được điện thoại, đứng lên đi tới bên cạnh Quan Tổ, thấp giọng nói: "Tổ ca, ba người kia đã tìm được, quả nhiên trốn ở Đại Tự Sơn."
Quan Tổ chậm rãi ăn một miếng thịt cá: "Đừng để mất dấu, những chuyện khác đợi uống xong rượu mừng này rồi nói."
Cao Tấn gật đầu: "Được rồi."
Bên cạnh, Nhạc Tuệ Trinh hưng phấn kích động: "Tổ ca, có tin tức lớn sao?"
Tay, đã lấy ra một cái máy quay DV.
—— —— —— —— —— ——
ps: Liên quan tới phần thưởng của hệ thống, có đề nghị gì không? (Mong nhận được ý kiến quý báu từ bạn đọc!) ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận